Tên gốc: 《 宫倾 》
Tên dịch: Cung đình nghiêng ngả Tác giả: Minh Dã – 明也.
Thể loại: Bách hợp, cung đình, ngược luyến tàn tâm, HE.
Biên dịch: Bách Linh
Biên tập và hiệu chỉnh: Jen3011 a.k.a Juliet30112002 Với sự giúp đỡ của: Nguyệt Cầm Vân
Văn án 1: Ney Văn án 2: Bách Linh Ebook: Bách Linh
Nguồn: http://vongtinhgiang.wordpress.com/ http://phiyennhien.wordpress.com/
Truyện được edit và chia sẻ với mục đích phi lợi nhuận, xin vui lòng không dùng bản edit này với bất cứ mục đích thương mại nào.
Vệ Minh Khê, Vệ Hậu đoan trang hòa nhã, thiên hạ đệ nhất tài nữ, bề ngoài ôn hòa dịu dàng, đối xử với người luôn khéo léo ung dung, nhưng không ai biết sâu tận tâm hồn nàng chỉ là một trái tim cô đơn hoang vắng. Nàng tài nghệ tinh thông, nàng cầm kỳ thi họa, nàng hiền thê lương mẫu, nhưng có bao giờ nàng được sống trong hạnh phúc giản đơn?
Dung Vũ Ca, Thái tử phi thân phận tôn quý, thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, dung nhan tuyệt sắc khuynh thế, tính tình bá đạo vô lý, kiêu căng làm càn, không ai hiểu rõ bộ mặt thật của nàng, không ai trị được cá tính nuông chiều kiêu căng ấy, nhưng có ai biết được nàng đã đeo trong lòng một mối tình trong suốt mười năm? Yêu đến đau khổ, yêu đến dại khờ, yêu đến liệt tâm liệt phế, chỉ vì một người mà quặn thắt tâm can?
Hai nữ nhân, một Hoàng hậu, một Thái tử phi, thân phận đã định trước yêu không lối thoát, gặp gỡ nơi chốn cung đình đấu tranh nghiệt ngã, liệu có một ngày có thể sánh bước bên nhau?
Một người mặt dày theo đuổi, một người bị lễ nghi ràng buộc bao năm, Dung Vũ Ca cả đời vì tình mà khổ, Vệ Minh Khê nửa đời phải gánh chịu tội nghiệt. Chung quy, cũng chỉ vì tình căn khó dứt mà thôi.
(editor tự kỷ ~ )
Một tiếng tiêu, dẫn người lạc bước…
Một cái liếc nhìn, ôm trọn mối tình si đằng đẵng mười mấy năm…
Một khí thế cao ngạo mà đơn côi khiến người ta phải trầm luân mê mải…
“Vệ Minh Khê,vì nàng ta sẵn sàng phụ tẫn thiên hạ…”
Dung Vũ Ca - thái tử phi khuynh quốc khuynh thành, ngang bướng yêu mị, đệ nhất mỹ nhân, được vạn người mê say, nhưng lại chỉ khăng khăng mối tình đơn phương với cữu mẫu của mình – Vệ hậu Vệ Minh Khê. Nàng vì người mà mặt dày theo đuổi, mà mưu toan tính kế, mà hao tổn hết tâm tư, những mong chỉ được một ánh mắt, một nụ cười của giai nhân, si tâm bất hối….
Một đoá hoả liên bùng cháy giữa nền băng thiên tuyết địa, rực rỡ đến chói loà… Một bàn tay ấm áp sưởi ấm giữa ngày đông giá lạnh…
Một viên đường, ngọt ngào đến tận tâm can….
“Dung Vũ Ca,ngươi chắc chắn là yêu tinh,vì lẽ gì luôn làm tâm ta dao động?”
Vệ Minh Khê - Vệ hậu tài đức sáng suốt, luôn ôn hoà mà xa cách, nhưng ai biết dưới lớp mặt nạ hoàn mỹ ấy lại là một trái tim đơn độc và mềm yếu đến nhường nào. Vì một người mà lớp băng giá trong trái tim nàng dần tan chảy, vì một người mà lần đầu tiên nàng được biết thế nào là hạnh phúc, là nụ cười nở ra từ tận đáy lòng…
Nhưng…
Nước mắt rơi, oán hờn cùng bất lực….
Đàn đứt dây, máu chảy đầm đìa, tuyệt vọng….hối hận…giày xéo tâm can…
Hai nữ nhân, vốn dĩ là hai đường thằng song song nhưng lại vô tình được số phận rẽ lối, gặp nhau giữa trốn hoàng cung tranh đấu nghiệt ngã đầy khốc liệt. Một người mê mải theo đuổi, một người lại sợ hãi lẩn tránh. Giữa ân oán tình thù, giữa tình thân và tình yêu, con đường nào sẽ tiếp bước?
“Dung Vũ Ca, nếu có kiếp sau, ta nguyện sẽ chỉ vì nàng mà sinh, không để ý đến ánh mắt thế nhân, vì nàng mà dũng cảm đương đầu. Kiếp sau, chúng ta lại cùng làm nữ tử…”
Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão, mơ ước ấy, liệu có quá xa vời…?
Danh sách chương
Bình luận
Truyện liên quan
Top donate
Mía Ngố
Rukai
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Donate gần đây
Bleu
A0
A0
Một bạn ẩn danh
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)