Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 9+10

769 0 1 0

Editor: Min

 

"Chết tiệt... Đau quá... "

Bạch Thấm gian nan cử động đùi, mỏi mệt nhìn giai nhân diễm lệ đang ngủ bên cạnh mình, hai tay trắng nõn còn chưa rút lại.

Eo nhỏ thon gọn, theo góc độ này nhìn lại, lớp vải Lace mỏng manh bó lấy một mảnh da thịt tuyết trắng căng tròn.

Đồ lót hình chữ T như có như không bao lấy cặp mông tròn lẳng, chân dài trắng nõn bại lộ trong không khí.

Ý nghĩ tạm dừng một hồi lâu, suy nghĩ mới chậm chạp quay lại, nhớ đến ngày hôm qua đỏ mặt tim đập.

"Sao thế này... Tại sao lại như vậy... "

Lắc đầu thật mạnh, nhẹ nhàng chuyển bàn tay trên lưng mình sang chỗ khác, thẹn thùng lấy mảnh vải mỏng khoác lên người đi vào phòng tắm.

Tùy ý tẩy rửa cơ thể, nhìn trong gương dấu hôn trải dài trên người rõ ràng, Bạch Thấm cười khổ, lấy xà phòng chà xát.

Thoa xà phòng lên da, không cẩn thận chạm tới dấu vết ửng đỏ do bị nắm chặt, nhỏ giọng kêu đau. Thật là, đúng thật không nên cùng nữ nhân kia dây dưa.

Quan hệ, sao lại như vậy. Vốn cả hai là hai đường thẳng song song, rốt cục do ai làm chệch hướng?

"Bảo bối, đang nghĩ gì vậy? "

Một giọng nữ trầm thấp vang lên, Hồng Thấm thỏa mãn ôm lấy vòng eo thon thả của Bạch Thấm, má tựa vào bờ vai trắng nõn. Dường như khiêu khích thổi khí vào vành tai đỏ rực.

"Buông tay! Ngày hôm qua chỉ là cơn ác mộng, hiện tại tôi và cô không có quan hệ gì cả! "

Bạch Thấm lạnh như băng nói, trong một giây phút nào đó vòng tay kia ẩn ẩn vô lực.

"Em xem tôi là cái gì? Xem tôi là đồ vật chơi đùa sao? Chơi xong lại vứt đi sao?"

Diễm Hồng không dám tin vào những lời nói kia, một ngọn lửa vô hình ở trong lòng đang chậm rãi nổi lên, cô nghĩ đến tình cảm mãnh liệt tối hôm qua, hiểu rõ được tương lai của hai người.

"Đúng vậy, tôi chính là... nghĩ như vậy."

Hàm răng khẽ cắn lấy môi dưới, Bạch Thấm không sợ đón nhận ánh mắt lạnh như băng từ đôi mắt màu xanh lam lạnh lẽo kia.

Diễm Hồng tức giận, cô tiến tới dùng môi ngăn chặn cánh môi anh đào đang khép hờ kia, hung hăng hôn lấy, chiếc lưỡi đỏ thắm bá đạo mút lấy chiếc lưỡi đinh hương không ngừng chống cự, không kịp nuốt vào nước bọt từ khóe miệng của Bạch Thấm chảy xuống, đôi mắt nâu trừng trừng nhìn thẳng chằm chằm vào Diễm Hồng đang phủ đầy tức giận, hai tay chống cự bị giữ chặt trên đỉnh đầu.

"A... cô buông tay..."

Bạch Thấm thở hổn hển, hai khỏa mềm mại bị nắm chặt, lực hút của ngón tay xen vào hoa huyệt đang buộc chặt, anh đào nhạy cảm bị khoang miệng ấm áp ngậm lấy, đầu lưỡi mềm giống như con rắn linh hoạt liếm láp.

"Đau a... buông tay... a..."

Bộ ngực sữa mềm mại đẫy đà bị dùng sức đè ép xoa bóp, hạ thể ngón tay nhanh chóng không chút lưu tình điên cuồng cắm vào, hoàn toàn không cảm giác được tình dục, chỉ có dục vọng cuộn trào mãnh liệt như ngọn lửa, đó là phóng thích cơn giận.

Bạch Thấm lắc đầu, cảm giác nước mắt vô ý thức chảy xuống, cô cắn chặt môi dưới, có một loại cảm giác bị đào sạch rất đau, từ trong gương cô có thể nhìn thấy mặt mình đỏ ửng vì cảm thấy xấu hổ, thẳng đến khi dịch ấm áp ẩm ướt chảy ra từ giữa hai chân chảy ra, cảm giác vô lực làm cho cô mệt mỏi và thống khổ.

"Làm em đau... xin lỗi."

Diễm Hồng đau lòng dùng đầu lưỡi liếm lấy những giọt lệ ấm, hai tay ôm chặt thân thể mềm mại kia, cùng với tâm loạn phức tạp làm bản thân cảm thấy thật phiền, đem người đang khóc đến run rẩy ôm chặt vào lòng an ủi, điều này làm cho Diễm Hồng có một loại khó có thể mở miệng, muốn nắm được lòng em ấy, muốn hòa tan băng lãnh của em ấy đối với mình.

Bạch Thấm ngồi yên trên ghế, hai mắt không có linh hồn nhìn chén cháo nóng hổi. Bỗng nhiên một đôi tay thon dài trắng nõn lắc lắc trước mặt, sau đó cầm lấy thìa múc một muỗng cháo trắng, thổi thổi phía trên rồi đặt trên đôi môi sưng đỏ, nhưng đợi rất lâu, đôi môi đỏ mọng nhất định không chịu mở ra, chỉ có ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm một hướng.

"Ngoan, ăn một chút!"

Diễm Hồng kiên nhẫn dỗ dành, sờ sờ mái tóc mềm mại của người kia.

"Nghe lời, được không?"

Người kia bắt đầu hơi nhíu mày lại, chiếc muỗng vẫn đứng thẳng trong không trung không hề trở lại chiếc chén trên bàn.

Quả thật mình hơi quá đáng, thảo nào biểu tình lạnh như băng của em ấy càng lúc càng tăng thêm, cô không thích bầu không khí lạnh lẽo thế này. Nó làm người ta hít thở không thông, càng làm cho cô chán ghét.

Diễm Hồng lặng lẽ thổi khí vào lỗ tai mềm mại kia, ngoài ý muốn chỉ rước lấy cái trừng mắt của Bạch Thấm.

"Bảo bối!"

Cô thật vui vẻ khi thấy người kia cuối cùng cũng nhìn mình, mặc cho đó là ánh mắt không hề thân thiện, nhưng Diễm Hồng vẫn vui vẻ ôm lấy thân thể người kia yêu thích không muốn buông tay.

"Mời cô buông tay..."

Bạch Thấm lạnh lùng tức giận nhìn cánh tay đang người kia cư xử không hề đứng đắn.

Đem khoảng cách giữa hai người kéo ra, Bạch Thấm xoa xoa đầu, có chút đau, sửa sang tư liệu trên bàn xong sau đó nghiêm túc lật xem.

"Không cần không cần... hôm nay em nghỉ ngơi đi."

Diễm Hồng bước tới trước một bước đoạt lấy túi giấy ném vào sọt rác.

"Cô đang làm gì vậy hả... tôi cũng không quên nếu như ngày mai tôi không đưa ra được đối sách như lời đã nói, có lẽ chờ bị đuổi đi, cô đã lãng phí cả buổi tối hôm qua của tôi rồi."

Bạch Thấm càng nói về sau khuôn mặt càng đỏ lên, quay đầu qua chỗ khác, không nhìn tới khuôn mặt đang cười trộm bên kia.

"Thực sự là đáng yêu a... Thấm của chị, điều đó tất nhiên là gạt em thôi, nếu không... sao em có thể bằng lòng ở tạm trong cái phòng nghỉ này chứ."

Diễm Hồng mỉm cười nói, đưa tay ôm lấy thân thể của Bạch Thấm đang run rẩy vì tức giận kia.

"Tôi không phải là Thấm của cô..."

Bạch Thấm lần thứ hai kéo cái tay đang dính lấy mình nhưng không được, bất đắc dĩ thở dài.

"Chúng ta đều đã phát sinh quan hệ... em không phải của tôi thì của ai hả..."

"Cô... cô...không cho phép cô nói chuyện này..."

Bạch Thấm đỏ mặt, thở hổn hển hét to lên, nhanh chóng vươn tay che cái miệng không ngừng nói kia.

"Được được được... chị không nói, chúng ta đi xem phim nha.. được không, Thấm của chị?"

Trong lòng Diễm Hồng cười đắc ý, lắc lắc hai tấm vé trong tay, vui vẻ nói.

"Tôi còn có việc..."

Bạch Thấm cự tuyệt.

"Tốt lắm... chúng ta ở công ty chia sẻ đêm đầu tiên của em... nhiều lần sẽ tuyệt vời hơn nha."

"Vẫn là đi xem phim tốt hơn..."

"Được... Thấm của chị."

Diễm Hồng khoái trá kéo lấy Bạch Thấm như người gỗ đứng ngẩn ngơ bước vội khỏi phòng nghỉ, trên miệng nhếch lên nụ cười thắng lợi.

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: