Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 2

771 2 4 0

Sấm chớp rền vang, mưa bão đặc biệt lớn đúng kỳ hạn đến, xanh hoá ven đường đều đã bị tàn phá nghiêm trọng, cả khu thương mại của thành phố đều một mảnh đen nhánh, nhưng mà tòa nhà Ngân Long Quốc Tế đồ sộ lầu 30 vẫn còn sáng đèn.

" A! Cuối cùng hoàn thành! "

Officelady trang phục được chứ, văn phòng hạng sang, giơ lên trong tay sản phẩm nhưng lại thật sự chuyển đổi các hình ảnh khác nhau...

Sờ sờ cái bụng kêu xì xào, "Chao ôi, hình như hôm nay ta lại quên ăn cơm tối. "

" Ầm ầm ầm... " tiếng sấm thật lớn kèm theo tia chớp xẹt qua không trung cắt đứt Bạch Mạt  đang muốn thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, kéo ra màn cửa, mưa to bị  gió lớn hung hăng đập xuống lên cửa thủy tinh lên, một lớp sóng tiếp tục một lớp sóng, loáng thoáng có thể thấy chính là bầu trời xa xa một đạo một đạo tia chớp, dữ tợn đáng sợ.

" Được rồi, vào phòng nghỉ ăn một chút gì, sẽ ở tạm văn phòng một đêm đi. "Nghĩ đến đợi lát nữa tuỳ tiện híp mắt một hồi tỉnh lại là có thể đem sản phẩm giao cho phòng bảo vệ sản phẩm, về nhà hảo hảo qua ngày chủ nhật. Bạch Mạt đi vào phòng nghỉ nhân viên, trước tiên làm nóng một ly sữa bò bằng lò lấy ra từ  tủ lạnh, tiếp đó mở ra ngăn tủ, "Mì tôm, bánh mì, bánh bích quy... Ừ, vẫn còn cơm nữa." Nhanh chóng cầm một phần ăn hộp thức ăn nhanh để vào lò vi sóng, lấy ly sữa bò đã nóng ra, ngồi xuống ghế nhìn mưa rơi xuống đất, một bên chờ cơm trong lò vi sóng, một bên cái miệng nhỏ uống sữa bò.

Tiếng sấm một tiếng so với một tiếng vang lên, tia chớp một đạo so với một đạo đến khí thế càng hung hăng, bên ngoài tiếng gió gào thét cùng tiếng sấm thâm nhập vào toàn bộ tòa nhà Ngân Long, tiếng động lớn rầm rĩ vào trong toà nhà, dù là Bạch Mạt mất đi song thân từ trước đến nay một mực độc lập tự chủ, lúc này cũng không tránh được có chút yếu ớt, uống xong sữa bò, rửa đi ly, tiếng ông ông ổn định của lò vi sóng làm cho Bạch Mạt không tự chủ đem tay nâng lên, như tìm kiếm một chút an ủi vậy.

Bỗng nhiên, tiếng sấm, tiếng gió, tiếng mưa rơi, tia chớp, tất cả tiếng động lớn rầm rĩ tồn tại trong tích tắc dừng lại, không biết vì cái gì, trái tim Bạch Mạt có loại cảm giác cổ họng bị xách lên, âm thầm chuẩn bị báo trước một tiếng vang thật lớn tiếp theo.

" Chích! " cơm chín rồi, lập tức có thể quay về văn phòng, chậm rãi nín thở ra một hồi không khí, đang muốn mở ra lò vi sóng.

Trong lúc đó ngoài cửa sổ giống như ban ngày. Tiếp theo "Oanh! "Một tiếng vang thật lớn, có thể so với tiếng nổ mạnh, đem Bạch Mạt không hề phòng bị kinh hãi vô cùng, ngây ngẩn cả người trực tiếp nắm tay nắm lò, theo tới mà đến là một trận kịch liệt đau nhức trên tay, trong nháy mắt lan ra đến toàn thân, từ đấy đầu óc trống rỗng, cả người mất đi tri giác, mềm nhũn trượt  xuống.

Tối hôm qua ngủ rất sớm, nhưng mà đồng hồ báo thức sinh lý còn chưa tới đến, âm thanh mưa to gió lớn làm cho Thẩm Mộng Ni ở trên giường lật qua lật lại chính là ngủ không được, cuối cùng bực bội đứng lên chuẩn bị rửa mặt, theo thói quen đi vào phòng khách mở ti vi âm thanh vặn mở đến lớn nhất, tiện tay đem điều khiển từ xa ném tới ghế sofa, sau đó híp mắt hướng WC di chuyển đến.

" Hiện tại chúng ta kết nối cảnh bên ngoài, do cơn bão số 1 hiện nay tập kích ở thành phố, vì vậy cơn mưa tràn ra bên ngoài hoàn cảnh tương đối ác liệt, tín hiệu cũng không ổn định."

 "Này, người chủ trì có thể nghe được ta nói chuyện sao? "

" Có thể, tốt. Hiện tại chúng ta mời đạo diễn cắt đem hình ảnh trình diện phát ra. "

" Tốt, cảm tạ người chủ trì. Mọi người khỏe, bão số 1 hiện nay còn chưa ly khai thành phố, thành phố tôi cũng từ một báo động trước cấp một tăng lên đến báo động trước cấp ba, ban đêm hôm qua, bởi vì báo động trước kịp thời, thành phố tôi tạm thời không gặp tình huống không may nghiêm trọng xuất hiện, nhưng mà mời mọi người xem đằng sau tôi, đây là một mảng lớn rừng rậm, không sai, là rừng rậm, mà chỗ tôi đứng hiện tại vốn là đường Đông Thăng trước mặt là toà nhà Ngân Long Quốc Tế, đằng sau tôi đây khối rừng rậm ban đầu chính là vị trí của tòa nhà Ngân Long Quốc Tế, chiếm diện tích 65000 mét vuông, cao ốc cao 35 tầng tổng cộng 128 mét, tòa nhà Ngân Long trong vòng một đêm biến mất không thấy tung tích, bởi vì sự việc vô cùng ly kỳ, cảnh sát đã phong tỏa khu vực này, hiện tại mọi người xem đến chính là bay chụp cảnh tượng, mọi người xem đến cái mảnh này rừng rậm phạm vi hoàn toàn đúng là phạm vi trước kia của tòa nhà Ngân Long Quốc Tế, mà bốn phía ngoại trừ hiện tượng bão số 1 tối hôm qua tập kích bên ngoài không có bất cứ dị thường nào... "

Thẩm Mộng Ni đang ở trước bồn rửa mặt, miệng đầy bọt trợn to hai mắt, giơ bàn chải đánh răng và chén nước, lảo đảo xông vào phòng khách, trên TV bay chụp hình ảnh quả thực là chấn động thị giác, vứt bỏ đồ vật trên tay, xông vào phòng ngủ cầm lên điện thoại bấm gọi Bạch Mạt.

" Thực xin lỗi, điện thoại người gọi ngoài vùng phủ sóng, sorry... "

" Bệnh tâm thần! "

" Thực xin lỗi, điện thoại người gọi ..."

"Nữ nhân chết tiệt, đừng đùa ta! "

" Thực xin lỗi, người..." Cầm lên chìa khóa xe ở đầu giường, không quan tâm bản thân một thân áo ngủ dép lê, bộ dạng nhếch nhác liền hướng bên ngoài đi. "Bạch Mạt ngươi nữ nhân chết tiệt, tốt nhất tắt điện thoại ngủ chết ở chết ở nhà mà thôi! "

 

 

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16