Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 3

2050 0 25 0

Chương 3

"Tay chị trở nên lạnh lẽo."

Trì Ngộ một bên nhìn như chu đáo chỉ ra sự thay đổi của nàng, một bên chuyển đổi tay phải từ tư thế nắm chặt thành cùng mười ngón tay của nàng.

Tay kia đỡ eo Nhiễm Cấm, mang theo nàng theo âm luật biến hóa bước chân.  

Tư thế nhảy múa rất tự nhiên, nhưng Nhiễm Cấm biết Trì Ngộ đang giam cầm nàng.  

Giam cầm này cũng không có dùng ra bao nhiêu lực đạo, rất rõ ràng, Trì Ngộ biết Nhiễm Cấm vô cùng để ý chuyện này đối với quỹ đạo mặt trăng bị phong tỏa, cũng không dám tránh thoát.  

Nhiễm Cấm bước chân rối loạn, sẽ bị Trì Ngộ giẫm lên.

Trì ngộ "rít" một tiếng, ăn đau, giày cao gót thiếu chút nữa cũng bị nàng giẫm đạp.  

"Cái này khó chịu mà biến thành tức giận, xuống tay với em?" Trì Ngộ cũng không tức giận, tiếp tục dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói với Nhiễm Cấm.  

"Tối hôm qua em làm như vậy, chính là vì sao chép mống mắt của tôi, dùng để mở ra quyền hạn đối với quỹ đạo mặt trăng, để em có thể vận hành tốt tất cả?"  

"Em rất bội phục chi, chị dâu." Trì Ngộ vừa cười, vừa đi theo âm nhạc gợi cảm vặn vẹo vòng eo: "À, em lại quên mất, hẳn là chị dâu trước kia, dù sao trước khi chị em qua đời, hai người đã chia tay. Chị dâu hẳn la đã lợi dụng chị em, thuận lợi nắm giữ toàn bộ tập đoàn Trì thị, sau đó cùng chị ấy chia tay, tính toán này đánh thật vang. Hôm nay, dã tâm của chị sẽ làm cho chiến hạm khổng lồ này hủy hoại trong tay chị, còn có thể bình tĩnh tự nhiên như vậy, đích xác tố chất tâm lý quả thật tuyệt vời. Chẳng trách chị em lại bị chị lừa gạt nhiều năm như vậy. Khi chị giết chị gái em, có phải là chị cũng bình tĩnh và lạnh lùng như vậy không? ”  

Nghe được những lời này, Nhiễm Cấm đột nhiên dùng sức, lại bị tTrì Ngộ dùng lực đạo lớn hơn nắm chặt.

 “......”

Cấm cắn chặt răng, không tiết lộ bất kỳ cảm giác đau đớn nào sẽ khiến nàng gặp bất lợi, thậm chí tiếp tục nhìn thẳng vào hai mắt của Trì Ngộ.  

Trì Ngộ cụp mắt xuống, nhìn gương mặt hoàn hảo trước mắt này, mang theo một tia bi thương, lẩm bẩm phân tích nàng:

"Bình tĩnh, hơn nữa cực kỳ nhẫn nại, ở Trì gia chúng ta ngủ đông sáu năm, chính là vì cướp đi tính mạng chị gái em, cướp đi tất cả những gì chị muốn. Sự giàu có, quyền lực, trái tim của một người... Chị giữ chúng trong tay của chị và tùy ý chơi đùa với nó.”

"Kết quả bây giờ có làm cho chị hạnh phúc không? Bàn tay của chị đã bị dính đầy máu của những người yêu thương chị, chị có thể tiếp tục sống trong thế giới này một cách an toàn? Chị gái em, tin tưởng chị nhiều yêu chị nhiều như thế nào, không tiếc mọi thứ với chị. Còn chị thì sao? Đó có phải là cách chị trả ơn chị ấy không? ”  

Lời nói của Trì Ngộ dần dần tăng lên, sau một câu chất vấn cuối cùng, đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng như trước của Nhiễm Cấm, cô phục hồi tinh thần.  

"Đúng vậy, em cần gì phải nói chuyện với ác ma, ác ma làm sao có thể trả lời câu hỏi của người khác." Trì Ngộ lại khôi phục lại sự thoải mái trước đó, bày mưu tính kế trấn định.  

Từ quản lý và những người khác trong tập đoàn nhìn ra ngoài, buồn bực nói: "Người kia... Không phải nhị tiểu thư sao? ”

"Thật sự là cô ấy."

"Tại sao cô ấy đến không ai nói một tiếng? Còn đang khiêu vũ với Nhiễm tổng..."

"Gần gũi, cảm giác có chút thân mật."

Từ quản lý nghe được phía sau có người nhỏ giọng nghị luận như vậy, lập tức quay đầu lại trừng mắt nhìn các nàng một cái:

"Nói nhảm cái gì vậy? Cô có biết mối quan hệ của họ là gì không? ”

Bị chị Từ rống như vậy, không ai dám nói chuyện nữa.  

Nhiễm Cấm tâm sự nặng nề đi theo bước chân Trì Ngộ, nàng cúi đầu, nhìn về phía làn váy của Trì Ngộ.  

"Chị đã phát hiện ra, đây là váy của chị gái em."

Trì Ngộ hơi nghiêng đầu, mái tóc xoăn sóng lớn mềm mại theo động tác của cô rũ sang một bên, dán vào tai Nhiễm Cấm nhỏ giọng nói:

"Nước hoa cũng là của chị ấy, em nghĩ hẳn là chị đã sớm ngửi ra. Có cảm giác chị gái em bò ra khỏi ngôi mộ và nhảy múa với chị không? Chị sẽ mất trái tim của chị, chị sẽ sợ hãi? ”  

"Em nghĩ rằng tôi đã giết chị gái em." Nhiễm Cấm nhìn cô, và bàn tay đang nắm giữ bắt đầu phát lực.  

Trong nháy mắt bị nàng thản nhiên nhìn chằm chằm, có một khoảnh khắc do dự, nhưng rất nhanh liền hỏi lại: "Nếu không phải chị, vậy chị nói cho em biết, chị em đến tột cùng đã chết như thế nào. Tại sao video giám sát chỉ quay cho chị? Chị và cảnh sát họ Lộ thường xuyên qua lại, vì cái gì?”

"Chị gái em lạc quan như vậy, người yêu cuộc sống như vậy, có thể tự sát hay không, chẳng lẽ sống với chị ấy sáu năm lại không biết sao?"  

Trì Ngộ rút mười ngón tay ra, trực tiếp nắm lấy cổ tay Nhiễm Cấm, tay kia cũng thi lực, trực tiếp ôm nàng vào lòng.  

Mùi nước hoa trên người Trì Ngộ sẽ bị lưu lại, dán vào lồng ngực đối phương, tim đập cách huyết thịt, trước kia rõ ràng hơn bao giờ.  

“Nếu như không phải chị giết, vậy người giết chi gái em là ai?” Trì Ngộ dùng giọng nói chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được hỏi nàng: "Chị cũng không tiếp tục điều tra nguyên nhân cái chết của chi ấy, chị cứ như vậy buông tay, để chị em đi không rõ ràng. Ai là kẻ giết người, chị có thể cho em biết không? ”  

Có quá nhiều bóng dáng, Từ quản lý nhìn chằm chằm vào Nhiễm Cấm trong sàn nhảy, sau khi mấy người lướt qua, cô phát hiện khoảng cách giữa hai người càng gần.

Nhị tiểu thư đây là... Đang ôm Nhiễm tổng?  

Quản lý Từ đã sợ hãi.

Nhị tiểu thư tuy rằng rất ít ở trong nước, nhưng chỉ cần là người của Trì thị, đều nhận ra gương mặt này.

Chưa kể đến các phương tiện truyền thông nhạy cảm hơn  

Nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hai người bọn họ hành động này có ý gì?  

Trước khi Trì tổng qua đời dường như thật sự chia tay với Nhiễm tổng, theo lý mà nói Nhiễm luôn ở cùng ai, cho dù là em gái ruột của người yêu cũ, chuyện này cũng không có gì không thể về mặt pháp lý.

Tuy nhiên, các phương tiện truyền thông sẽ không nghĩ như vậy, và công chúng sẽ không được như vậy thân thiện.

  

Lộ Tư Kình đứng ở một góc, hai quyền nắm chặt, hận không thể trực tiếp xông lên xé tiểu vương bát đản ra!

Nhưng Nhiễm Cấm không lên tiếng, tựa hồ đang nói chuyện với Trì Ngộ, Lộ Tư Kình quá mức xúc động.

Dù sao đây cũng là nơi công cộng, nếu cô chủ động nháo lên, sẽ chỉ làm Nhiễm Cấm xấu hổ.

Dưới sự truy vấn của Trì Ngộ, Nhiễm Cấm thủy chung không trả lời câu hỏi của cô, ngược lại từ vấn đề cực kỳ mấu chốt là cái chết của Trì Lý mà xẹt qua, trầm giọng hỏi:

"Em có biết bây giờ em đang ôm tôi, sẽ bị bao nhiêu người chụp ảnh, phương tiện truyền thông sẽ viết như thế nào không?"  

Trì Ngộ xoa xoa cổ tay mảnh khảnh của nàng: "Hãy để em đoán, tại sao chị vẫn có thể bình tĩnh như vậy. Chắc chị cũng không chiến đấu một mình. Muốn ăn thịt Trì Thị cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, lực lượng một người chỉ sợ là không hoàn thành được. Trong số các đối tác bí ẩn và thân mật của chị, phải có một chỗ dựa mà chị có thể dựa vào? Cho dù là những người dựa vào núi cũng rời khỏi chị, lấy hình tượng đại chúng tốt đẹp của chị, nếu chị bán tín bán nghi, nói không chừng em nửa đường trở về sẽ bị giết chết, Gia tộc họ Trì đổ máu vì Trì thị, ngược lại sẽ bị dư luận bàn tán. Vì vậy, những gì em nên làm gì để tháo mặt nạ giả của chị ra? ”  

Nhiễm Cấm thấy cô lập tức muốn đem tay áo mở ra, cổ tay phải bại lộ ra ngoài, mạnh mẽ.  

Trì Ngộ thiếu chút nữa bị nàng giãy thoát, cho rằng nàng đích xác để ý chuyện mình nói, cười nói:

"Đừng thô bạo như vậy, em tạm thời không muốn làm tổn thương chị. Em đã chuẩn bị một món quà tốt cho chị. ”  

Nhiễm Cấm đối với nàng muốn tặng hậu lễ gì cũng không có hứng thú, rũ mắt, không nói một lời.

Trì Ngộ hoàn toàn không lo lắng nàng thật sự chạy trốn, rút một tay cầm điện thoại di động lên, ngón tay khéo léo xẹt qua màn hình.  

"Đoán xem, khi bộ mặt thật của chị được mở khóa, công chúng sẽ nghĩ gì về chị? Mà khi chị thân bại danh liệt, chỗ dựa của chị còn có thể lưu lại bao nhiêu? ”  

Âm nhạc chợt ngừng lại, khi mọi người vẻ mặt mơ hồ, âm thanh trong sân phát ra một đoạn ghi âm.  

......  

"Anh cũng nghe rồi à? Tôi nghĩ rằng đó là một chút huyền diệu. ”

"Tám phần là bởi vì tranh đoạt năng lượng nguyệt khu, bị nữ nhân họ Nhiễm đưa cho..."

"Họ Nhiễm này đừng nói là đối thủ cạnh tranh, vì đế quốc Trì thị mà giao ghế, ngay cả kim chủ kiêm lão tình nhân của mình cũng..."

"Vẻ đẹp là đẹp, độc cũng là độc. Diễn kịch hạng nhất a... Lần này năng lượng của khu nguyệt có thể bị nàng nắm trong tay, tất cả đều dựa vào thủ đoạn giao tiếp cao siêu của nàng. ”  

Đoạn ghi âm này rất rõ ràng, bao quát được thính giác của tất cả mọi người có mặt. 

Từ quản lý hét lên: "Tắt nó đi!" 

  

Sau đó truyền đến một trận tiếng ồn sắc bén, âm thanh công cộng biến mất, hiện trường lâm vào sự im lặng như chết.

Nhưng người truyền thông cũng đã yên lặng lấy điện thoại di động ra, ghi lại đoạn vừa rồi, lúc này nhao nhao nhắm vào Nhiễm Cấm.  

Cuộc đối thoại giữa người đàn ông đầu phẳng và người phụ nữ kính mắt đã được ghi lại hoàn toàn, cô sử dụng thẩm quyền của mình để vào hệ thống khách sạn, đặt đoạn văn này cho tất cả mọi người nghe.

Nhưng phần bình luận ác ý về đời tư đã được chỉnh sửa.

Trì ngộ ngại bẩn, ngại ô nhiễm Trì gia, làm ô uế chị gái cô.  

Trong sân lớn như vậy hơn trăm người đều mơ hồ, thấp giọng nghị luận bốn phía.  

"Trì tổng, là bị Nhiễm tiểu thư giết chết? Không phải tự sát sao? ”

"Quá giật gân phải không?"

"Hoàn toàn nhìn không ra a. Cô Nhiễm nhìn một người thẳng đứng như vậy. ”

"Biết người biết mặt không biết tâm đi."

 “......”  

Nhiễm Cấm biết có rất nhiều người âm thầm vỗ vỗ cô, nhưng cô cũng không sợ hãi, ngược lại nở nụ cười.  

"Tiểu Ngộ."

Đây là biệt danh của Nhiễm Cấm đối với tiểu muội muội nhỏ mấy tuổi này, lúc này đột nhiên xách ra xưng hô này, ít nhiều có chút khinh miệt.

"Những tin đồn xung quanh tôi trong những năm qua chưa bao giờ ít hơn, công chúng đã mệt mỏi của những tiết lộ nhàm chán này. Nếu em nghĩ rằng emcó thể nghiền nát tôi với những tin tức vớ vẩn này, điều đó sẽ là quá ngây thơ. ”  

"Ồ?"

Trì Ngộ không lộ ra kinh hoảng thất bại, bàn tay mới từ bên hông nàng rút đi không trở về chỗ cũ, mà là vuốt ve cằm Nhiễm Cấm, xoa bóp trên cằm nhỏ nhắn của nàng, thuận thế nâng mặt nàng lên:

"Điều gì sẽ xảy ra nếu em làm thêm điều này?"  

Nhiễm Cấm còn đang cân nhắc ý nghĩa thực tế thân mật của cô, cô đột nhiên làm một chuyện hoàn toàn không ngờ tới.  

Cô hôn lên đôi môi Nhiễm Cấm trước mặt mọi người.  

Nhiễm Cấm không ngờ Trì Ngộ lại làm như vậy, nụ hôn nóng bỏng lại ngọt ngào đột nhiên như vậy.

Cô đã bị Trì Ngộ giữ trong nháy mắt.  

Trì Ngộ phát hiện, Nhiễm Cấm cư nhiên không cự tuyệt, thậm chí làm cho nàng vô cùng thoải mái mở môi.

Thân thể cực kỳ gần gũi mặc dù run rẩy rất nhỏ nhất cũng có thể bị đối phương cảm giác được.  

Quả nhiên là như vậy.

Trì Ngộ trong lòng lướt qua những lời này, thuận thế càng nhiệt tình yêu cầu.

"Trì ngộ! Dừng lại! ”

Buộc mình phải tránh khỏi mê tình, Nhiễm Cấm đột nhiên lấy lại tinh thần, trốn về phía sau, mơ hồ gọi tên cô, cảnh cáo cô.  

"Nếu như chị đã không quan tâm đến vũ khí tiện dụng Trì Thị này nữa, nếu như chị muốn Trì thị tích lũy nhiều năm bị hủy hoại trong tay chị, thì cứ thoát ra khỏi em đi." Trì Ngộ dừng lại hôn môi, đôi môi sáng ngời nhẹ nhàng mở ra, tản ra hấp dẫn trí mạng, "Em không ép buộc. ”  

Một mảnh ầm ĩ.

Nguyên bản Trì Lý và Nhiễm Cấm là con cưng của truyền thông đột nhiên chia tay, làm cho người ta bất ngờ không kịp đề phòng, rất nhiều suy đoán.

Không nghĩ tới Trì Lý chân trước vừa đi được một tháng, Nhiễm Cấm liền cùng muội muội ruột của cô ấy ở trước mắt bao người hôn đến khó phân biệt?  

Đây có phải là chứng kiến vụ bê bối của Trì gia không?  

Trong mắt Nhiễm Cấm ẩn chứa lửa giận, cuối cùng nàng cũng tức giận: "Trì Ngộ, một tháng này, em cố tình lừa dối tôi, chính là vì ngày hôm nay? Chính là vì làm nhục tôi trước công chúng? Để làm mất uy tín của tôi? Em nghĩ rằng em sẽ đạt được danh tiếng của mình bằng cách làm điều này hay sao? Tên của em sẽ được gắn liền với tôi và trở thành tội nhân với nhau! ”  

"Tội nhân."

Trì Ngộ vòng quanh eo nàng, có chút say mê nhìn Nhiễm Cấm bị chọc giận, biểu tình ngày thường hoàn toàn vô hình, lúc này rõ ràng như vậy, sinh động như vậy.  

"Chỉ cần có thể kéo chị vào địa ngục, chỉ cần có thể báo thù cho chị gái, em có cái gì phải quan tâm? Em không giống như chị, em không phụ thuộc vào danh tiếng. Nhiễm Cấm, chị cướp đi tập đoàn Trì thị, tính mạng chị đoạt đi, em sẽ dùng gấp đôi đòi lại, để cho chị biết cái gì gọi là thống khổ, cái gì là tuyệt vọng. Em sẽ để em gái của Thiên Chúa nhìn thấy tội lỗi của chị đáng giá. ”

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16