Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 2: Ngục giam

140 0 0 0

Ta giải thoát khỏi sự khống chế của cô ta, giận dữ hét lớn: "Ngươi đây là lạm dụng chức quyền, ta từ chối!", nói xong ta liên cất bước thật nhanh đi ra khỏi cửa.

Bất giác cả thân thể bị nâng lên cao rồi quật mạnh xuống sàn, Tổng Vệ ngồi đè lên người ta, nói: "Ngươi làm trái ý cấp trên thì ta đành phải đưa vào ngục giam cao cấp ở Đỉnh Phong này!".

Quái lạ, cô ta chỉ là cấp bậc đại úy mà có thể toàn quyền quyết định hay sao, không muốn đôi co với con người biến thái này nên đành im lặng, Tổng Vệ thấy ta ngoan ngoãn như thế cũng không thể nào hỏi thêm.

Tổng Vệ lấy từ đằng sau một món đồ, đưa đến trước mặt cho ta xem, nói: "Hơi buồn đấy chó cưng, ta cũng đã cất công chọn lựa rất lâu để mua đồ tặng cho ngươi vậy mà!!".

Ta nhận thấy đó chính là vòng cổ xích chó, nghiến răng: "Ngươi đem về mà tự đeo đi, đồ nữ nhân biến thái!", ta hất tay thật mạnh làm văng cả vòng cổ sang phía bên kia góc phòng.

"Bíp, bíp!" Tổng Vệ bấm một thiết bị báo hiệu cho các sĩ quan bên ngoài đi vào phòng, có hai tên sĩ quan thân hình to lớn tiến vào bắt giữ hai bên cánh tay của ta, đeo vào miệng một cái khẩu trang bằng sắt dùng để ngăn cho các mãnh thú cắn người, xích lại gồng xiềng nặng hai tấn ở hai bên cổ tay và chân.

Ta trừng mắt nhìn cô ta ghét cay ghét đắng, cô ta liền tiến lại về phía chỗ ta đang bị chế trụ quỳ một chân ở phía dưới, ngồi xổm xuống một chân đối diện với ta, tự tay đeo lên vòng cổ hồi nãy vào cho Lãnh Dực.

Ngắm nghía một hồi mới cảm thấy ưng ý, ra hiệu cho hai tên sĩ quan lôi đi, sau khi bóng dáng Lãnh Dực đã rời khỏi phòng thì thư kí liền đóng cửa văn phòng lại, hỏi Tổng Vệ: "Ngài muốn Lãnh Dực làm việc cho mình thì không nên dùng cách này đâu ạ!".

Tổng Vệ ngồi dựa trên ghế mà hút một điếu thuốc, phả ra một hơi rồi xoay qua nhếch mép nói với thư kí: "Vui mà, lâu lắm rồi ta chưa có cùng với ai vận động!" , thư kí như quá quen rồi ngồi xuống bàn bên cạnh bàn Tổng Vệ làm việc tiếp với máy tính.

Còn về phía Lãnh Dực....

Ta bị dẫn dắt như tội phạm giữa ánh nhìn của các tân binh trong khu huấn luyện, thành viên đội 7 trong số đó hoảng hốt chỉ tay về phía ta mà nói lớn: "Ớ, đó chẳng phải là sát lang hay sao vậy, sao chị ấy lại bị áp giải lại như tội phạm thế kia!".

Những cô gái từng ngưỡng mộ Lãnh Dực phản bác: "Chị ấy không thể nào là tội phạm được, rõ ràng mấy năm trước ông nội tôi có kể rằng sát lang chưa từng làm gì có lỗi với danh dự của tổ quốc cả, thậm chí còn được tung hô là nữ anh hùng!".

Người hiểu biết nhất trong đội 7 ngồi đó mới lên tiếng: "Nghe bảo chị ta cãi lệnh với cấp trên Tổng Vệ thì phải, tính cách của sát lang hay cãi nhau với cấp trên mà!".

Cả đội 7 đồng loạt kinh ngạc nhốn nháo mà tám chuyện: "Hả, chẳng phải là Tổng Vệ lừng lẫy của sư đoàn "Thiên Vực" sao, lãnh đạo tài năng của bao trận chiến năm xưa là chị ấy!?".

Tất cả đều rầm rộ bàn tán xôn xao thật sôi nổi, quên luôn đang trong giờ tự tập huấn: "Nhưng có cái gì đó mờ ám với sĩ quan Tổng Vệ này, nghe đồn chị ấy thích nữ nhân hay sao ấy, đừng nói là...hai người đó có gian tình gì đấy nhé, thật là cẩu huyết quá đi!!", một người có vẻ phấn khích mà kể trong sự gian tà.

Tại ngục tù tối tân của đế quốc Đỉnh Phong.

Đi vào trong, trên đường đi ta thấy có rất nhiều tên tội phạm xăm mình bặm trợn trông rất nguy hiểm, bọn chúng nhìn ta bị áp giải đi vào, vài kẻ còn trừng mắt liếc nhìn ta một cách giận dữ như ra oai, hay là phá xích bay vào đập chết tụi nó nhỉ.

Ta được đưa đến một căn phòng khét tiếng duy nhất trong đây, suy nghĩ thử: "Rốt cuộc sự đáng sợ của nó nằm ở đâu, phòng ngục này là do nữ nhân biến thái đó tạo ra, có thể sẽ có đầy đủ dụng cụ tra tấn và những thứ vật dụng khó chịu khi sử dụng hàng ngày!", do bị trùm kín mặt nên không rõ phương hướng ở đây như thế nào, chỉ có thể nhớ rõ từng cảm nhận, âm thanh của tiếng bước chân.

Đã tới nơi, hai tên sĩ quan cởi khăn trùm đầu và xiềng xích cho ta, ta nhíu mày kinh ngạc, nói như không tin vào mắt mình: "Đây, đây là...!", trong đây không khác nào căn phòng 5 sao bình thường cả, thế này là thế quái nào?

Cánh cửa sắt nặng nề hàng tấn đã đóng lại "Ầm!", ta còn đứng tại cho chưa hiểu tình hình chuyện gì đang xảy ra, lỡ như có cạm bẫy trong đây thì sao, hay đại loại mấy cái vật dụng ngụy trang trong này là dụng cụ tra tấn mới.

Ta liền lật tung dò xét từng vật dụng trong nhà tù nay, sau một hồi dò xét thì những thứ này đều rất.....bình thường, không hề có chuyện gì xảy ra khi chạm vào cả, thế này càng khiến cho ta cảnh giác hơn.

Ở trong phòng Tổng Vệ...

"Ha ha, nhìn con nhóc ấy cảnh giác trông thật đáng yêu!!", Tổng Vệ ngồi trên ghế mà quan sát màn hình camera ẩn giấu trong phòng tù, camera được lắp đặt kĩ càng để tiện quan sát hành vi tội phạm, chính tay Tổng Vệ đã thiết kế ra.

Mà nói gì thì nói, căn phòng đó chỉ dành duy nhất cho một người là Lãnh Dực, trong suốt mấy chục năm qua thì chưa có ai đặc biệt ưu ái vào trong đó.

Ta đành đi ngủ cho qua chuyện, nghĩ ngợi càng thêm đau đầu chứ làm gì được, có lẽ quá bực cho ngày hôm nay với cô ta, hi vọng không gặp lại cái bản mặt của cô ta thêm một lần nào nữa.

Nửa đêm...

"Hừm, sao cái gối ôm này mềm và thơm thế nhỉ?", xúc cảm trong giấc mơ sao mà chân thật thế nhỉ, ta giật mình mở to mắt phát giác người đang nằm bên cạnh mình.

"Tổng Vệ...!" cô ta đang nằm đối diện với ta, hai tay ta thì lại vòng qua người cô ta mà ôm lấy, nhưng lại bị trói bằng dây xích, điều kinh khủng hơn nữa là cả hai đều không có lấy một mảnh vải để che thân.

Tổng Vệ nằm đối diện mở mắt tỉnh dậy, cô ta có vẻ như không lấy làm ngạc nhiên cho lắm, có lẽ đã quá quen với những người khác rồi nhỉ, kinh tởm...liền vươn vai rồi vòng tay qua ta rồi nhắm mắt ngủ tiếp một cách rất tự nhiên.

Ta cắn vào cổ cô ta một cái thật mạnh, nhưng lại đụng phải cái khẩu trang bằng sắt trên miệng bản thân, bản thân đã đeo lên nó từ lúc nào vậy, cơn giận dữ đã lên tới đỉnh điểm, tơ máu trong con ngươi cũng nổi lên trong thật dữ tợn, ta và cô ta lại phải nằm chung trong tình huống đáng xấu hổ như vậy, thật sự đáng hận.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16