Bách Hợp Tiểu Thuyết

CHƯƠNG 6

360 0 0 0

Hàn Vũ xảy ra chuyện…..

Ý nghĩ thứ nhất hiện lên trong đầu Loan Cẩn Thất không phải là vui mừng khi người gặp hoạ mà là lo lắng.

Trong lòng Loan Cẩn Thất dâng lên một loại cảm giác cổ quái, lại bị chính nàng cố tình xem nhẹ.

“Đúng!”

Nữ nhân vừa mới nói chuyện gật đầu, biểu tình trên mặt càng thêm lo lắng.

Đám người cả trai lẫn gái phía sau nàng vẻ mặt cũng đều là lo lắng.

Loan Cẩn Thất nhướng mày, không hổ là Hàn Vũ! Ở đâu cũng được nhiều người thích cùng quan tâm!

Tuy rằng trong lòng có chút khó chịu, nhưng nàng vẫn mở miệng hỏi:” Các ngươi muốn ta giúp như thế nào?”

Lúc Loan Cẩn Thất nói lời này đã tuỳ tiện đóng cửa phòng, chuẩn bị đi hỗ trợ, rốt cuộc….nàng còn nợ Hàn Vũ một ân tình.

Thật không ngờ, cơ hội trả nợ nhân tình tới nhanh như vậy.

“Nghe nói công phu của Loan lão sư rất tốt, chúng ta muốn nhờ ngươi đá văng cửa phòng Hàn Vũ, ta rất lo lắng nàng gặp chuyện gì trong phòng.”

Loan Cẩn Thất:…..

Không phải chứ, nơi này nhiều người vây quanh như vậy, nam nhân cũng không ít, chuyện đá văng cửa này nhất định phải tìm nàng sao?

Chẳng lẽ thoạt nhìn nàng rất giống loại người một chân là có thể đá văng cửa hả?

Đừng nói…nàng đúng là người như vậy.

Nghĩ nghĩ, chỉ là công lao nhấc chân một cái là có thể trả nợ nhân tình cho Hàn Vũ, tựa hồ nàng không có lí do để cự tuyệt.

Loan Cẩn Thất đi theo đám người kia tới cửa phòng Hàn Vũ, đứng yên, nhấc chân, đá, thu chân, động tác liền mạch lưu loát, tiêu sái tự nhiên.

Đám người đi theo phía sau đều nín thở, khẩn trương nhìn chằm chằm cánh cửa bị đá.

Trong nhát mắt cửa bị đá văng, Loan Cẩn Thất lập tức ý thức được mọi chuyện không thích hợp.

Người trong phòng, đang tắm rửa….

Tất cả phòng tắm ở khách sạn này đều là pha lê trong suốt, mà phía sau mình hiện tại có một đám người đang đứng.

Động tác của Loan Cẩn Thất so đầu óc càng nhanh, nàng nhanh chóng lắc người vào phòng, sau đó “ Phanh” một tiếng đóng cửa lại, dùng lưng của mình chống cửa, ngăn cách tầm mắt của đám người bên ngoài.

Trong nháy mắt kia, kỳ thật nàng không nghĩ quá nhiều, chỉ cảm thấy nếu Hàn Vũ đang tắm rửa bị người nhìn thấy….

Hậu quả nhất định thực nghiêm trọng, đặc biệt là còn ở trong giới giải trí.

Kỳ thất Loan Cẩn Thất vừa mới tỉnh ngủ đầu óc không minh mẫn, vừa rồi hành vi không sai biệt đều xuất phát từ bản năng, nàng còn chưa làm rõ ràng tình huống là như thế nào….Hàn Vũ không phải có nhân duyên rất tốt hả? Vì cái gì thoạt nhìn lúc này giống như bẫy rập chuyên môn nhắm vào nàng?

Loan Cẩn Thất còn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ, tiếng đóng cửa thật lớn của nàng cũng khiến Hàn Vũ đang tắm rửa chú ý. Dù tiếng nước lại lớn cũng không lấn át được động tĩnh này.

“Ai?”

Thanh âm của Hàn Vũ vẫn mềm nhẹ như vậy, chỉ là giờ phút này có thêm chút cảnh giác cùng lạnh lẽo.

Nàng vừa mở miệng nói chuyện đồng thời tiếng nước trong phòng tắm cũng dừng lại.

Trong nháy mắt, Loan Cẩn Thất trở nên xấu hổ cực kỳ.

Nàng muốn giải thích nhưng chính nàng hiện tại cũng chưa rõ ràng tình huống như thế nào..Miệng khép mở vài lần vẫn không biết nên giải thích như thế nào.

Loan Cẩn Thất bực bội gãi gãi đầu tóc, cảm thấy đại khái là mình bị người khác tính kế.

Thiếu chút nữa trở thành đồng loã giúp những người đó hại Hàn Vũ.

Dù Loan Cẩn Thất không quá thích Hàn Vũ cũng khinh thường dùng loại thủ đoạn này đi hại người khác.

Đều là con gái dùng cách này quá mức ác độc.

“Là ta….”

Nghẹn nửa ngày Loan Cẩn Thất nói ra được hai chữ.

“Loan lão sư?”

Trong thanh âm của Hàn Vũ vui mừng so với kinh ngạc càng nhiều.

Nghe thânh âm của Hàn Vũ, Loan Cẩn Thất nhìn qua lại lập tức xấu hổ chuyển đầu sang chỗ khác.

Phòng tắm làm bằng pha lê trong suốt, vừa mới Hàn Vũ đang tắm, có sương mù che lấp nên không cảm thấy gì. Giờ phút này, Hàn Vũ đóng vòi sen lại, phòng tắm pha lê dần dần tan sương mù, dáng người quyến rũ của Hàn Vũ cũng dần dần hiện lên rõ ràng.

“Khụ khụ, ngươi…mặc quần áo đi.”

Loan Cẩn Thất có vẻ không được tự nhiên, kỳ thực đều là con gái, Hàn Vũ có cái gì nàng cũng có, vì cái gì nàng lại không dám nhìn Hàn Vũ?

Nghĩ như vậy, Loan Cẩn Thất giống như giận dỗi xoay đầu lại, Hàn Vũ đã không còn ở trong phòng tắm.

Ể? Người đâu rồi?

“Loan lão sư đang tìm ta à?”

Nghe được thanh âm mềm mềm bên tai, Loan Cẩn Thất cả kinh ngã người về một bên. Hàn Vũ mới vừa rồi còn ở trong phòng tắm, bỗng nhiên xuất hiện bên người nàng, còn nói chuyện bên tai nàng……Thậm chí nàng có thể cảm giác được nhiệt lượng do mới tắm xong toả ra trên người nàng.

Tầm mắt Loan Cẩn Thất rơi xuống thân thể Hàn Vũ, mới phát hiện người này chỉ bọc khăn tắm, cổ thon dài cùng xương quai xanh mê người thoải mái hào phóng triển lãm trước mắt mình.

Loan Cẩn Thất không tự giác được mà nuốt một ngụm nước miếng, vệt ửng hồng nhanh chóng bò lên mặt, ánh mặt bắt đầu nhìn loạn khắp nơi lại không dám nhìn thẳng phía trước, muốn mở miệng nói chuyện lại cảm thấy miệng khô lưỡi khô.

Loan Cẩn Thất cảm thấy bản thân rất không thích hợp!

Nhưng Hàn Vũ thực sự quá đẹp.

Là loại vẻ đẹp dù là con gái cũng sẽ bị rung động.

Tiếp xúc gần gũi càng cảm thấy da thịt tinh tế, sắc đẹp có tính công kích gấp bội.

Chẳng sợ Loan Cẩn Thất cố tình không nhìn nàng, mùi hương do vừa tắm xong trên người người nọ cũng đã kích thích cảm quan của Loan Cẩn Thất.

Loan Cẩn Thất luôn cảm thấy lá gan của mình rất lớn, giờ khắc này nàng lại lúng túng.

Không tự giác được mà lui về sau hai bước, sau đó phát hiện sau lưng chính là cửa, nàng đang dựa trên cửa, không thể lui được nữa.

----------

Loan- túng túng- Cẩn Thất: Ngươi không được lại đây.JPG.

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: