Bách Hợp Tiểu Thuyết

CHƯƠNG 5

586 0 0 0

“Làm sao vậy? Bị thương hả?”

Bùi Ninh khẩn trương nhìn Loan Cẩn Thất.

Tuy rằng luôn diễn đánh nhau, nhưng Loan Cẩn Thất người này rất khó bị thương, nếu nàng bị thương vậy tình huống khả năng khá nghiêm trọng.

“Không phải ta.”

Loan Cẩn Thất mím môi, trên mặt khó có được lạnh lẽo.

Bùi Ninh sửng sốt một chút, không xác định mở miệng:“ Là ba ngươi?”

“….”

Qua hồi lâu, lâu đến làm Bùi Ninh cho rằng Loan Cẩn Thất sẽ không mở miệng, Loan Cẩn Thất lại đột nhiên nở nụ cười:“ Ha ha ha ha…..Ta còn tưởng lão già chuẩn bị sống cả đời với tiền của hắn, không nghĩ tới thế nhưng còn có thể nhớ tới ta, ngươi nói có buồn cười hay không?”

“ A Thất, ngươi….”

“Yên tâm yên tâm.”

Loan Cẩn Thất vỗ vỗ bả vai Bùi Ninh, bộ dạng như chị gái tốt.

“ Yên tâm ta không chuẩn bị về nhà kế thừa tài sản, cho nên ngươi không cần lo lắng sẽ thất nghiệp.”

Bùi Ninh:…..

Ngươi còn nhớ rõ lúc trước ta là trợ lý đặc biệt tiền đồ sáng lạn sao? Nếu không phải bị ngươi dụ dỗ làm người đại diện….

Bùi Ninh thở dài, lên thuyền cướp của Loan Cẩn Thất, nàng còn có thể làm sao bây giờ?

Trừ bỏ làm Loan Cẩn Thất nhanh chóng nổi tiếng, cũng không có biện pháp nào tốt hơn, rốt cuộc ích lợi của hai người bị buộc chặt bên nhau. Loan Cẩn Thất không hot, nàng làm sao có tiền?

“ Cho nên vì cái gì ngươi đi bệnh viện?”

“ Đương nhiên là hung hăng cười nhạo lão già nha!”

Loan Cẩn Thất vừa nói chuyện lại lấy ra sổ nhỏ của nàng, mở ra vài trang ghi thù lão già, quả nhiên rất nhiều.

Ôn tập một lần củng cố thù mới hận cũ với lão già, Loan Cẩn Thất hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi tới bệnh viện trung tâm.

Lão già có tiền, tự nhiên ở phòng bệnh tốt nhất.

Lúc Loan Cẩn Thất tới gần cửa phòng bệnh, nhìn thấy bên ngoài rất nhiều vệ sĩ canh giữ. Nhìn thấy nàng bọn vệ sĩ rất nhiệt tình chào hỏi.

Những người này đều bị Loan Cẩn Thất dạy dỗ qua, tự nhiên rất nể phục vị nhị tiểu thư này.

Loan Cẩn Thất cười phất tay với bọn họ, bộ dáng kia rất giống lãnh đạo kiểm duyệt thành quả huấn luyện đội ngũ…..

“ Nhị tiểu thư, rốt cuộc ngài tới rồi.”

Nhìn thấy Loan Cẩn Thất, Trần quản gia lộ ra vẻ mặt vui mừng, rất nhiệt tình nghênh đón Loan Cẩn Thất vào phòng bệnh.

Phòng bệnh, Loan ba ba ngồi dựa trên giường, sắc mặt có chút tái nhợt, vừa xem liền biết không phải rất khoẻ mạnh, nhưng cũng không nghiêm trọng giống như quản gia nói trong điện thoại.

Nhìn thấy Loan Cẩn Thất, Loan ba ba liền rống lên:“ Ngươi cái này nghịch nữ! Cút đi!”

Loan Cẩn Thất sờ sờ mũi, bộ dáng cợt nhã:“ Nha, xem ra ông chủ Loan không quá hoan nghênh ta, vậy ta cút.”

Khi Loan Cẩn Thất nhanh chóng lui lại, còn không quên móc ra sổ con nhanh chóng ghi nhớ: Ngày tám tháng chín, trời trong không sấm. Lão già hôm nay lại nói ta cút….

Thấy nàng thật sự chuẩn bị chạy lấy người, Loan ba ba lại rống lên một tiếng: “ Cút lại đây!”

Loan Cẩn Thất muốn nói chính mình đã lăn xa, nhưng vừa mở cửa phòng bệnh, liền thấy cửa bị hai hàng vệ sĩ che kín mít, hiển nhiên nàng không chen ra được.

Loan Cẩn Thất xoa xoa lỗ tai, nói với Trần quản gia đứng một bên: “ Chỉ như vậy? Ngươi xem bộ dáng hắn rống ta mười phần mạnh mẽ, chỗ nào sắp không ổn?”

Trần quản gia:…….

Loan ba ba:……

“ Có phải ngươi chỉ ngóng trông ta chết đúng không?”

“ Chuyện này thật ra không có…ngươi chết ta có lợi ích gì?”

Vẻ mặt Loan Cẩn Thất bất đắc dĩ, lão già thích vô cớ gây rối, đối phó với hắn thật sự không có biện pháp. Mọi người đều là người trưởng thành, không thể trưởng thành một chút sao?

“ Ngươi không có việc gì vậy ta đi về, ngày mai còn phải dậy sớm đóng phim.”

“ Lại đóng phim? Ngươi có thể làm chuyện chính đáng được không? Công ty tốt thì mặc kệ, một hai phải học theo chị ngươi làm con hát!”

Loan ba ba tức giận đến nổi giống như muốn nhảy dựng lên trên giường.

“Chị của ta?”

Nói đến chị gái, sắc mặt Loan Cẩn Thất hoàn toàn lạnh xuống, trong mắt không có nửa điểm độ ấm.

“ Ngươi không phải đã sớm đuổi nàng ra Loan gia sao? Còn nhắc tới nàng làm gì?”

“Ta…..” Loan ba ba tựa hồ cũng ý thức được chính mình nói cái gì, sắc mặt càng thêm khó coi.

“Nghỉ đi cho khoẻ, chừng này tuổi còn mù quáng gây chuyện, ta đi về.”

Loan Cẩn Thất xoay người ra chỗ khác, chỉ cảm thấy không khí trong phòng bệnh này làm người hít thở không thông.

Biết rõ trở về gặp lão già khẳng định sẽ làm tâm tình của mình không xong, nhưng nàng vẫn trở lại.

Kết quả….quả nhiên lão già này vẫn giống như trước đây ngoan cố không thay đổi.

“Ngươi đứng lại!”

Loan ba ba ở phía sau kêu, tự nhiên Loan Cẩn Thất làm bộ không nghe được cái gì.

“Ngươi có tin ta khoá toàn bộ thẻ của ngươi hay không?”

Bước chân Loan Cẩn Thất chợt ngừng, phụt cười một chút lên tiếng: “ Ông chủ Loan chỉ sợ là quý nhân hay quên, một năm rưỡi trước ngài đã khoá toàn bộ thẻ của ta.”

Nói ra sợ cũng không ai tin, Loan gia siêu cấp giàu, nhưng Loan Cẩn Thất lăn lộn trong giới giải trí không chỉ không nhận chút trợ giúp nào trong nhà, còn bị chèn ép thê thảm.

Cũng nhờ công phu của nàng tốt, cẩn trọng làm diễn thế võ thuật một năm, mới miễn cưỡng nhận được mấy vai.

Loan ba ba bị nàng cười làm cả người không được tự nhiên, xấu hổ ho khan một tiếng mới tiếp tục nói:“ Ta chỉ là muốn ngươi nhanh về nhà.”

“ Về nhà làm gì? Ngươi coi trọng nhất không phải tiền sao? Ngươi có thể đem chị ta đuổi ra cửa, vậy đối với ta cũng không cần nhẹ tay, để tiền dưỡng già cho ngươi đi!”

Loan Cẩn Thất nói xong cũng không cho Loan ba ba thời gian phản ứng liền ra phòng bệnh.

Đi ra một đoạn khoảng cách, nàng mới ngồi trên ghế ở hành lang bệnh viện, vùi mặt vào lòng bàn tay, bả vai run rẩy từng đợt, thoạt nhìn thế nhưng có vẻ yếu ớt.

Vừa rồi trong phòng bệnh, Bùi Ninh chỉ an tĩnh đứng một bên, hiện tại nhìn Loan Cẩn Thất nhịn không được lo lắng hỏi:“ A Thất, ngươi có khoẻ không?”

Loan Cẩn Thất không trả lời, bả vai lại run rẩy lợi hại hơn.

Một lát sau, nàng mới ngẩng đầu lên, mặt đầy vui vẻ.

“Tốt! Khá tốt! Trước kia ta đã sớm muốn khịa lão già. Rốt cuộc xả giận, quá sung sướng!”

Không chỉ có trên mặt, trong âm thanh đều lộ ra hưng phấn.

Bùi Ninh:…..

Loan Cẩn Thất người này năng lực tự điều tiết siêu tốt.

_

Trở lại khách sạn, Loan Cẩn Thất nhanh chóng tắm rửa, nằm trên giường chuẩn bị ngủ.

Kỳ thật nàng không vui vẻ như vậy.

Nghĩ đến chị gái, càng không vui vẻ nổi.

Lần này thật sự không vui, ăn rất nhiều đồ ăn ngon cũng không vui vẻ nổi.

Vậy chỉ có thể ngủ.

Loan Cẩn Thất đang mơ màng ngủ, nghe được tiếng đập cửa kịch liệt. Không, phải nói là tiếng phá cửa mới đúng.

Loan Cẩn Thất xoa xoa mắt do buồn ngủ mà mông lung, không muốn phản ứng tình huống bên ngoài. Trở mình muốn ngủ tiếp.

“Phanh phanh phanh ——”

“ Loan lão sư! Loan lão sư có bên trong không?”

Tiếng đập cửa rất cố chấp, giọng nữ kêu cửa cũng vẻ rất nôn nóng.

“Hả?”

Loan Cẩn Thât rốt cuộc không tình nguyện ngồi dậy, nghĩ có thể là người trong đoàn phim có việc tìm nàng, trả lời một tiếng “Ở” liền đứng dậy đi mở cửa.

Vửa mở cửa, Loan Cẩn Thất cả người ngây ngẩn.

Ngoài cửa phòng nàng bị rất nhiều người vây quanh, có cả trai lẫn gái, nhưng không có một người nàng quen biết.

Xác định những người này không phải phóng viên, chính mình cũng không có bản lĩnh mời gọi nhiều người như vậy đến chỗ này, Loan Cẩn Thất mới chần chờ mở miệng:”Xin hỏi…..”

Loan Cẩn Thất vừa mới mở miệng đã bị giọng nữ lúc nảy đánh gãy.

“Loan lão sư, nghe nói ngươi xuất thân là thế thân võ thuật, thân thủ rất tốt, có thể nhờ ngươi giúp một chút được không?”

Loan Cẩn Thất ngủ mơ màng, lúc này tuy rằng người nàng tỉnh nhưng đầu óc vẫn chưa hiểu rõ. Nàng thấy yêu cầu này có chút kỳ quái, lại thuận miệng hỏi:” Vội cái gì?”

“ Là Vũ Vũ! Vừa rồi ta đi tìm Vũ Vũ, gõ cửa nữa ngày không thấy động tĩnh gì, ta sợ nàng xảy ra chuyện cho nên mới nhờ….”

“Vũ Vũ? Ngươi nói là Hàn Vũ?”

--------------

Thất Thất: Hàn Vũ xảy ra chuyện? Mắc mớ gì đến tui!

A Ninh: có bản lĩnh ngươi đừng đi

Thất Thất: Không phải tui, chân có ý nghĩ của chính nó

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: