Văn án:
Ngày kỷ niệm tròn 10 năm yêu nhau, Tiêu Minh Vũ cố ý lái xe cả trăm cây số trở về cùng Tống Vãn Nguyệt chúc mừng... nhưng lại ngoài ý muốn bỏ mình ở vực núi sâu.
Cô hoàn toàn chưa thể buông bỏ Tống Vãn Nguyệt, sợ người kia rơi lệ không ai dỗ dành, sợ người kia ngốc ngốc quên mang theo chìa khóa nhốt mình ở ngoài cửa, sợ người kia uống say đau dạ dày không ai an ủi.
Hồn phách Tiêu Minh Vũ không an lòng, trên đường hoàng tuyền, Mạnh Bà đưa cho cô một chén canh:
"Đứa nhỏ à, cho con thời gian một năm để sắp xếp tốt mọi thứ."
Từ Như Ảnh đứng ở xa xa nhìn Uyển Nguyệt khóc thút thít, cô muốn gần người kia một chút.
Hai người từ từ trở thành bạn bè, Từ Như Ảnh dạy Tống Vãn Nguyệt làm cơm, dạy người kia làm chút việc nhà, dạy người kia chăm sóc tốt chính mình như thế nào.
Một năm sau, khi Từ Như Ảnh cho rằng đã đem mọi thứ dạy cho người kia, ngày đó khi chuẩn bị rời đi, Tống Vãn Nguyệt lại ôm lấy cô, tay từng chút vuốt ve gò má cô, lệ rơi đầy mặt:
"Đừng đi, Minh Vũ, chị chưa có dạy em làm sao để quên đi."
------------------------
Nhân vật: Tiêu Minh Vũ (Từ Như Ảnh) x Tống Vãn Nguyệt.
Editor: Min
Số chương: Liên tái (tác giả mới mở hố)
Một câu giới thiệu ngắn gọn: Có những người cho dù mất đi cũng sẽ lặng lẽ yêu. Quý trọng mỗi người bên cạnh.
-----------------------------
Lời editor: Dành tặng cho một người, mình hi vọng đến khi mình kết thúc cậu vẫn sẽ tiếp tục cuộc sống, đừng dừng lại giữa chừng. Mình nghĩ mặt trời ở cuối con đường.
Danh sách chương
Bình luận
Truyện liên quan
Top donate
Mía Ngố
Rukai
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Donate gần đây
Bleu
A0
A0
Một bạn ẩn danh
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)