Bạch Thấm cầm ly cà phê nóng, cẩn thận nhìn mấy bản thiết kế đậm phong cách Âu Mĩ đặt trên bàn, chăm chú nghe Diễm Hồng cùng khách hàng nói chuyện.
Khách hàng lần này đang thảo luận đưa ra ý kiến về ý tưởng thiết kế.
"Như vậy nhờ cả vào Giám đốc a, tôi tin tưởng vào năng lực thiết kế của quý công ty."
Quản lý Trang mỉm cười, sảng khoái ký chi phiếu đưa cho Diễm Hồng.
"Thật ra tôi đang định mời nhân viên mới phụ trách đề án này... Nếu cô không yên tâm... Cũng chẳng sao."
Diễm Hồng chọn mi nói, ngón tay trắng nõn thon dài thong thả vuốt ve đùi Bạch Thấm ở dưới bàn.
"Ah~.. Vâng."
Bạch Thấm bất giác rên lên, xấu hổ nhìn Trang quản lý, mặt nháy mắt ửng đỏ.
"Không không không, coi như thử thách đi."
Trang quản lý có chút không tín nhiệm liếc nhìn Bạch Thấm, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.
Sau khi tiễn quản lý Trang xong, Bạch Thấm tức giận thu thập đồ đạt trên bàn, vừa rồi thật mất mặt, đã thế còn ở trước mặt khách nữa chứ.
Phát ra cái loại thanh âm đáng xấu hổ đó, thật muốn tìm cái lỗ mà chui vào.
"Nếu có vấn đề gì, lúc nào cũng có thể đến hỏi tôi."
Diễm Hồng khẽ liếm môi, ở bên tai Bạch Thấm, thấp giọng ngọt ngào nói.
"Ế... Em làm sao vậy?"
Bạch Thấm thầm than một tiếng, vừa rồi chẳng phải đi ra tiễn quản lý sao, tự nhiên đột ngột xuất hiện là thế nào.
"Sao? Tôi không thể trở lại gặp nhân viên đáng yêu của mình hả?"
Diễm Hồng đắc ý nhìn Bạch Thấm hai má đỏ hồng, nhưng giây tiếp theo lại trở lại vẻ băng sương lạnh lùng.
"Tôi phải đi, tạm biệt lão bản."
Bạch Thấm cảm thấy vui đùa kiều này hơi quá phận, cô sớm đã tự phong bế mình, không muốn lộ ra quá nhiều cảm xúc.
Thú vị!
Diễm Hồng nhìn gương mặt vô biểu tình kia, một giây trước còn ngọt ngào đáng yêu, thoắt một cái đã toát ra vẻ khó gần.
Nàng cứ thích mang mặt nạ như vậy, thế thì chính cô sẽ tự tay tháo xuống lớp mặt nạ giả dối đó, để xem bên trong đó rốt cuộc là xấu hổ hay thẹn thùng đây.
TBC
Note: Bà con thấy sao? Bộ này có triển vọng chứ?
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)