Bách Hợp Tiểu Thuyết

CHƯƠNG 4

307 0 0 0

Chuyện Hàn Vũ nói lại mời nàng ăn cơm, Loan Cẩn Thất chỉ coi như lời nói khách sáo.

Nàng thực nhanh lại đầu nhập vào trong đoàn phim khẩn trương quay chụp, Hàn Vũ nhấc lên chút bọt nước rất nhanh đã không có bất kỳ gợn sóng.

[Xem! Anh hùng đánh bại công chúa] là câu chuyện xưa có nội dung ngốc hài, song nữ chính.

Loan Cẩn Thất đóng vai anh hùng tiểu thư vốn là đại tiểu thư vô lo vô nghĩ, bởi vì tới tuổi kết hôn, bị cha mẹ buộc xem mắt, nàng không muốn kết hôn với nam nhân mà mình không có tình cảm, lại thấy được thông báo ác long bắt đi công chúa, vì thế bước lên con đường diệt trừ ác long cứu công chúa.

Mới đầu anh hùng tiểu thư không có sức chiến đấu gì, dọc đường đi làm ra không ít náo loạn làm người không biết nên khóc hay cười, kết bạn với một đám đồng bọn lợi hại, nguyện ý cùng nàng chung đường đi cứu công chúa. Trong đó bao gồm công chúa giả bộ làm một ma pháp sư bình thường.

Trên thực tế, căn bản không có con ác long nào bắt đi công chúa, hết thảy đều xuất phát từ việc công chúa nhàm chán bày ra trò đùa.

Bởi vì quá nhàm chán, cho nên công chúa tự đạo diễn tạo ra một tiết mục ác long bắt đi chính mình, lại lấy thân phận ma pháp sư lẫn vào trong đội ngũ nghĩ cách cứu viện chính mình…

Nhân vật công chúa là do Tạ Ngọc Nhi sắm vai, nhân vật này vừa chính vừa tà khó nói rõ, lại có không gian phát  huy tương đối lớn, làm một suất diễn trong song nữ chính tuy rằng thiếu một chút so với anh hùng, hình tượng nhân vật phức tạp xuất sắc hơn nhiều so với hình tượng đơn giản của anh hùng, chỉ tiếc…Tạ Ngọc Nhi không chống nổi nhân vật này. Rõ ràng là một vị trong song nữ chính, nàng lúc nào cũng diễn ra một cái vai ác.

Đồng dạng, Loan Cẩn Thất đóng vai anh hùng, diễn đánh đấm đủ suất sắc nhưng hình tượng vốn dĩ quá mức đơn bạc, khuyết thiếu yếu tố làm người xem thấy sáng ngời.

Loan Cẩn Thất biết chuyện này có quan hệ với kỹ thuật diễn của chính mình.

Chân chính kỹ thuật diễn tốt dù là diễn nhân vật nhỏ cũng có thể phát huy xuất sắc, huống chi chính mình vẫn là diễn một trong hai nữ chính.

Loan Cẩn Thất nghĩ thầm muốn diễn tốt nhân vật này, nhưng lại bất hạnh không biết như thế nào tiến bộ.

Thời điểm nghỉ ngơi, nàng một bên cắn ống hút trà sữa phát ngốc, một bên nghĩ trong đầu như thế nào sẽ diễn càng tốt hơn.

“Loan lão sư đang nghĩ cái gì?”

Thanh âm ôn nhu vang lên bên tai Loan Cẩn Thất, thanh âm quen thuộc lại xa lạ.

Loan Cẩn Thất vừa ngẩng đầu, quả nhiên đối diện cặp mắt hồ ly mang ý cười của Hàn Vũ.

“Ai….”

Loan Cẩn Thất thở dài, nàng muốn bảo trì khoảng cách với Hàn Vũ, nhưng hiện tại…

Mỗi ngày Hàn Vũ đều sẽ lại đoàn phim của nàng điểm danh, nếu nói quan hệ của hai người kém…nói ra thật không ai có thể tin được.

Loan Cẩn Thất nhìn Hàn Vũ không quen, nhưng mỗi ngày Hàn Vũ đều tới dạo đoàn phim bọn họ, thuận đường nhìn xem nàng, cũng không làm gì nhưng liền tính là Hàn Vũ vừa đứng hướng kia, cũng sẽ tự nhiên trở thành tiêu điểm.

Trong lòng Loan Cẩn Thất cũng không chào đón nàng, không chịu nổi những người khác hoan nghênh, rốt cuộc một ảnh hậu lớn như vậy, mỗi ngày tới đoàn phim nhỏ của các nàng… thật làm người khác cao hứng.

Mỗi lần Hàn Vũ đến, bên người nàng đều sẽ bị một đám người vây quanh, chúng tinh phủng nguyệt.

Tuy là như thế, Hàn Vũ trước nay đều sẽ không bỏ qua Loan Cẩn Thất đang ở một bên phát ngốc.

“Đang phiền cái gì, nói ra có lẽ ta có thể sẽ giúp được ngươi?”

Thái độ Hàn Vũ đối Loan Cẩn Thất luôn là mười phần thân thiện.

“….Là vấn đề của chính ta, kỹ thuật diễn của ta còn chưa đủ tốt.”

Loan Cẩn Thất trầm mặc trong chốc lát, vẫn nói ra vấn đề của mình.

Nàng thật sự muốn đóng phim thật tốt, trở thành một diễn viên xuất sắc, mà không thể phủ nhận ở phương diện này Hàn Vũ ưu tú hơn nàng rất nhiều.

Nói đến đóng phim, biểu tình Hàn Vũ trở nên nghiêm túc hơn.

Nàng tiện tay cầm cái ghế ngồi bên Loan Cẩn Thất mở miệng nói:”Mấy ngày này ta cũng nhìn người diễn như thế nào, có lẽ ngươi diễn theo kịch bản, nhưng hình tượng nhân vật xác thật quá mức đơn bạc. Đối chiếu phương pháp diễn của ngươi, tuy rằng diễn đánh đấm đẹp nhưng trừ bỏ cái này cũng không có cái gì làm người xem hồi ức. Nếu đây là phim hài ngốc, vì cái gì không càng khôi hài hơn một chút?”

“Ý của người là?”

Bất tri bất giác Loan Cẩn Thất đã ngồi càng gần Hàn Vũ.

Mùi pudding dâu tây trên người Hàn Vũ rất dễ nghe, làm tinh thần căng chặt của nàng không tự giác thả lỏng xuống.

Chuyện Hàn Vũ nói kỳ thật nàng cũng ý thức được, lại bất hạnh không biết thay đổi như thế nào.

“Ngươi phải làm nhân vật của mình lập thể rõ ràng hơn. Không có khả năng cái gì cũng viết trong kịch bản, sau khi ngươi lý giải được nhân vật này, nhiệm vụ của ngươi là phải khai quật chiều sâu của nhân vật. Trong tình huống không bị OCC, ngươi có thể cho nhân vật càng nhiều giả thuyết chi tiết. Ví dụ như diễn đánh cảnh này…”

Hàn Vũ chỉ vào kịch bản: “ Ngươi có thể dùng một ít phương thức xử lí linh hoạt hơn, so với đơn giản đánh nhau, có thể gia nhập…”

Hàn Vũ nói rất nhiều, thấy bộ dạng Loan Cẩn Thất có chút ngốc ngốc, lại cảm thấy nàng như vậy rất đáng yêu, nhịn không được duỗi tay xoa nhẹ đầu nàng.

“Ể? Ngươi vừa mới…” Xoa đầu nàng? Đúng không đúng không?

“Chúng ta diễn thử đi.”

Loan Cẩn Thất vừa định mởi miệng chất vấn lại bị Hàn Vũ một câu đánh gãy đã quên chính mình muốn nói gì.

Diễn thử với ảnh hậu, tự nhiên là cầu còn không được.

Hàn Vũ đứng lên, thực tự nhiên dắt tay Loan Cẩn Thất.

Loan Cẩn Thất chỉ cảm thấy tay Hàn Vũ thật mềm mại, nàng có chút không được tự nhiên rút tay một chút, thế nhưng rút không ra. Nghiêng đầu nhìn, biểu tình Hàn Vũ vẫn luôn rất nghiêm túc, động tác này hiển nhiên chỉ là hành vi theo bản năng.

Loan Cẩn Thất nghĩ khả năng là chính mình nhiều chuyện.

Đều là con gái, dắt tay thì có gì?

Không cố tình lại tránh tay Hàn Vũ, sau khi đơn giản giao lưu, các nàng bắt đầu diễn thử.

Hàn Vũ là diễn viên tốt.

Chẳng sợ nàng không có thân thủ như Loan Cẩn Thất, nhưng diễn đánh đối đầu với Loan Cẩn Thất thế nhưng mười phần suôn sẻ, nàng có bản lĩnh về vũ đạo, cơ thể rất uyển chuyển nhẹ nhàng. Khi hai người diễn, nàng dùng càng nhiều là kỹ xảo.

Đối với đóng phim Hàn Vũ nắm bắt phi thường tinh chuẩn, lúc đánh động tác lui tiến phảng phất giống như đang nhảy.

Bước chân hoạt bát nghịch ngợm, giảm bớt cảm giác khẩn trương trong chiến đấu, tất cả làm người cảm giác thấy thú vị nhẹ nhàng hơn.

Rất nhanh Loan Cẩn Thất đã bị Hàn Vũ kéo theo, làm ra hiệu quả tốt ngoài dự đoán.

Đạo diễn vốn ngồi một bên nghỉ ngơi, đột nhiên nâng lên tinh thần, nhanh gọi nhiếp ảnh gia.

Phó đạo diễn cũng nhanh chạy lại, biểu tình trên mặt có chút cổ quái.

“Có việc gì ngươi cứ nói thẳng.” Đạo diễn không chịu nổi dáng vẻ này của phó đạo diễn.

“Lưu đạo, ngươi có hay không cảm thấy…các nàng nhảy…à không, đánh nhau rất có cảm giác của CP?”

Cảm giác như CP là loại đồ vật rất huyền diệu, có ít diễn viên diễn rõ ràng là tình nhân, nhưng làm người không xem ra cảm giác của cặp đôi, nhưng có ít người chỉ cần đứng chung một chỗ liền khiến người ta cảm thấy hai người họ rất xứng.

Loan Cẩn Thất cùng Hàn Vũ đứng chung một chỗ, thật đúng là có cảm giác quỷ dị này.

Đạo diễn:….

Không phải, kịch bản này lại không phải phim thần tượng yêu đương, ngươi cắn CP cái gì?

Nhưng hắn vừa quay đầu, liền nhìn đến mấy cô gái nhỏ làm nhân viên công tác trong đoàn phim đều gật đầu giống như gà con mổ thóc, tựa hồ phi thường đồng quan điểm.

Ánh mắt đạo diễn lần nữa chuyển tới trên người Loan Cẩn Thất với Hàn Vũ,  không thể không nói, Hàn Vũ không hổ là ảnh hậu, không chỉ có kỹ thuật của bản thân không có gì để bàn, bản lĩnh kéo người cũng là hạng nhất.

Đây là lần đầu hắn nhìn thấy kỹ thuật diễn của Loan Cẩn Thất được phát huy tốt nhất, rất tự nhiên, cũng rất lưu loát.

Trận diễn thử này của hai người làm người nhìn xem liền không nhịn được cười ra tiếng, quả thật thú vị.

Giờ phút này Loan Cẩn Thất đá một chân, chân nàng dài, tư thế cũng tốt, động tác tạo ra hiệu quả thị giác phi thường ngầu.

Mà Hàn Vũ phản ứng cũng phi thường ưu tú, nàng ngưỡng ra sau, hạ thấp eo một cách hoàn mỹ, càng làm người xem cảm thấy thân thể uyển chuyển mềm mại.

Loan Cẩn Thất tay mắt lanh lẹ ôm lấy eo Hàn Vũ, một tay ôm nàng đến bên người.

Sau đó lộ ra một nụ cười gian tà đối với nàng, giờ khắc này, anh hùng tiểu thư tựa hồ đánh vỡ ấn tượng cứng nhắc ban đầu trong mắt người xem, cả người càng thêm tươi sống.

Loan Cẩn Thất mang theo Hàn Vũ thực hiện một loạt các động tác yêu cầu cao độ…

Người xem xem hoa cả mắt cũng không biết đang xem động tác nhảy hay vẫn là động tác võ thuật.

Làm xong những động tác đó, hai người không tránh được có chút tiếp xúc thân mật.

Hai người đắm chìm trong bầu không khí diễn kịch không cảm thấy gì, thậm chí còn thấy diễn thử như vậy rất thú vị, sau khi dừng lại mới thấy vừa rồi có chút quá mức thân mật.

Loan Cẩn Thất nhìn Hàn Vũ vì động tác vừa rồi mà mặt trở nên đỏ bừng, mười phần mê người.

Lông mi tinh tế mịn màng cùng một đầu tóc dài phi thường mềm mại như tơ lụa….

Nàng đột nhiên có chút cảm thấy miệng khô lưỡi khô, liếm liếm môi, hơi xấu hổ buông ra Hàn Vũ.

“Cảm ơn.”

Diễn thử với Hàn Vũ một hồi, nàng tựa hồ tìm được cảm giác, tâm tình tốt hơn không ít, nhưng đồng thời…Lần đầu tiên trực diện mị lực của Hàn Vũ, đột nhiên nàng lý giải được một chút vì cái gì bọn con trai thích Hàn Vũ.

Thật sự thì….

“Thật vui có thể giúp được ngươi.”

Hàn Vũ tươi cười ôn hoà, người bị nàng nhìn chăm chú sẽ có loại ảo giác trong mắt nàng chỉ có đối phương.

Loan Cẩn Thất cũng cười, lúc này nụ cười thiếu chút phòng bị cùng cảnh giác.

Nàng ném vào miệng một khối chocolate bổ sung thể lực, lại đưa một khối chocolate cho Hàn Vũ:” Ăn không?”

“Muốn ăn nhưng không thể.”

Hàn Vũ thành thật trả lời, nàng muốn bảo trì dáng người.

Nhưng nàng vẫn rất trịnh trọng nhận lấy chocolate mà Loan Cẩn Thất đưa.

“Vậy coi như ta thiếu ngươi một ân tình.”

Đối với thân phận địa vị của hai người hiện tại, Loan Cẩn Thất nói lời này nhiều người chỉ coi như một lời đùa.

Hàn Vũ lại rất nghiêm túc gật gật đầu:” Được, ta chờ.”

_

Sau khi quay xong, Loan Cẩn Thất vừa định quay về khách sạn tắm rửa thả lỏng, liền nhận được một cuộc điện thoại.

“Nhị tiểu thư, ngài có thể về nhà một chuyến được không? Lão gia sắp không ổn rồi.”

Âm thanh từ đầu bên kia điện thoại truyền đến rất nôn nóng.

Loan Cẩn Thất nhíu mày một chút, ngay sau đó âm thanh trở nên không chút để ý:” Bị bệnh thì đi tìm bác sĩ, ta không phải thuốc tìm ta làm cái gì?”

Loan Cẩn Thất ngoài miệng không kiên nhẫn, vẫn làm Bùi Ninh chuẩn bị xe đưa nàng đi.

“ Đi bệnh viện trung tâm.”

--------------------

Loan-thẳng nữ-Cẩn Thất: có bệnh đi gặp bác sĩ a! A từ từ, chẳng lẽ ta cũng là kẻ có tiền?

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: