Tên truyện : Cùng Người Cưới Trước Yêu Sau
Tác giả : Thanh Thang Xuyến Hương Thái
Thể loại: Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, nhân duyên tình cờ, gặp gỡ luyến ái, hiệp ước
Vai chính: Hạ An, Diệp Quan
Vai phụ: Diệp Vãn, Vệ Tư Đồng, Kha Nhược Sơ, Thịnh Như Khởi
Văn Án:
Lúc đầu, Diệp Quan cho rằng Hạ An chủ là con thỏ trắng nhỏ chưa rõ sự đời . Sau này, khi cô bị Hạ tiểu thư đè cưỡng hôn, mới hiểu được thế nào là dẫn sói vào nhà...
Bác sĩ thực tập thanh thuần phúc hắc với nữ vương đầu tư băng sơn muộn tao
Bác sĩ Hạ : "Đây là một câu chuyện xưa sau khi cùng muộn tao hiệp ước kết hôn, cho nhau ấm áp, cuối cùng từ giả hóa thật"
Diệp tổng: "Đây là một câu chuyện xưa do chính mình quá cao lãnh, vứt bỏ vợ, cuối cùng một trận mãnh liệt truy thê..."
~~~~~~~~~~
Tiểu kịch trường
Trước khi kết hôn...
Diệp cao lãnh: "Chỉ là hiệp ước kết hôn, không can thiệp vấn đề sinh hoạt cá nhân của đối phương, tôi không ngại cô yêu đương người khác"
Sau khi kết hôn...
Diệp cao lãnh: "Có phải hắn thích cô không?"
Diệp cao lãnh: "Sao còn chưa về? Sau này, tan sở trễ tôi đến đón cô."
Diệp cao lãnh: "Cô đừng hiểu lầm, tôi cùng cô ta không có gì."
Hạ vô lực: "Diệp tổng, chẳng phải cô nói không can thiệp chuyện sinh hoạt cá nhân của nhau sao?"
Diệp cao lãnh: "..."
----------------------------------------------------------------------------------------------------
REVIEW
Lại là một chuyện tình ái lãng mạn đến từ tác giả quen thuộc Thanh Thang Xuyến Hương Thái. Nếu người đọc đang trông đợi vào một tác phẩm đầy ắp những tình tiết kinh tâm động phách hay ngược luyến tàn tâm, vậy Cùng Người Cưới Trước Yêu Sau sẽ chẳng có gì cả. Để miêu tả một cách chính xác hơn cảm xúc mà câu chuyện này mang lại, thì nó cũng giống như khi ta nhấp một ngụm Cappuccino vậy. Ban đầu, vị đăng đắng của Espresso sẽ xâm nhập vào đầu lưỡi, kích thích mọi giác quan, khiến đầu óc ta chấn động kinh ngạc rồi đột ngột bừng tỉnh khỏi ảo mộng êm ả bồng bềnh. Tiếp đến là một lớp kem sữa mang theo dư vị say mê cuốn hút, trực tiếp lấp đầy toàn bộ thân thể, quấn lấy ta dây dưa liên hồi không dứt. Cuối cùng, nó đọng lại thành một lớp bọt khí mịn màng, ấm áp vương trên khóe miệng, mang đến khởi đầu của niềm hạnh phúc ngọt ngào trọn vẹn nhất.
Thật ra, tiêu đề truyện đã gần như tóm tắt hết thảy nội dung tác phẩm rồi. Lấy bối cảnh khi quốc gia đã cho phép kết hôn đồng giới, tác giả vẽ nên một bức tranh tình yêu nhuốm đầy màu sắc và gia vị giữa tảng núi ngàn năm băng giá Diệp Quan và nàng lọ lem mạnh mẽ thiện lương Hạ An. Đây có vẻ là mô típ yêu thích của tác giả này: tổng tài lạnh lùng cao ngạo phải lòng cô nữ sinh thanh thuần phúc hắc, hiệp ước giả tình cảm thật, ngọt nhiều ngược ít, và quan trọng là HE. Về giọng văn nói chung hay cách khắc họa tâm lý nhân vật của Thanh Thang Xuyến Hương Thái nói riêng luôn có gì đó rất ổn định, dễ đọc và cũng dễ đồng cảm. So với Cùng Nàng Đùa Giỡn Mà Thành Thật thì tuyến nhân vật chính trong truyện tuy không có quá nhiều sự đột phá, thế nhưng vẫn được xây dựng một cách dụng tâm, có chiều sâu vừa đủ, góp phần tạo nên một vài nút thắt đóng mở hợp lý cho truyện. Bút pháp của tác giả tuy không gọi là đạt đến trình độ hoa mỹ đặc sắc, nhưng vẫn đủ sức len lỏi vào điểm mềm yếu nhất trong lòng độc giả. Truyện nhìn chung chỉ có bấy nhiêu đó thôi, tuy vậy vẫn rất thích hợp để đọc giải trí nhẹ nhàng giữa những ngày dịch bệnh nặng nề kéo dài gần như vô tận.
Câu chuyện mở đầu vào một buổi tối mùa thu tháng 9, tại một trong những hộp đêm nổi tiếng nhất ở Nam Thành. Ở đấy có một cô gái trẻ tên gọi Hạ An, là nhân viên mời rượu làm việc bán thời gian, chuyên nhận hoa hồng chỉ bằng việc uống vài ly xã giao với những vị khách hàng sẵn sàng đốt tiền túi hòng thỏa mãn cái thú "thực sắc tính dã" của bản thân.
“Khuôn mặt này của Hạ An thật sự khiến cô nàng vừa thích vừa đố kỵ, người phụ nữ này, rõ ràng là một con hồ ly tinh nhỏ trời sinh biết mê hoặc đàn ông, lại cứ cố tình có một gương mặt nàng tiên thuần khiết vô hại. Đừng nói đàn ông, cùng là phụ nữ với nhau gặp rồi cũng muốn yêu thương. Chỉ là khí chất sạch sẽ như vậy, dường như không ăn nhập gì với bầu không khí rực lửa của hộp đêm.”
Có bao giờ bạn tự hỏi, như thế nào thì được gọi là một mối lương duyên tiền định chưa? Đó là khi ông trời vốn dĩ sắp đặt cho bạn gặp được người đó, thế nhưng lại không để bạn biết rằng kể từ khoảnh khắc rung động đặc biệt ấy, cuộc đời bạn sẽ vĩnh viễn bước sang một trang hoàn toàn mới. Hạ An đích xác đã gặp được một người như vậy. Kể từ giây phút nhìn thấy khuôn mặt mỹ lệ của Diệp Quan, cô không hề nhận ra bóng hình đối phương đã khắc ghi trong lòng mình bao nhiêu sâu sắc, cũng chẳng thể ngờ rằng cuộc đời mình rồi đây sẽ vì một người hoàn toàn xa lạ mà chậm chạp lệch khỏi quỹ đạo vốn có của nó.
“Có lẽ khí chất càng hấp dẫn người khác hơn, lạnh lùng ung dung, lần đầu gặp khiến người khác cảm thấy kinh diễm rồi cũng lại thấy xa cách, như thể vì sao sáng giữa bầu trời đêm, lộng lẫy, đồng thời cũng xa vời vợi không cách nào với tới. Hạ An không đoán ra được tuổi của cô, nhưng trên người cô có một loại phong tình cực kỳ trưởng thành. Ai ai cũng nói phụ nữ mười tám xinh đẹp, là bởi vì tuổi mười tám đẹp đẽ; mà hai mươi tám tuổi xinh đẹp, là bởi vì chính cô ấy rạng ngời. Người trước mặt đây, khiến cho Hạ An bỗng nhiên thông hiểu rõ ràng câu nói này.”
Hạ An và Diệp Quan - hai con người tưởng chừng thuộc về hai đường thẳng song song tuyệt đối, ấy thế mà cứ “tình cờ” chạm trán nhau hết lần này đến lần khác. Thậm chí cho đến cuối cùng, họ lại còn cắt nhau tại một giao điểm mà không ai có thể ngờ đến:
- Chúng ta kết hôn đi.
- Chúng ta… kết hôn?
- Ý tôi là kết hôn theo thỏa thuận.
Ai cũng biết rõ một điều, tổng giám đốc Diệp của tập đoàn JM tuy là một nữ nhân với dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, nhưng về phương diện tình cảm thì lại xa cách, lạnh lẽo hệt như một thứ phong ấn nguyền chú nào đó trên đỉnh băng sơn hoang vu. Với người ngoài, Diệp Quan đã quen bày tỏ một bộ dạng kiêu hãnh lãnh đạm khiến người khác không dám lại gần. Thực ra, khi đối mặt với chuyện tình cảm, cô lại tự ti đến mức luôn tìm mọi cách khép chặt trái tim mình, mặc cho thứ bụi nhân gian phủ lên vết thương chưa bao giờ khép miệng trong lòng. Chỉ có thể giải thích rằng, có những ký ức cũ vốn không mấy vui vẻ đã hung hăng bóp nát nhận thức của một đứa trẻ ngây thơ thuần khiết khi đó, lâu dần trở thành bóng ma tâm lý ám ảnh cô cả quãng đời trưởng thành còn lại.
Diệp Quan đã liều mạng duy trì chủ nghĩa không kết hôn của mình trong suốt một thời gian dài, cho đến khi cô gặp Hạ An. Từ trước đến nay, điều Diệp Quan khuyết thiếu nhất trong đời chính là niềm hy vọng. Mà thứ cô bác sĩ thực tập Hạ An kia luôn ấp ủ, ngẫu nhiên, cũng chính những là tia hy vọng nhỏ nhoi lấp lánh giữa ngày đông mây mù ảm đạm.
“Diệp Quan luôn luôn thích nhìn Hạ An cười, có đôi khi ngay cả một người không thích cười như cô, cũng sẽ thường xuyên cười theo. Hạ An chính là tia sáng khúc xạ vào đáy lòng cô, dần dần tán ra che lấp sự mịt mù bấy lâu nay, rồi lại lấp đầy trái tim.”
Sinh ra trong một gia đình không mấy hạnh phúc, Hạ An đã phải học cách tự lập từ rất sớm, cố đấm ăn xôi ngoài xã hội phức tạp đặng kiếm kế sinh nhai. Cũng bởi vì căn bệnh ung thư quái ác của cha, cô từ nhỏ đã đeo đuổi giấc mơ trở thành một y bác sĩ chữa bệnh cứu người. Dưới áp lực kinh tế đè nặng trên đôi vai gầy yếu cùng sự thiếu hụt tình yêu thương gia đình luôn âm ỉ trong tim, cô gái ấy đã từng bước hình thành bản tính cố chấp cứng cỏi hòng bảo vệ mộng tưởng đẹp đẽ của mình - đó là cách Hạ An chọn để trưởng thành, cũng là chiếc mặt nạ hoàn hảo giúp cô che đậy sự yếu đuối mong manh chỉ chực chờ lộ diện bất kỳ lúc nào. Nhưng nhờ sự xuất hiện của Diệp Quan, Hạ An đã nhận ra rằng bản thân cũng có thể đơn giản thoải mái mà đối diện với thực tại cuộc sống, không cần phải lúc nào cũng ép buộc mình tỏ ra liều mạng nữa rồi.
Từ đây, tình yêu giữa hai người phụ nữ cũng bắt đầu nảy nở, tựa như lực hấp dẫn mãnh liệt giữa hai tiểu hành tinh trong vũ trụ bao la. Dần dần, họ thu hút lẫn nhau bởi chính những điều đẹp đẽ nhất trong cuộc đời người kia, từng chút từng chút một kiên định nắm chặt lấy tay đối phương. Rõ ràng, đó không phải là thứ tình cảm xuất phát từ sự xao động tùy hứng nhất thời, mà là cả một quá trình dài nhẫn nại cố gắng đến từ hai phía. Với Diệp Quan và Hạ An mà nói, tình yêu đối với họ tuyệt đối không phải, "Em chỉ cần bước 1 bước, tôi sẽ bước 999 bước còn lại." Mà một khi đã dũng cảm yêu, thì chính là, "Tôi sẵn lòng bước 1000 bước về phía em, và thật trùng hợp rằng, em cũng nguyện ý như thế với tôi…”
Vốn ban đầu tôi cũng không trông đợi quá nhiều, ấy thế mà đến khi kết thúc 95 chương cùng 3 phiên ngoại lại không nhịn được vui sướng trước cái kết của cặp đôi chính. Trái tim thiếu điều bay phấp phới như người khát tìm được dòng suối mát vậy, thỏa mãn đến tận tâm can.
Có đôi khi, cái người đời luôn khao khát kiếm tìm bao lâu, hóa ra lại chỉ cần một chút dịu dàng lãng đãng như thế mà thôi...
Top donate
Mía Ngố
Rukai
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Donate gần đây
Bleu
A0
A0
Một bạn ẩn danh