Bách Hợp Tiểu Thuyết

CHƯƠNG 8

424 0 0 0

Loan Cẩn Thất cùng Hàn Vũ trao đổi bằng mắt, hai người từ ánh mắt đối phương xem hiểu được một loại thâm ý nào đó.

Sau đó, Hàn Vũ nhanh chóng nằm trở lại trên giường.

Loan Cẩn Thất treo lại tươi cười trên mặt, chuẩn bị mở cửa.

Không nói một câu dư thừa, hai người lại vô cùng ăn ý.

Loan Cẩn Thất đột nhiên kéo cửa, đám người bám trên cửa đều ngã lảo đảo, giống như sủi cảo bị ném một đám ngã văng vào phòng.

Vừa mới một đám đẩy cửa lại không đẩy ra cánh cửa vốn đã bị Loan Cẩn Thất đá hư.

Hiện tại nhiều người như vậy ngã ra đất, Loan Cẩn Thất gần như chỉ dùng một bàn tay ấn người trên cùng, bọn họ thế nhưng một người đều không đứng dậy được.

“Ai nha, các ngươi sao lại thế này?”

Loan Cẩn Thất cười tủm tỉm nhìn mọi người, làm người khác không cảm giác được chút ác ý nào trên người nàng.

Tay nàng phảng phất chỉ là tuỳ ý đặt.

“Chúng ta…..chúng ta lo lắng…Vũ Vũ….”

Một câu đơn giản, nữ nhân lại nói như thể muốn tắt thở, rốt cuộc nàng là người bị đè dưới cùng.

Loan Cẩn Thất nhận ra nữ nhân này, chính là người đứng ở vị trí thứ nhất tự nhận là bạn tốt của Hàn Vũ.

Khoé mắt quét đến góc ngoài, quả nhiên có phóng viên giải trí chờ ở chỗ kia.

Xem ra kế hoạch ban đầu của những người này chính là đợi lúc nàng đá văng cửa, một đám người vọt vào phòng, phóng viên giải trí nhân lúc rối loạn chụp hình Hàn Vũ đang tắm….

Hiện tại, hình ảnh Hàn Vũ đang tắm tất nhiên là không chụp được.

Nhưng nếu phóng viên giải trí đã tới, khẳng định là muốn bắt được tin tức, Loan Cẩn Thất quyết định làm người tốt đưa một tin mới cho bọn họ, ví dụ như…. nhóm người như trò hề này. Dù sao sở trường của phóng viên là xem hình bịa chuyện.

Loan Cẩn Thất không hề có ý tứ lấy tay ra để đám người này đứng lên, ánh mắt nàng quét từ trên xuống dưới, cuối cùng rơi xuống người nữ nhân bị đè dưới cùng, nàng cười cong mắt, thanh âm so ngày thường càng thêm ôn hoà:” Ta vừa mới giao lưu với Hàn lão sư một chút…”

Hàn Vũ đúng lúc tiếp lời:” Diệp Đông Mộng, nghe nói ngươi lo lắng cho ta?”

Thanh âm của Hàn Vũ vẫn mềm nhẹ, lại vô cớ làm người cảm giác được một tia nguy hiểm.

Làm một diễn viên có tu dưỡng tính chuyên nghiệp cực cao, trong thời gian nói mấy câu Hàn Vũ đã ở trong chăn thay xong quần áo. Giờ phút này nàng đi tới cạnh cửa, nhìn từ trên cao xuống nhóm người này, phảng phất như đang xem một đám vai hề.

Ánh mắt Diệp Đông Mộng tránh né không dám nhìn Hàn Vũ, lời nàng nói tự nhiên là một câu nói dối cấp thấp, nhưng nếu có thể chụp được ảnh nude của Hàn Vũ, kéo Hàn Vũ từ thần đàn xuống thì tự nhiên không cần sợ đối mặt với Hàn Vũ, lúc ấy Hàn Vũ chỉ sợ ốc còn không mang nổi mình, nhưng mà hiện tại……

Diệp Đông Mộng oán hận trừng mắt nhìn Loan Cẩn Thất, nàng chỉ nghe nói Loan Cẩn Thất là kẻ ngốc, không nghĩ tới nàng là loại người chuyện không cần động não cũng không làm xong.

Loan Cẩn Thất:………

Sao nàng lại cảm thấy chính mình vừa mới bị xem thưòng nhỉ?

Từ trước đến nay Loan Cẩn Thất là người hay mang thù, giờ phút này sổ con không có sẵn trong tay, chỉ có thể báo thù ngay lúc này.

Tay nàng dùng lực một chút, mấy người chồng lên nhau đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết, cảm giác bọn họ đều hộc máu.

Đây là nội lực trong truyền thuyết sao? Nhất định đúng rồi!

“Không cần kêu bậy nha, nơi này còn đang ở chỗ công cộng, nếu quấy rầy đến người khác sợ là sẽ bị chú cảnh sát mang đi đó.”

Thanh âm nói chuyện của Hàn Vũ như cũ mềm nhẹ, nhưng những người này biết nàng nói bị cảnh sát mang đi tuyệt đối không phải hù doạ. Cả đám không dám lên tiếng.

Đương nhiên, so với bị Loan Cẩn Thất ấn dưới tay, không bằng bị chú cảnh sát mang đi còn tốt hơn….Rốt cuộc chuyện này không có chứng cứ, dù bị bắt vào cục cảnh sát thì rất nhanh có thể ra ngoài. Nhưng hiện tại thống khổ mà Loan Cẩn Thất tạo thành cho bọn họ là chân thật.

Cố tình chuyện này có người theo dõi, Loan Cẩn Thất không đánh bọn họ. Chuyện này làm sao nói rõ lí lẽ?

Loan Cẩn Thất chờ phóng viên chụp xong, chính mình cũng chơi đủ rồi mới buông tay, thế nhưng Hàn Vũ cũng không truy vấn chuyện này không buông, nhưng trước khi Diệp Đông Mộng rời đi, Hàn Vũ nhẹ nhàng nói một câu bên tai nàng:

“Buộc chặc ta làm lăng xê có vui vẻ không?”

“Ngươi….”

Diệp Đông Mộng còn muốn nói gì đó nhưng Hàn Vũ đã kéo Loan Cẩn Thất tránh ra.

Nhìn bóng dáng Hàn Vũ, Diệp Đông Mộng không lí do cảm thấy có chút lạnh. Nàng luôn cho rằng Hàn Vũ tốt tính, còn rất ngu xuẩn, chính mình chỉ đối tốt với nàng một chút, Hàn Vũ liền xem nàng như bạn tốt. Thật…là như vậy sao?

Diệp Đông Mộng có chút sợ Hàn Vũ trả thù, rốt cuộc địa vị của Hàn Vũ trong giới giải trí nàng không thể so sánh, nhưng ngẫm lại Hàn Vũ không có chứng cứ, dù hoài nghi nàng cũng không thể làm gì nàng.

Nghĩ vậy nàng lại có vài phần tự tin.

Một ngày nào đó nàng sẽ đạp Hàn Vũ dưới chân.

-

“Ai, ngươi kéo ta làm cái gì?”

Loan Cẩn Thất không được tự nhiên giật giật cánh tay, nàng cảm thấy Hàn Vũ tính tự quen thuộc có chút quá mức, đặc biệt là thời điểm đối mặt với mình luôn rất nhiệt tình.

Loan Cẩn Thất giật cánh tay cũng không dùng sức, nàng biết sức lực của mình lớn bao nhiêu, nếu thật sự dùng sức, phỏng chừng cánh tay của Hàn Vũ phải báo hỏng.

Nhưng rõ ràng nàng chưa dùng sức, lại nghe được thanh âm Hàn Vũ màng theo tiếng khóc nức nở:” Ta,ta…..”

Loan Cẩn Thất dừng chân lại, như thế nào khóc rồi?

Chính mình cũng không khi dễ nàng mà?

“Ngươi khóc hả?”

“Không.” Hàn Vũ ngẩng đầu nhìn Loan Cẩn Thất, hốc mắt nàng hồng hồng giống như một bé thỏ con bị uỷ khuất.

Không khóc nhưng bộ dáng như cô vợ nhỏ thế này, Loan Cẩn Thất cảm thấy còn không bằng nàng khóc ra.

“Nhất định là do ta không tốt, ta xem nàng như bạn bè, không nghĩ tới, không nghĩ tới nàng lại tính kế ta như vậy….”

Lúc Hàn Vũ nói lời này càng uỷ khuất, Loan Cẩn Thất chỉ thấy bực bội thêm.

“Cái gì mà do ngươi không tốt, lại không phải ngươi bẫy nàng! Loại người này xứng làm bạn của ngươi sao?”

Thái độ Loan Cẩn Thất hung ác nhưng lại không có ý tứ đem tay rút ra.

“Ngươi thực sự cho rằng như vậy sao? Vậy ngươi nguyện ý làm bạn của ta không?”

Ánh mặt Hàn Vũ nhìn Loan Cẩn Thất sáng ngời đến mức doạ người.

“Ta….” Loan Cẩn Thất thiếu chút nữa nhanh miệng đáp ứng, bỗng nhiên nhớ tới nàng vẫn luôn muốn cách xa Hàn Vũ một chút, hiện tại sao lại muốn đáp ứng làm bạn nàng?

Nghĩ như vậy, nàng lộ ra một cái tươi cười giả dối: “ Bạn bè Hàn lão sư nhiều như vậy, cũng không thiếu một người như ta ha?”

Hãn Vũ như cũ nhìn chằm chằng Loan Cẩn Thất, trong ánh mắt xuất hiện thất vọng thật lớn, một bộ biểu tình “ Ta liền biết sẽ như thế này”.

“ Ta không có bạn…”

Thanh âm của Hàn Vũ mang theo một ít khổ sở:” Trong giới giải trí làm gì có chuyện có nhiều ít bạn bè thật lòng? Ngươi xem hoàn cảnh hiện tại của ta, bất quá là bề ngoài mà thôi.”

Hàn Vũ gãi đúng chỗ ngứa mà dừng đề tài này, để lại Loan Cẩn Thất chậm rãi suy tư ý tứ trong lời của nàng, sau đó kéo Loan Cẩn Thất cùng nàng đi đổi phòng. Căn phòng kia nàng không ở được nữa, cửa đều hỏng rồi, tự nhiên là phải đổi.

Mà Loan Cẩn Thất làm người gây hoạ, cửa là do nàng đá, nàng cũng phải đi theo chịu trách nhiệm.

Lúc bồi thường tiền, Loan Cẩn Thất đau người từng đợt, từ lúc lão già ngừng toàn bộ thẻ của nàng, nàng từ một người tiêu xài hoang phí phá gia chi nữ thành người làm công sinh hoạt keo kiệt bủn xỉn, tay đưa thẻ lương cho giám đốc khách sạn nhưng đợi nửa ngày cũng chưa buông ra.

“Loan tiểu thư?” Giám đốc khách sạn lộ ra nụ cười xấu hổ mà không mất lễ phép, tay nắm thẻ càng thêm dùng sức.

“Cầm đi quẹt đi, đừng khách khí!”

Loan Cẩn Thất nói ra hào khí can vân, tay lại không có chút ý tứ muốn buông ra.

Nàng không buông tay, giám đốc khách sạn tự nhiên là dùng hết sức cũng không có biện pháp rút ra thẻ từ trong tay nàng.

“Quẹt thẻ của ta đi.” Hàn Vũ săn sóc đưa ra thẻ của mình.

Giám đốc khách sạn vừa chuẩn bị buông tay đi nhận thẻ Hàn Vũ, không ngờ tới Loan Cẩn Thất buông tay nhanh hơn.

“Không được! Quẹt của ta!” Chính mình đá cửa, khóc rưng rưng cũng phải quẹt thẻ của mình.

Giám đốc khách sạn:….

Vừa nảy hai người đều dùng sức, đặc biệt là giám đốc khách sạn, vì rút ra thẻ từ trong tay Loan Cẩn Thất mà hắn dùng hết toàn lực, giờ phút này Loan Cẩn Thất vừa buông tay hắn liền trực tiếp ngã tạo ra tiếng phịch thật lớn.

“……”

Hiện trường vô cùng xấu hổ.

-----------

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: