Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 100

559 0 5 0

“Ngũ công chúa cùng Bình Âm quận chúa cũng đều đến, sao không gọi các nàng cùng đến ăn, càng thêm náo nhiệt.” Đồ Thập Mị vô cùng tùy ý nói với Lý Lăng Húc.

“Cũng tốt.” Lý Lăng Húc đối với đề nghị của Đồ Thập Mị đương nhiên là tán thành.

Đồ Cửu Mị vừa nghe đến bốn chữ Bình Âm quận chúa, đôi mắt liền phát quang, cổ vươn thật dài, tìm kiếm xung quanh.

Lý Minh Nguyệt cùng Lý Trì Nguyệt rất nhanh đã đến, Lý Minh Nguyệt vẫn là trang phục hở hang trang điểm xinh đẹp, nhất cử nhất động đều lộ ra một cổ cợt nhã, Lý Trì Nguyệt thanh lãnh, vẻ mặt thanh lãnh càng sâu, vòng eo như liễu càng thêm tinh tế, Đồ Cửu Mị nhìn thấy liền  muốn đứng dậy đỡ nàng, phu nhân dường như vào kinh tới nay lại thêm gầy yếu, nếu cứ tiếp tục như vậy thì biết làm thế nào, Đồ Cửu Mị lo lắng không thôi, không tự giác mà đứng lên, thân thể nghiêng ra bên ngoài, hận không thể lập tức đến trước mặt phu nhân.

Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị cùng Đồ Thập Mị ngồi hai bên Lý Lăng Húc, cảm thấy rất chói mắt, chỉ là phải cố gắng nhịn xuống lạnh nhạt trong lòng, bất động thanh sắc tiêu sái bước đến.

“Ban ngồi cho công chúa và quận chúa.” Sau khi Lý Minh Nguyệt cùng Lý Trì Nguyệt hành lễ ,Lý Lăng Húc liền ban ngồi.

“Hoàng huynh hảo diễm phúc, trong kinh đô đều đồn rằng hoàng huynh được phi yến song đức, thiên hạ nam tử đều đang ước ao được diễm phúc như hoàng huynh!” Lý Minh Nguyệt từ nhỏ phóng túng quen rồi, trước mặt Lý Lăng Húc cũng cực kỳ càng quấy, chỉ cần không chạm đến điểm mấu chốt của Lý Lăng Húc, Lý Lăng Húc ngược lại cũng ít nhiều dung túng nàng.

“Thật không?” Lý Lăng Húc ngữ khí thả nhẹ,  hắn là người tốt tính, tốt đến độ toàn bộ đại thần triều đình có đôi khi cũng không đem hoàng đế này để vào mắt, nhưng đến gần đây, những đại thần thông minh hậu tri hậu giác phát hiện hoàng đế tốt tính này cũng không phải một con cừu vô hại. Giống như hiện nay, trong lòng Lý Lăng Húc vô cùng căm tức Túc Thân Vương nhưng mặt ngoài vẫn bất động thanh sắc, người này thực sự là ăn no không có việc gì làm, lúc trước Túc Thân Vương cầm giữ triều chính ngay cả rắm cũng không thả một cái, thật vất vả hắn mới sủng ái một nữ nhân nhưng người này lại mỗi ngày lải nhải bên tai, thực sự là khiến kẻ khác sinh ghét.

“Chuyện này nói không chừng chính là truyền ra từ phủ tam công chúa, tam công chúa luôn luôn thanh cao tự khiết, nhìn nữ nhân khác đều cảm thấy dâm loạn phóng đãng, nàng cũng không chỉ một lần trước mặt đại thần chỉ trích người ta, nói gì đi nữa, nàng không thích Đồ chiêu nghi là chuyện mọi người đều biết, âm thầm đạp hai cái cũng có thể a…” Lý Minh Nguyệt cũng mặc kệ có chứng cứ hay không, tung tin đồn, ăn nói lung tung ai mà không biết, nói cho cùng hoàng huynh cũng sẽ không trị tội nàng.

“Lăng Nguyệt không phải là người như thế.” Lý Lăng Húc hơi lạnh nhạt cắt đứt lời nói càng lúc càng không ý tứ của Lý Minh Nguyệt, nói như thế nào Lăng Nguyệt cùng hắn cũng là một mẹ sinh ra, tuy nói trong việc của Thập Mị Lăng Nguyệt cũng khiến hắn cảm thấy không hài lòng nhưng vẫn còn tình cảm huynh muội, Lý Lăng Húc đối với Lý Lăng Nguyệt vẫn có vài phần thiên vị.

“Phi Yến Song Đức là ai?” Đồ Cửu Mị hiếu kỳ hỏi. Hoàng Thượng không phải có muội muội rồi sao, lẽ nào Phi Yến Song Đức còn xinh đẹp hơn muội muội sao? Còn có tam công chúa là ai, vì sao lại không thích Thập Muội, Đồ Cửu Mị có chút lo lắng, chuyện trong cung nàng cảm thấy thật phức tạp, Đồ Cửu Mị rất không thích cảm giác như vậy.

Cùng tỷ tỷ nói bao nhiêu lần, chuyện gì không hiểu thì hỏi ít một chút, giờ hay rồi, lại làm mất mặt, Đồ Thập Mị thở dài.

Lý Trì Nguyệt nghe Đồ Cửu Mị hỏi như vậy, vung lên khóe miệng, vài phần sủng nịch lại vài phần bất đắc dĩ, nha đầu này thật đúng là không có não, ngu xuẩn như vậy, Đồ Thập Mị thật muốn nàng ở lại trong cung sao? Lý Trì Nguyệt nhìn về phía Đồ Thập Mị, Đồ Thập Mị hướng Lý Trì Nguyệt mỉm cười mang thâm ý, nhưng tuyệt đối không phải thiện ý, Lý Trì Nguyệt cũng chỉ có thể mỉm cười đáp lại.

Trái lại Lý Lăng Húc nghe vậy, không khỏi nở nụ cười, Đồ Cửu Mị cùng Đồ Thập Mị quả thật tuyệt nhiên là hai người bất đồng, mệt cho nàng cho dung mạo giống Thập Mị như đúc, tuy nhiên có phần khả ái, khiến người ta không thể ghét được.

“Có phi yến song đức, làm một Hán Thành Đế thứ hai thì đã sao?” Lý Lăng Húc cười hỏi ngược lại.

Lý Trì Nguyệt nghe Lý Lăng Húc vừa nói như vậy, trong lòng lập tức lộp bộp, Hoàng Thượng quả nhiên cũng nổi lên tâm tư, trong lòng bất an càng thêm sâu.

“Thần thiếp cũng không muốn bệ hạ làm Hán Thành Đế, thần thiếp lại càng không muốn làm Triệu Phi Yến, sao những người này lại luôn muốn bệ hạ biến thành hôn quân,  thật sự rất đáng ghét.” Đồ Thập Mị hơi nhíu mày nói, làm cho người ta cảm thấy không phải đang nói đùa, lại làm cho người ta nghe được trong đó lạnh nhạt.

“Người này, cần phải chỉnh đốn một phen, xem còn ai dám lời ra tiếng vào tung tin đồn nhảm.” Lý Lăng Húc ngữ khí lạnh lùng, đã đến lúc để những người bên dưới biết râu cọp không phải ai cũng có thể vuốt.

“Hoàng huynh, chúng ta đến nghỉ mát, tìm hài lòng, tạm thời không nói việc phiền lòng, vừa lúc nhiều người náo nhiệt, không bằng chơi một trò chơi đi?” Lý Minh Nguyệt đề nghị, nàng khuyển mã thanh sắc không gì không biết, nói đến chơi đùa tất có thân ảnh của nàng.

“Thập Mị có thai, quả thật không thích hợp phiền lòng, Thập Mị muốn chơi trò gì đây?” Lý Lăng Húc hỏi Đồ Thập Mị, hắn luôn luôn lấy ý kiến của Đồ Thập Mị làm trung tâm.

“Bệ hạ cùng ngũ công chúa đều là cao thủ đầu hồ (ném một cái thẻ tre vào cái bình), không bằng tỷ thí một ván, tỷ tỷ cùng quận chúa nếu có hứng thú cũng có thể chơi, ta có thai ở một bên quan sát là được rồi.” Đồ Thập Mị đề nghị.

“Trì Nguyệt từ nhỏ thể chất hư nhược, thích yên tĩnh không thích vận động, cùng chiêu nghi một bên quan sát là tốt rồi.” Lý Trì Nguyệt cũng mượn cớ không tham gia.

Đồ Cửu Mị thích giúp vui vừa muốn ra ngoài chơi, vừa muốn lưu lại bồi phu nhân nói chuyện, nhưng muội muội cùng phu nhân đều muốn nàng ra ngoài chơi đùa, Đồ Cửu Mị cũng chỉ đành cùng Lý Lăng Húc, Lý Minh Nguyệt ra chơi.

Đồ Thập Mị cùng Lý Trì Nguyệt đều mạn bất kinh tâm nhìn Đồ Cửu Mị ở bên ngoài chơi đến vô cùng vui vẻ, tuy rằng trong lòng biết rõ ràng đối phương đều có lời muốn nói, nhưng lại không ai chủ động mở miệng.

Đồ Thập Mị trong lòng cười nhạt, Lý Trì Nguyệt cùng tam công chúa quả thật có chỗ tương tự, thảo nào tam công chúa nhân duyên kém cõi hơn cả nàng lại thích muội muội Lý Trì Nguyệt này, ngạo khí thanh cao, bất quá không ngại, nàng có thể đem ngạo khí của Lý Trì Nguyệt đánh gãy rồi.

“Quận chúa có chuyện muốn nói cùng bản cung?” Đồ Thập Mị mạn bất kinh tâm hỏi.

“Lúc Cửu Mị ở Hầu phủ, rất hay nhắc đến chiêu nghi, không biết chiêu nghi còn nhớ rõ bản thân lúc nhỏ bị mẫu thân đánh, chính là nàng dùng thân thể che chở chiêu nghi không?” Lý Trì Nguyệt mở miệng hỏi.

“Quận chúa đây là đang nhắc nhở bản cung, phải nhớ kỹ tình tỷ muội sao?” Đồ Thập Mị cười hỏi ngược lại, tỷ tỷ thật là đáng ghét, đem những việc khi nàng còn nhỏ nói cho người không liên quan, khiến nàng rất khó chịu đây!

“Trì Nguyệt lớn lên trong cung, tâm tính cũng cô lãnh như chiêu nghi, chiêu nghi cho dù làm gì cũng không ngoài ý muốn, chỉ là hy vọng chiêu nghi có thể niệm  một chút tình tỷ muội, để Cửu Mị theo ta trở về, nhất định tốt hơn so với ở lại trong cung.” Lý Trì Nguyệt đã tận khả năng khiến bản thân mềm nhẹ ngữ khí nói chuyện với Đồ Thập Mị, nhưng trong mắt Đồ Thập Mị, thái độ này còn chưa đủ thấp, vẫn còn rất cao ngạo.

“Chính là tỷ muội tình thâm, ta mới muốn sớm chiều bên cạnh tỷ tỷ, trong cung làm sao không tốt hơn so với Hầu phủ, ta nhất định có thể bảo vệ nàng chu toàn, để nàng cùng ta hưởng vinh hoa phú quý không tốt sao?” Đồ Thập Mị hỏi ngược lại.

Lý Trì Nguyệt nghe vậy hơi nhíu mày, không nói một lời, Đồ Thập Mị không dự định để Đồ Cửu Mị cùng nàng trở về.

“Trừ phi…..” Đồ Thập Mị nhìn thấy khuôn mặt vân đạm phong khinh của Lý Trì Nguyệt có gợn sóng, khóe miệng liền nhẹ nhàng vung lên.

“Trừ phi thế nào?” Lý Trì Nguyệt hỏi.

“Trừ phi ngươi cầu bản cung, hướng bản cung thành tâm thần phục, viết một phong thư cho Lý Lăng Nguyệt đoạn tuyệt với nàng ta, chỉ nghe ta sai bảo, thế nào?” Đồ Thập Mị cười hỏi, nàng muốn Lý Lăng Nguyệt thấy muội muội tốt vốn thanh cao ngạo khí như nàng ta bị nàng đánh gãy ngạo khí, thật là khuây khoả nhân tâm a? Lý Lăng Nguyệt nhân duyên kém như vậy, cũng chỉ có quan hệ với vị muội muội này xem như tốt một chút, sau khi đoạn tuyệt thì chân thật chỉ còn lại nàng ta cô độc, Đồ Thập Mị nghĩ đến liền cười nhạt.

Lý Trì Nguyệt nghe vậy sắc mặt lạnh lùng, nàng vốn không muốn cầu tình Đồ Thập Mị, tình thế bức bách mới không thể không cúi đầu, nhưng Đồ Thập Mị này cũng khinh người quá đáng rồi.

Cùng Lý Lăng Nguyệt đoạn tuyệt chỉ là thứ yếu, quan trong nhất là vẫn là cổ ngạo khí của huyết thống Lý thị cao quý, bị đánh gãy, chuyện này so với bất cứ chuyện gì đều khó có thể chịu được, chí ít đối với Lý Trì Nguyệt cùng Lý Lăng Nguyệt mà nói thì chính là như vậy.

“Xem ra quận chúa không muốn rồi, không còn cách nào.” Đồ Thập Mị nhìn thấy Lý Trì Nguyệt không đáp, không cho là đúng nói, sau khi dày vò khuất phục được mới thú vị.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16