Nội dung
Tên truyện : Cùng Nàng Đùa Giỡn Mà Thành Thật
Tác Giả : Thanh Thang Xuyến Hương Thái
Thể loại : Nguyên sang - Bách Hợp - cận đại hiện đại - tình yêu
Nội dung : Đô thị tình duyên, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, chậm nhiệt
Độ dài : 87 chương + 9 phiên ngoại
Tiến độ : Edit Hoàn
Nhân vật chính : Triệu Mộ Tịch x Kỷ Dữ Đường
Nhân vật phụ : Lâm Vi x Kỷ Dữ Lộ
Văn Án:
Bởi vì kế sinh nhai, Triệu Mộ Tịch bị ép buộc phải nhận lệnh đi cám dỗ Kỷ Dữ Đường
Nhưng trên đường đi cám dỗ người kia thì nàng càng chạy càng xa.
Đánh bậy đánh bạ lại cùng người kia đùa giỡn mà thành thật.
Đã như vậy thì cứ lộng giả thành chân luôn đi.
Hai cô gái thẳng uốn cong lẫn nhau, đây là câu chuyện về một người được cho là tân binh trong sát thủ tình trường cuối cùng lại rơi vào cái bẫy ái tình của ngự tỷ phúc hắc...
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
REVIEW
Yêu một người, rốt cuộc phải cần bao nhiêu lý do?
Ở bên một người, trong lòng phải có bao nhiêu can đảm?
Để trả lời những câu hỏi trên, theo tôi đọc một tác phẩm có khả năng củng cố niềm tin vào cái gọi là “tình yêu đích thực” của các vị.
“Cùng Nàng Đùa Giỡn Mà Thành Thật” là câu chuyện tình yêu đầy ngang trái giữa vị tổng tài xinh đẹp Kỷ Dữ Đường và nàng Lọ lem giữa đời thực Triệu Mộ Tịch. Nói là ngang trái, nhưng chớ vội nghĩ rằng các nàng là sẽ bị ngược từ đầu đến cuối, hay phải trải qua nghìn trùng cách trở mới có thể ở bên cạnh đối phương. Kỳ thực là hai vị nữ chính vốn luôn vỗ ngực xưng mình là “thẳng nữ”, đến cuối cùng lại rơi vào lưới tình mà họ tự giăng ra.
Triệu Mộ Tịch là một cô gái nhà nghèo hành nghề “giải quyết các vấn đề tình cảm”. Nói trắng ra là Triệu tiểu thư dùng nhan sắc trời sinh thanh thuần cùng đôi má lúm đồng tiền yêu cười của mình nhằm đáp ứng mọi điều khách hàng yêu cầu, từ việc đóng giả làm bạn gái, cho đến giúp bọn họ tỏ tình, chia tay, tái hợp,... Nghe qua thì có vẻ là một nữ nhân túng quẫn đến mức sẵn sàng đem an toàn của bản thân ra làm tiền đặt cược. Mà thực vậy, ở những chương đầu truyện, người ta sẽ không khỏi có chút tò mò về nhân vật này: rằng ẩn sâu bên dưới vẻ đẹp thuần khiết kia đang che đậy điều gì? Và rằng nội tâm bên trong cùng tính cách quật cường bên ngoài của nàng có phải hay không là một?
Kỷ Dữ Đường, ngược lại, hoàn toàn tương phản với Triệu Mộ Tịch. Kỷ Tổng là một mỹ nhân ưu nhã, khí chất đầy mình, là dòng nước trong vắt trong giới kinh doanh đầy những vị “miệng a dua, bụng lắm mỡ”. Vẻ ngoài của nàng chính là cường đại khí tràng - khiến cho người khác chỉ dám từ xa ngắm nhìn và ngợi khen, mà Triệu tiểu thư đây là một minh chứng sống hùng hồn.
Câu chuyện của các nàng cũng bắt đầu từ đây...
Điểm mà tôi thích nhất ở truyện là việc tác giả không hình tượng các nhân vật một cách thái quá và rập khuôn. Mỗi một người đều mang một tính cách riêng biệt, không ai giống ai, nhưng với đời thường vô cùng chân thực phản ánh. Một Kỷ Tổng xuất chúng trên thương trường nhưng trên phương diện tình trường lại hết mực sủng ái người nàng yêu thương. Một Triệu Mộ Tịch vốn thuần khiết nhưng buộc phải tự tạo cho mình một vỏ bọc hoàn hảo để che đậy trái tim đầy ắp những vết sẹo chưa lành. Hai con người với hai thân phận trái ngược, những tưởng sẽ chẳng bao giờ tồn tại phương thức hòa hợp các nàng cùng một chỗ, hóa ra lại chính là hai mảnh ghép không thể thiếu của nhau
Quá trình chuyển hóa tình cảm của Kỷ Dữ Đường và Triệu Mộ Tịch, bắt đầu từ hành vi đùa giỡn đơn thuần, tiếp đến là giai đoạn nghi ngờ và dò xét đối phương, cuối cùng vỡ òa trong khoảnh khắc các nàng nhận thức tình cảm của mình dành cho người kia, là quá trình mà tôi sung sướng hưởng thụ nhất. Dẫu có hiểu lầm, có ghen tuông, có mâu thuẫn nội tâm, có cao trào được đẩy lên, thì những tình huống trong truyện vẫn được tác giả giải quyết khá hợp lý và dễ chịu. Tình cảm của các nàng chung quy có thể dùng hai chữ “dễ thương” mà nhận định - một đoạn tình cảm nhất nhất trung thành, si tình tuyệt đối, nói cách khác chính là, “trừ bỏ đối phương nữ nhân trên đời với ta đều trực tiếp không hứng thú”. Từ góc độ cảm nhận riêng, truyện cũng chẳng có quá nhiều phân cảnh ngược luyến tàn tâm, hay yêu thích đem hai vị nữ chính của chúng ta chết đi sống lại như những bộ BHTT có mô típ tương tự thường mô tả. Đoạn duyên phận của bọn họ, chỉ đơn giản, là ở cạnh nhau cùng tận hưởng hạnh phúc trọn đời.
“Quan trọng nhất chính là tình cảm của hai người có thể chống lại thử thách hay không...”
Những tình huống oái ăm trong truyện, hài hước có, đau lòng cũng có, lại chính là mắt xích quan trọng đẩy hai vị nữ chính từng bước một tiến gần hơn về phía nhau. Dù là hờn giận, xa cách, hiểu lầm,… các nàng đều nhất định chậm rãi trải giải quyết, không khoa trương, không nóng vội, vì họ hiểu hơn hết thảy, chỉ cần một chút lơ đãng vô ý của mình thôi, cũng có thể lưu lại khoảng trống thật lớn trong lòng đối phương. Trong đời sống thường nhật của hai người, Kỷ Dữ Đường luôn dành cho Triệu Mộ Tịch những điều tốt đẹp nhất, kể cả về vật chất lẫn tinh thần. Mỗi khi Mộ Tịch rơi lệ, nàng sẽ là người trao cho cô cái ôm ấm áp và dịu dàng nhất, đem những giọt nước mắt kia chuyển hóa thành nụ cười trong trẻo hồn nhiên. Hết thảy, là cách Kỷ Tổng chân chính yêu một người.
Về phần Triệu Mộ Tịch, nàng yêu Kỷ Tổng, nhưng lại cố chấp tìm mọi cách đè nén thứ tình cảm luyến ái ấy xuống. Không phải vì nàng nhát gan, mà vì nàng luôn e sợ địa vị đôi bên quá chênh lệch. Lớn lên trong hoàn cảnh gia đình đặc biệt, Triệu tiểu thư chưa bao giờ có thói quen dựa dẫm vào người khác. Có thể nói, nàng là vì Dữ Đường mà thay đổi trở nên tốt hơn, học cách sống, học cách yêu, và học cách hoàn toàn tin tưởng một người.
Cặp đôi phụ cũng là một điểm sáng trong câu chuyện. Kỷ Dữ Lộ - một vị tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, nổi tiếng ăn chơi, có thói quen thay bạn trai như thay áo - đột nhiên một ngày phát hiện bản thân chính là cong nữ. Mà đối tượng của nàng, không ai khác chính là Lâm Vi - một cô nàng cũng “thẳng không kém”, thân hình nóng bỏng được nhiều nam nhân say đắm, nhưng lại luôn đem theo bên mình nỗi ám ảnh day dứt về mối tình đầu. Âu cũng là một chuyện tình “ngang trái” nhưng thú vị không kém!
87 chương và 9 phiên ngoại không tính là quá dài, nhưng vẫn khiến tôi hài lòng. Một cái kết viên mãn cho tất cả mọi người. Một câu truyện rất đáng đọc. Để cười. Để khóc. Và để khi gấp trang sách lại, chúng ta lại có thêm một tác phẩm Bách Hợp yêu thích.
Bình luận
Top donate
Mía Ngố
Rukai
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Donate gần đây
Bleu
A0
A0
Một bạn ẩn danh
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)