Bách Hợp Tiểu Thuyết

Ly Hôn

173 0 1 0

Thành phố G từ xưa đến nay đều có một tục lệ, bất kỳ cặp đôi nào kết hôn tại nơi này, nếu một ngày họ muốn ly hôn, bắt buộc phải cử hành một buổi lễ ly hôn. Hai người phải mặc lại váy cưới đã từng mặc, mời những người đã từng mời, điểm duy nhất khác biệt chính là những nghi lễ đều sẽ được làm ngược lại. Họ trả nhẫn cưới cho nhau. Trả lại người mình từng nắm tay tại lễ đường cho bố mẹ, người thân của họ. 

 

Bữa lễ này được xem như một dấu chấm trọn vẹn và trân trọng cho người mà họ đã từng thề bên nhau trọn đời.

 

Nhưng cũng ngược lại. Những người đã từng kết hôn tại thành phố G, có tỉ lệ ly hôn rất thấp. Cũng chính vì điều này nên Trần Kỳ Doanh đã tổ chức hôn lễ của mình và Lý Mộng Nhiên tại mảnh đất này. 

 

Hoàng hôn ngày hôm đó ấm áp đến lạ thường, bên bờ biển, Trần Kỳ Doanh và Lý Mộng Nhiên đã cho tình yêu của họ một mái ấm. 

 

Trần Kỳ Doanh yêu thầm Lý Mộng Nhiên 8 năm, hai người yêu nhau 2 năm, kết hôn đến nay cũng đã được 2 năm. 8 năm ầm thầm bầu bạn, 4 năm nơi nơi chăm sóc, nhưng Trần Kỳ Doanh vẫn không ngờ hai người bọn họ sẽ đi đến một bước ly hôn này. Cô không biết mình đã làm gì sai, tình yêu của mình dành cho Lý Mộng Nhiên bấy lâu vẫn chưa hề tụt giảm, ngược lại còn nhiều hơn từng ngày. Không lẽ như người đời thường nói, hôn nhân là nấm mồ của tình yêu sao. Cô cũng chẳng hiểu rõ.

 

Trần Kỳ Doanh đứng tại giữa sảnh lễ đường. Xung quanh đều là hình ảnh của hai người, ngập tràn dấu vết tình yêu của họ qua năm tháng. Những bức ảnh sâu xa nhất được chụp lúc Trần Kỳ Doanh vẫn còn yêu thầm người yêu của mình. Sân trường từ những năm cấp 2 đến cấp 3 lên đến đại học. Nhân vật chính trong đó đều là Lý Mộng Nhiên. Bất kỳ ai nhìn vào cũng sẽ thấy rõ sự dụng tâm của người chụp. 

 

Trần Kỳ Doanh hiện nay đã là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng cả trong nước lẫn ngoài nước. Hằng ngày cô chụp ảnh, quay phim cho những nhân vật nổi tiếng, có sức ảnh hưởng nhưng đều không nhiều bằng số ảnh cô đã chụp cho Lý Mộng Nhiên. Đứng trước bức ảnh ngày hôm đó, cũng tại nơi này, cô ôm chầm lấy Lý Mộng Nhiên, hai người họ trao cho nhau một nụ hôn đầy ngọt ngào trước sự chứng kiến của bạn bè, người thân. Cũng chính giây phút đó, hai người chính thức là vợ vợ. Bất giác, Trần Kỳ Doanh nước mắt lưng tròng.

 

Hôm nay là ngày bọn họ sẽ ly hôn. Là một buổi sáng sớm, trái ngược với hoàng hôn nắng ấm, là bầu trời xanh nắng vàng. Trời trong xanh như thế nhưng lòng Trần Kỳ Doanh lại ngập tràn rối ren. 

 

9 giờ buổi lễ chính thức bắt đầu.

 

Trần Kỳ Doanh đứng trước bục tuyên thệ chờ Lý Mộng Nhiên bước đến. Bên dưới khách mời là ba mẹ, bạn bè thân thích của cô, cũng có của Lý Mộng Nhiên.

 

Lý Mộng Nhiên lớn hơn cô 2 tuổi, là mục tiêu mà cả đời này cô hướng đến. Cô phấn đấu từ trung học đến này đều để được cùng Lý Mộng Nhiên sánh đôi. Nhưng hôm nay cô mất người này thật rồi. 

 

Tiếng nhạc đệm vang lên, là bài đệm piano của Lý Mộng Nhiên. Nàng là một ca sĩ, nhạc sĩ, đặc biệt vì hôn lễ của mình sáng tác một bài hát, tự tay đệm đàn rồi thu âm. Họ chấm hết tình yêu của mình bằng những kỉ niệm mình từng yêu nhất. Trần Kỳ Doanh từng vui mừng biết bao khi nghe bài hát này nhưng hôm nay nó như đang bóp chặt lấy tim cô. 

 

Theo tiếng nhạc chính là Lý Mộng Nhiên đi vào trước bục, đối diện với Trần Kỳ Doanh. Cô không biết được nàng đang nghĩ gì, cảm thấy ra sao. Trên mặt nàng bình tĩnh như nước, tựa như chỉ mình cô là người cảm thấy đau lòng.

 

Trần Kỳ Doanh tự nhủ, “Cũng đúng thôi. Chị ấy là người đưa ra lời ly hôn mà.” 

 

Người chủ trì phát lại hình ảnh hai người bọn họ trên màn ảnh. Trong lòng mỗi người khách mời ai cũng thổn thức không thôi. Nhìn hai người họ vui cười, tay trong tay đi hết nơi này đến nơi khác, điểm cuối lại là thành phố G này. 

 

Hình ảnh kết thúc.

 

Người chủ trì lên tiếng, “Tại nơi này đây, hai năm trước, hai vị đã từng tuyên thệ tình yêu chính thức kết thúc. Hai vị hãy tháo xuống, đặt lại nhẫn cưới trên khay.”

 

Hai người họ làm theo. Trần Kỳ Doanh dù làm nhưng lòng lại vạn phần không nỡ. Cô nhìn nàng, vẫn là vẻ mặt bình tĩnh đó. 

 

Người chủ trì tiếp tục, “Quảng đường đã từng đi qua, tình yêu đã từng vun vén. Hi vọng hai vị sau này dù là hai người xa lạ đã từng thân thuộc đến thế, hãy dành cho nhau sự tôn trọng trọn vẹn. Chúc phúc hai vị sau này không đi cùng nhau nữa cũng sẽ tìm được mỹ mãn đời mình. Xin mời phụ huynh hai vị tiến lên phía trước.”

 

Nhìn thấy ba mẹ hai người bước đến đứng bên cạnh con mình, người chủ trì tiếp tục nói, “Hai vị từ đây đưa lại đối phương cho bố mẹ họ. Nhờ các vị phụ huynh đưa hai vị bước ngược ra khỏi lễ đường này, từ đây nghi thức ly hôn hoàn thành.”

 

“Thế là hết rồi sao.” Trần Kỳ Doanh nắm tay ba mẹ mình mà lòng đau như cắt. Nhìn phía Lý Mộng Nhiên vội vàng rời khỏi sảnh đường, Trần Kỳ Doanh đưa tay lau đi nước mắt.

 

“Tiểu Doanh thôi không khóc, không khóc.” Mẹ Trần vội vã an ủi con mình. Bà hiểu rõ cô có bao nhiêu không nỡ, cũng không rõ vì sao lại đến bước đường này. Ba Trần không nói nhưng cũng đau lòng con gái. Ông dắt tay hai mẹ con rời khỏi nơi này. Khách mời cũng đã lục tục rời đi, họ cũng không muốn ở lại lâu nhìn Trần Kỳ Doanh đau lòng.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16