Lạc Nhau Một Đời

Lạc Nhau Một Đời

ByNa08

Xếp hạng: 5/5 - 3 Lượt đánh giá.
Uploader: ByNa08
Thể loại: Thực Văn
Tình trạng: 0 chương
Lượt đọc: 233 : 0 : 0

Tan trường tôi và chị đang đi về cùng nhau, cùng bước, cùng lẫn nhịp thở của nhau. Đột nhiên chị quay qua hỏi tôi với một ánh mắt vô cùng tò mò

"An Nhiên! Em đã đủ 18 rồi đủ tuổi để yêu rồi sao em không quen mấy anh ngày ngày theo đuổi em đi. Định độc thân mãi sao"

Tôi cười nhẹ " Chị đã 20 rồi đấy thây em đã thấy chị đã quen anh đẹp trai nào đâu, cứ hối thúc em"

Chị đánh nhẹ vào vai tôi đi trước mặt tôi quay lại đối điện tôi nói " ai bảo với em chị không có ai. Chị có rồi nha. Em nhớ anh Minh không? Chị và anh ấy quen nhau được vài tháng rồi chỉ có mỗi em là ế thôi đó"_ Khi chị nhắc tên anh ta thì chị đã nở nụ cười rất tươi

Chị và anh ta quen nhau? Câu nói này của chị như nhát dao đâm vào tim tôi. Tôi đứng khựng lại sóng mũi tôi hơi cay cay nhưng tôi cố gắng để không dòng nước mắt tôi rơi xuống

"Này em sao mà đứng ngơ ra đấy"_ chị đẩy nhẹ vào trán tôi

Làm tôi hoàn hồn lại miệng lắp bắp " Em...Em...Em không sao...Chỉ là hơi bất ngờ thôi. Anh ta tốt với chị không"

"anh Minh rất tốt, rất thương chị"_ lại một lần nữa tôi lại thấy chị cười rất tươi khi nhắc anh ta lòng tôi một lần nữa lại nhói đau.

"chắc chị đang hạnh phúc lắm"_Tôi vừa nói vừa bước lên phía trước mà đi vì tôi bây giờ rất ghét rất ghét thấy chị cười vì anh ta, nói tôi ích kỉ cũng được và khi thương một người ai mà không có tính ích kỉ cơ chứ.

"Tất nhiên rồi" _ chị vội vàng đi theo sau tôi " em hãy tìm người để bầu bạn mỗi khi màn đêm buông xuống đi 18 tuổi rồi đó nhóc con"_chị xoa đầu tôi

Tôi vội vàng né cái xoa đầu đó "Ai mà trong lòng cũng có một người mình thích mà...."_ tôi cười nói bằng giọng trêu đùa

"Thế là em trong lòng em cũng có một người em thích"_ chị tỏ vỏ tò mò nhìn tôi

"trừ em ra"_Tôi cười

"Nhóc con này định ở vậy mãi tới già sao"_chị có vẻ tức giận

"Nếu như...Nếu như em nói em thích chị thì sao?"_ câu này tôi đã nói với chị rất nhiều lần nhưng mỗi lần nghe tôi nói câu này chị luôn nghĩ là tôi đùa giỡn trêu chị. Lần này cũng không ngoại lệ

"Em lại đùa"_ chị coi như từ bỏ không muốn nói chuyện này tiếp

Em lại đùa? Cũng đúng giữa 2 đứa con gái làm sao có thể đó là suy nghĩ của chị mấy năm nay. Mỗi lần tôi nói ra như vậy chỉ luôn nghĩ rằng tôi đùa giỡn nhưng chị đâu có biết rằng lời nói ấy luôn là tận đáy lòng của tôi. Chị lúc nào cũng nghĩ em nói đùa đến bao giờ chị cảm nhận tình cảm tôi dành cho chị hơn tình bạn, mà chắc chị cũng không bao giờ nhận ra. Chắc là do tôi giỏi che giấu cảm xúc của mình mỗi khi bên chị

Tôi lại sợ đánh mất tình bạn này lại âm thầm thương âm thầm quan tâm chị. Tình bạn hay tình yêu chung quy cũng chung chữ " Tình" với tôi mỗi ngày bên chị như thế này là vui lắm rồi. Nhưng tôi đâu có biết rằng từ khi biết chị có người yêu dần dần chị ít đi cũng tôi hơn cả những cuộc hẹn với tôi chị cũng dần hủy hẹn nhiều hơn để đến bên người chị yêu

Dần dần tôi và chị cũng ít đi cùng nhau, dần dần điện thoại của tôi cũng không còn nhận tin nhắn lải nhải của chị, "dần dần" cứ như thế mà tôi đã biết rằng tôi đã không còn cơ hội để nói ra 3 chữ " em thích chị" thay vào đó là 5 chữ "tôi sẽ quên được chị"

.........5 năm sau..........

Đã 3 năm trôi qua chị cũng đã có công việc ổn định. Tôi cũng vậy đang theo đuổi giấc mơ của mình. Tôi và chị cũng rất ít gặp nhau. Tôi chỉ biết chị và cái người hiện tại chị yêu rất hạnh phúc bên nhau tôi cũng thấy vui thay chị. Nhưng trong đáy lòng của tôi vẫn chưa phơi đi tình cảm tôi dành cho chị mà càng ngày ngày càng một nhiều hơn. Nhiều khi tôi có suy nghĩ ích kỉ cướp chị ra khỏi tay anh ta. Nhưng đó cũng chị là suy nghĩ tạm thời rồi cũng nhanh chóng vụt bay.

Có một lần chị đã hỏi tôi " Giữa 2 người con gái có thứ gọi là tình yêu hay không?"

Tôi trả lời một cách dứt khoát " Hai chàng trai yêu nhau gọi là trong sạch, hai cô gái yêu nhau gọi là lãng mạn và một nam một nữ gọi là lãng mạn và đơn giản chúng có một thuật ngữ gọi chung là tình yêu. Dù có như thế nào đó cũng là tình yêu"

Chị nhìn tôi với ánh mắt ướm buồn " Chị thì lại không tin vào thứ gọi là tình yêu giữa 2 người con gái"_ đột nhiên chị cười đùa " chị mà há được con gái thích chắc chị chạy bỏ chạy lấy người, chắc là chị sẽ xa lánh bọn họ mất"

Kể từ khi tôi nghe câu nói này từ miệng chị tôi đột nhiên lại chôn giấu tình cảm của tôi dành cho chị ở dưới vực sâu thăm thẳm. Vì sao? Vì tôi sợ một ngày nào đó chị biết tôi thích chị, chị sẽ xa lánh tôi như những gì chị đã nói

Tôi cứ âm thầm bên chị, trời biết đất biết nhưng chị mãi không biết tình cảm tôi dành cho chị to lớn như thế nào...

Bỗng một buổi tối tôi vừa đi làm về. Trời sấm sét rất nhiều chắc có thể sắp có một trận mưa lớn. Tôi vừa tắm xong vừa cầm điện thoại ra đã thấy tin nhắn chị. Lòng tôi chợt vui mừng nhưng cũng vội dập tắt khi trên điện thoại hiện ra "1 tháng nữa chị kết hôn" đây có được coi là tin nhắn thông báo tin vui của chị không? Đây là tin vui của chị nhưng sao trong lòng của tôi lại đau đến như vậy. Đang có vài nhét dao đâm vào tim tôi, tôi ngột ngạt, đôi mắt của tôi sao lại cay đến như vậy.... ông trời cũng đã đổ một trận mưa lớn có chăng ông trời đang khóc thay tôi. Đêm đó tôi đã khóc rất nhiều, tôi muốn nhắn lại "Chị ơi! Em thích chị. Chị ơi! chị có thể bên em như vậy được không? Chị ơi! Cho em cơ hội được không? Chị ơi! em thích chị 10 năm rồi. Chị ơi! Làm ơn đừng xa em..." Tôi đã suy nghĩ hàng ngàn câu nói "Chị ơi, chị ơi, chị ơi...." nhưng sao tôi lại không đủ can đảm để nhắm gửi nó. Có chăng tôi quá hèn nhát không dám nắm giữ tình yêu của chính mình.....

.......1 tháng sau.....Ngày cưới của chị......

Tôi cũng có mặt lễ cưới của chị. Hôm nay trông chị rất đẹp nhưng người bên cạnh chị lại chẳng phải là tôi. Tôi đứng ở dưới ngắm chị ngắm chị thật lâu nước mắt tôi cũng đã dần rơi xuống. Nó rơi vì thấy chị thấy hạnh phúc hay nó rơi vì người bên cạnh không phải là tôi? Có lẽ là cả hai.

Chị cũng nhìn tôi nở nụ cười rất tươi. Có chăng chị đang rất hạnh phúc bên cạnh người hiện tại

Xong buổi lễ chị đến gần tôi " Chị hạnh phúc như vậy em vui lắm"_tôi nói miệng cười rất tươi nhưng lòng tôi đang rất đau.

"Cảm ơn em đã đến. Em cũng tìm người bên cạnh mình đi nhóc con à!"

Chị vẫn như vậy luôn hối thúc tôi kiếm người yêu. Nhưng chị đâu biết rằng người tôi yêu hiện tại đang đứng trước tôi đang trong tay với người khác.

" em còn trẻ mà từ từ còn sớm"_Tôi đùa cợt

"trẻ mới tranh thủ kiếm sau già ế xấu ra đó ai mà thèm cô nữa"_ chị cũng đùa cợt lại với tôi

"Không ai thèm thì em ở vậy tới già"

"Không lẽ giữa thế giới gần 8 tỷ người này em không phải lòng một ai"

Có chứ người tôi phải lòng đang đứng trước mặt tôi đây này nhưng làm sao tôi có thể nói ra chứ. Tôi là người đến trước anh ta. Nhưng người nắm tay chị đi hết quãng đường còn lại lại là anh ta

" Có chứ. Em thích chị này"_tôi lại một lần nữa nói ra lòng mình, cũng không ngoài dự đoán của tôi chị một lần nữa cho rằng tôi đùa

"Em lúc nào cũng đùa được"_chị vỗ vai tôi cười nói

Lúc nào cũng vậy chị luôn cho rằng tôi đùa giỡn nhưng chị đâu biết làm gì có ai đùa giỡn tận mấy năm như vậy chứ. Có lẽ từ hôm nay ngày chị cưới... Tình cảm của em dành cho chị cũng nên dừng lại...chôm giấu nó ở một nơi sâu thẳm.....phong ấn nó để nó không phát sinh khi ở bên chị...Nhưng sao chị ơi mãi em vẫn chưa giấu chưa tình cảm đó.... Có chăng tình cảm em dành cho chị quá lớn?????????

.......1 tháng sau......

Hôm nay là ngày tôi được lên chức sau bao năm cố gắng. Tôi vui lắm người tôi muốn ăn mừng đầu tiên là chị. Tan làm tôi chạy thẳng qua nhà chị mà không báo trước vì tôi muốn tạo bất ngờ cho chị nhưng không ngờ tôi mới bị bất ngờ quật chị không có ở nhà. Anh ta nói chị đã về nhà mẹ ruột chị chơi chưa thấy về thế là tôi phải vòng xe lại tận quãng đường xa. Nhưng vì chị tôi lại thấy quãng đường đó như rút ngắn rất nhiều......

Tôi tới nhà mẹ chị tôi đã thấy xe chị bên ngoài

"Ủa sao lại không đóng cửa lại nhỉ? Đây có được gọi là gọi mời mấy tên cướp vô lấy xe không đây?" _tôi bó tay với việc chủ quan của nhà chị

Vì tôi khá thân với gia đình chị mỗi lần tôi tới cứ việc đi thẳng vô nhà bỏ qua giai đoạn gõ cửa mà nhà cũng có đóng cửa đâu mà gõ.....

Tôi bước vô phòng khách tôi không ai một ai cái gì thế này nhà thì không khóa cửa phòng khách cũng không có một bóng ma nào hơi sợ rồi nha.... đột nhiên tôi nghe tiếng nói hơi lớn tiếng từ bác gái đang cãi nhau sao???????????

"Cái nhà này không ai chấp nhận con như vậy"_Bác gái quát rất lớn

" có chuyện gì thế nhỉ?"_tật tò mò tôi nổi lên

"Mẹ con không thích anh ta con cũng đã cưới anh ta theo ý mẹ rồi. Nhưng mẹ à con chưa bao giờ thấy hạn phúc khi ở bên anh ta. Người con yêu chỉ có em ấy An Nhiên"_chị dường như đã nghẹn lời

Chị vừa nói gì cơ chị thích tôi? Chị ấy thích tôi sao?

" CON CON ĐI RA KHỎI NHÀ TA NGAY.... GIỮA 2 ĐỨA CON GÁI LÀM GÌ CÓ TÌNH YÊU.... CON MUỐN MẸ CHẾT CON MỚI VỪA LÒNG SAO LINH LAN"_Mẹ chị lại quát rất to

" Sao mẹ không bao giờ hiểu cho con vậy mẹ... Con cưới anh ta cũng là vì mẹ. Con đã vì mẹ được mấy năm nay mẹ à! bây giờ mẹ có thể cho con sống thật với chính mình một lần được không mẹ. Mẹ đừng ép con nữa có được không mẹ? Mẹ muốn con làm Bác sĩ con cũng đã cố gắng học làm theo ý mẹ đến con yêu ai bên ai mẹ cũng ngăn cản kể cả chuyện kết hôn với ai cũng do mẹ sắp đặt. Mẹ thương con, mẹ thương luôn người con thương có được không mẹ?....."

Đột nhiên mẹ chị đứng dậy tát chị rất mạnh " tất cả là vì mẹ muốn tốt cho con, con không hiểu sao Linh Lan"

" Mẹ muốn tốt cho con hay là do thể diện của mẹ, mẹ xấu hổ vì con là con gái thích một đứa con gái, mẹ cuộc đời đã khắt nghiệp lắm rồi. Mẹ nói con thích con gái là bị bệnh mẹ có thể cho con biết nếu yêu một đứa con gái là bênh thì căn bệnh này phải chữa bằng thuốc gì? Tình cảm của con đâu sai trái cũng đâu có phạm pháp vậy tại sao cứ phải bị kì thị. Tại sao cuộc sống luôn chà đạp những người như con đến vực sâu. Luôn phải chịu khắt nghiệp của người đời...."

"tôi không có đứa con như cô..."_mẹ chị lại quát càng lớn hơn

"Con xin lỗi có lẽ mẹ cần một đứa trẻ tốt hơn con. Mẹ à! Nước mắt cũng giống như máu , có lẽ vì nước mắt không có màu nên mẹ nghĩ chắc là con không đau"_ Chị chạy thẳng xuống lầu

Tôi vội vàng nấp đi theo sau chị. Chị đã đi bộ rất lâu. Chị ấy nói yêu tôi có thật không? Tôi muốn chạy lên dỗ dành chị nhưng lại không thể do tôi quá hèn nhát. Đột nhiên chị đứng lại nhìn dòng xe tấp nập trên đường ánh mắt của chị có ướt đẫm cả rồi tôi sót lắm nhưng phải làm sao đây?

Đột nhiên tôi nghe tiếng xe cùng với tiếng la của mọi người

"XE MẤT THẮNG"

"XE MẤT THẮNG"

Chiếc xe lao với tốc độ rất nhanh đang lao hướng về phía chị. Tôi vội chạy lại đẩy chị nhưng không may tôi chỉ kịp đẩy chị cứu chị còn tôi thì đã bị xe đó đâm trực diện vô.... Lúc tôi đó tôi đã thấy chị chạy tới bên tôi ôm tôi.... nhưng sao tôi lại không cảm nhận được gì cả... Tay chị... Hơi thở chị.... Nhịp tim chị.... Tiếng nói của chị sao tôi lại không cảm nhận được gì ngoài cảm giác lạnh lẽo đang bao trùm lấy tôi....

..........

Đột nhiên tôi mở mắt ra tôi đã đứng ở một nơi xa lạ

"Sao mình lại ở đây"_tôi ngơ ngác với mọi thứ xung quanh

Đột nhiên tôi lại thấy chị tôi vui lắm tôi chạy lại ôm lấy chị nhưng sao tôi không chạm được chị. Tôi kêu chị sao mãi chị không nghe.

"Chị Linh Lan"

"Chị Linh Lan"

" Chị Linh Lan chị thấy em không?"

Tôi gọi chị mãi nhưng chị cứ nhìn chằm chằm ở dưới. Khoan đã, tay chị đang cầm cái gì thể kia. Cái đó không phải là hủ hài cốt sao, "Ủa ai vậy" Người trên đó không phải là tôi sao.....

Tôi chợt nhìn chị mắt chị đã xưng đỏ lên hết rồi. Tôi muốn lau nước mắt cho chị nhưng mãi không chạm vào được chị. Đột nhiên chị lên tiếng

"Người nhà chị nói. Nếu chị là người đồng tính họ sẽ đánh gãy chân tôi. Hôm nay chị ôm em trong tay. Chị lại cảm thấy may mắn vì thứ họ đánh gãy không phải là đôi tay...."_ chị đột nhiên khóc nức nở lên "Vì chị hèn nhát chị không dám thừa nhận tình cảm của mình với em. Chị luôn trốn tránh nó, Chị biết em thích chị nhưng giữa 2 người con gái rất khó làm sao có thể... Chị đã không hiểu cảm giác của em, luôn trốn tránh em mọi thứ. Em nói em thích chị chị biết chứ nhưng chị lại không dám mở lời rằng " chị cũng thích em" An Nhiên. Kiếp sau chị sẽ tìm em, kiếp sau chị sẽ là con trai đến tìm em hỏi cưới em. Kiếp này thì thôi đi.... Kiếp sau nhất định cùng nhau trải qua mọi khó khăn trên đời chỉ cần người bên chị là em. Nếu kiếp sau không được thì kiếp sau nữa chị vẫn sẽ tìm em "nhóc con của chị à". Kiếp sau cùng nhau trải qua mọi khó khăn chị sẽ không trốn tránh em nữa. Chờ chị em nhé!....."_ nói rồi chị ôm hủ hài cốt của tôi và người chị rơi tự do xuống....

Hóa ra chị đã rất khổ sở giống như tôi chôm giấu tình cảm của mình. Khoảng cách lớn nhất là cả 2 đều có tình cảm với nhau nhưng không mở ai chịu nói ra hết suy nghĩ của nhau nghe để rồi lạc mất nhau cả đời.

Lúc gia đình đến xác nhận, bác sĩ chỉ nói lúc mất trên môi chị cười rất tươi như là chị sắp đến gặp được người mình yêu mà không bị rào cản bởi thứ gì trên đời.

Nếu như có thể hãy nói ra tiếng yêu khi chưa quá muộn

Ngại nhau 1 lời

Mất nhau cả đời

Đứa "Bệnh hoạn"
Thích người cùng giới tính
Đi ngược lại với số phận Đinh Ninh
Là con gái, lấy chồng là lẽ tường minh
Con trai bắt buộc phải lấy vợ
Em tự hỏi thế nào là "Thường Tình"?
Thế nào là "bệnh hoạn"?
Mà người khinh
Em cũng đâu làm gì mất nhân tính
Cớ sao đời cứ miệt thị, cả khinh
Em với người thương nhau thiệt tình
Cả đời dài nguyện cùng nhau bước tiếp
Mặc kệ đời vẫn nhiều lời khinh miệt
Sống là mình
Chết hướng về Bình Minh.

Xem đầy đủ
Viết review

Danh sách chương

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:

Top tác giả

Top donate

Mía Ngố

Mía Ngố

2412
(⌒ω⌒) Love (〃^▽^〃)
Rukai

Rukai

1100

donate ủng hộ web

Default User Avartar

Một bạn ẩn danh

1000
Default User Avartar

Một bạn ẩn danh

500
donate ung ho web

Donate gần đây

Default User Avartar

Bleu

50
Default User Avartar

A0

100
Default User Avartar

A0

50
Default User Avartar

Một bạn ẩn danh

30
mukamuka229@gmail.com donate