CHƯƠNG 97 (CHƯƠNG CUỐI)
Hôm nay, nhân sự trong cục cảnh sát có chút thay đổi. Nghiêm tham gia cuộc họp giao ban từ sáng sớm, cũng biết được cơ cấu tổ chức sẽ thêm một vài lãnh đạo, tương ứng một số về hưu. Chuyên án liên quan đến tập đoàn Cường Thịnh, nói đúng hơn là “passion” kết thúc, toàn phòng cảnh sát hình sự được tuyên dương. Tiếp theo là chuyên án liên quan đến Hắc Long bang, phần này sẽ do đội B phụ trách. Nghiêm tiếp tục theo dõi những vụ án khác.
Nhíu mày vì sự nhiều chuyện của Thịnh và Hoành, Nghiêm đưa cho họ chút tài liệu liên quan đến vụ án cần theo dõi điều tra, rồi cũng xem một chút tài liệu trên tay mình. Kì lạ, buổi sáng họp cũng không nghe nói có pháp y mới, danh sách nhân sự mục đó cũng không có.
Người vừa vui vẻ chào hỏi là bác sĩ Tâm ở tổ pháp y, anh chàng này vẫn còn tập sự nghe nói đang là trợ lý cho một pháp y nào đó.
Xem ra sự căng thẳng trong quá trình điều tra chuyên án vừa qua cũng đã bị đẩy lùi. Mọi người bây giờ cũng đã thả lỏng hơn và cũng không còn áp lực nhiều nữa.
Chính là có sao nói vậy, tém tóc sang một bên Nghiêm nghiệm từng lời của cậu trợ lý này. Lệnh điều động đã có từ trước, mà cậu này cũng làm trợ lý cho người ta rồi.
Đang cười vui nói đủ thứ trên đời với các cảnh sát trong phòng, Tâm nuốt ực một cái khi nghe Nghiêm hỏi. Đúng là đội trưởng đội điều tra số 1 của cục cảnh sát, nói có vài lời có thể đoán biết mấu chốt. Cái chính là cậu không được phép nói.
Thôi tiêu, chỉ là đưa tư liệu liên quan đến vụ án, lại còn ở lại nhiều chuyện. Mấy anh chị cảnh sát này chẳng ai nói ngon ngọt hết.
Cuộc họp hôm nay liên quan đến một đường dây buôn bán hàng cấm, xảy ra chết người nghi là do thanh toán lẫn nhau. Cuộc họp do Nghiêm chủ trì, sẽ họp chung cả tổ giám định, tổ pháp y, và những tổ trong phòng để cùng hỗ trợ.
Hoành đang kiểm tra máy chiếu, mọi người cũng không bàn tán gì nhiều nữa.
Từ cửa cũng bắt đầu vang lên tiếng giày cao gót, tiếng nện xuống nền rất nhẹ nhàng. Tiếp theo xuất hiện một dáng người cao ráo, khuôn mặt xinh xắn.
Gì chứ, pháp y mới là Hạ.
Cấp dưới của Nghiêm có thể nói là vô cùng nhiệt tình, ai nấy đều rất sẳn lòng giúp đỡ, kéo ghế, cầm hồ sơ hết thảy. Nói gì thì đây cũng là chị dâu của họ mà.
Cười mỉm Hạ rất tập trung tham gia cuộc họp, cô không giấu Nghiêm gì hết, đã có lệnh điều động tại bận quá nên Nghiêm không xem thôi.
Cuộc họp diễn ra cũng không quá căng thẳng, mục tiêu chính là không thể để thành phố trở thành điểm tiêu thụ của hàng cấm, nhất định phải đưa những tội phạm này ra vành đai công lý. Buôn bán hàng cấm chính là tội ác, huỷ hoại tương lai của rất nhiều người và toàn xã hội. Xuyên suốt cuộc họp thi thoảng Nghiêm sẽ nhìn sang Hạ, người yêu của Nghiêm chuyên nghiệp không hề thua kém mọi người. Thì ra 3 năm qua ngoài nghiên cứu “passion” và là người chỉ điểm, chị ấy đã thực sự học thêm chuyên ngành để làm pháp y.
“bác sĩ Hạ”, rõ ràng biết cô không thích cách xưng hô này mà vẫn gọi, được lắm muốn trả đũa cô sao.
Xung quanh mọi người mắt to, miệng híp mà nhìn hai cô gái phía trước. Họ nhìn nhau rồi cười khúc khích, nhanh chóng rút lui, có mùi thuốc súng.
Hạ làm sao có thể dễ dàng bị ăn hiếp như vậy được chứ.
Nhướng chân mày của mình, Nghiêm bật cười trong lòng. Cô người yêu của Nghiêm lém lỉnh thật, được chỉ cần cho chị ấy hài lòng bay sang nước ngoài ăn còn được.
Tư thế mở cửa xe rất trang trọng, Nghiêm hôm nay vẫn mặc thường phục, áo polo quần jeans, giày thể thao năng động. Khi cô bước vào cửa xe còn giơ tay che phần đầu giúp cô, thôi được thái độ rất ân cần, cho qua.
Đóng cửa lại Nghiêm cũng sang ghế lái của mình, khi sáng Hạ bảo Nghiêm không cần qua đón vì chị ấy đi với ba. Khi ấy còn tưởng là có việc gì, thì ra là tới cùng cục cảnh sát. Bất ngờ này thật sự rất vui, cho nên Nghiêm cũng xem như ăn mừng.
Đánh vòng tay lái, Nghiêm nhìn qua kính chiếu hậu kiểm tra xe xung quanh.
Cười mỉm Nghiêm quay sang nhìn người yêu thật nhanh rồi chuyên tâm lái xe.
Rất tập trung vào từng lời nói hay câu hỏi của Nghiêm, Hạ giơ tay điểm trán mình như suy nghĩ.
Nhà hàng mà Nghiêm chọn cũng không xa cục cảnh sát nên lái chưa đầy 10 phút đã đến nơi. Cho xe vào bãi đậu Nghiêm tháo dây an toàn của mình trước rồi chồm người sang tháo cho người yêu.
Không né tránh hành động này, tim tuy có đập liên hồi, cả cơ thể có chút hồi hộp nhưng mà ý thức đây là Nghiêm, Hạ cũng rất dễ chịu mà tiếp thu.
Bàn tay xinh đẹp mềm mại đã câu cổ mình, Nghiêm lại chạm trán vào trán người yêu.
Nghiêm làm thật, lại là cầu hôn trong xe. Còn nói rất tự nhiên, giống như là luôn sẳn sàng mọi lúc. Khoảng cách quá gần cô cảm nhận rất rõ từng hơi thở, cả nhịp tim của người yêu. Trong xe yên tĩnh âm thanh của hai quả tim hình như cũng rất phốp hợp ă ý, không gây nên sự hỗn tạp.
Choàng tay xuống lưng Hạ và ghì sát người yêu vào người mình, Nghiêm bị giọng nói kia kích thích, vành tai nóng rực.
Không nói gì thêm, Nghiêm hơi đẩy Hạ ra, hai khuôn mặt lại cận kề nhau, không gian trong xe có chút hẹp, vẫn có điều hoà nhưng vẫn cảm thấy nóng. Bởi lẽ, cơ thể cả hai thật sự cần giải nhiệt.
Lần nữa hai đôi môi lại chạm nhau, cả hai thân thể bám sát vào nhau, ghì chặt lấy nhau không muốn tách rời. Tiếng mút sát, âm thanh của khoái cảm của yêu đương cũng tự nhiên mà bộc phát, không giữ lại gì cho bản thân. Cả hai lại tiếp tục du dương theo bản nhạc của chính mình, cả hai lại cùng nhau thêu dệt dư vị tình yêu, cùng nhau tạo nên sự ngọt ngào, sâu đậm, và cùng nhau nắm tay đi đến cuối con đường.
Bí mật 3 năm trước của Nghiêm là bí mật ẩn danh dưới thân phận người khác để tiếp cận chuyên án, để theo sát Hạ.
Bí mật 3 năm trước của Hạ là muốn đào tạo chuyên sâu trở về cùng làm chung một đơn vị với Nghiêm, và trước khi làm được điều đó cô sẽ là người chỉ điểm, cô tiếp tục nghiên cứu. Cũng là, cô muốn giúp cả ba và người yêu kết thúc chuyên án.
Cả hai cùng nhau có những bí mật, những bí mật cùng liên quan đến đối phương. Tình yêu này xuất phát từ những ngày thơ bé một cách ngây thơ trong sáng, cùng nhau trưởng thành, cho nhau kỉ niệm và cả thanh xuân tươi đẹp nhất.
Cũng không biết thời gian còn lại là bao lâu, cũng không quan tâm có bao nhiêu con người. Vẫn là ý niệm ấy, dưới dòng đường tấp nập bao nhiêu con người, chân chính nhìn thấy vẫn là đối phương. Khi ánh mắt chạm nhau, trái tim lại hẫng một nhịp. Trãi qua bao nhiêu năm tháng vẫn có thể vì nhau mà rung động.
“Em muốn làm gì cũng được, chị sẽ theo giúp em. Em nói chúng ta là duyên nợ, thì chị cũng nói đây là chuyện cả đời”. Câu nói này không chỉ là quá khứ, mà còn là hiện tại và cả của tương lai.
Toàn văn hoàn
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)