Trong thành phố xa hoa phồn vinh rộng lớn thì ở đâu đó có một con đường nhỏ và hẹp chỉ vừa đủ hai người đi, cỏ dại mọc xung quanh hai bên mép đường và về đêm con đường này càng trở nên đáng sợ hơn vì chi chít tút đằng xa chỉ có một hoặc hai cái bóng đèn đường sáng. Con đường này dẫn đến một cửa tiệm, bên ngoài tiệm là 1 cửa cổng bằng gỗ, gỗ của cánh cửa ấy đã mục rất nhiều và màu cũng đã nhạt phai. Cửa tiệm mang một bầu không khí âm u lạnh toát, chỉ có những khách hàng đã từng mua đồ ở cửa tiệm này thì biết nó là cửa tiệm chứ không người ta cứ tưởng đó là căn nhà hoang đổ nát. Nhìn bên ngoài tan hoang như vậy nhưng bên trong lại khá là rộng lớn sạch sẽ, mang một chút không khí ma mị và bí ẩn khiến người khác phải tò mò.
Trong cửa tiệm có một cô gái, ngoại hình nhìn như một thiếu nữ tầm mười sáu, mười bảy. Nhưng thực chất vẫn chưa ai biết được tuổi thật của cô ta. Những khách hàng quen lâu năm đã từng ra vô tiệm rất nhiều lần nhưng vẫn thấy cô ấy vẫn nguyên một hình dáng như vậy mặc dù họ đã càng ngày càng già đi.
Cô gái ấy tên là Lâm Giai, là bà chủ Lâm của tiệm Mộng Tỉnh và được mọi người biết đến là "Người Buôn Giấc Mơ" vì thứ cô ấy bán trong cửa tiệm đó chính là giấc mơ, cũng có thể hiểu theo cách khác là những tham vọng, ước muốn của con người không thể thực hiện được ngoài cuộc sống hiện thực thì họ giải toả ham muốn bằng giấc mơ tỉnh (muốn biết giấc mơ tỉnh là gì thì tra gg nha).
Và hiện tại trong cửa tiệm đang có một khách hàng cần mua giấc mơ, người này nhìn có vẻ tầm ngoài ba mươi tuổi, và ngón áp út có đeo nhẫn hình như là người đã có gia đình.
"Cho hỏi đây có phải là tiệm buôn giấc mơ không ?"
Ở quầy thu ngân có một chàng trai trên áo anh ấy có treo một thanh gỗ nhỏ khắc tên A Tịnh, A Tịnh cất giọng trả lời.
"Đúng rồi thưa quý cô, thế cô muốn sử dụng dịch vụ gì ạ ?"
" Tôi mới lần đầu đến nên chưa rõ dịch vụ ở đây cậu có tư vấn cho tôi được không ? "
A Tịnh búng tay một cái bất thình lình đâu ra một làn khói mờ ảo bay xung quanh cùng với 1 hương thơm dịu nhẹ và trước mặt người phụ nữ xuất hiện một bảng ghi từng dịch vụ và giá tiền.
" Ở tiệm chúng tôi có nhiều loại dịch vụ khác nhau nhưng không giới hạn giấc mơ.
- Một tiếng thì 50.000đ.
- Hai tiếng thì 100.000đ.
- Ba tiếng thì 150.000đ.
Ngoài ra còn có thể kèm theo tinh dầu 50.000đ và xông hơi với giá cả khác nhau. "
Người phụ nữ ngẫm nghĩ một tí rồi đưa ra lựa chọn.
" Tôi chọn một tiếng và kèm theo tinh dầu."
" Dạ tổng là 100.000đ xin vui lòng thanh toán bằng thẻ. "
Ting ting cảm ơn quý khách đã sử dụng dịch vụ chúc quý khách có một giấc mơ đẹp.
A Tịnh búng tay lần nữa bảng dịch vụ liền biến mất.
" Bây giờ tôi sẽ dẫn cô đến phòng thay đồ và phòng ngủ, phiền cô đi theo lối này."
"À..ừ."
Hai người cùng nhau đi đến phòng thay đồ rồi tới phòng ngủ, khi mở vừa cửa phòng ngủ đập vào mắt là một căn phòng có mùi thơm của tinh dầu mùi nó không quá nồng cùng không quá nhạt nó dịu nhẹ, lâng lâng chỉ cần ngửi qua là đã thấy thư giãn và trong căn phòng ấy lại có 1 cái nôi dành cho trẻ sơ sinh người phụ nữ cảm thấy làm lạ nhưng cũng không muốn hỏi vì cô bây giờ tự dưng lại cảm thấy buồn ngủ một cách lạ thường.
" Cô chủ Lâm có khách hàng tới ạ. "
"Được rồi ngươi đi đi. "
" Vâng. "
" Phiền cô lại đây và nằm trên giường."
Người phụ nữ đi lại chiếc giường và nằm xuống, cô cảm thấy tự dưng thoải mái một cách lạ thường, mọi buồn phiền lo âu bỗng dưng tan biến hết và bây giờ trong đầu chỉ còn lại một khoảng không.
" Tôi sẽ buộc sợi chị đỏ lên ngón út của cô nó sẽ liên kết với tôi và tôi cũng sẽ vào trong mộng của cô để đề phòng khi cảm xúc quá đà và không thể tỉnh dậy được."
* Gật đầu.
" Được thôi bây giờ chúng ta bắt đầu."
Lâm Giai bắt đầu cất lên giọng nói.
"Vì đâu ta phải u sầu ?
Vì đâu ta phải muộn phiền điều chi ?
Mộng ơi mộng hỡi mộng ơi
Bán ta giấc mộng ảo huyền được không?
Để ta buôn bỏ u sầu
Buôn bỏ luôn cả muộn phiền thế gian."
Giọng của Lâm Giai dịu nhẹ, lại còn ngọt lịm, những lời cô nói điều có thanh điệu, lúc trầm bổng lúc nhẹ nhàng nghe rất êm tai. Và người phụ nữ nằm trên giường đã ngủ một giấc ngủ sâu.
"A Tịnh"
Bụp một cái có một làn khói xung quanh và anh bước ra từ làn khói đó.
" Có tôi"
" Lấy cho ta chiếc ghế tựa, ta mỗi chân quá, à nhớ lấy kèm cho ta ống thuốc luôn"
" Vâng"
A Tịnh chuẩn bị hết đầy đủ những thứ mà cô chủ Lâm sai.
" Tốt lắm, giờ thì đi ra quầy thu ngân trông tiệm đi"
" Vâng "
A Tịnh biến mất trong làng khói, Lâm Giai ngồi xuống chiếc ghế, rít một hơi từ ống thuốc dài và từ từ nhả khói, cô hút thêm hai lần nữa rồi thả lỏng cơ thể chìm vào giấc ngủ nhưng vẫn còn cầm chắc trên tay ống thuốc dài không buông.
-------
Lần đầu viết truyện nên lối hành văn có hơi lủng củng, có chỗ nào sai sót mong mọi người góp ý nha cám ơn rất nhiều.
Danh sách chương
Bình luận
Truyện liên quan
Top donate
Mía Ngố
Rukai
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Donate gần đây
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Leo Ha
Một bạn ẩn danh
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)