Hoàng Triều Ung Viễn.
"Ngươi nói hắn ta có thực sự là huyết mạch của tiên đế?" Vài tên quan trung phẩm sau lầm bầm, bọn họ không thực sự biết và cũng chưa từng nghe tiên đế nói về vị này, kì thật, thiên lực hiện rõ thế bọn họ tự ắt hiểu rằng đây ít nhiều thực sự là hoàng tộc huyết mạch, bất quá, vị hoàng đế này là kẻ... không tồn tại thế lực.
Hiện tại triều đình chia thành hai phe đối chọi gay gắt là Quan văn, và Quan võ.
Đứng đầu quan văn là Hóa Triều Uế, là một vị tướng quân có phong phạm, trinh chiến nhiều năm, nay thời bình nên thu lại triều đình, làm một viên quan tận trung. Mà kẻ còn lại đứng đầu quan văn là Hàn Sư Hiến, là xuất thân từ Hàn Gia - văn gia có truyền thống, liên tiếp nhiều đời con cháu thành đạt, hắn cũng là một lão đầu có tuổi, khi trẻ từng là một thi sĩ có tiếng vang xa, trong lòng mang thiên hạ.
Còn vị hoàng đế này, có khả năng là một vị hoàng đế bù nhìn...
Rất khó để y thu phục được lòng quan văn võ trong triều, ngoài trừ huyết mạch hoàng tộc, y không còn gì khác, nhưng thứ y có cũng là thứ vô cùng đặc biệt mà không một kẻ nào khác có được.
Đối với những kẻ kia, vị hoàng đế này có hay không thì đều không sao cả.
Nhưng với con dân thì khác, đối với dân chúng, huyết mạch tiên hoàng là thứ vô cùng quan trọng, vì có huyết mạch hoàng tộc chính là mang "Thiên Lực"!
"Thiên Lực" là thứ sức mạnh đặc biệt chỉ có chứa trong huyết mạch hoàng tộc, sẽ bộc phát năm mười bảy tuổi, bộc lộ ra thứ năng lực mà phàm nhân không có, mà cũng tùy từng vị đế quân khác nhau, năng lực sẽ khác nhau.
Tỉ dụ như Thái Viên Đế mang năng lực thủy, Thái Cảnh đế mang năng lực băng,....
Khác với dân chúng tôn sùng, đa phần văn võ quan lại không như thế, bọn họ thực tế hơn, bọn họ nhìn thấy khả năng của hoàng tộc, không biết có phải do huyết mạch, khả năng sinh sản của một hoàng tộc phi thường thấp.
Một triều đế vương thường chỉ có từ hai đến ba đời con, thậm chí, bọn họ đôi khi chỉ tồn tại một vị thái tử, vì thế mà huyết mạch hoàng tộc phi thường khó duy trì.
Trong khi những trung cấp quan nhân đang liên tục rì rầm, thượng cấp quan nhân đều là một bộ dạng ung dung, bọn họ gồm hơn mười người đứng phía sát long ỷ nhất, y phục đỏ chói, mũ quan đều là nghiêm chỉnh bộ dạng, có uy phạm.
"Cạch!!!!"
Chiếc cửa lớn cửa hoàng điện mở ra, kéo theo ánh sáng chiếu vào, chiếu rực vào trong cái cung điện nguy nga khổng lồ này, hoàng loạt quan văn võ hướng mắt quỳ xuống, đại điện từ cửa hướng long ỷ ít nhất gần năm mươi mét, hàng chục cột cao kéo dài, từ trần xuống ít nhất mười mét, cung điện khổng lồ nguy nga mà mang hơi thở thần bí.
"Xoạt xoạt...."
Tiếng vải ma sát với mặt đất từ từ mà vang rõ, là một bộ long bào theo triều Ung Viễn, lấy đen làm màu chủ chốt, phần cổ, cánh tay và dây lưng buộc là màu đỏ, phía sau lưng in trên màu đen huyền bí, là hình rồng. Chất liệu may đều là thượng hạng, thực ra đây cũng dễ hiểu, vì long bào này đều mất gần hơn sáu tháng mà làm.
Một vài vị quan thần không nhin được tò mò mà lén ngẩn lên, tất nhiên cũng chỉ dám hướng mắt một chút, không ai dám bất kính với hắn, dù có hay không quyền thế, y vẫn là hoàng đế.
Dung mạo người này thực ra lại khiến cho nhiều người có chút ngoài ý muốn, gương mặt thập phần mỹ, ngũ quan hài hòa, thanh thoát, lại không kém có chút vô cảm, nhưng y lại không giống với Thái Viên đế, hay là Thái Cảnh đế, dáng người ngược lại có chút thanh mảnh, dong dỏng cao, cũng không mang nét hùng hổ hay nghiêm nghị, càng giống một thư sinh, lại có chút không màng thế tục. Có thể coi là một cái mĩ nam tử...
Đại điện vẫn im lặng như tờ, chỉ một nhịp hô hấp mạnh cũng khiến người ta nghe rõ, từng người từng khuôn mặt, từng tâm trạng, mà từng cảm xúc, kẻ biểu lộ, kẻ lại giấu ở nơi sâu thẳm của nhân tâm...
Từ từ, cuối cùng hoàng đế tới bên long ỷ mà ngồi xuống, toàn bộ đều lên tiếng:"Tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn phúc kim an!" Âm thanh đều dặn mà rõ ràng.
Không nhanh không chậm sau đó, một giọng nói trầm thấp trong trẻo mà có chút khó tả vang lên, hình thành ấn tượng đầu tiên của mọi người với vị hoàng đế này:"Bình thân."
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)