Bách Hợp Tiểu Thuyết

2. Bảo mẫu

952 0 6 0

Tôi bước vội ra ngoài cửa, Hunter đứng cạnh chiếc xe hơi màu đỏ của tôi, tay đút túi quần jean đen. Chiếc quần đầy lỗ như chiếc hôm qua cô mặc, và cô đang mặc một chiếc áo hoodie màu đen khác, nhưng chiếc này nhỏ hơn. Cô đứng đó, đầu cuối xuống, nhưng đôi mắt không chắc chắn lại đang nhìn tôi. Hôm nay cô ấy xõa tóc và chúng lấp lánh trong ánh mặt trời, khiến tôi nhìn thấy nhiều màu đỏ hơn. Cách cô nhìn tôi khiến ánh mắt ấy ngọt ngào và thơ ngây. Mặc dù có lẽ cô không có ý đó.

“Vào đi.” Tôi nói, đi vội. Chúng tôi ngồi vào và tôi bắt đầu lái xe. Chúng tôi yên lặng, Hunter nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Được rồi, từ giờ sẽ thế này, ” tôi nói, cô quay lại nhìn tôi. Trông cô ấy có vẻ sợ. Có lẽ do tông giọng của tôi. Chỉ là tôi buồn vì mọi thứ.

“Tôi sẽ không kè kè với chị như bảo mẫu hay gì đó đâu. Đơn giản là tôi chở chị đi học thôi. Được chứ?” Tôi quay sang nhìn cô, hình như lời tôi nói khiến cô rụt người lại, tốt, cô ấy đã nắm được vấn đề. Sau mười phút lái xe, chúng tôi đến trường. Tôi quay sang cô.

“Được rồi, tránh xa rắc rối và đừng cản đường tôi. Nhé?” Cô gật đầu. Không nói một lời.

 

 

“Này, Skylar.” Tôi quay sang thì thấy Brook với nụ cười tươi trên môi. Ôi trời, ai đã khiến cô ấy thế này? Trông cô ấy vàng như tóc của tôi vậy.

“Chào.” Tôi nở nụ cười giả lả.

“Đoán xem có chuyện gì nào.” Cô nói. Cánh cửa tủ cạnh tôi đóng lại, khiến cả hai giật mình. Chúng tôi nhìn sang thấy Taylor đảo mắt. Mái tóc nâu được cột đuôi ngựa, sẵn sàng cho trận tập bóng. Cảm ơn trời, cô ấy đây rồi. Tôi không thể ở một mình với Brook được.

“Cậu đã ngủ với Brad.” Cô nói và nhích về phía chúng tôi.

“Sao cậu biết?” Brook tự hỏi. Taylor quay sang đảo mắt nhìn tôi, tôi cười khúc khích.

“Chà.” Cô nói và quay lại nhìn Brook.

“Không phải thằng đực rựa nào cũng nói về chuyện đó.” Cô lại đảo mắt.

“Họ có à?” Brook trông sốc, nhưng chỉ có cô ấy là tâm điểm của những cuộc bàn tán. Và chuông reo.

“Sẵn sàng tập chưa?” Taylor hỏi tôi.

“Ừ, đang mong đợi đây.” Chúng tôi gom đồ.

“Không tin được hai cậu lại thích bóng đá. Dơ… muốn chết.” Brook nói, bỏ chúng tôi lại khi cô thấy một anh chàng nào đó đang nhìn chòng chọc vào mình. Taylor và tôi nhìn nhau.

“Họ mới dơ đúng không?” Taylor nói, tôi bật cười. Ty là người duy nhất tôi có thể ở cạnh mà không có cảm giác nghẹt thở.

 

 

Buổi tập thật tuyệt. Ghi được vài bàn, khiến huấn luyện viên ấn tượng. Tôi bước về phía xe, Hunter không có trong đấy. Tôi nhìn xung quanh, không có gì cả. Ừ thì, tôi không quan tâm. Tôi ngồi vào xe và chạy về nhà. Mười phút sau, tôi ở nhà, và bước vào cửa. Bố mẹ ngồi trên sofa. Bố xem TV, mẹ đọc sách.

“Chào con yêu.” Mẹ nói, bố quay sang nhìn tôi.

“Hunter đâu con?” Ông hỏi.

“Con không biết.” Tôi nhún vai. Ông mở to mắt, đứng bật dậy.

“Con bỏ con bé ở trường một mình. Con bỏ con bé… ôi trời ơi, chuyện này không thể xảy ra được.” Ông vuốt cánh mũi.

“Gì chứ chị ấy mười tám rồi, chị ấy có thể tự xử lý.” Bố dời tay khỏi mũi và trông ông như muốn thô bạo với tôi. Trời ạ, chị ấy đủ lớn và có khả năng ở một mình rồi.

“Ừ, con bé mười tám, nhưng con bé không ở trong tình trạng đó.”

“Tình trạng gì?” Tôi hỏi, giờ thì tôi bắt đầu nóng nảy. Bố thở dài.

“Con bé lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn, có những thứ mọi người biết nhưng con bé chưa được học. Và con bé có thể tự làm tổn thương mình.” Ông vuốt mái tóc nâu ra sau. Chúng tôi quay sang khi nghe thấy tiếng mở cửa. Hunter đi vào, và tôi có thể nghe thấy tiếng bố thở ra nhẹ nhõm. Cô đứng yên trước cánh cửa mở toang. Trông cô như thể cô có nên mở miệng nói chuyện hay không.

“Con không sao chứ, Hunter?” Bố lên tiếng trước.

“Vâng.” Hunter cẩn thận gật đầu. Cô đóng cửa và bước vào.

“Con xin lỗi, con đã cúp một tiếng cuối.” Cô rụt người lại như thể cô sắp bị phạt.

“Và con đi bộ về đây.” Tôi quay sang bố và đi ngang ông.

“Ờ, chị ấy quả thật là đồ ngốc.” Tôi mỉa mai và đi lên phòng.

“Trời ạ.” Tôi thì thầm với bản thân và nằm phịch xuống giường. Tôi không biết tại sao ông quá lo lắng, cô ấy có thể tự lo cho bản thân mà.

Hết phần 2.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: