Lê Vãn Thu không thích dám vẻ cấm dục mà nghiêm chỉnh của Kỷ Cẩn Ngôn, lần đầu tiên gặp cô đã lập flag: "Tôi không có hứng thú với người lớn tuổi hơn mình."
Vốn tưởng rằng cô sẽ tức giận nhưng không ngờ rằng Kỷ Cẩn Ngôn không những chẳng hề để tâm còn nở nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt như thể đang nhìn đứa trẻ 3 tuổi, không hề để nàng vào mắt.
Lê Vãn Thu không thoải mái, cho rằng cô ấy không chung đường với mình, trong tiềm thức luôn cố tránh cho xa ấy vậy cứ luôn dán chặt vào nhau. Khi đi lạc có cô chỉ đường, khi uống rượu say có cô ôm vào lòng, cho dù đi công tác cũng ở phòng ngay bên cạnh.
Vào một bữa tiệc, Lê Vãn Thu lại uống say, mơ mơ màng màng giữ lấy cổ áo của Kỷ Cẩn Ngôn ấy vậy lại bị Kỷ Cẩn Ngôn nắm chặt đôi tay, ánh mắt thâm sâu giáo huấn.
Từng câu từng chữ, nói đến mức khiến Lê Vãn Thu đỏ mặt, một lát sau mới kịp phả ứng, nước mắt lưng tròng hỏi cô: "Chị vừa nói gì, chị không phải là Kỷ Cẩn Ngôn..."
Lời chưa nói xong lại bị người trước mặt hôn chặn lại, cũng nhìn thấy cô nhướng mày cười, hé môi nói: "Không sai, bình thường "Cẩn Ngôn" tôi vẫn luôn tuân thủ."
"Nhưng hành động cẩn thận thì không liên quan đến tôi."
-
Sau nay Lê Vãn Thu mới lấy hết dũng cảm đưa một tờ giấy ghi chú, hỏi cô: "Chị có ghét em không?"
Vào tối hôm đó, cô ấy nhận được một bó hoa tiểu cúc đang nở rộ, bên trong có một tờ giấy, mở ra, chữ "ghét" bị người khác gạch bỏ, thay vào đó là một lời tỏ tình chân thành.
-- "Không đâu."
"Thích em còn không kịp đây này."
Gặp em, thần hồn điên đảo, nghìn vạn vì sao và dịu dàng nơi đáy lòng đều dành cho riêng em.
Tác giả: Lý Thu Lang 李秋琅
Vô Tự Thán dịch
Danh sách chương
Bình luận
Truyện liên quan
Top donate
Mía Ngố
Rukai
Một bạn ẩn danh
Một bạn ẩn danh
Donate gần đây
Bleu
A0
A0
Một bạn ẩn danh
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)