Buổi sáng đúng sáu giờ tôi tỉnh dậy, sửa soạn bản thân một chút liền nhanh chóng lái xe đi Đế Hào. Tôi không muốn ngày đi làm đầu tiên lại khiến cho Giám đốc đợi lâu. Bởi thời gian còn rất sớm, tôi lái xe dừng trước cửa chờ điện thoại từ nàng, ngồi dựa vào ghế bất động, đầu óc tôi trống rỗng. Trước đây tôi chưa từng nghĩ có ngày mình sẽ cảm thấy may mắn vì có thói quen “ngẩn người”, mà nay nhờ nó tôi không cảm thấy chờ đợi là phiền não, cũng sẽ không vì nhàm chán mà trở nên bức bối.
Gần tám giờ, điện thoại của nàng gọi đến,
“Tử Nhan, một chút tôi cần đi công ty. Cậu nhanh chóng lái xe lại đây.” Thanh âm thật rõ ràng cũng rất uy quyền.
“Hầu tổng, tôi đã đợi sẵn trước cửa.” Tôi mở cửa xuống xe, đi bộ tới vị trí phó lái,
Nàng im lặng một chút rồi nói,
“Ân, tốt.” Sau đó tắt điện thoại, một phút sau nàng từ cửa bước ra, trên người vận một bộ trang phục công sở, phong cách trang trọng, tôi mở cửa ghế phụ, đợi nàng ngồi vào, lại đi vòng theo phía sau trở về ngồi vào vị trí tài xế, lái xe đi.
“Sao lại đến sớm vậy?” Tâm trạng của nàng có vẻ không tệ, lúc nói chuyện cũng hàm chứa nụ cười.
“Tôi có thói quen dậy sớm, ngủ không được nên tới sớm thôi.” Tôi cũng cười trả lời nàng
“Sau này không cần đến sớm như vậy, chờ tôi gọi đến là tốt rồi. Chúng tôi không cần tranh thủ thời gian.”
“Ân, tôi biết.”
“Lái xe đến tập đoàn Côn Bằng. Cụ thể ở chỗ nào tôi cũng không rõ. Tìm một chút xem sao.” Mặt của nàng hơi hơi đỏ lên, tôi nghĩ có lẽ nàng cảm thấy ngượng ngùng.
“Không sao đâu, tôi biết địa chỉ.” Tôi nhìn nàng cười tỏ vẻ hiểu biết, nàng cũng cười nhìn tôi. Có lẽ bầu không khí này sẽ làm người tôi cảm thấy ái muội, tôi nghĩ đối với mỹ nữ bất cứ ai cũng không tránh khỏi yêu thích, tôi cũng không ngoại lệ, có điều đối với nàng tôi không chỉ cảm thấy yêu thích mà còn kính sợ, không có thêm bất cứ tạp niệm nào. Nàng là người thuê tôi, tôi là tài xế của nàng, ngoài ra không còn gì khác, mối quan hệ của chúng tôi là người chủ và người làm công, điều này tôi có thể phân biệt rành mạch rõ ràng.
Tôi đối với phương diện này có chút hiểu biết một phần cũng do anh trai tôi. Côn Bằng là một công ty tập đoàn lớn rất nổi tiếng ở địa phương, kinh doanh địa ốc là chủ yếu. Tôi từng nghe qua chuyện của ba nàng, một người rất có tên tuổi tại đây, nhiều năm trước đã bắt đầu làm nhà thầu, sau đó càng làm càng lớn, tài sản cũng càng ngày càng nhiều, cuối cùng lập nên tập đoàn Côn Bằng như ngày nay. Hiện nay Côn Bằng không chỉ đơn giản là kinh doanh phòng ốc, mà nghe nói còn tham gia vào rất nhiều lĩnh vực, chi tiết ra sao tôi cũng không rõ lắm…Tôi thật chưa từng đoán được, nàng lại là con gái chủ tịch tập đoàn Côn Bằng.
Xe dừng lại tại bãi đỗ, chưa đợi tôi rời xe nàng đã tự mình mở cửa bước xuống, kỳ thật tôi không muốn đi theo nàng lên công ty, bởi vì tôi chỉ là tài xế, vừa không phải thư ký cũng không phải là vệ sĩ, không cần thiết phải theo sát Giám đốc cả ngày, càng biết nhiều chuyện đối với bản thân càng không có lợi.
Nàng quay đầu mở cửa xe, nhìn tôi nói: “Tử Nhan, đi lên với tôi đi, gặp mặt các đồng nghiệp mới một chút.”
“Được.” Nàng đã nói như vậy, tôi cũng đành phải đáp ứng.
Xuống xe, tôi theo nàng vào thang máy. Duy trì khoảng cách một bước với nàng, tôi cảm thấy đây là khoảng cách tốt nhất giữa cấp trên và cấp dưới, lui một bước có vẻ quá xa tiến một bước lại cảm thấy quá thân cận, khoảng cách một bước đủ để biểu hiện uy nghiêm của Giám đốc cũng thể hiện được vẻ thân thiết vừa phải. Thang máy lập tức chạy lên tầng cao nhất. Vừa ra khỏi, liền thấy một đám người đứng ở phía trước, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên trong bộ đồ vest, vẻ mặt tươi cười, dáng người không cao lắm, bụng cũng hơi phát tướng, nhưng điều này cũng không thể che dấu vẻ quý khí. Khi nhìn thấy Giám đốc nét cười ông tôi càng thêm rõ ràng
“ Ba, sao ba lại đến đây?” Nàng không nén được hưng phấn tiến lên ôm lấy ông
“Con gái yêu dấu của tôi tới đây, tôi làm sao có thể không đến a…” Nói xong liền cười sang sảng, nàng cũng cười hiện lúm đồng tiền yêu kiều. Nhớ lại Lộ Diêu từng kể với tôi, mẹ nàng mất sớm, ba nàng sau này lại tái hôn, tuy vậy nhìn trên gương mặt họ tôi không thấy bất kỳ dấu vết oán hận nào, ngược lại còn rất thân cận. Con gái chung quy vẫn là con gái, mặc kệ lớn lên bao nhiêu tuổi, trong mắt ba mẹ vĩnh viễn đều là đứa nhỏ, đều là hòn ngọc trên tay.
“Ba, ba đúng là càng già càng biết nói chuyện.”
“Ba cậu là càng trẻ càng biết nói chuyện..” cha con hai người trò chuyện vui vẻ
“Tiểu Tình, đã tìm được lái xe chưa? Không được tự mình lái xe, tôi không thể để nữ nhi bảo bối của tôi xảy ra bất cứ chuyện gì.”
“Tìm được rồi, là Xa Xa giúp con tìm được. Tử Nhan?” Nàng quay đầu lại đưa mắt tìm kiếm tôi trong đám người
“Ân, Hầu tổng.” Tôi bước ra đám đông, xuất hiện trong tầm mắt của nàng
“Ba, nàng chính là lái xe mà Xa Xa tìm giúp con. Nàng tên là Vương Tử Nhan. Lái xe rất tốt. Tử Nhan, đây là ba ba của tôi.” Giám đốc ở giữa giới thiệu chúng tôi với nhau
“Thúc thúc, xin chào.” Tôi lịch sự đưa tay.
“Thúc thúc? Ha ha, ân, thật thông minh! Không tệ! Bộ dạng cũng rất được. Tuổi trẻ thật tốt a!” Trong lúc bắt tay ông dùng một loại ánh mắt răn đe, xem xét nhìn tôi, nhưng lại có thể không để lộ dấu vết.
“Thúc thúc, quá khen. Tôi sẽ chăm sóc tốt Hầu tổng.” Tôi mỉm cười hồi đáp. Tôi gọi ông là thúc thúc mà không gọi Hầu tổng hoặc tên khác, đó là bởi vì trong thâm tâm, tôi chỉ là lái xe của riêng Hầu Vũ Tình, Giám đốc của tôi cũng chỉ có một mình nàng, những người khác không liên quan gì đến tôi.
Nếu tôi cũng gọi ông ấy là Hầu tổng, như vậy cũng đồng nghĩa với việc thừa nhận mình là đầy tớ của Hầu gia, lòng tự trọng của tôi không cho phép nhượng bộ như vậy, tôi tôn kính Giám đốc nhưng tôi không có nghĩa vụ đối với những người không liên quan cúi đầu, cho dù người đó có là ba nàng đi chăng nữa. Tuy nhiên tôi lại không thể quá mức cứng nhắc, thật ra tuổi ông ấy gọi bằng thúc thúc không quá thích hợp, đáng lý tôi phải kêu ông đại bá hoặc bá phụ, nhưng tôi lại không gọi như vậy, tôi không muốn dùng những cách xưng hô khô cứng biểu hiện sự khách sáo, nhìn một khía cạnh nào đó thúc thúc nghe có vẻ thân thiết, giống như đứa trẻ nhà bên nghịch ngợm làm nũng. Tôi nghĩ thông qua phương thức hàm súc này nói cho ông, tôi cùng với con gái bảo bối của ông ở chung rất vui vẻ đồng thời đối với ông ấy cũng rất tôn trọng. Nhưng mà dù sao gừng càng già càng cay, một chút tiểu xảo nho nhỏ đó của tôi như thế nào có thể tránh được hỏa nhãn kim tinh của lão giang hồ, ông tôi có thể trong nháy mắt không đổi sắc mặt phát giác ý đồ của tôi, cho nên mới dùng ánh mắt uy hiếp nhằm cảnh cáo, cũng vì lý do đó mới khen tôi thông minh.
Giám đốc bảo trợ lý dẫn tôi đi làm quen môi trường mới, cha con nàng cùng đoàn người đến phòng họp mở hội nghị. Trợ lý là một phụ nữ tầm bốn mươi tuổi, trang điểm đậm, kiểu tóc của nàng là kiểu “Yanhua Tôing”[1] rất tục cũng rất phổ biến, giày cao gót chừng tám tấc, còn là màu đỏ.
“Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?” Nàng dùng giọng nói khinh thường hỏi tôi
“28” Tôi im lặng đi theo phía sau nàng
“Đã kết hôn chưa?”
“Chưa”
“Cô gái nhỏ, tuổi còn trẻ công việc tốt không làm, sao lại đi làm lái xe a? Đây là công việc của đàn ông, tôi nói nhìn ngoại hình của cậu cũng khá xinh đẹp, làm sao có chuyện khó kiếm tiền, đi hầu hạ người khác cũng không phải là chuyện gì tệ …” Nàng dùng giọng đông bắc chính tông đả kích tôi
“A a…” Tôi không muốn nói với bà tôi thêm bất cứ câu nào
/*tôivotôim: cmn! Thật muốn bạo thô khẩu, Nhan tỷ sức kiềm chế thật tốt, đối với cái loại cẩu thích “hầu hạ” người khác lại ko nói tiếng người như vầy chúng tôi không cần quan tâm đến, sẽ mất đi giá trị của chúng tôi ~.~ Đúng! Hãy dùng trầm mặc để biểu thị sự khinh bỉ ả, */
“ Bọn nhóc thời nay a, đều bị chiều hư. Không nếm chút đau khổ cũng không biết cái gì gọi là hạnh phúc. Nhìn Hầu tổng đi, người tôi từng ra nước ngoài quả nhiên không giống, xem xem cách ăn mặt của người tôi, muốn bao nhiêu tiền liền có bao nhiêu tiền, dung mạo cũng xinh đẹp như vậy, không quá ba mươi tuổi đã có tài sản lớn, chậc chậc, nhìn lại cậu a ai…” bà tôi giống hệt một mụ nhiều chuyện, miệng lưỡi không ngừng. Đi xuống tầng dưới, liền tiến vào bộ phận kiến trúc, nàng không kiên nhẫn giới thiệu cho tôi từng đồng nghiệp mới
“Đây là thu ngân, Tiểu Ngô.”
“Ngô tỷ, xin chào.”
“Xin chào”
“Người này cũng là trợ lý, Tiểu Trương.”
“Trương tỷ, xin chào.”
“Xin chào”
“……”
“……”
Nàng giới thiệu xong, tôi đã đầu váng mắt hoa, mười người ở đây tôi chào hỏi từng người một, qua hết một vòng, chẳng những không nhớ được ai hai mắt còn hoa đầy sao. Đến cuối cùng bọn hắn còn chưa biết tên của tôi, các nàng không hỏi tôi cũng không nói làm gì, bởi vì vốn là những đường thẳng song song, tôi và các nàng cũng không có gì liên hệ. Hơn nữa nhìn từ nét mặt, tôi nhận ra các nàng cũng không có hứng thú gì với tôi. Mụ lưỡi dài dẫn tôi đến phòng nghỉ xong liền nhanh chóng rời đi. Giữa căn phòng rộng lớn, ngồi trên chiếc sopha êm ái chợt tôi cảm thấy tay chân luống cuống. Lúc này điện thoại của tôi đúng dịp reo vang, lấy di động ra nhìn tôi liền cảm thấy vui mừng
“Rùa con, có tình mới liền quên tình cũ. Nhanh như vậy liền quên mất lão nương!” Đường Diêu lại bắt đầu cất cao giọng
“Hắc hắc. Tôi nào dám a. Không phải là tôi mới tìm được việc làm hay sao, phải biểu hiện thật tốt mới không để cho cậu mất mặt được chứ?!” hai chúng tôi mỗi người một bên điện thoại huênh hoang
“Bớt huênh hoang cho tôi! Cậu ra sao rồi?”
“Còn có thể ra sao, tôi anh minh thần võ như vậy việc gì có thể làm khó được tôi?! Chuyện nhỏ chuyện nhỏ”
“Tôi tin cậu mới là ngu ngốc. Lát nữa gọi điện cho Vũ Tình hỏi một chút mới được, Rùa con như cậu mà có thể yên ổn?! Hừ, có chết tôi cũng không tin.”
“ Đừng đừng, nàng đang đi họp, tôi đoán lúc này nàng đang bận rộn. Cậu đợi lát nữa đi. Nói đi nói lại, tôi là ai cậu còn không biết hay sao, lên được phòng khách xuống được phòng bếp. Đấu thắng tiểu tôim [2], đánh thắng lưu manh. Cô gái của thế kỷ hai mươi mốt hiện đại!”
“Cút đi chỗ khác đi, tôi không thèm nghe cậu nói bậy bạ. Tôi còn có bệnh nhân cần khám đây, tạm biệt.” Rụp một tiếng đã cắt điện thoại, lòng nhiệt tình của tôi còn chưa kịp nguội đi thì đã bị sự vô tình của nàng dập tắt.
————–
[1] “Yanhua Tôing” : kiểu tóc xù xù dài dài xoăn xoăn, giống pháo bông = =!
[2] Tiểu tôim: kẻ thứ 3 chuyên chia rẻ tình cảm người khác
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)