Văn án
Triệu Y Ninh: “Nói! ! Ở bên người chị tôi lâu như vậy, cô đến cùng có mục đích gì? Có phải đối với Triệu thị có ý nghĩ gì đó không an phận, phải không?”
Tòng Thanh Vũ: “Sự nghiệp to lớn của Triệu gia tôi không có hứng thú, nhưng mà ——” cô nghiền ngẫm làm ý cười thêm sâu, “Chị của cô tuy lạnh lùng nhưng thật ra rất hợp ý tôi.”
Triệu Y Cách, thời gian làm cho nàng trở nên hướng nội, ngay cả trái tim đó tựa hồ cũng vậy dần dần giấu đi. Không nghĩ, gặp gỡ vị bác sĩ tim mạch kia, thần không biết quỷ không hay đã trộm đi vào lòng mình.
Mối tình đầu đau đớn làm cho cô không dám đơn giản nói lời yêu, cho nên cô lựa chọn giấu mình trong lớp vỏ bọc mạnh mẽ. Chẳng qua, tình yêu phát triển với tốc độ lại quá nhanh. Thời gian dài chờ đợi, bác sĩ Tòng tốt tính cũng như thế lựa chọn ảm đạm rời đi.
“Đừng đi.” Triệu Y Cách giữ chặt Tòng Thanh Vũ đang xoay người rời đi.
Tòng Thanh Vũ trầm mặc, hồi lâu sau, khóe miệng trào phúng cong lên, lạnh như băng nói: “Triệu Y Cách, tôi đã cho chị cơ hội, là chính chị không muốn thôi.” Như vậy, cũng đừng trách tôi…
Đêm hôm đó, Triệu Y Cách mới biết được, bình thường bề ngoài hiền hậu như ngọc, vừa phúc hắc vừa nhiệt tình…
Cô thật vất vả mới chấp nhận tình yêu một lần nữa, chẳng qua, sau đó chân tướng thật sự bị vạch trần, Triệu Y Cách mới phát hiện chân tâm của cô bị giẫm đạp đến rối tinh rối mù.
“Tòng Thanh Vũ, cám ơn cô đã khiến cho tôi đối với tình yêu hoàn toàn tuyệt vọng.”
Tòng Thanh Vũ, mặt tựa hoa đào, tâm sâu tựa biển. Mặt ngoài hiền hậu như ngọc đến cùng chôn dấu bí mật gì không thể cho ai biết?
Chuyện cũ, âm mưu, đến cùng là ai bị tình cảm thao túng?
Danh sách chương
Bình luận
Truyện liên quan
Top donate
Mía Ngố
Rukai
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Donate gần đây
Bleu
A0
A0
Một bạn ẩn danh
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)