Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 290: Tam hỏa

811 0 5 0


Chương 290: Tam Hỏa

 

Cánh hoa được ngâm trong nước giếng hồi lâu, mang theo rõ rệt lạnh lẽo, mà ta tới tới lui lui để thả cánh hoa vào bể, không ngừng bị nhiệt khí trong bể tắm huân lấy, huân ra một mảnh ẩm ướt nhiệt ý.

 

Lại thêm việc trong toàn bộ quá trình, Lạc Thần đều ở phía dưới nhẹ nâng lấy tay của ta.

 

Hiện tại bị nàng đụng nhẹ một chút, liền như bị lửa đốt, huống chi bây giờ hai ta không ngừng đem cánh hoa thả vào bể tắm, da thịt kề nhau một hồi như vậy, nhiệt ý hầu như không còn chỗ chứa đựng.

 

Giờ khắc này, ta phảng phất như bị một tầng băng tuyết bọc lấy, bên ngoài băng tuyết lại có nhiệt khí quanh quẩn, bên trong băng tuyết lại có hỏa diễm đang cháy.

 

Cảm giác này thật sự là hành hạ người, động tác thả hoa của ta càng trở nên nhanh hơn, chỉ hận không thể một lần vung hết vào bể, cũng đem Lạc Thần ôm vào trong bể tắm.

 

Ta nhanh, bàn tay đang dẫn dắt của Lạc Thần tự nhiên cũng đi theo nhanh lên.

 

Nàng vừa phối hợp ta, vừa nói: "Vội vã như vậy sao? Nữ quỷ ta đây cũng chưa từng ở đằng sau truy đuổi ngươi."

 

Ta bị nàng nhìn thấu tâm tư, động tác trên tay nhất thời dừng lại, điềm nhiên như không có việc gì nói: "Ta vội vàng lúc nào?"

 

"Ngươi thả nhanh như vậy." Lạc Thần nói: "Vội vàng như thế, không bằng đem toàn bộ cánh hoa trực tiếp đổ vào bể."

 

Ta thuận nước đẩy thuyền, lập tức tự tìm lấy cái cớ che lấp, ngoài miệng không nhanh không chậm nói: "Ta chưa từng trực tiếp đổ vào, chứng tỏ nói rõ ta cũng không sốt ruột, ngươi lại nói ta sốt ruột, chính là đang vu khống ta. Ngươi cái nữ quỷ này, tâm can thật xấu."

 

Trên thực tế, nếu như không phải ta không muốn đem nước đã ngâm qua cánh hoa trong chậu cùng nước trong bể tắm trộn lẫn, ta sớm đã đem hai chậu cánh hoa trực tiếp lật ngược đổ vào trong bể, chứ không phải còn ngồi đây dùng từng vốc từng vốc như vậy để bỏ vào.

 

Mệt chết người.

 

Ta cũng nhìn không thấy thần sắc bây giờ của Lạc Thần, bất quá có thể nghe được giống như nàng đang cười khẽ.

 

Lạc Thần nói: "Tâm can thật xấu, tốt xấu gì cũng có tâm can, so với nữ quỷ không có tâm can cũng tốt hơn."

 

"Có sao?" Ta không biết rằng thả cánh hoa cũng có chuyện để hàn huyên, giống như có chuyện lạ mà phân biệt rõ một phen, nghiêm trang nói: "Có ý xấu tức là tâm can xấu, không có tâm can chính là không có lương tâm, cũng là xấu. Nếu như đều là xấu, còn phân biệt tốt hay không tốt sao, đều là cá mè một lứa."

 

"Ta nói nữ quỷ không có tâm can, cũng không phải như ý tứ ngươi nói." Lạc Thần lại nói: "Ngươi có từng nghe qua câu chuyện về nữ quỷ không có tâm can sao?"

 

Ta nghe vậy có chút ngơ ngẩn, bị nàng gợi chuyện, nhịn không được cẩn thận phỏng đoán một phen.

 

Bằng vào kinh nghiệm từ lúc còn nhỏ đã nghe Côn Luân kể qua những chuyện quỷ kia, rất nhanh ta liền nhận thấy bên trong cất giấu vài phần hàn khí, làm cho run rẩy.

 

Lạc Thần thanh âm nhẹ nhàng phát ra: "Thật lâu trước đây, nữ quỷ không có tâm can đã không có tâm can từ rất lâu rồi, rất muốn có một cái tâm can, vậy phải như thế nào mới có tâm can đây? Nàng không có, người khác lại có, vì vậy nàng liền ở bên ngoài xem xét. Chỉ là, tâm can người bên ngoài không được dài lâu, để không được vài ngày liền hỏng, nàng chỉ đành phải không ngừng thay đổi tâm can, vì để lúc xé mở lồng ngực càng thêm nhanh và tiện, móng tay của nàng......"

 

"Dừng lại!" Toàn thân ta kinh hãi, không dám tiếp tục nghe tiếp, lập tức nói.

 

Lạc Thần lập tức ngừng.

 

"Đang tốt đẹp, vì sao lại muốn kể chuyện quỷ." Ta vội hỏi: "Ngươi còn ngại tâm can của mình không đủ xấu sao?"

 

"Chỉ là nghe ngươi nhắc tới không có tâm can, liền nghĩ đến."

 

"Ngươi từ nơi nào biết đến nhiều chuyện quỷ như vậy." Ta xem như bội phục nàng, nói chuyện quỷ còn có thể nói thành thói quen, nghe được một từ nào đó, liền có thể nói ra một chuyện quỷ, không lẽ nàng đã đọc được một phòng toàn chuyện quỷ hay sao.

 

Bình thường ta đã sợ quỷ, lại có một cái tức phụ thích kể chuyện quỷ, mạng ta coi như xong rồi.

 

Lạc Thần không tiếp tục lên tiếng.

 

Ta nghĩ đến bản thân phải xuất ra vài phần khí thế tức phụ trấn trụ nàng mới được.

 

Đêm thành thân đó hai người liền tách ra, hôm nay là  ngày đầu tiên nàng trở về, tính ra nàng mới chính thức làm thê tử của ta được một ngày. Tục ngữ nói: 'tân quan tiền nhiệm ba đống lửa', tân nương tử như ta đây cũng phải đốt đuốc, làm cho nàng hiểu được sau khi ta thành thân, cũng không phải là kẻ ngây ngô như trước lúc thành thân, chịu đựng bị nàng trêu cợt.

 

*Tân quan tiền nhiệm ba đống lửa: ý nói người mới lên làm quan nhiệt huyết bừng bưngg, luôn đề ra các mục tiêu vĩ đại sẽ làm trong quá trình đương chức.

 

Làm cho nàng nhìn một chút sự lợi hại của ta.

 

Mặc dù không hiểu được khí thế tức phụ rốt cuộc là khí thế như thế nào, nhưng thần sắc trên mặt chắc hẳn không sai được, ta nghiêm nghị nói: "Tối nay không cho phép nói chuyện quỷ, ngươi nghe thấy sao?"

 

"Ân, nghe thấy được."

 

Mặc dù ta nhìn không thấy rõ ràng, nhưng có thể nghe ra bên trong một tiếng đáp ứng này của nàng ngậm lấy minh bạch, cách tấm vải trắng, còn có thể mơ hồ nhìn thấy đầu của nàng khẽ động, đúng là gật đầu.

 

Nghe lời như vậy sao.

 

Trong lòng ta rất thoả mãn, nếu như tối nay nàng đều có thể nghe lời như vậy, ở dưới tay ta đều ngoan ngoãn, ta nằm mơ đều có thể cười tỉnh.

 

Ngọn lửa này đốt đến không tồi.

 

Cảm giác làm một cái quan mới, không đúng, không đúng, cảm giác làm một cái tân nương tử, cũng rất tốt.

 

Vừa dứt lời, Lạc Thần buông lỏng ta ra, đứng dậy.

 

Ta đang ngồi xổm bên bể tắm thả cánh hoa, không có nghĩ tới nàng sẽ đứng dậy mà đi, cho rằng nàng là muốn đi chuẩn bị một vài thứ, liền hỏi: "Tại sao không giúp ta cùng thả, là có chuyện gì sao?"

 

Nàng đứng ở bên cạnh ta, đạm nhạt nói: "Nữ quỷ phải đi."

 

Ta có chút mộng: "Đi?"

 

Lạc Thần nói: "Chính là ly khai phòng tắm, không ở nơi này tắm rửa."

 

Nàng luôn luôn vui vẻ trêu đùa cùng ta, ta mặc dù không biết vì sao nàng lại nói như vậy, nhưng cũng đoán được nàng đang đùa ta, ta cùng nàng đã sớm chiều ở chung, còn không hiểu được nàng sao, nói: "Ngươi đứng đấy cho ta, chớ di chuyển, nói rõ một chút, vì sao phải đi?"

 

Lạc Thần trả lời: "Tối nay ngươi không cho ta nói chuyện quỷ, ta đồng ý ngươi rồi, tất nhiên là làm được. Nhưng ngươi nói ta là nữ quỷ, lần này ta với ngươi ở trong phòng tắm, chính là một câu chuyện quỷ, ngươi không muốn nghe chuyện quỷ, tức là nữ quỷ như ta đây không thể tồn tại, ta tự nhiên phải rời đi."

 

Ta: "......"

 

Quả là thế.

 

Bất quá ta đã sớm đoán được việc này, lập tức gặp chiêu phá chiêu, nói: "Chuyện quỷ khác không cho ngươi nói, nhưng chuyện quỷ này của ngươi, phải tiếp tục nói cho ta."

 

Bóng người mơ hồ trước mặt lắc lư, thân thể Lạc Thần dán sát vào vào ta, ta có thể mơ hồ nhìn thấy nàng khom lưng đến.

 

Nàng nói với ta: "Đều là chuyện quỷ, còn muốn đối xử khác nhau?"

 

Ta vì càng có thể ngăn chặn nàng, bất tri bất giác mang theo vài tia mệnh lệnh, lẽ thẳng khí hùng nói: "Ta không muốn nghe chuyện quỷ khác, chỉ muốn nghe chuyện quỷ của ngươi, nói tiếp, có thể hiểu sao?"

 

Không tồi, câu này cũng rất có khí thế.

 

Ta đốt lửa tân nương tử lại lớn hơn một chút.

 

Đốt đến thật lớn.

 

Ta thêm vài thanh đuốc, nàng sẽ ở dưới khí thế của ta  mà mềm nhũn thân thể, ngày mai không xuống được giường.

 

Lạc Thần dán lấy càng gần ta, giống cung kính thân mình hướng về phía ta, ngữ khí cũng kính cẩn: "Đã là mệnh lệnh của Điện hạ, nữ quỷ không dám không nghe theo."

 

Bên môi ta nhếch lên, cảm giác lúc này đã chiếm được vài phần thượng phong, đáp lễ thuật có chỗ tiến bộ. Tối nay nàng nhất định là bại tướng dưới tay ta, khoảng cách đến cửa thành của nàng rộng mở, quăng mũ cởi giáp đã không còn xa.

 

Ta đang đắc ý, ngón tay của nàng thình lình vươn tới đây, phủ ở trên môi ta.

 

Bờ môi ta hơi run, trong lòng càng là run rẩy.

 

"Chỉ muốn nghe chuyện quỷ của ta?" ngón tay Lạc Thần điểm nhẹ một chút lên môi ta, thấp giọng nói: "Cái miệng này của Điện hạ, phát ra mệnh lệnh, tại sao lại ngọt như vậy."

 

Ta: "......"

 

"Điện hạ phải cẩn thận." Lạc Thần nhẹ lẩm bẩm nói: "Khí thế không đủ, ngọt ý lại đủ, mệnh lệnh này nghe vào trong tai nữ quỷ, chỉ sợ nữ quỷ sẽ dễ dàng dĩ hạ phạm thượng."

 

Trong lòng ta bối rối, nghĩ đến lại đốt thêm một mồi lửa, bằng không thì thể diện ở đâu được.

 

Không khỏi mím môi, để mặc cho đầu ngón tay của nàng ở trên môi ta nhẹ nhàng quét qua, trong lòng ta mặc dù lại run rẩy, trên mặt vẫn bất động thanh sắc, nói: "Ngươi cái nữ quỷ này, muốn mạo phạm ta sao?"

 

"Nữ quỷ không cần phạm ngươi." Ngón tay Lạc Thần có chút tách ra khóe môi ta, nói: "Nữ quỷ muốn ngươi."

 

Ta chỉ cảm thấy sau ót xông lên một trận nhiệt khí, sợ là so với bạch khí xung quanh bể tắm kia còn mịt mù hơn.

 

"Ngươi...... Ngươi muốn ta cũng vô dụng." Trong lòng ta xụi lơ đến rối tinh rối mù, miệng vẫn còn cố chấp, mặt băng bó nói: "Ta đã nói rồi, tối nay chỉ cho phép ta động ngươi, không cho ngươi động đến ta. Lời mà ta đã nói ra, như tát nước ra ngoài, nhất quyết sẽ không... sẽ không sửa đổi."

 

Rất tốt, cây đuốc tân nương tử thứ ba, đốt.

 

"Lời của ta còn chưa dứt, ngươi gấp cái gì?" Lạc Thần nói: "Nữ quỷ muốn ngươi...... Chớ có trì hoãn, nhanh nhanh đem cánh hoa thả hết, để thay quần áo."

 

Ta: "......"

 

Ta có chút bực mình, nghiêng đi mặt đi, không cho ngón tay của nàng đụng vào môi ta, thò tay vào chậu nước ở đằng kia, bốc lung tung một chút cánh hoa, ném vào trong bể tắm. Dù sao cũng không thừa nhiều, chiếu theo bể tắm mà đổ vào, nữ quỷ đi quá giới hạn như vậy, ta mới không cho nàng tiếp tục giúp ta.

 

Lạc Thần ở bên cạnh ta ngồi xổm xuống, không tiếp tục đi nâng cánh tay của ta, chỉ là cùng ta thả cánh hoa vào bể.

 

Rất nhanh đã thả xong hoa, ta đứng thẳng người, ở nguyên chỗ do dự một lát, tự mình tiếp tục giải khai y phục.

 

Lạc Thần nhìn thấy ta treo ngoại bào đến trên trên ghế dựa kia, nói: "Sợ chuyện quỷ kia như vậy sao? Giá treo áo cũng không dám dùng."

 

Ta nói: "Ta không dùng giá treo áo, ta tức chết ngươi."

 

Lúc trước ta nghĩ tức chết nàng, nàng cũng không ở trong phòng tắm.

 

Hiện nay nàng đã đến, lúc này không nói, còn đợi đến khi nào.

 

"Tốt, ta tức chết rồi."

 

Ta: "......"

 

Nghe nàng nói rất có vài phần khí định thần nhàn: "Thân là nữ quỷ, lúc trước ta còn không nhớ nổi là bởi vì gì mà biến thành quỷ, nguyên lai là tức chết."

 

Ta tức giận nói: "Ngươi liền tức chết ta đi."

 

"Vậy thì không được, ngươi không thể tức chết, nếu không ngươi cũng thành nữ quỷ." Lạc Thần nghiêm túc nói: "Những nữ quỷ trong chuyện xưa kia, phần lớn đều là chuyện giữa nữ quỷ cùng con người, nếu là chuyện của hai cái nữ quỷ, liền không tính là chuyện quỷ, dù sao chuyện quỷ chỉ dọa người, không dọa quỷ."

 

"Dù sao thì thói quen của ngươi là sẽ nói hươu nói vượn." Ta đồng thời giải đi đai lưng trên người.

 

Lạc Thần đi đến trước mặt ta, nói: "Ngươi không phải đã nói rằng trong chuyện quỷ ban nãy ta kể cho Trường Sinh nghe, nữ quỷ trong đó là chỉ ta, cô nương kia là chỉ ngươi sao, cô nương kia dùng giá treo áo, ngươi vì sao lại không dùng? Nếu như ngươi thật đúng là muốn tiếp tục nghe chuyện quỷ này của ta, vẫn phải tới dùng một lát."

 

Ta hừ một tiếng: "Dùng liền dùng, ta sợ ngươi sao."

 

Khẩn trương lúc trước khi một thân một mình nhìn thấy giá treo áo đột nhiên bị quét sạch, ngược lại cảm thấy thú vị. Ta miễn cưỡng trầm mặt, tiếp tục ở trước mặt nàng giả vờ rất có bộ dáng khí thế, nghẹn cười, đem kết nơi đai lưng nới lỏng.

 

Nữ quỷ khác ta sợ hãi, nhưng nữ quỷ là nàng, ta vui vẻ còn không kịp.

 

Ta đang muốn đem đai lưng trên người giải khai đến cuối cùng, Lạc Thần lại vươn tay tới, đặt ở trên tay ta, ngừng lại động tác của ta.

 

"Làm...... Làm cái gì?" Trong lòng ta nhảy dựng.

 

"Nếu như ngươi muốn theo sát với chuyện quỷ ta kể lúc trước, đem quần áo treo lên trên giá áo, giải khai đai lưng này, cũng phải giống như trong chuyện xưa kia, khiến nó tự rơi xuống mới đúng."

 

Ta: "......"

 

Bất quá, ta dĩ nhiên nhận ra hàm ý khác trong lời nói của nàng, chẳng qua là giả bộ làm không biết, hai gò má nóng hổi nói: "Đai lưng ta nếu không giải khai đi, làm...... làm thế nào tự rơi xuống được?"

 

"Trong chuyện xưa, cô nương kia tất nhiên là không nhìn thấy nữ Quỷ đã giúp nàng giải khai." Lạc Thần nói: "Lời này không phải ngươi nói sao?"

 

Ta biết nàng sẽ tính toán như vậy, đáy lòng càng nhảy đến lợi hại, ngón tay ở trên tay nàng cọ xát, thấp giọng nói: "Nữ quỷ kia...... còn chưa động thủ sao?"

 

"Được." Nàng nói khẽ.

 

Ta kiềm chế rung động trong lòng, chờ động tác tiếp theo từ bàn tay nàng.

 

Ai ngờ thân thể nàng lại hạ thấp xuống.

 

Ta nhìn thấy không phải rất rõ ràng, nhưng theo hình dáng vị trí thân thể của nàng mà xem thì xác thực là nàng đang quỳ một chân trên đất, quỳ xuống trước mặt ta. Ta nhất thời không kịp phản ứng, nàng chẳng qua là giúp ta giải khai đai lưng mà thôi, trực tiếp đứng trước mặt ta, vươn tay tới đây rất thuận tiện, vì sao lại muốn như vậy.

 

Rất nhanh ta liền hiểu được nguyên nhân.

 

Đầu của nàng kề đến, ta vô thức vươn tay, ở bên trong mơ hồ, ngón tay ta đụng phải gương mặt của nàng.

 

Tay của ta ở bên môi nàng quét qua, bỗng kinh ngạc phát hiện, miệng nàng lại đang cắn lấy hoa kết nơi đai lưng của ta, nhẹ nhàng kéo lấy.
__________
Cắm vào phiếu tên sách
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Sư Sư ngươi nơi đây chẳng qua là nghe xong cái thân mật (đổi tim) lá gan quỷ câu chuyện liền sợ hãi, đã đến hiện đại, ngươi nhưng là phải tận mắt thấy Vô Thường lang quân đổi đầu đâu.
Sư Sư: "Ta sư Thanh Y hôm nay chính là chết đói, chết bên ngoài, từ nơi này nhảy xuống, cũng không cho vợ ta tối nay đụng đến ta!"
Lạc Thần: "Thật không?"
Trong đêm đã qua một thời gian ngắn.
Sư Sư: "...... Thật là thơm."
Nữ quỷ Preston, che mắt Preston, đai lưng Preston, đâm cơ!

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: