Nội dung
Tên truyện : Ân sủng của tạo hóa
Tác giả: Ninh Viễn
Thể loại truyện: Nguyên sang, Bách hợp, Cận đại hiện đại, Tình yêu, Cường cường, HE, Thiên chi kiêu tử, Huyền nghi - Trinh thám, Chủ công, Tương ái tương sát, lvl, Khoa học viễn tưởng, Song mối tình đầu, Không tính thuần ngọt khẩu, Thiên chua ngọt, Cứu rỗi hướng, Cẩu huyết
[niên hạ công tâm cơ X niên thượng thụ nhắm mắt sủng]
Tiến độ : Hoàn (121 chương)
Nhân vật chính: Trì Ngộ X Nhiễm Cấm
Nhân vật phụ: Trì Lý, Lộ Tư Kình, Tề Đồng,...
Link truyện QT : https://bhttvn.com/tao-vat-an-sung
Văn Án:
Chị gái của Trì Ngộ đã chết, chưa rõ nguyên nhân cái chết là gì, kẻ bị tình nghi có khả năng chiếm đoạt sản nghiệp của Trì gia là bạn gái cũ của chị gái - Nhiễm Cấm.
Sáu năm trước, lúc đó Nhiễm Cấm là một người không rõ lai lịch vừa mới được chị gái của cô đưa tới cửa lớn của Trì gia, Trì Ngộ liền biết trên người của nữ nhân này cất giấu một bí mật rất lớn.
Trong sáu năm, chị gái của cô xem Nhiễm Cấm như báu vật, cưng chiều nàng, bồi dưỡng nàng, dành cho nàng tất cả những gì tốt đẹp nhất.
Thông minh, xinh đẹp, nhìn như là hoàn mỹ không một khuyết điểm, Nhiễm Cấm đứng trên đỉnh cao của sự chú ý mà công chúng dành cho mình, tập hợp trăm ngàn ưu ái lên trên người, được biết đến như là "Ân sủng của tạo hóa".
Chỉ có Trì Ngộ mới biết, ở bên dưới vẻ ngoài xinh đẹp không gì sánh bằng của nữ nhân này là một trái tim dơ bẩn.
Trì Ngộ bỏ lại tất cả mọi thứ ở nước ngoài và trở về Trì gia.
Cô thề sẽ dùng mọi cách để vạch trần bộ mặt thật của Nhiễm Cấm, lấy lại tất cả những gì không nên thuộc về Nhiễm Cấm và trả thù cho chị gái của mình.
Nhiễm Cấm: “Tôi quả thật có một trái tim dơ bẩn, nhưng ý nghĩ xấu xa của tôi chỉ là muốn có được em.”
----------------------------------------------------------------------------------------------------
REVIEW
Như một mong muốn khả hữu và mang tính vĩnh hằng, mỗi con người sinh ra đều mang trong mình những mộng tưởng giản dị và đẹp đẽ: đó là khát vọng được sống, được yêu, được cảm thụ tình bạn, tình cảm gia đình, và được vươn đến những giá trị tốt đẹp nhất của cuộc đời. Thế nhưng trong “Ân sủng của tạo hóa”, Ninh Viễn đã xây dựng một thế giới nhuốm màu giả tưởng về những kiếp người đã được định đoạt – thế giới của những người nhân bản. Họ được tạo ra để phục vụ y học, vậy sự tồn tại của họ liệu có gì khác so với con người bình thường?
Tóm tắt truyện:
Thành thực mà nói, thói quen mỗi khi viết review của mình là đều phải tóm tắt lại toàn bộ câu truyện, nhưng với bộ này thì mình thấy hành động ấy khá dư thừa vì văn án của truyện đã được viết rất tốt. Cho những bạn chưa đọc qua thì đây: tác phẩm xuất phát với điểm nhìn kể chuyện của Trì Ngộ. Nàng vẫn luôn theo đuổi chuyên ngành học là nghiên cứu quỹ đạo của mặt trăng, từ năm ngoái đã bắt đầu tiến vào thực tập trong trụ sở của hệ thống tuyến đường bay thiên hà nổi tiếng. Về phần Nhiễm Cấm, nàng 29 tuổi, là đương kim tổng tài của Tập đoàn Trì thị. Nàng là con cưng của công chúng, là bảo bối của thủ đô. Trong mắt những kẻ ngưỡng mộ, Nhiễm Cấm là một nữ nhân hoàn hảo, không có bất kỳ khiếm khuyết nào, tựa như thần Vệ nữ được Chúa trời cẩn thận chạm khắc nên. Ở đỉnh cao sự nghiệp, nàng thành công giành được quyền khai thác năng lượng mới trong khu vực mặt trăng - tương lai của toàn nhân loại. Câu truyện bắt đầu khi Trì Ngộ nhận được tin báo chị gái đã qua đời vì tự tử. Quá u buồn và phẫn uất trước nỗi đau mất đi người thân, nàng quyết định trở về nước, lợi dụng chuyện quỹ đạo mặt trăng bị phong tỏa hòng đe dọa Nhiễm Cấm, tìm mọi cách làm sáng tỏ sự thật đằng sau cái chết của người chị kính yêu.
Đôi điều về tác giả & tác phẩm:
Có lẽ trong cộng đồng Bách hợp tiểu thuyết ở Việt Nam, Ninh Viễn là một trong những cái tên quen thuộc, đủ khả năng bảo chứng cho chất lượng tác phẩm nhất. Bản thân mình luôn đánh giá cao sự mới lạ, hấp dẫn trong phong cách sáng tác của tác giả này. Mỗi bộ truyện tuy có sự khác biệt về thể loại, nhưng đều có một điểm chung là rất cuốn hút, văn phong mạch lạc, tình tiết lại vô cùng hợp lý, vì thế cho nên “Ân sủng của tạo hóa” cũng không phải là ngoại lệ. Kỳ thực, đây là một câu chuyện lấy bối cảnh hiện đại kết hợp khoa học viễn tưởng, mang đậm chất huyền nghi trinh thám. Đặt ra giả thiết về nhân bản vô tính và biến đổi gen, tác giả sử dụng kha khá kiến thức về khoa học và sinh học, có liên quan mật thiết đến cơ thể con người. Tuy vậy, nội dung giải thích vẫn không quá trừu tượng, mà ngược lại vẫn giữ được tính logic. Phải khen Ninh Viễn lần này về ý tưởng mới mẻ, dùng không ít chất xám đóng mở rất nhiều vấn đề, thoạt nhìn có điểm phức tạp rối loạn, song cách phát triển và xây dựng câu chuyện vẫn bảo toàn được sự cân bằng hoàn hảo.
Ngay từ những chương đầu, Ninh Viễn đã đặt ra một chuỗi những bí ẩn nối tiếp bí ẩn cần lời giải đáp, qua đó thành công thu hút sự tò mò không nhỏ từ phía độc giả. Điểm mình thích nhất trong truyện là cách tác giả phác họa diễn biến tâm lý các nhân vật sắc sảo và đa chiều, từ hoàn cảnh, lý lịch, cho đến từng động cơ hành động một. Cách hành văn của Ninh Viễn rất đặc trưng: phân đoạn H thì mô tả mỹ miều cảm xúc; cao trào chiến đấu lại cực kỳ gay cấn nghẹt thở. Lời văn có lúc lãng mạn, ngọt ngào, có lúc lại kinh dị, kịch tính đến thót tim. Mạch truyện hấp dẫn từ đầu đến cuối, mỗi nhân vật, mỗi chi tiết đều là mắt xích quan trọng, góp phần xâu chuỗi các tình tiết lại thành một khối vững chắc thống nhất. Để xây dựng được cả một thế giới giả tưởng đầy hoành tráng thế này, hẳn Ninh Viễn đã phải bỏ rất nhiều thời gian lẫn công sức vào đứa con tinh thần của mình.
Nói thêm về cốt truyện:
Khi khoa học công nghệ đạt đến một tầm cao mới, nhân loại có thể nghĩ ra trăm nghìn phương thức khác nhau nhằm duy trì sự sống. Nhưng một khi luân lý đạo đức bị gạt sang lề xã hội thì cũng chính là lúc những người nhân bản ra đời trong bóng tối như một phương thuốc tiên, một loại bảo hiểm vạn năng nhằm đảm bảo một cuộc sống lâu dài, thậm chí là sự bất tử cho loài người. Bệnh tật, tai nạn, cái chết,… tất cả mọi rắc rối từ trên trời rơi xuống ấy sẽ chẳng còn là vấn đề to tát nữa, khi mà chỉ cần một cơ quan nội tạng, một bộ phận thích hợp để cấy ghép, cho đến cả một con người bằng xương bằng thịt với đầy đủ cảm xúc, trí tuệ cùng bộ gen gần như trùng khớp với chủ thể để có thể thay thế họ trong trường hợp bất đắc dĩ. Tiếc thay, khi sự thượng đẳng của con người được tiếp nối, những sinh vật vô tính kia sẽ đi về đâu? Rốt cuộc, họ cũng chỉ được nhìn nhận như một giống loài hạ đẳng hơn, một thứ công cụ mà người ta sẵn sàng vứt bỏ ngay khi hết giá trị sử dụng. Liệu có quá tàn nhẫn không khi con người tự cho mình cái quyền được nghịch chuyển sinh tử bằng cách chà đạp lên sự sống của những bản sao vô tính?
Trong thế giới mà Ninh Viễn xây dựng, người nhân bản cũng là con người. Họ cũng có đầy đủ khối óc, trái tim và tâm hồn, nhưng quyền sống của họ - quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc - đã bị tước đoạt một cách quá hiển nhiên và lạnh lùng. Thật đáng buồn làm sao khi có những người vốn sinh ra với đầy đủ tư cách và năng lực để sống một cuộc đời trọn vẹn, hóa ra lại chỉ tồn tại cho những mục đích lớn lao hơn. Một nỗi niềm hiện sinh vẫn luôn tồn tại trong ý niệm của những con người được nuôi dưỡng trong ống nghiệm: một mặt, họ vô vọng chờ đợi một ngày bị đem ra làm quân tốt thí mạng, hoặc trở thành những bản sao không tì vết của chủ thể, nhưng thẳm sâu trong trái tim, họ cũng khao khát được yêu thương, có một mái ấm nho nhỏ để trở về, cũng như tìm thấy hạnh phúc mãi mãi về sau.
Về yếu tố tình cảm trong truyện:
“Những lời nói dối đã từng nói, những điều xấu xa đã được thực hiện, tất cả đều là vì muốn bảo vệ Trì Ngộ.”
“Trì Ngộ chính là thần minh của nàng. Giống như làn gió dài của trái đất, những bông hoa đầy màu sắc rơi xuống đất, tôi hướng về phía trái tim của em, sẽ không bao giờ dừng lại.”
Đọc từ nãy đến giờ thì chắc nhiều người cũng thắc mắc vì sao mãi không thấy mình nhắc gì tới chuyện tình cảm của cặp đôi chính. Thật ra, câu chuyện của bọn họ là một trong những điều mà mình cảm thấy không nên spoil nhất trong cả bộ truyện, vì chỉ cần một nút thắt được tiết lộ trước thôi cũng có thể dễ dàng phá hỏng toàn bộ mạch cảm xúc của bạn. Nếu buộc phải bật mí một chút, thì chính là truyện này ngược hai nhân vật lên bờ xuống ruộng, nhưng là dạng ngược rung động tâm can, không gây ức chế. Quá trình bóc tách từng lớp, từng lớp màn bí mật để đi đến sự thật cuối cùng, hay khoảnh khắc nhận ra tình cảm của nhau ngay trên bờ vực sinh tử - tất cả đều có thể khiến cho những độc giả với trái tim sắt đá nhất cũng phải đầu hàng rơi lệ. Tuyến nhân vật phụ cũng bị ngược tơi tả, thậm chí cả phe phản diện. Kết thúc 121 chương mà mình còn không thể ghét nổi bất kỳ một nhân vật nào, có lẽ vì cái cách Ninh Viễn xây dựng nhân vật quá hay đi, nên đọc sự tình của ai cũng đều đau lòng cho bọn họ cả.
Lời kết:
Phải nói là lâu lắm lắm rồi mới đọc được một bộ BHTT khiến bản thân thỏa mãn nhiều đến vậy. Khép lại chương cuối cùng với cái kết trọn vẹn cho tất cả các nhân vật, “Ân sủng của tạo hóa” đã khiến mình đặt câu ra rất nhiều câu hỏi về giá trị tồn tại của con người trong xã hội, đặc biệt là ở một thế giới mà những tiến triển bậc nhất của khoa học kỹ thuật có thể tạo ra hàng loạt nhân bản con người. Dĩ nhiên, hành trình đấu tranh cho quyền sống của những bản sao vô tính ấy sẽ không thể bằng phẳng dễ dàng, nhưng có một điều mình nhất định tin tưởng: “Love always won in the end. No matter how it happened, no matter what it took, no matter what it meant. Fair or not, true or not, love won.” (Cho đến tận cùng, tình yêu sẽ chiến thắng, bất kể chuyện gì xảy ra, bất kể phải trả giá như thế nào, bất kể số mệnh sắp đặt ra sao. Cho dù đúng hay sai, công bằng hay không, tình yêu vẫn luôn luôn thắng).
Bình luận
Top donate
Mía Ngố
Rukai
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Donate gần đây
Bleu
A0
A0
Một bạn ẩn danh
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)