Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 2

486 0 1 0

Chương 2:

Đến quán bar thì đã gần hơn 11 giờ đêm, bốn người ở đại sảnh tìm được một cái bàn.

Gọi một ít rượu mà bắt đầu câu được câu không tán gẫu, ở đây Hà Gia Tuấn là lớn nhất, là một tiểu cảnh sát phục vụ nhân dân, hắn và ba người còn lại đều là đồng học.

Nhà Minh Minh có kinh doanh nhỏ, lại là con một, tự nhiên không cần ra ngoài tìm việc, làm ở công ty nhà mình là tốt nhất, nguyên lai cũng muốn giúp Nguyên Họa an bài công việc, nhưng bị Nguyên Họa cự tuyệt.

Từ Kiều cũng làm việc trong chính phủ, là một viên chức nho nhỏ, dựa vào quan hệ ở A thị cũng được an bài một chức vụ tốt.

Cha mẹ Nguyên Họa cũng là quan viên tỉnh, nhưng Nguyên Họa không muốn làm trong chính phủ, vì thế Nguyên ba Nguyên mẹ liền tùy ý nàng.

Vì chiều cao của Nguyên Họa nên nhiều chức vụ không có phần của nàng, hơn nữa cố tình mang khuôn mặt như con nít, nên người khác đều phải dựa vào chứng minh nhân dân của nàng mới xác nhận là nàng đã hay chưa trưởng thành.

Nguyên Họa cầm ly rượu uống,người không biết còn nghĩ nàng tâm tình không tốt mới đi uống rượu, bất quá hiện tại tâm tình của nàng rất tốt mới từng ngụm từng ngụm uống rượu.

Tửu lượng của Nguyên Họa không tính là thấp, nhưng cũng không xem là cao. Uống bốn năm bình Liên Hoa Tửu xong đã bắt đầu có chút mơ hồ.

Vừa muốn đứng lên đi WC liền đụng vào một người, vội vàng cuối đầu giải thích “Thực xin lỗi a.” Nói xong vừa muốn đi tiếp, lảo đảo một cái liền đụng vào người ban nãy.

Từ Tử Kỳ vừa ra khỏi cửa đã bị người đụng vào, xem vóc dáng nho nhỏ còn tưởng rằng Nguyên Họa là trẻ vị thành niên. Lại thấy người này vội vàng giải thích với mình, một chút tức giận lúc trước đều tan thành mây khói.

Nhưng đến lúc vừa muốn nhấc chân bỏ chạy lấy người thì tiểu bằng hữu này liền gục lên người mình.

Nguyên Họa nghe mùi nước hoa thản nhiên trên người này liền có chút si mê.

Lại bởi vì tác dụng của cồn nên không phát hiện đầu mình đang nằm trên ngực người ta.

Từ Tử Kỳ đỏ mặt nâng Nguyên Họa dậy, càng nhìn càng thấy giống trẻ vị thành niên.

Nguyên Họa lúc này mới mơ hồ nhìn thoáng qua người bị mình đụng, là một mỹ nữ, xã hội này rất nhiều mỹ nữ, nhưng trước mắt tuyệt đối là mỹ nữ xinh đẹp, khí chất nhất nàng từng gặp.

“Thực xin lỗi, tôi không cố ý. Uống rượu hơi nhiều chút” Nguyên Họa sau một lúc hoảng hốt mới hoàn hồn.

“Ừ, không sao. Em còn vị thành niên đi, sau này đừng đến những nơi như thế này.” Nói xong liền xoay người đi mất, lần đầu tiền Từ Tử Kỳ đối với một người xa lạ nói chuyện dạy bảo như vậy, nàng cảm thấy việc này khiến mình không giống chính mình.

Nguyên Họa ngơ ngác nhìn bóng người đi xa, thật buồn bực nha, rất muốn giải thích, kỳ thật người ta đã thật sự trưởng thành, chứng minh thư cũng có thể cho ngươi xem.

Nhưng là người ta không cho nàng cơ hội giải thích liền hoa hoa lệ lệ xoay người đi mất.

Nguyên Họa đi WC xong, liền đần độn ngồi trên ghế ngẩn người, còn nhớ đến mùi nước hoa trên người nữ nhân kia, thật sự dễ ngửi, khóe miệng liền cong lên.

Ba người còn lại dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn Nguyên Họa, từ khi đứa nhỏ này đi WC về liền trở nên không bình thường, đây là làm sao, gần đây cũng không chịu kích thích gì lớn, lớn nhất là vừa tìm được công việc nhưng lúc trước không điên giờ là điên, thật không hiểu nổi.

Từ Kiều chịu không nổi bộ dáng cười ngây ngô của Nguyên Họa, đầu tiên đặt câu hỏi “Nguyên Họa, mày gặp chuyện gì, sao lại ngây ngô cười một mình a?”

“A, không có, tao có cười sao?” Nguyên Họa bừng tỉnh, vẻ mặt buồn bực nhìn ba người, không ngờ ba người đều gật đầu.

“Ách, xem như mặt bị rút gân đi”

Lời này nói ra làm ba người thật muốn đem Nguyên Họa đi bệnh viện tâm thần kiểm tra một phen, nếu đứa nhỏ này có xảy ra chuyện gì thì làm sao bàn giao với ba mẹ nàng a, nếu thực sự phải đưa ra đáp án không quan hệ như vậy? Nguyên ba Nguyên mẹ chắc cũng sẽ rất buồn bực.

Bốn người uống thêm chút rượu đều tự giác về nhà, lúc Nguyên Họa về đến nhà cũng là hơn 3 giờ sáng, lén lút tiến vào trong nhà, đi giống như ăn trộm về phòng mình.

Nếu để mẹ già nhà mình phát hiện trễ như vậy mới về nhà chắc chắn bị lột da.

Ngay lúc Nguyên Họa đang âm thầm đắc ý vì đại kế thành công, Nguyên mẹ đột nhiên từ trên giường Nguyên Họa nhảy lên nhéo lỗ tai Nguyên Họa hét lớn: “Nha đầu xấu xa, mẹ còn nghĩ con không về chứ? Con xem bây giờ mấy giờ, con nhìn con xem nào có điểm giống con gái không, lúc trước còn đi học, lão nương không xen vào việc của con, bây giờ còn không biết tiết chế, đến khuya mới về, không đánh con con ngứa da phải không??” Lỗ tai Nguyên Họa bị Nguyên mẹ nắm đến độ sắp rớt, đau muốn chết, nước mắt đều tràn ra hốc mắt, liều mạng kêu to “Mẹ a, con tự biết mình là con gái a, a!! Lỗ tai của con, ngài nhẹ một chút được không, con là do mẹ sinh mẹ dưỡng, mạnh nữa sẽ rớt a.” Ngay lúc Nguyên Họa lang khóc quỷ hào kêu la thảm thiết, Nguyên mẹ rốt cuộc cũng buông tha tiểu lỗ tai của nàng.

“Ôi ôi, đau chết con đau chết con. Mẹ, con là con ruột của mẹ sao? Mẹ phải thành thật nói cho con biết, con không phải là ngài nhặt đc ở ven đường phải đâu phải không??”

Nguyên Họa vừa xoa tiểu lỗ tai mới từ độc thủ cứu trở về của mình vừa oán giận.

“Con nói đi. Hả?” Nguyên mẹ bày ra bộ dáng nếu như con lại nói lời vô nghĩa, mẹ liền đem lỗ tai của con vặn xuống.

Nguyên Họa sợ tới mức rụt cổ, mẹ già thật là không thể đắc tội.

“Nói mau, trễ như vậy, có phải đi cùng bạn trai không?” Nguyên mẹ bắt đầu nghiêm trang gặn hỏi.

“Mẹ già yêu dấu, xem con gái bảo bối của mẹ bộ dạng trang nghiêm, không có ai coi trọng, không có bạn trai.” Nguyên Họa đưa ra khuôn mặt như phàn nàn trả lời,mệt như vậy giờ còn bị lão mẹ bàn chuyện yêu đương, ai chịu nổi?

“Mẹ a, người cũng đừng rãnh rỗi lại hỏi con có bạn trai hay không, con có lập tức mang về cho người xem được không? Con hôm nay cùng Từ Kiều bọn họ ăn cơm, lại đi uống rượu một chút! Người đừng hỏi nữa, sáng sớm mai người không phải có cuộc họp sao, con cũng mệt như vậy, người đừng ép buộc con nữa, cho con ngủ được không?” Nguyên Họa cầu xin mãi, nếu không đem hành tung cho mẹ già biết, đêm nay cũng đừng hòng ngủ được.

“Con, đứa nhỏ xấu xa, quên đi quên đi, chuyện của con mẹ cũng không quản. Mẹ về phòng.” Nguyên mẹ vẻ mặt bất đắc dĩ đi ra khỏi phòng Nguyên Họa sau đó trở về phòng mình.

“Cung tiễn tây Thái Hậu.” Nguyên Họa cười nhìn bóng dáng Nguyên mẹ nói.

Nguyên mẹ xoay người hung hăng trừng mắt con gái không nên thân của mình một cái, Nguyên Họa vội vàng khóa cửa phòng, ngã lên giường liền ngủ mất.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: