Nội dung
Tên truyện : Gặp được chân tình
Tác giả: Tô Lâu Lạc
Thể loại: Đô thị tình duyên, Tình hữu độc chung, Cưới trước yêu sau, Hỗ công, Kết hôn, Sinh con, Hiện đại
Độ dài : 125 chương + 2 phiên ngoại
Tiến độ : Hoàn
Link QT : https://bhttvn.com/tinh-tham-phung-thoi
Nhân vật chính : Ôn Khinh Hàn x Thời Thanh Thu
Nhân vật phụ : Giản Ý Chi, Phó An Nhiên
Văn án:
Trước khi kết hôn, Ôn Khinh Hàn nói với Thời Thanh Thu rằng:
“Mình không có thời gian đi nhận thức quá nhiều người, phải hiểu rõ một phen còn phải tốn thời gian phí sức. Không bằng chúng ta cùng một chỗ, hiểu nhau, đỡ phải phí thời gian cùng tinh lực”.
Đây là một cái thầm mến cuối cùng thành đôi cố sự.
Bảy năm như trước, tình thâm chung quy gặp thời.
----------------------------------------------------------------------------------------------------
REVIEW
“Yêu thầm như bụi hoa nở rộ nơi góc tường, từ khoảnh khắc mọc ra đã bị trói buộc nơi vách tường ấy rồi, không thể đến được với ánh mặt trời thân thương...”
Đó là những gì đọng lại trong trí óc mình sau khi kết thúc “Gặp được chân tình” của Tô Lâu Lạc, và dù cho thân thể đã mệt lử sau một đêm gần như thức trắng, mình vẫn cố gắng tranh thủ viết ra vài dòng cảm nghĩ, chính vì sợ rằng chỉ sau một giấc ngủ thôi là thứ cảm xúc mới mẻ này sẽ sớm cùng bụi hoa kia lụi tàn trước khi bình minh kịp ló dạng…
Hãy thử tưởng tượng khoảnh khắc chiếc lá mong manh xao động trong không trung rồi khẽ chạm xuống mặt hồ phẳng lặng, thì “Gặp được chân tình” cũng rung động và tinh tế như thế - một nỗi buồn man mác hơn cả khung cảnh lặng lẽ của buổi chiều thu. Trên cái nền cuối thu trầm đục ấy là câu chuyện về nữ luật sư tên Ôn Khinh Hàn, vốn là học bá tài giỏi trên giảng đường, mang theo vẻ ngoài động lòng người cùng khí chất thoát tục khiến người khác không dám lại gần. Giống như những câu chuyện tình yêu trong những tác phẩm Bách Hợp khác, luật sư Ôn cũng có câu chuyện tình yêu của riêng mình. Cô yêu đơn phương Thời Thanh Thu, một trong những đại minh tinh của Cbiz, nổi tiếng với khả năng diễn xuất ấn tượng và vẻ đẹp xuất chúng, đồng thời cũng là người bạn thanh mai trúc mã của cô. Hai mươi lăm năm cứ thế trôi qua, đột nhiên một ngày Ôn Khinh Hàn đề nghị kết hôn cùng Thời Thanh Thu, dùng nửa đời còn lại của cả hai để chung sống với nhau đến già. Câu chuyện của bọn họ rốt cuộc rồi sẽ đi về đâu?
Thú thực, ban đầu khi đọc văn án cùng dòng chữ lưu ý của tác giả, mình không khỏi có chút khó hiểu. Thứ nhất, bối cảnh của câu chuyện diễn ra trong một xã hội không tưởng “Utopia”, nơi mà các mối quan hệ đồng giới được xem là một điều bình thường. Thứ hai, cặp đôi chính Ôn Khinh Hàn và Thời Thanh Thu còn là thanh mai trúc mã, sinh ra đã được số mệnh trói buộc cùng nhau, ngay cả trong tên gọi của các nàng cũng có hình bóng của đối phương. Một đoạn tình cảm quá đỗi đẹp đẽ, ngỡ như được thượng đế ân sủng, chúc phúc ngay từ đầu, tại sao lại có thể là một tình yêu đơn phương nhỉ?
Ấy thế mà tình cảm của Ôn Khinh Hàn vẫn cứ lặng lẽ lớn dần theo thời gian, nhưng mãi bị đè nén, mãi mãi chẳng tìm thấy lối thoát. Cái cách Ôn Khinh Hàn giữ kín tình cảm trong tim để chờ đợi một người đến bảy năm, nó bi lụy đến mức khiến mình khó thở. Và khi sự khó hiểu ban đầu kia dần dần được khai sáng, mình đã không thể ngăn được cơn nức nở của bản thân trước tấm chân tình quá đỗi cao thượng của cô ấy.
Vốn dĩ, tình yêu nào trên đời cũng thật đẹp, thật đáng coi trọng, nhưng tình yêu được phát triển từ tình cảm thân cận qua năm tháng lại có nét đẹp rất riêng biệt. Nó không mãnh liệt như tình yêu từ cái nhìn đầu tiên, cũng không đầy những nốt thăng trầm như những đoạn tình cảm phải trải qua vô số gian nan, thử thách, mà với mình, tình cảm giữa Thời Thanh Thu và Ôn Khinh Hàn lại êm ả như một dòng nước và lẳng lặng như không khí, bởi nếu không có nước, cây cỏ ắt sẽ khô héo; và nếu không có dưỡng khí, con người cũng chẳng thể tồn tại.
“Chúng ta vẫn có thể làm bạn, làm người bạn thân thiết nhất. Nếu cậu buồn, cần đến mình thì mình sẽ cho cậu ôm, lúc cậu vui thì nhớ chia sẻ với mình bởi vì mình cũng sẽ vui vì cậu [...] Chỉ cần cậu hiểu được, mình không ngại tiếp tục làm người bạn tốt nhất của cậu.”
Khi người ta đem trái tim mình trao hết cho một người, thì điều họ ao ước nhất chính là tình cảm đó được đối phương hồi đáp. Nhưng nếu sự vẹn toàn ấy chẳng thể đến thì lựa chọn làm bạn lại chính là lời tỏ tình lâu dài nhất. Điều đó cũng có nghĩa, chỉ cần Ôn Khinh Hàn được ở bên cạnh Thời Thanh Thu, thì dù mang thân phận nào đi chăng nữa cô cũng đều cam tâm tình nguyện.
Một điều nữa khiến mình khá ưng ý chính là cốt truyện tuy diễn ra rất thơ nhưng lại mang đến cảm giác gần gũi, đong đầy hy vọng, và cùng với đời thường vô cùng chân thực phản ánh. Bạn sẽ thấy các sự kiện, các mối quan hệ trong truyện hóa ra lại chẳng hề xa lạ, mà còn có thể xuất hiện trong chính cuộc đời mình. Truyện sẽ khiến bạn nhớ về những rung động đầu đời của tuổi học trò, về mối tình đầu dở dang, về cuộc sống trưởng thành đầy những xô bồ chốn thành thị, và quan trọng nhất là nó khiến bạn an tâm tin tưởng, rằng ở đâu đó trong cuộc đời này, vẫn sẽ luôn có một người kiên định chờ bạn chạy đến vạch đích.
“Nếu như nói cậu là ngân hà xa xôi
chói mắt khiến người ta muốn khóc
thì mình sẽ là đôi mắt luôn dõi theo cậu
mãi chìm trong cô đơn trông về bầu trời đêm xa xa
Mình có thể luôn bước theo cậu từ phía sau
tựa như chiếc bóng đang đuổi theo giấc mộng ánh sáng.”
(Kẻ theo đuổi ánh sáng - Sầm Ninh Nhi)
Có thể nói, “Gặp được chân tình” là một tiểu thuyết bách hợp đáng đọc, vì nó truyền tải thông điệp đầy ý nghĩa về tình yêu đích thực và khơi gợi những cảm xúc thuần khiết, vẹn nguyên của mối tình đơn phương, qua đó giúp ta cảm thấy yêu và được yêu là điều đáng trân trọng biết bao. Câu chuyện của Ôn Khinh Hàn và Thời Thanh Thu duy có chút đượm buồn nhưng cái kết lại vô cùng trọn vẹn và hoàn mỹ. Văn phong của Tô Lâu Lạc tuy chậm nhiệt, không có quá nhiều cao trào nhưng vẫn đủ sức mạnh dẫn dắt trái tim người đọc trải qua vô vàn cung bậc cảm xúc: từ vỡ vụn theo những day dứt và nuối tiếc của các nhân vật, trầm mặc suy tư với giai điệu tan vỡ của một mối tình thầm lặng, cho đến vỡ òa sung sướng khi các nhân vật chân chính nhận ra cảm xúc của mình dành cho đối phương.
“Khi cô ấy ngây ngô hỏi tôi rằng
Vì sao lại yêu cô ấy?
Tôi đã nghĩ ra vô vàn lý do
Nhưng đều chẳng thể nói thành lời
Cô ấy ngây ngô hỏi tôi
Bắt đầu rung động với cô ấy từ khi nào?
Có lẽ là bởi vì cô ấy đã luôn ở bên cạnh tôi mỗi phút giây…”
(Khoảnh khắc rung động ấy - Nhậm Tử Mặc)
Vậy nên, nếu bạn là một độc giả trung thành của mảng đề tài này, hay đang trên đà tìm kiếm một câu chuyện có khả năng khiến bạn vừa nở nụ cười ngọt ngào vừa có thể bi ai rơi lệ, còn chần chừ gì nữa mà không nhảy hố nào?
Bình luận
Top donate
Mía Ngố
Rukai
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Donate gần đây
Bleu
A0
A0
Một bạn ẩn danh
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)