Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 3: Thú Vui Mới.

91 0 0 0

"Điếu thuốc trên tay ta nay đã tắt

Ngay chỗ đổ xe về

Ta gặp nàng trong con tim đóng băng

Tự hỏi sao giờ ta bước đi 

Bước mà không tiếng động...~"

 

"Sếp! Gần tới quán của cô Hoàng Thiên Như rồi sếp..." Cậu lái xe nhìn lên địa chỉ của máy định hướng.  

 

"Ồ vậy sao? Được rồi! " Tiếng nói vang lên từ phía đằng sau kêu lên rõ rệt.

 

"Cho hỏi chút về cái bảng xếp hạng tháng này như nào rồi?" 

 

"Hạng của tôi 30 lận này". Cô gái cầm chiếc điện thoại lên với vẻ mặt chán nản. 

 

"Có vẻ sự kiện Hoàng Đại năm nay thú vị phết nhỉ? Mà tham gia không?"

 

"Thôi thôi không diễn nữa quỷ rứa đời nó, nói chuyện bình thường đi gái, năm nay tụt sấp ngửa ra thì còn cái mặt gì tham với gia?"  

 

Tiểu Lạc Miêu (20 tuổi) học viên của trường Đại Học Tân Thất Ca chuyên ngành văn học, tài năng,mưu đồ, luôn tỏ ra với sự lạnh nhạt khiến cho nhiều người theo đuổi, những người mà cô coi là thân thiện thì sẽ thành chú hề thích khịa người. Tuy cô là học viên nhưng cô lại là người nắm khối tài sản của công ty bất động sản khủng lớn, còn được biết đến là Mafia ngầm nổi trong giới thượng lưu nên người người đều cho cô cái tên Hắc Miêu.

 

"Gì vậy trời bạn tôi? Tại mụ tác giả viết vậy mà? Không làm theo bã coi chừng bay đời cái nhân vật nha con?" 

 

Vũ Lục Kha (Lục Kha) người kế thừa trưởng họ Vũ đồng thời là bạn cùng lớp hồi cấp ba với Tiểu Lạc Miêu. Học viên trường Đại Học Tân Thất Gia chuyên ngành quản trị kinh doanh, là đội trưởng của đội bóng rổ của trường. Tuy là người luôn vui vẻ nhưng lại khá cọc tính hay lo lắng cho Tiểu Lạc Miêu về việc thân phận thật bị bại lộ. Vì hay có tính lo lắng nên lúc nào trong mắt Tiểu Lạc Miêu luôn là người em dễ thương.

 

"Vậy còn bao nhiêu lâu nữa tới?" 

 

"Hết đoạn đường này sẽ tới, mà nghe nói người chấm sự kiện Hoàng Đại năm nay thú vị phết đấy!" 

 

"Ồ~ Có vẻ sẽ là một trò chơi nhỏ nhắn đây?"

———————————————

Tại quán, Hoàng Thiên Như vừa lau ly vừa nhìn Hà Phong Thiên vì uống quá say đắm, có cố nhìn mặt Hà Phong Thiên khi lúc cô ấy say rượu quá mức. Mỗi lần cố nhìn tim lại cứ đập phịch phịch lên xuống. 

 

"Ỏ má~ có nên chụp lại không xinh quá các chú ơi!!! Gái tôi sao nay xinh xỉu thế này... Chết rồi tim chị cứuuuuuuu!" Hoàng Thiên Như tỏ ra sự lo lắng nhưng bên trong lại cứ muốn say mê Hà Phong Thiên. 

 

"Nè Hà Phong Thiên à, uống nhiều quá rồi đấy, coi chừng tối bà ở lại đây một mình đấy..." Hoàng Thiên Như vừa lau ly và nói.

 

"Ư..." Hà Phong Thiên cố tỉnh nhưng mặt cô không khác gì kẻ say nửa mùa.

 

"Chết mẹ nhỏ nó như này thì sao tôi chịu được các ông chú ơi!" Vừa hoang mang vừa bị say đắm với vẻ mặt của Hà Phong Thiên khiến cho Hoàng Thiên Như giật hồn lên xuống không yên.

 

Bỗng nhiên có người bước vào với thân hình trang nghiêm nhưng không kém với mùi thơm nhẹ nhàng như hoa cúc bước vào: "Chào!" 

 

"Ủa nãy mới nói tới gái đẹp mà giờ hiện hồn luôn nè trời!?" Hoàng Thiên Như vẫy tay cười với Tiểu Lạc Miêu. 

 

"Chị yêu~ Trời ơi hí lô phát nè ehe! Nay em ghé chơi nè hihi." Tiểu Lạc Miêu bước vào rồi dang hai tay ra để ôm Hoàng Thiên Như.

 

"Ủa mà gái nay sao nhìn mặt hơi quạu ấy nhỉ? Mới quýnh lộn hả em?" Hoàng Thiên Như liền ôm Tiểu Lạc Miêu khiến cho cô mém tắt thở bay hồn.

 

"N-này vừa phải thôi má ơi con chết mất! À nay đang bực cái vụ cái con mụ không chịu trả tiền nợ ấy mà, mụ đó hãm chết đi được! Với lại em dễ thương thế này hổng dám ăn hiếp ai đâu. " Tiểu Lạc Miêu đẩy người Hoàng Thiên Như ra rồi nở nụ cười tức giận.

 

"Khiếp bé nhà tôi bữa đi đấm nhau rõ rệt mà ta, mà cẩn thận nha bé. Tại mày cũng chuẩn bị bước vào giới showbiz rồi ấy, tao sợ mày quá..."

 

"Lỡ em không theo nghề diễn xuất thì sao é? Em tính thà làm nhiếp ảnh hoặc đạo diễn thì ổn hơn haha!!!"

 

"Gớm, tướng như bé hợp làm diễn viên mà? Không thì làm nhà phê bình nghệ thuật cũng được, miễn làm không bị lộ liễu thân phận."

 

Hà Phong Thiên mắt nửa tỉnh nửa mơ cố nhìn xem Hoàng Thiên Như đang làm gì với ai, vừa lúc thì Hoàng Thiên Như quay sang nhìn lo lắng tột độ với vẻ mặt của Hà Phong Thiên. Tiểu Lạc Miêu quay sang nhìn thấy Hà Phong Thiên, dù đã nhận ra được đấy là người mình từng yêu nhưng cô lại tỏ ra không biết để rồi hỏi Hoàng Thiên Như:  

 

"Này cái chị kia thất tình hay bị đuổi việc mà nhìn ớn vậy? Nhìn như sắp ngỏm thật đấy... " Tiểu Lạc Miêu thì thầm bên tai với Hoàng Thiên Như hỏi và nhìn Hà Phong Thiên với vẻ không biết gì đã xảy ra. 

 

"Hả? Em...không biết à?" Hoàng Thiên Như ngạc nhiên khi vừa nghe Tiểu Lạc Miêu nói về chuyện này, cô cảm thấy có gì sai nên đã giả vờ nhìn vào Hà Phong Thiên thầm nghĩ rằng "Em ấy thật sự không biết đó là ai ư? Đùa nhau à? Chẳng lẽ nhỏ nó cố tình quên để coi như không biết gì???"

 

Hoàng Thiên Như chỉ thở dài rồi quay ra nhìn Tiểu Lạc Miêu.

 

"À ừ... Cô ấy là Hà Phong Thiên, tại cổ hay chán nản với mấy việc không hay nên cũng hay ra quán để uống mà...  Tí đi cô ta về được không? Chị đưa cái địa chỉ cho nè gần thôi à!? Mà chìa khoá trong túi áo cổ ấy." 

 

*Neko*

 

Tiếng chuông tin nhắn địa chỉ mà Hoàng Thiên Như gửi cho Tiểu Lạc Miêu đã nhận. Lấy chiếc điện thoại từ trong túi ra, Tiểu Lạc Miêu thầm nở nụ cười, rồi nhìn lại phía Hà Phong Thiên giống như cô đang có một trò chơi không rõ nguồn từ gì " Quý cô~ có vẻ tối nay sẽ là đêm dài lắm đấy!" 

 

Hoàng Thiên Như đứng lên lấy hộp thuốc lá ra cùng kèm với cây quẹt từng trong túi áo, cô ngậm một điếu và đưa cho Tiểu Lạc Miêu một điếu thuốc " Dùng chứ?"  

 

Tiểu Lạc Miêu quay lại nhìn và nở nụ cười "Được thôi chị tôi." 

 

Hoàng Thiên Như bật quẹt thuốc và châm điếu thuốc mới đưa của Tiểu Lạc Miêu "Nay thơm vậy em?" 

 

Tiểu Lạc Miêu hướng mắt lên nhìn Hoàng Thiên Như " Ồ muốn dùng không? Hết mất vạn bạc thôi nha chị yêu~"

 

 Vừa nghe xong Hoàng Thiên Như liền nở nụ cười rồi cố tỏ vẻ ổn nhưng sâu bên trong muốn đập vào mặt Tiểu Lạc Miêu mấy phát. "Hợp đồng bên chỗ tên họ Gia như nào rồi chị? Em đang cần tiền chúng nó quá." 

 

Hoàng Thiên Như bước lại gần chỗ Tiểu Lạc Miêu "Em không nghe thông tin bọn nó hả? Tên già họ Gia đó chết rồi mà?" 

 

Tiểu Lạc Miêu im lặng cô cau mày lấy chiếc điện thoại ra rồi tìm thông tin của tên người họ Gia, đúng như lời của Hoàng Thiên Như nói tên họ Gia đã bị sát hại tại nhà riêng. "Cái quái đếch gì đang xảy ra thế này?" 

 

_______________________________________

*Chuyện ở sau khúc đoạn đầu*

 

" Thôi ông im lặng đi mụ đó mà biết mình nhây nhớt hồi cái bay hồn ấy..." * lo lắng*

 

"Haizzz... bã nghe hết rồi mẹ ơi, bã là người viết truyện mà nội?" Lục Kha thì thầm nho nhỏ với Lạc Lạc.

 

/ Ném Long Đao/ Mày hả con!? CMl quỷ Lạc Lạc nàyyyyyyyy!

 

"Bà già này tui phá tí thôi mà làm gì mà căng... cml cứu em Lục Kha ơi! Bà chuẩn bị vã em phát nữa này !!!"

 

"Tới số rồi bé ơi chết đê!!!" /ném lòng đao phát nữa/

 

"Khùng gì mà khùng cả má cả con, thôi tui tạm mù nha bye bye!"

 

"Tình anh em tui với chị giờ bay đâu aaaaaaa!?"

 

*Sau khúc quay đó Tiểu Lạc Miêu phải lên bàn thờ rồi được má đẻ cúng tô cháo gà...*

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: