Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 3

917 0 15 0

Chương 3

“Ừm…” Giang Ái Li dụi dụi đôi mắt khô khốc, nhìn kim giờ chỉ 9 giờ, bất đắc dĩ lắc đầu, ngày hôm qua cô lại ngủ từ tối đến giờ. Cô đứng dậy bước xuống giường, thân thể chỉ mặc một cái quần lót ren lộ ra bên ngoài. Dáng người hoàn hảo, làn da trắng như ngọc, làn tóc dài mềm mượt. Cô giống như một báu vật được trời cao ưu ái.

“Tiểu thư, cô tỉnh chưa?” Mẹ Vạn ở bên ngoài nghe thấy trong phòng có động tĩnh, thấp giọng hỏi. Có Trời mới biết bà đã đứng đây đợi bao lâu, muốn đi vào, nhưng lại sợ quấy rầy đến tiểu thư đang nghỉ ngơi, ở ngoài chờ thì lại sợ bên trong xảy ra chuyện gì. Lão gia rõ ràng là đang tức giận ngồi dưới lầu, vừa định gõ cửa, trong phòng rốt cuộc cũng truyền tới chút âm thanh.

“Mẹ Vạn, nói với ông nội là lát nữa tôi sẽ xuống, người đi nghỉ ngơi đi.” Giang Ái Li vừa đi vào phòng tắm vừa dặn dò mẹ Vạn. “Nhưng mà, tiểu thư, lão gia đã đợi cô rất lâu, cô…” Mẹ Vạn vội vàng nói, nhưng không biết Giang Ái Li đã sớm thoải mái ngâm mình trong bồn tăm, hoàn toàn không nghe thấy tiếng của bà.

Nhà họ Giang thường ăn tối lúc 6 giờ, trưa hôm nay đầu bếp đã bắt đầu bận bịu nấu nướng, chọn tất cả những món mà Giang Ái Li trước kia rất thích. Nhìn những món ăn đặt trên bàn đang nóng hổi rồi lại lạnh dần đi, suốt 3 tiếng từ 6 giờ đến 9 giờ. Giang Lãng cử động phần eo có chút cứng ngắc, sắc mặt càng ngày càng kém.

Giang Ái Li tắm xong lau khô tóc, thay quần áo, chậm rãi xuống lầu. Nhìn thấy bàn ăn có đầy đủ món ăn yêu thích của mình, món nào cũng đang bốc khỏi, rõ ràng là vừa được hâm nóng. Chỉ một cử chỉ nhỏ như vậy cũng khiến trái tim Giang Ái Li khẽ run lên. “Ông nội.” Giang Lãng gật đầu, Giang Ái Li kéo ghế ra ngồi xuống đối diện.

Đến gần 10 giờ tối, bữa cơm nhà họ Giang mới chính thức bắt đầu, Giang Ái Li ăn món mình thích mà như nhai phải sáp. “Làm sao vậy? Đồ ăn không hợp khẩu vị sao?” Nhìn vẻ mặt cứng đờ của Giang Ái Li, Giang Lãng lộ vẻ thất vọng, xem ra cháu gái mình cũng đã trưởng thành rồi, quả nhiên đã thay đổi.

“Không, rất ngon, đều là những món trước đây con thích mà, cảm ơn.” Giang Lãng vốn dĩ rất vui vẻ khi nghe được lời này, nhưng bởi vì hai chữ cuối cùng mà tâm trạng mới tốt hơn một chút lập tức biến mất. Đừng nói Giang Lãng, bất kể những ai bị cháu gái coi như người ngoài, trong lòng làm sao có thể cảm thấy tốt được?

Tuổi tác ngày càng tăng, Giang Lãng ngày càng lực bất tòng tâm, một mình hắn phải chống đỡ cơ nghiệp nhà họ Giang. Từ ngày ba Giang Ái Li qua đời, gia tộc Giang bề ngoài không có ảnh hưởng gì quá lớn, nhưng cũng không còn như trước. Bên ngoài đều biết lão gia nhà họ Giang mất đi cả con trai lẫn con dâu, chỉ còn một đứa cháu gái, tài sản không lồ nhà họ Giang có lẽ không có người thừa kế.

Chính Giang Lãng đã dựa vào thế lực lẫn nguồn tài chính khổng lồ của nhà họ Giang để trở lại đỉnh cao một lần nữa. Nhìn thân thể già đi từng ngày, lại thấy cháu gái đối xử với mình như kẻ xa lạ, lòng Giang Lãng đau xót tột cùng. Đứa cháu gái trước mặt không còn là cô bé chỉ biết khóc lóc ầm ĩ nữa.

17 năm qua, đứa trẻ này đã từ một quạ đen, dần dần lột vỏ thành phượng hoàng. Gương mặt chững chạc, 6 phần giống ba, 4 phần giống mẹ, chỉ cần nhìn thấy đứa trẻ này là hắn lại nhớ đến hai người đã ra đi. Nói không hận là giả, Giang Lãng căm hận, hận chiếc xe tải kia đột ngột lao ra, cướp đi sinh mạng của con trai và con dâu hắn một cách dễ dàng như vậy.

Đã nhiều năm, Giang Lãng vẫn luôn cho rằng chuyện này có người âm mưu phía sau, nhưng việc xác minh không có kết quả nào. Điều mà hắn luôn lo lắng chính là chuyện này, nếu kẻ đó có thể giết con trai và con dâu hắn bằng cách này, thì nhất định cũng sẽ có thủ đoạn hại chết con gái của bọn họ, cháu gái duy nhất của ông.

Cho nên, khi Giang Ái Li nói muốn tham gia vòng giải trí, không muốn tiếp quản công việc kinh doanh của nhà họ Giang, Giang Lãng âm thầm chấp nhận. Nhưng mà trong ba năm từ khi Giang Ái Li rời đi, Giang Lãng cảm thấy rõ ràng sức khỏe mình ngày một kém đi, càng ngày càng không có khả năng quản lí công việc kinh doanh nhà họ Giang, thậm chí còn có rất nhiều cổ đông yêu cầu bầu lại chủ tịch.

Giang Lãng muốn đem sự nghiệp nhà họ Giang giao cho Giang Ái Li, nhưng hắn vẫn sợ đưa họa sát thân đến cho cô. Chính mình không muốn thì đừng đẩy cho người khác, huống chi đây là cháu gái hắn? Ngang dọc trên thương trường cả đời, Giang Lãng hiểu sâu sắc được vòng xoáy u ám này. Hắn không muốn cháu gái mình rơi vào hoàn cảnh muôn đời muôn kiếp không trở lại được. Suy đi tính lại, cuối cùng Giang Lãng đã có một cái quyết định.

“Con cũng không còn trẻ nữa, có phải nên tìm người kết hôn rồi không. Lần trước, thiếu gia nhà họ Trương từng tới thăm nhà chúng ta, nó rất thích con, nói rằng muốn cùng con kết hôn. Không bằng ngày mai hẹn nhau một chút, cho hai con gặp mặt nhau thế nào?” Nghe Giang Lãng nói, trái tim Giang Ái Li chợt trầm xuống.

Cô năm này 27 tuổi, quả thật đã đến tuổi lấy chồng. Có thể là do Giang Lãng quá nghiêm khắc trong giáo dục của mình, cũng có thể việc ba mẹ mất đi là một đả kích quá lớn đối với cô. Từ đó về sau Giang Ái Li đã khép kín trái tim mình, không ai có thể đọc hiểu cô đang nghĩ gì.

Cô chưa từng thích ai, mối tình đầu là do bạn cùng lớp cưỡng ép, đối tượng thứ hai là do đối phương bám riết không buông nên đành phải đồng ý. Giang Ái Li thậm chí đôi khi nghĩ rằng cô bị lãnh cảm, hoặc mắc bệnh tâm thần bẩm sinh nào đó.

Ở tuổi 18 hầu như trái tim mùa xuân của cô gái trẻ nào cũng bắt đầu chớm nở, khi nhìn thấy trai đẹp thì đỏ mặt tía tai, thỉnh thoảng lại giao du với chàng trai mình thích, nắm tay, hôn hít, thậm chí lên giường. Người xưa có câu: dáng dấp bạn lúc nhỏ rất đẹp mắt, nhưng càng lớn càng trở nên xấu đi.

Nhưng Giang Ái Li thì khác, từ khi học mẫu giáo Giáng Ái Li đã có dáng dấp đẹp đẽ, đáng yêu, được các bạn trong lớp và thầy cô yêu thích, từ tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông, thậm chí là cả đại học, cô đều được trường ca ngợi là hoa khôi. Đặc biệt là thời đại học, Giang Ái Li chỉ cảm thấy khó hiểu khi nhìn đám nam sinh theo đuổi mình, mà cô lại chẳng hề có chút cảm xúc vui mừng hay hạnh phúc nào.

Nhìn Giang Lãng đang tự độc thoại đằng kia, Giang Ái Li nhíu chặt mày. “Ông nội!” Giang Ái Li ngắt lời hắn. “Con chưa từng gặp người đó, cũng không có ý định gặp hắn. Nếu ông muốn tìm người thừa kế thì có thể đến nhà họ hàng mà chọn đại một đứa nhỏ, không cần đặt chủ ý lên người con.”

Nghe từng chữ mà Giang Ái Li nói, Giang Lãng chỉ cảm thấy Giang Ái Li cố ý làm trái hắn. Từ khi nào mà một đứa trẻ ngoan hiền lại trở nên như thế này? “Không đến lượt con quyết định chuyện kết hôn hay không. Chuyện hôn nhân trọng đại phải do ba mẹ làm chủ. Vì ba mẹ con không còn nữa, nên việc này phải do ông quyết định. Tóm lại, ngày mai con phải đi gặp thiếu gia nhà họ Trương!” Giang Lãng nghiêm nghị nói, trọng giọng điệu lộ ra sự lạnh lùng, độc đoán.

“Ngày mai con có việc bận nên không có thời gian gặp gỡ đám người nhàm chán đó.” Giang Ái Li mặc kệ ngọn núi lửa đang phun trào, cứng rắn phản bác lại. Mẹ Vạn thấy hai người lại cãi vả, vội vàng đi ra can ngăn. “Lão gia, không phải tiểu thư không nghe lời, không phải cô ấy nói ngày mai không có thời gian hay sao, chờ mấy ngày nữa, tiểu thư không bận rộn như vậy thì đi gặp cũng không muộn mà.”

Giang Ái Li nghe mẹ Vạn nói vậy, vừa định mở miệng, liền thấy mẹ Vạn nháy mắt với cô. Dùng khăn lau miệng, Giang Ái Li đứng dậy đi ra khỏi cửa. “Con đi ra ngoài hít thở không khí, lát nữa quay lại.” Thời điểm Giang Ái Li đóng cửa lại, vẻ giận dữ trên mặt Giang Lãng bị bi thương thay thế. Người ngồi đây bây giờ không phải cây cổ thụ vạn năm Giang Lãng quát tháo thương trường, mà chỉ là một ông lão bình thường, khao khát tình cảm gia đình mà thôi.

“Lão gia, tiểu thư đi rồi.” Mẹ Vạn nhìn khuôn mặt già nua của Giang Lãng, nhẹ giọng nói. Giang Lãng chống cây gậy đã dùng 10 năm, chậm rãi đứng lên. “Ừ… Đi… Đều đi…” Giang Lãng lẩm bẩm, cất từng bước nặng nề lên lầu, nhìn căn nhà to lớn này, một lần nữa cảm nhận được sự trống trãi bao trùm, có lẽ… nên đổi một căn nhỏ hơn.

***

Khâu Dĩ Tình nhàm chán mà uống cạn ly rượu, nhìn thời gian trôi qua từng phút một. Đã bao lâu rồi cô không chạm vào người phụ nữ nào? Gần nửa tháng rồi phải không? Kể từ lần cuối cùng cô đại phát từ bi cứu cô bé đó, cô đã “ăn chay” đến tận bây giờ, hôm nay cũng đến lúc phải “ăn thịt” lại rồi.

Ngay lúc Khâu Dĩ Tình đang suy nghĩ về điều đó, cửa phòng nhẹ nhàng bị mở ra, một người đàn ông dáng vẻ xấu xí đi vào. Khâu Dĩ Tình hơi cau mày, nhưng không hề lo sợ. Vì nguyên nhân gia đình nên cô được gửi đi học các lớp võ thuật tự vệ khác nhau, cũng như vật lộn tự do khi còn nhỏ. Cho nên dù có 10 người đàn ông thô bỉ đến thì cũng không làm được gì cô.

“Chuyện gì?” Thanh âm lạnh lẽo vang lên, Khâu Dĩ Tình chưa bao giờ tỏ ra dịu dàng với đàn ông. Chỉ có người phụ nữ xinh đẹp với giọng nói nhỏ nhẹ, thân hình mềm mại mới có thể thấy được khía cạnh khác của cô. “Tiểu… Tiểu thư Khâu, cô… Cô… Người cô muốn… Lập tức sẽ đến…”

Khâu Dĩ Tình cố nén cười, lạnh lùng gật đầu một cái. Chờ đến khi người đàn ông thô bỉ kia ra khỏi phòng cô mới bật cười. “Không chỉ là tên đàn ông thô bỉ, hắn còn nói lắp nữa!” Khâu Dĩ Tình cười đến run cả người, làm sao còn bộ dạng ngự tỷ(1) lạnh lùng vừa rồi nữa?

Giang Ái Li lái chiếc Bentley ISR(2) chạy đi, xe thể thao mui trần màu trắng cùng mỹ nữ thu hút sự chú ý của mọi người. Lang thang không mục đích, cô không biết đi đâu, cũng không biết nên tìm ai. Cô vĩnh viễn đơn đơn độc, không có bạn bè, càng không có gia đình.

Nhìn những quầy bar được trang trí sặc sỡ, cô bỗng nhiên có xúc động muốn uống rượu. Cô lấy điện thoại ra bấm số trợ lí, vài giây sau liền nghe thấy giọng truyền tới từ đầu dây bên kia.

“Alo? Tiểu thư Giang?”

“Ừm, tiểu Kỳ, là tôi, tôi đang ở quán bar “One Blue” gần nhà em, em lập tức tới đây. Không phải lời mời mà là mệnh lệnh.”

“Được, tốt, em sẽ qua ngay.”

Giang Ái Li cúp điện thoại, nhìn đám đông ra vào quán bar, không ai không ăn mặc hở hang, trang điểm diễm lệ. Cô nhìn lại trang phục mình một chút, váy ngắn đen cùng hoodie đen cổ chữ V. Cuối cùng cô lấy ra mũ lưỡi trai ở băng ghế sau, hạ xuống hết mức để không lộ mặt. Chuẩn bị xong tất cả, Giang Ái Li hài lòng bước xuống xe. 

Đứng ở cửa đợi 10 phút mà tiểu Kỳ vẫn chưa đến, Giang Ái Li có chút sốt ruột. Vừa muốn lấy điện thoại ra gọi, liền bị người kéo vào. “Anh là ai? Mau thả tôi ra!” Giọng nói lạnh lùng của Giang Ái Li vang lên, cô đối với người đàn ông nhìn có vẻ thô bỉ đột nhiên xuất hiện này, một chút hảo cảm cũng không có.

Người đàn ông quay đầu lại, liếc Giang Ái Li. “Sao… Tới… Tới trễ như vậy? Tiểu thư Khâu đã đến rồi, đợi cô nửa… Nửa tiếng, đi nhanh lên, tôi đưa cô qua đó.” Giang Ái Li nghe người đàn ông cà lăm nói liền hiểu đôi chút tình hình. Nói một cách đơn giản, người đàn ông này nhận lầm người, cho rằng cô là người mà tiểu thư Khâu gì đó muốn gặp.

Bất đắc dĩ nhìn bàn tay bị nắm chặt của mình, Giang Ái Li nghĩ, nên đến đó trước rồi giải thích một chút. Khi đến phòng, người đàn ông lễ phép gõ cửa, còn Giang Ái Li lại cẩn thận quan sát nơi này. Nó hoàn toàn khác với trang trí bên ngoài, kiến trúc nơi này được thiết kế màu sáng, sàn nhà đan xen xanh và trắng. Giấy dán tường màu trắng, đèn tường màu vàng đậm khiến nơi này vừa tao nhã, vừa ấm áp, nhìn qua giống như đang ở nhà vậy.

“Ở đây cũng không tệ lắm.” Giang Ái Li lẩm bẩm nhìn người đàn ông đi vào, cô cũng đi vào theo. Vừa vào bên trong, Giang Ái Li liền cảm thấy hối hận, không giống như bên ngoài sáng sủa, bên trong phòng chỉ có mấy ngọn đèn nhỏ, có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng người ngồi đó, trông thật u ám, lại sa đọa.

“Tiểu thư Khâu, người đã đưa tới, tôi đi trước.” Người đàn ông cúi người gật đầu với người phụ nữ, sau đó nhanh chóng lui ra ngoài. Trong phòng mịt mờ, chỉ còn lại hai người. Giang Ái Li nhìn bóng người đang dần dần hướng về phía mình, lấy tay chỉnh cổ áo. “Xin hỏi cô là tiểu thư Khâu phải không? Tôi nghĩ cô nhận sai người, tôi… Ưm…”

Nhìn cảnh vật trước mắt quay cuồng, sau đó ngã vào một cái địa phương mềm mại. Cô còn chưa kịp phản ứng, đã bị đôi môi ấm áp dán lên…

 

-----

(1) Ngự tỷ chính là từ tương tự để chỉ những cô nàng mạnh mẽ, ga lăng không kém gì các chàng trai.

(2): Bentley ISR có giá khoảng $150,000 ~ 3 tỷ 570 vnd  

Bentley ISR

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: