Bách Hợp Tiểu Thuyết

Trà xanh nàng dám liêu ta

1301 1 6 0

 Mộng Mộng x Sơ Lễ

Mộng trà xanh rớt liêm sỉ quay xe đâm thẳng Sơ Lễ nữ chủ lồng ngực

Hôm nay cuối tuần được mama cho đi chơi, không ngờ Mộng ngáo ngơ lại bị lạc đường, may mắn sao leo lên được xe của Sơ Lễ.

Bảo tiêu: "Tiểu thư, người chạy loạn ở đâu rồi?'

Mộng ba tuổi cao hứng đối với di động: "Không cần lo lắng, ta gặp được một cái hảo tâm tỷ tỷ xinh đẹp, hiện tại chúng ta còn muốn đi ăn cơm trưa đây."

Bảo tiêu: "Vậy tiểu thư ăn xong chúng tôi tới đón, không cần lại chạy loạn."

Mộng ba tuổi: "Ân, biết rồi..."

Lúc này điện thoại Sơ Lễ vang lên. Đang lái xe nên không muốn bắt máy.
Mộng Mộng liếc mắt một cái, không phải nhắc nhở mà có người gọi đến.

"Nó vang kìa!" Mộng Mộng chỉ chỉ điện thoại đặt trong hộc xe bên cạnh.

Sơ Lễ nhìn thoáng qua, thấy màn hình hiện lên Trú Xuyên, không định bắt máy.

Nhưng đối phương vẫn tiếp tục gọi, trên mặt lộ ra biểu tình không kiên nhẫn.

"Ngươi giúp ta tiếp một chút, vô luận đối phương nói cái gì, cự tuyệt hết."

"Được a!" Mộng Mộng cầm lấy di động, ngón tay thon dài trượt qua, bắt máy.

"Uy, Sơ Lễ."

Mộng Mộng nháy mắt dịch thân thể một chút, bộ dạng nhàn nhã nói chuyện phiếm.

"Ngươi hảo"

Trú Xuyên: "Ngươi không phải Sơ Lễ, Sơ Lễ đâu?"

"Sơ Lễ đang tắm rửa"

Sơ Lễ bên cạnh nhịn không được thoáng liếc qua một cái. Mộng Mộng đang tập trung cao độ nên không để ý.

"Tắm rửa? Ngươi là ai?"

"Ta là người đợi lát nữa muốn cùng nàng ngủ trên giường nha!"

Trú Xuyên đang gõ chữ, động tác dừng lại nghi hoặc: "Khi nào Sơ Lễ lại yêu thích nữ nhân, mau đưa điện thoại cho nàng."

Mộng Mộng giả ngơ: "Bây giờ thích được chưa. Vậy nhé, ngươi đừng làm phiền nữa, ảnh hưởng ta và nàng gia tăng tình cảm. Ta còn muốn cấp nàng sấy tóc, sau đó lại cùng nàng trên giường hảo ngủ đây."

Trú Xuyên giận đến nổ phổi, trước giờ chưa ai có thái độ này với hắn, không giữ được nét thân sĩ hằng ngày hét to: "Ai cho ngươi leo nàng giường?"

Mộng Mộng: "Tất nhiên là nàng. Nàng thấy ta thơm tho xinh đẹp khả ái nên muốn ta bồi nàng ngủ. Ngươi có thơm bằng ta không, có mềm mại bằng ta không? Không thì mau biến cho nhân gia tự đến."

"Ngươi...Vô sỉ!!!" Trú Xuyên tức giận đến ngắt máy, càng bực bội hơn, hắn ta ngày thường độc miệng, không ngờ gặp phải nữ nhân vô liêm sỉ, hắn nói không lại.

"Thật là cái nóng nảy người."

Mộng Mộng lầm bầm sau đặt điện thoại xuống, đối với Sơ Lễ cười cười: "Ta còn chưa kịp nói gì hắn đã ngắt điện thoại mất rồi."

Sơ Lễ phi tiếu nhìn, khoé môi có chút nhếch lên hàm ý: "Như vậy rất tốt"

Mộng Mộng nhìn góc nghiêng người nọ, ánh mắt chuyên chú như nghiên cứu trân bảo cảm thán: "Tỷ tỷ hảo mỹ a!"

Sơ Lễ được ca ngợi cũng chẳng dao động gì, đáy mắt thâm trầm: "Ngươi cơm nước xong liền theo bảo tiêu trở về đi."

"Vậy ta đây lần sau thế nào gặp được tỷ tỷ. Ta muốn đáp lễ sự tình hôm nay cùng cảm ơn bữa cơm."

Sơ Lễ: ???

Mộng Mộng: "Tỷ tỷ có thể cho ta số điện thoại sao?"

Một hồi lâu tưởng chừng bị từ chối, cuối cùng Sơ Lễ cũng gật đầu: "Được!"

Mộng Mộng reo hò: "Vui quá, cảm ơn tỷ tỷ. Tỷ tỷ thật hảo. Những người xinh đẹp đều hảo!"

Sơ Lễ: "Không cần nói quá lên!"

Mộng Mộng: "Có đâu. Tỷ tỷ xinh đẹp hơn cả mấy nữ minh tinh nữa. Mỗi sáng được ngắm tỷ tỷ thì tốt biết mấy."

Sơ Lễ: ???

Sơ Lễ lái xe đến một nhà hàng yên tĩnh, lướt lướt thực đơn: "Ngươi muốn ăn gì?"

Mộng Mộng: "Tỷ tỷ"

Sơ Lễ: "Hửm? Ngươi vừa nói gì?

Mộng Mộng có chút thất thố: "Haha, tùy tiện, ăn gì cũng được."

Sơ Lễ liền hỏi nhân viên phục vụ: "Nhà hàng của ngươi món gì ngon nhất?"

Nhân viên: "Là món thịt thỏ ạ, gia vị cùng nước sốt đặc biệt, cực kỳ mềm..."

Sơ Lễ thấy cũng ổn, nếu ăn không được lần sau không đến nữa: "Vậy cho ta..."

Bỗng thấy người đối diện có chút kỳ quái. Mộng Mộng thút thít nhìn nhân viên, rồi lại nhìn Sơ Lễ mếu máo, doanh doanh ngưng tròng nước mắt.

"Sao chị nỡ ăn thịt thố thố, thố thố đáng yêu vậy mà. Biệt danh ở nhà của Mộng Mộng là Thố Thố đó!"

Sơ Lễ: ???
Nhân viên: ???

Mộng Mộng hai ngón trỏ chọt vào nhau ngượng ngùng ẩn ý: "Tỷ tỷ xinh đẹp không chỉ muốn Mộng Mộng bồi ngủ còn muốn ăn thịt của Mộng Mộng nữa. Mộng Mộng muốn mách mẹ!"

Nhân viên: *ăn thịt???* *mỉm cười thân thiện* *không nghe, không nghe, ta không nghe gì hết*

Sơ Lễ nội tâm muốn gào thét, hận không thể quăng miếng thịt vào mồm cho nàng ta câm miệng lại: "Đừng nói bừa!"

Mộng Mộng bị mắng đến tủi thân, trề môi tỏ vẻ tội nghiệp: "Ò, vậy Mộng Mộng cho tỷ tỷ ăn, không mách mẹ nữa được không?"

Sơ Lễ:.....

Sơ Lễ tâm quá mệt, trợn một vòng mắt cho thư giãn bớt, nhân sinh chưa thấy nữ nhân nào rơi hết tiết tháo như thế này.

Một lát sau món đã lên hết. Mộng Mộng ăn một chút rồi chống cằm chăm chú nhìn Sơ Lễ, khẽ cười tiểu ý, phong tình tựa ngàn gió xuân.

Sơ Lễ bị nhìn đến ngượng ngùng, sắc mặt lạnh lẽo vẫn không đổi nhưng tông giọng lại dịu dàng hơn, có chút nhu tình: "Không hợp khẩu vị à, sao không ăn nữa. Lúc nãy kêu đói nằng nặc đòi đi ăn mà?

"Không ạ, em no rồi. Mấy thứ này sao ngon miệng bằng tỷ tỷ xinh đẹp được."

Sơ Lễ lần đầu tiên bị liêu, không phải, là lần đầu tiên bị nữ nhân liêu. Nghẹn một chút rồi thốt ra: "Ba hoa!"

"Em không có ba hoa nha. Em chỉ đang nói sự thật! Tỷ tỷ thật đẹp mắt mà, nhìn thôi cũng muốn no, thật muốn nhìn mãi."

Sơ -bị liêu lần nữa- Lễ nghiến răng ken két: "Không được nhìn!"

Mộng Mông chu chu môi làm nũng: "Sao lại không cho nhân gia nhìn. Nhìn một chút cũng có mòn đâu?"

Ngươi dám chắc không mòn, tầm mắt của ngươi muốn nuốt sống ta vậy. Sơ Lễ tự nhủ trong lòng, sau này không được nhìn mặt mà bắt hình dong nữa. Cứ ngỡ mỹ nữ an tĩnh, mở miệng ra không khác gì tra nam trêu ghẹo gái nhà lành.

Sơ -bị mòn 1cm- Lễ: "Ai là nhân gia của ngươi. Đừng hàm hồ ăn không nói có. Còn nữa. Mau thu lại ánh mắt lộ liễu của ngươi đi. Ta ăn không vô."

Sơ Lễ có chút oán thầm, tưởng nàng ta đói, gọi một đống đồ ăn ra rồi chỉ ăn có một chút. Thật phí phạm! Tính ăn thêm một ít nhưng bị nàng ta nhìn đến rợn tóc gáy, thức ăn ngon mấy cũng vô vị.

Nữ nhân này càng nhìn càng không ưa nổi, đã dẹo còn lãng phí. Biết vậy lúc nãy không vì giọng nói ngọt ngào kia mà cho lên xe, đáng lẽ nên cho nàng ta cứ tiếp tục đứng bên đường đến đông cứng đi!

Mộng oán phụ lầm bầm: "Rõ là đã cho người ta số liên lạc, người ta còn đặc biệt để tên là Mỹ nữ Tỷ Tỷ. Sau này em mời tỷ tỷ về nhà em ăn cơm, rồi chúng ta đi dạo mua sắm, uống trà, xem phim rồi về nhà chị, em tắm rửa sạch sẽ bồi chị ngủ là thành nhân gia rồi."

Sơ Lễ bị phát ngôn siêu cấp tự luyến của Mộng Mộng làm cho cạn lời.

Cô bé này, suy nghĩ không giống người thường.

Có chút...ừm...hoang tưởng.

Không cùng tần số, tâm mệt quá!

Sơ Lễ nhanh chóng ăn xong rồi thanh toán. Vừa ra khỏi cổng đã thấy bảo tiêu cúi chào Mộng Mộng, hận không thể ném người ngay lập tức: "Có người đến đón rồi. Mau về nhà đi!"

Mộng Mộng ôm lấy cánh tay: "Tỷ tỷ xinh đẹp đi về cẩn thận, nhớ chấp nhận kết bạn với em nha, em gửi lời mời rồi á. Không em sẽ đến tận giường bắt tỷ đồng ý đấy!"

Sơ Lễ có chút sợ hãi gật đầu, gạt tay người kia ra vội vàng phi nhanh lên xe, vuốt vuốt ngực thở phào, có điên mới gặp lại ngươi. Nữ thần kinh!

Mộng Mộng hí hửng lên xe, còn vẫy vẫy hôn gió tạm biệt.

Sơ Lễ tay còn để trên vô lăng nhíu mày: "Tởm chết ta!!! Về nhà tắm rửa một phen, âm khí quá nặng!"

-------

Mộng Mộng: "Chị mau lại đây, nhân gia tắm rửa sạch sẽ bồi chị ngủ nè!"

Sơ Lễ: "Người đâu, hộ giá, kéo cô ta ra ngoài, vứt ở đâu cũng được, đừng để ta thấy lần nữa."

Cũng là Sơ Lễ: "Mau lại đây thân thân, bảo bối cho chị hôn một cái..."

Mộng Mộng: "Không cho, chị lúc trước ném nhân gia ra đường. Người đâu, lấy chăn cuốn tròn quăng chị ta ra ngoài. Nhớ thắt thêm cái nơ màu hường vào!"

Sơ Lễ giả vờ uất ức: "Em nỡ sao?"

Mộng Mộng hùng hổ chỉ chỉ vào giường: Đây là nhà em! Chị đừng quên năm xưa em năn nỉ đến rơi nước mắt chị cũng không động lòng. Sô pha go ~ không thì bảo tiêu của em gói chị đi thật đấy! Bên ngoài tuyết rơi rồi, chị có muốn trải nghiệm cảm giác của gấu Bắc Cực không?

Sơ Lễ cười gượng: Chị đi ngay đây, cần người ấm giường nhớ gọi chị nhé!

Mộng Mộng: Mơ tưởng! Ai cần chị bồi. Đi ngay đi, em buồn ngủ rồi.

Đóng cửa không thương tiếc. Sơ Lễ dự định lẻn vào nhưng đã bị khoá trong. Đành ôm chăn lủi thủi làm bạn với sô pha

Nghiệp quật không chừa một ai

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16