Khi Diệp Trăn Trăn về đến nhà , đã là nhiều hơn 10 giờ buổi tối , giường của nàng , còn duy trì hỗn độn khi các nàng rời đi , nguyên bản Diệp Trăn Trăn tính toán đổi một bộ sạch sẽ bốn kiện trên giường , tính toán , quá mệt mỏi , ngày mai lại đổi đi.
Diệp Trăn Trăn nhanh chóng tắm rửa, nằm ở trên giường , nàng không tự giác mà ngửi khăn trải giường cùng gối đầu một chút , mơ hồ còn tàn lưu hương vị trên người Lâm Tĩnh , Diệp Trăn Trăn ý thức được chính mình làm gì đó , cảm giác chính mình giống một cái người biến thái.
Ngày mai còn muốn đi làm , chạy nhanh đi ngủ đi , Diệp Trăn Trăn thúc giục chính mình , rõ ràng cảm giác thân thể rất mệt , nhưng giống như chính là ngủ không được , nhắm mắt lại đều là Lâm Tĩnh. Diệp Trăn Trăn thực ghét bỏ chính mình , một chút đều không dứt khoát , ước cái pháo lại còn ướt át bẩn thỉu , đối với nhân gia *dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng.
Nằm ở trên giường gần mau đến hai cái giờ , nàng chính là không ngủ , nàng nhìn chuyến bay phi cơ một chút , thông báo mau đáp xuống mặt đất.
Quả nhiên vài phút sau , WeChat thu của nàng nhận được một cái tin tức đến từ Lâm Tĩnh.
“Phi cơ chạm đất , đến Thâm Quyến.”
Diệp Trăn Trăn nhìn tin tức , vốn định hồi âm , nhưng là nàng nghĩ đến ở chính mình ở sân bay nói khẳng định sẽ ngủ , nếu là trả lời , chẳng phải là thuyết minh chính mình đang đợi nàng bình an đáp xuống mặt đất , chính mình mới không có cố ý chờ nàng, chính là mất ngủ mà thôi.
Vì thế Diệp Trăn Trăn nhịn xuống không trả lời tin nhắn , nàng không trả lời , Lâm Tĩnh cũng không có lại phát tin nhắn tới.
Diệp Trăn Trăn buông di động , tinh thần tựa hồ so với vừa rồi càng tốt hơn một ít , càng ngủ không được , vì thế Diệp Trăn Trăn lại nhịn không được lại lần nữa cầm lấy di động , nhìn một chút , xác thật không tin nhắn lại đến vào , mạc danh có điểm bực bội cùng không cao hứng!
Lâm Tĩnh từ sân bay về tới , đều nhiều hơn 12 giờ , ở trên xe *sĩ , nàng vốn định tự gửi tin nhắn cho Diệp Trăn Trăn , chỉ là tin nhắn thứ nhất Diệp Trăn Trăn không hồi , nàng cho rằng Diệp Trăn Trăn thật sự ngủ rồi. Toàn bộ ban ngày đều là vận động , lại là đến phi cơ , kỳ thật Lâm Tĩnh cảm thấy xác thật rất mệt , nàng chưa bao giờ ở trên phi cơ ngủ , vừa rồi ở trên phi cơ ngủ nửa giờ. Chính mình đều mệt mỏi , Trăn Trăn khẳng định cũng mệt mỏi hỏng rồi.
*sĩ : chờ đợi
Lúc về đến nhà , sau khi Lâm Tĩnh tắm rửa xong , nhìn hình ảnh WeChat của Diệp Trăn Trăn , rồi phát tin nhắn thứ hai cho Diệp Trăn Trăn.
“Về đến nhà , mới vừa tắm rửa xong, chuẩn bị ngủ , Trăn Trăn ngủ ngon.” Lâm Tĩnh không biết sáng mai thời điểm Diệp Trăn Trăn nhìn đến hai cái tin nhắn này , có thể trả lời chính mình hay không.
Lúc Diệp Trăn Trăn nhận được tin nhắn thứ hai , đã lại đi qua nhiều hơn một giờ , nàng nhìn tin nhắn của Lâm Tĩnh , nhưng vẫn còn nhịn không được mà nhắn trở về.
“Ta đều đã ngủ một giấc.” Diệp Trăn Trăn chết không thừa nhận chính mình đang đợi nàng , vì thế nói dối như vậy nói.
“Kia tiếp tục ngủ đi.” Lâm Tĩnh trả lời, nàng cảm thấy Trăn Trăn hẳn là mệt muốn chết rồi.
Nói chuyện phiếm chết! Diệp Trăn Trăn nhìn WeChat có chút bực bội , cái dưa oa tử này rốt cuộc hiểu thông đồng người hay không , ngủ cần đến nàng nói sao? Chính mình sẽ không ngủ sao?
“Vậy ngươi cũng đi ngủ sớm một chút đi.” Diệp Trăn Trăn có chút bực bội trả lời nói , Lâm Tĩnh làm nàng tiếp tục ngủ , nàng trừ bỏ trả lời như vậy , còn có thể nói như thế nào.
“Ngủ ngon.” Lâm Tĩnh thấy tin nhắn của Diệp Trăn Trăn , lại một lần nữa nói ngủ ngon.
Vốn dĩ Diệp Trăn Trăn không nghĩ lại đối lý với Lâm Tĩnh , qua một hồi lâu , mới không tình nguyện trở về cái giấc ngủ ngon.
Lâm Tĩnh nhìn đến Diệp Trăn Trăn trả lời ngủ ngon , hai cái *tự đơn giản kia , tựa hồ có ý nghĩa không giống nhau , vì thế trên mặt Lâm Tĩnh đồng dạng nổi lên ý cười nhàn nhạt.
*tự : chữ
Nhưng ai biết , mặt khác Lâm Tĩnh sau mấy ngày vội đạt được phương pháp làm việc nhưng thân mật lại thiếu. Thời điểm vội xong thường xuyên đều là một hai giờ đêm , Lâm Tĩnh lúc này mới có rảnh nhớ đến Diệp Trăn Trăn , chính là đã muộn như vậy , nghĩ đến nàng đã ngủ rồi , Lâm Tĩnh có tâm tư nghĩ gửi tin nhắn cho Diệp Trăn Trăn liền tạm thời từ bỏ , nghĩ chờ sự việc trên đỉnh đầu xong rồi lại nói nữa.
Diệp Trăn Trăn nguyên tưởng rằng Lâm Tĩnh muốn WeChat của chính mình , tổng là sẽ hội chủ động liên hệ chính mình , nhưng ai biết , nàng liền là chính mình nằm thi lục thông tin , một lần nằm liền nằm vài thiên giờ. Hoá ra thật đem chính mình làm pháo bằng hữu , có thời điểm lại yêu cầu ước chính mình sao?
Vì thế Diệp Trăn Trăn là càng nghĩ càng bực bội , nhìn chân dung WeChat của Lâm Tĩnh , rất nhiều lần đều nghĩ cắt bỏ , cũng chính là nhịn xuống không xóa. Xóa dường như có vẻ chính mình thực để ý nàng , nằm thi liền nằm thi đi , ai để ý đâu?
Vì thế Diệp Trăn Trăn cũng cực lực áp xuống tâm nóng nảy bởi vì Lâm Tĩnh mà đột nhiên xuất hiện.
Khả năng hảo không dễ dàng , thời điểm mau hoàn toàn áp xuống đi , nữ nhân này lại gửi cho nàng tin nhắn.
“Mấy ngày nay bận quá, hiện tại rốt cuộc hạ màn.” Lâm Tĩnh vì chính mình mấy ngày nay không liên hệ Diệp Trăn Trăn làm ra giải thích.
Trong lòng Diệp Trăn Trăn xác thật có chút sinh khí với Lâm Tĩnh , nhìn đến Lâm Tĩnh sau khi giải thích , cảm giác tốt hơn một chút một ít , rốt cuộc Lâm Tĩnh ở Thâm Quyến xoay sở đến không tồi , phỏng chừng cũng không thiếu việc phải trả giá , nghĩ lấy tiền lương cao của công tác , áp lực khẳng định cũng không nhỏ. Nhưng cũng chỉ là tốt hơn một chút một ít , nàng vẫn là không nghĩ phản ứng Lâm Tĩnh , trong lòng vẫn là có chút tức giận.
Lâm Tĩnh thấy Diệp Trăn Trăn hồi lâu đều không có trả lời chính mình , ẩn ẩn cảm giác nàng sinh chính mình khí. Lâm Tĩnh nghĩ nghĩ , cảm thấy chính mình xác thật không đúng , hẳn là thời gian trước cùng nàng nói chính mình vội , chỉ là bắt đầu chính mình cũng không xác định nàng có thể để ý hay không.
“Công ty thời điểm gần đây xảy ra tình huống khẩn cấp , đều mau vội thành cẩu.” Lâm Tĩnh lại đã phát một cái tin nhắn giải thích nói.
“Ngươi không cần hướng ta giải thích cái gì , dù sao chúng ta cũng không có quan hệ gì.” Diệp Trăn Trăn rốt cuộc nhịn không được trả về một cái tin nhắn , ngữ khí ra vẻ lạnh nhạt nói.
“Nếu không phải công ty lần này xảy ra trạng huống , ta hiện tại hẳn là còn ở N thành nghỉ phép , có lẽ liền còn có thể cùng Trăn Trăn ở bên nhau.” Lâm Tĩnh tâm nghĩ , Trăn Trăn quả nhiên là sinh khí.
“Ai nói ngươi còn có thể cùng ta ở bên nhau?” Diệp Trăn Trăn hừ lạnh hỏi ngược lại , nói rất đúng dường như giống nàng biết chính mình liền nhất định sẽ bồi nàng , ai cho nàng tự tin?
“Là ta hy vọng còn có thể cùng ngươi ở bên nhau , cảm giác khá tốt.” Lâm Tĩnh phát hiện Diệp Trăn Trăn chỉ là mặt ngoài vắng vẻ , bằng không liền sẽ không cho mình WeChat , cũng sẽ không trả lời tin nhắn của mình , tâm mình theo quy tắc không thể quá pha lê , rốt cuộc nàng là người mà mình muốn theo đuổi.
“Cảm giác mà ngươi nói , là chỉ cảm giác trên giường sao?” Diệp Trăn Trăn phát ra đi một cái tin nhắn liền hối hận , như thế nào hướng lên cái vòng này , cảm giác lập tức khiến cho đề tài thực ái muội , đây là chính mình đào hố cho chính mình nhảy sao? Diệp Trăn Trăn tưởng rút về những lời này , chính là cảm giác rút về lại quá cố ý.
“Ân , trên giường dưới giường cảm giác đều hảo.” Tâm Lâm Tĩnh tâm nghĩ , Trăn Trăn trực tiếp lên tổng làm nàng có điểm trở tay không kịp , nhưng là cảm giác lúc sau cái đề tài này mở ra , nàng cùng Diệp Trăn Trăn liền thân mật lên một chút , tựa hồ về tới ngày điên cuồng đó. Ngày đó thật sự quá điên cuồng , cảm giác không giống như là thật sự phát sinh qua.
Diệp Trăn Trăn trên danh nghĩa đây là tâm cẩn thận đi trên đá hoa đi!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*chú thích :
"Tiếc thay chút nghĩa cũ càng
Dẫu lìa ngó ý , còn vương tơ lòng"
( trích câu 2241 , 2242 trong "Truyện Kiều" của nhà thơ Nguyễn Du , một tác phẩm truyện thơ rất là nổi tiếng , được xếp hàng kinh điển của làng văn thơ Việt Nam , và được rất nhiều nước biết đến )
*phần giải nghĩa mà mình trích ra được từ gg :
Trong “Tư liệu Truyện Kiều - Bản Duy Minh Thị 1872” do GS Nguyễn Tài Cẩn phiên Nôm , câu 2242 là:
Dẫu lìa TƠ CHỈ còn vương tơ lòng
- Với câu này , ý Kiều - cũng là Nguyễn Du - muốn nói là dù cho bị chia lìa với Kim Trọng trên thực tế (lìa tơ chỉ) nhưng đối với chàng thì nàng vẫn thương nhớ không nguôi (vương tơ lòng)
- Đôi ta (Kim - Kiều) như cái ngó sen, cái cuống sen , chúng ta bị chia ra như cái ngó sen bị bẻ làm hai đoạn , nhưng khi ngó sen bị bẻ đôi và khẽ nứt ra thì ở giữa hai đoạn vẫn còn có những sợi tơ lòng của ngó sen níu lấy hai đoạn mãi thôi.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)