Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 2: Kẻ chính thức xuất hiện.

93 0 0 0

Tiếng nhạc vang lên trên xe:

 

"Điếu thuốc trên tay ta nay đã tắt

Ngay chỗ đổ xe về

Ta gặp nàng trong con tim đóng băng

Tự hỏi sao giờ ta bước đi 

Bước mà không tiếng động..."

 

~~~

 

"Sếp à, gần tới quán của cô Hoàng Thiên Như rồi sếp... Mà sếp có thể ngừng hút với tỏ ra phê đồ lại được không?" Vũ Lục Kha nhìn cô chủ và nói với tiếng càng đằng. 

 

"Thôi im đi quỷ! Đã bảo bao nhiêu lần rồi cố ơi?! Chị em với nhau mà cứ kêu người ta là sếp có đời nào như này? Hai đứa còn tuổi thanh xuân đấy má ơi." Cô gái ngồi sau vừa hút vape và dùng chân đập mạnh ghế trước rồi cười khinh bỉ.

 

Tiểu Lạc Miêu (20 tuổi) học viên của trường Đại Học Tân Thất Ca, tài năng, mưu đồ, luôn tỏ ra với sự lạnh nhạt khiến cho nhiều người theo đuổi, những người mà cô coi là thân thiện thì sẽ thành chú hề thích khịa người. Tuy cô là học viên nhưng cô lại là người nắm khối tài sản của công ty bất động sản khủng lớn, là một Mafia ngầm nên người trong giới mafia đều cho cô cái tên Hắc Miêu.

 

"Khiếp tin là cho đi bộ không? Con mới tập lái đấy má ơi. Nói chung ngừng hút hộ cái đi tiên sư." 

 

"Chậc..." 

 

"Hai phút nữa tới nha gái, thiệt tình."

 

"Okie trai 4 mùa... Mà mày đi cùng tao không? Đi mình chán chết đi được ấy." Tiểu Lạc Miêu ngồi sau thở dài nhìn vào chiếc điện thoại. 

 

" Mấy nay bảng xếp hạng trên trang writer thế nào?" 

 

"Đợi chút xem đã, bài mới đăng qua lại bay xuống top 30 này."

 

" Há Há đen quá gái à!"

 

Tiểu Lạc Miêu lướt từng dòng thông báo sự kiện đang được quan tâm nhất vào thấy: 

 

*Sự kiện Hoàng Đại*

 

Người chấm: Hà Phong Thiên, Cao Bá Nhân, Nguyệt Xuân Thiết.

(Bạn hãy để đường link trang page của bạn vào đây nhé.)

 

"..." 

 

Tiểu Lạc Miêu liền nhìn vào dòng đầu thầm cười nghĩ "Hà Phong Thiên ư? Ồ nghe hay thế nhỉ? Giám khảo mới đây chăng?~" 

 

Tới chỗ đèn đỏ, chiếc xe dừng lại Vũ Lục Kha hỏi " Sao rồi bà? Bảng như nào ấy?" 

 

" HÁ HÁ TAO NÓI TAO CƯỜI NGẬP MỒM KKKKKK!" Tiểu Lạc Miêu liên tục đập vô ghế trước và dùng tay đập vào chiếc ghế đang ngồi rồi cười vẻ mặt kiểu bố đời.

 

"Con điên, chết tao giờ!!! Bình tĩnh lại coi, tin tao cho mày lên thiên đường không cần ghệ đẹp không hả!?" Vũ Lục Kha liền quay lại với vẻ mặt tức giận. 

 

"Xin lỗi... cái sự kiện này, tao nói... Há há há mắc cười quá!" Tiểu Lạc Miêu đưa chiếc điện thoại của mình cho Vũ Lục Kha xem. 

 

" Chậc đúng thiệt quỷ tâm thần không thuốc chữa... đâu coi miếng này?" Vũ Lục Kha lấy chiếc điện thoại từ tay cô.

 

"Dòng chỗ sự kiện Hoàng Đại ấy nha..." Tiểu Lạc Miêu liền mắc sặc mà phụt ngay sau đó.

 

"Quỷ cái có cái tin xám cũng cười được, hài hước quá. Nào gì đây? Sự kiện Hoàng Đại diễn ra 15 ngày... bao gồm 5 giải đặc biệt và sẽ có cơ hội lấy với xin chữ ký của các bạn giám khảo..." Cậu đọc nhưng vẫn chẳng hiểu được tại sao Tiểu Lạc Miêu cười sấp mặt.

 

" Xem dòng chỗ Người chấm đi bắt gặp tên đẹp ấy... Hà ~Phong~ Thiên~ áaaaaa oh mai gót." Tiểu Lạc Miêu tỏ ra sự sung sướng khi thấy tên người mà mình từng thương khiến Lục Kha nghe xong phải bị rợn với cái giọng điệu ngọt đó.

 

Vũ Lục Kha rợn người thầm nghĩ "Con khùm này mà cưới được ai đó chắc nhà đó đi xin viếng nhà cụ 1 lần quá... " Vũ Lục Kha nhìn vào tên Hà Phong Thiên cậu vẫn hoang mang chuyện này như thế nào.

 

"???"

 

" Hà Phong Thiên là cái chị mày từng kể phũ mày đúng không? " 

 

" Ừ đúng vậy đấy. Hay nhỉ? " cô nhìn Vũ Lục Kha và vuốt tóc lên cười nhẹ.

 

"Khùm quá mới bị phũ là đúng rồi cười chi gái." Vũ Lục Kha quay người lại rồi lấy cây socola để đi tiếp. 

 

Bỗng nhiên từ đằng sau Tiểu Lạc Miêu liền dùng chiếc iPad vả vào mặt cậu "Quỷ sứ, thôi chú im đi tin tôi cho bây háng không?" 

 

Tiếng iPad đập cái bóp khiến cho cậu Vũ Lục Kha phụt ra máu "Con điênnnnnnnnn!"

 

Tiếng đập khiến cho bên ngoài rén sợ khi đi ngang qua nhưng một chú liền hét lớn lên " Đi nhanh cái coi." Giật mình cả hai liền mở cửa sổ xe nhìn ra đằng sau và xin lỗi chú bác đang quạu.

 

 Rồi cả hai đi đến quán bar "Blue Garden" nơi mà Hà Phong Thiên với Hoàng Thiên Như đang trò chuyện qua lại nhau. 

 

"Đến rồi này cụ..." Vũ Lục Kha liền lái xe vào chỗ đậu xe ở phía sau quán. 

 

"Nếu tao cầm cây Long Đao Huyền Thoại năm đời truyền nhà tao thì mày chết trước, tao chưa già quỷ. Mà vô không? Tao vô mình chán lắm?" Cô ra ngoài và đứng cạnh chiếc xe hơi. 

 

"Không nha vô mình đi dỗi rồi, mà tui chẳng thích nhìn mấy cái tên nghiện ngập đâu!"  Vũ Lục Kha nhếch mép với cái giọng ghét bỏ.

 

"Tí tao lấy cái cây Long Đao Huyền Thoại vả vô mặt giờ... tao nghĩ mày chuyển giới là vừa đấy!" Tiểu Lạc Miêu bực mình liền bắt đầu buông lời cà khịa với Vũ Lục Kha.

 

" Hứ tui dỗi rồi, không chịu nịnh tui thì thôi Dỗi. À mà sẵn mua tao một chai số đã trong đó nha." Vũ Lục Kha lấy trong túi quần chiếc điện thoại ra ngồi bấm.

 

" Không mua bye bye. " Cô rời đi không để tâm đến Vũ Lục Kha. 

 

"Nhỏ đáng ghét!" Vũ Lục Kha ngồi trên xe nhìn ra rồi hét lớn lên.

 

Mới bước đi được vài bước, bỗng bầu trời lại đổ tuyết xuống. Một cảnh giác ấm áp cũng chẳng kém chút lạnh lẽo của từng cơn gió ùa ngang qua cô. Và rồi Tiểu Lạc Miêu bắt đầu suy nghĩ về những gì mà mình gần như đang dần mất cảm giác lẫn việc suy nghĩ về những gì trong quá khứ đã tan nát. Ngâm mình vào con đường Tiểu Lạc Miêu tạm dừng lại để hít thở thầm nghĩ " Nếu như mình viết một bài về Nhật Kí đau khổ thì chắc mọi cảm xúc của ta được giải quyết nhỉ?" Rồi cô dùng tay chà lớp keo ở phần cổ. Những phách chà của cô liền rõ ràng chiếc hình xăm "Mãng xà tử thần"(*) chúng hiện rõ ở cả cổ và sau gáy. Cô thở dài, tay đưa lên nhìn những hạt tuyết rơi. 

 

"Kẻ giết người này không biết khi nào mới tìm được người ta thương đây ta?" Tiểu Lạc Miêu dùng tay đang chứa tuyết vuốt lên mái tóc của mình. 

 

Lấy từ trong túi áo trong một chiếc kính, Tiểu Lạc Miêu đeo nó lên rồi bước thẳng đến cửa quán mà mở chiếc cửa. Cô bước vào ngay sau đó, cất giọng lên nói "Chào!".

 

(*) Hình Xăm Giả.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: