Bách Hợp Tiểu Thuyết

Mỹ nhân cách vách quá đỗi thân thiện

382 0 4 0

Hành Cuốn chịu không nổi nữa, đi ra ban công nằm, không muốn nghe sự tra tấn ngọt ngào của chủ nó nữa.

Nàng không biết cô ấy thích ăn món Trung hay Tây, đành phải nấu món Trung, sau này sẽ hỏi.

Đẹo tạp dề vào, mở tủ lạnh ra, đem nguyên liệu ra ngoài. Sau khi sơ chế, Triệu Tiểu Đường nhìn thời gian, nhanh chóng nấu ăn.

Bếp của Triệu Tiểu Đường chia ra khu làm bánh là khu dùng nấu ăn. Triệu Tiểu Đường tay xé bị bột mì ra, bắt đầu đánh trứng. Dùng khay lấy bột mịn, tiếng máy đánh trứng vang lên. Loay hoay một lúc lâu, một chiếc bánh chiffon đã hoàn thành. Tiếng lò nướng vừa kêu, mang bao tay vào, lấy mẻ bánh từ bên trong ra, bắt đầu trang trí kem tươi.

Đem bánh bỏ vào ngăn mát cho kem không bị tan chảy, Triệu Tiểu Đường liền bắt tay vào nấu thức ăn. Trước hết nàng nấu cơm đã. Lấy ra gạo thơm, sau khi vo liền đổ vào trong nồi, canh chuẩn nước rồi bật nút nấu.

Dùng nước ấm ngâm miến mười lăm phút, cắt bỏ chân và càng tôm, xẻ dọc một đường trên lưng, lấy chỉ tôm vứt đi. Đè con tôm xuống, dùng đầu dao bằm thịt trên thân, xếp đều tôm lên dĩa. Băm một củ tỏi, bỏ chút muối, xì dầu, giấm, dầu hoa tiêu, dầu mè và đường trộn lên.

Sau khi vớt miến ra liền cuộn tròn vào đĩa lớn, xếp xoay tròn những con tôm, dùng muôi múc tỏi băm đã trộn phủ lên đều phần thịt của tôm. Hấp lửa nhỏ mười phút. Trong lúc đó, băm ớt hành và gừng. Đợi tôm chín liền rắc hành và ớt lên, bỏ gừng khử mùi dầu, rưới dầu nóng lên trên. Lấy một quả dâu tỉa thành một chú chim để lên đỉnh đầu. Hoàn thành món tôm hoa khai phú quý.

Con dao của Triệu Tiểu Đường vừa đi chính xác vừa chuẩn, đem thịt bò cắt lắt rồi băm nhỏ. Bỏ vào trong chảo dầu đã nóng xào lên, bỏ đậu biện tương vào, gừng tỏi và hoa tiêu, sau đó cho chút nước lạnh vào. Cắt nhỏ đậu hũ non, cho chút muối và nước bột năng vào cho sánh nước. Đợi đậu phủ lên ánh đỏ tắt bếp, thêm bột hoa tiêu cùng hành lá lên trên mặt. Mùi thơm của đậu phụ Ma Bà lan tỏa khắp phòng.

Cắt ớt chuông vàng và xanh thành từng khối vuông, hành tây và thơm. Thái lát thịt nạc dăm bỏ vào trong bát, một chút tiêu xay cùng xì dầu và dầu mè rưới lên trên mặt thịt heo hồng hào trộn nhẹ, thêm một quả trứng gà trộn đều lên. Trộn dấm trắng, nước tương, đường nâu và tương cà trộn lại. Phủ một lớp bột năng lên từng miếng thịt. Cho vào chảo chiên hành và ớt, đến khi thơm và ngả màu vớt ra. Bỏ một vài gát gừng cho thơm rồi vớt ra, bỏ từng miếng thịt vào chiên vàng đều. Phi thơm hai tép tỏi và rễ ngò, liền đổ nước sốt vào nấu sôi rồi cho thịt đã chiên trộn đều lên. Khi màu vàng của thịt bắt đầu thấm đỏ rượu vang của sốt, liền đỏ hành và ớt chuông vào, trộn đều rồi vớt ra đĩa. Thêm rau thơm đẹp mắt, chút trắng của mè càng tôn lên ánh đỏ vàng đượm nồng.

"Nấu thêm chút canh đi!" Triệu Tiểu Đường lẩm bẩm.

Tay cũng nhanh nhẹn cắt hành, gừng, tỏi bỏ vào chảo dầu đang nóng, bỏ thêm ớt khô vào, đảo một cái liền bỏ thịt dê cắt khối đã luộc vào. Sau đó bỏ tiếp cà rốt và khoai tây cắt khối. Xào lửa lớn đến khi đổi màu, thêm nước tương cùng dầu hào vào. Sau đó bỏ vào nồi đất hầm. Một tiếng sau đã xong thịt dê hầm củ.

Tất cả đã xong, Triệu Tiểu Đường liền đi tắm một hồi, sau đó gõ cửa nhà đối diện, không đến hồi gõ thứ ba, Ngu Thư Hân đã mở cửa.

"Em nấu xong rồi, chị có thể qua ăn được rồi." Triệu Tiểu Đường nhìn dung nhan trước mắt, tim đập nhanh hơn.

Ngu Thư Hân vừa mới sấy tóc xong, không nghĩ Triệu Tiểu Đường nấu ăn nhanh như vậy, cô nghĩ phải tầm hai ba tiếng. Nhưng chỉ mới một tiếng rưỡi đã xong nên cô chỉ mới tắm xong, vẫn còn mang đồ ngủ.

Nhìn lên người trước mặt cũng vừa tắm xong, tóc còn ẩm hơi nước. Thật đáng yêu!

"Đợi chị thay đồ lịch sự chút đã." Ngu Thư Hân vừa nói vừa quay đi. Cánh tay bị bắt lấy, có chút thắc mắc nhìn người kia.

Triệu Tiểu Đường run rẩy thả tay ra, có chút lắp bắp: "À, không. Chị không cần thay đâu. Đều là nữ cả, không cần câu nệ."

Nếu người ta không để ý cô cũng không thay làm gì, mắc công chút nữa về phải đổi lại.

Đây là lần thứ hai Ngu Thư Hân bước vào căn phòng này, chỉ mới cách nhau chưa đầy hai tiếng.

Triệu Tiểu Đường đưa cô ấy đến bên bàn ăn, tất cả mọi thứ đều đã chuẩn bị, từ món ăn đến nước.

"Không biết chị muốn uống gì nên tôi chuẩn bị một ít nước chanh tráng miệng."

"Không cần cầu kỳ quá đâu. Em nấu hết những món này sao?"

Nhìn bàn ăn hoành tráng trước mặt, có chút bất ngờ. Không ngờ em ấy nấu ăn tốt như vậy, không bù như cô, chỉ tạm ăn được.

"Chỉ có em với chị, có phải quá nhiều hay không?" Ngu Thư Hân chậc chậc nhìn mỹ vị trước mắt, bụng cũng có chút đói rồi.

"Không nhiều. Vì trong nhà chỉ còn bấy nhiêu nguyên liệu, lần sau sẽ đãi chị hoành tráng hơn."

Lần sau ư. Em gái này thật kỳ lạ. Có phải quá nhiệt tình với người lạ như cô rồi không? Cũng không để tâm nhiều, dù sao cũng là người ta mời, lần sau mời lại là được.

Ngu Thư Hân liền ngồi xuống, bắt đầu ăn.

"Chị nếm thử, xem món em nấu có được không?" Triệu Tiểu Đường lấy cơm cho Ngu Thư Hân, ánh mắt hồ hởi như cún nhỏ muốn được khen hỏi han.

Ngu Thư Hân mỗi món thử một ít, đều rất vừa miệng. Gật gù khen ngon. Triệu Tiểu Đường được khen, cười rạng rỡ.

Mặc dù không hiểu người kia vì sao mỗi lần cô khen đều vui mừng đến thế, nhưng cảm giác không khí của cả hai cũng trở nên mềm mại hơn. Vừa ăn vừa nói chuyện, Ngu Thư Hân cảm thấy, đây là bữa ăn thoải mái nhất trong năm năm qua của cô. Người trước mắt, rất hợp với cô, quan niệm nhân sinh của cô và em giống nhau, em ấy cũng có những suy nghĩ táo bạo cô chưa từng nghĩ đến. Nó giống như việc cô giữ quá lâu phong cách đó, mãi không đi lên được. Có lẽ, nhờ em ấy mà cô đã có suy nghĩ khác. Có thể khiến cô bức phá hơn, thoát khỏi cái vỏ bọc bên ngoài ấy.

Càng nói chuyện, lại càng thấy khẩu vị của cả hai đều rất hợp nhau, cô không chỉ thưởng thức gu thẩm mỹ của em ấy, mà còn cách nói chuyện cũng rất lưu loát, khá hài hước, giọng nói du dương trầm ấm như nghệ sĩ đang truyền đến thính giả tâm tư tình cả của mình, rất hay, rất có tính thưởng thức.

Bữa tối vừa xong, Triệu Tiểu Đường cũng không ngại để Ngu Thư Hân cùng mình rửa bát, có thể gần gũi chị ấy được lúc nào hay lúc đó. Cả hai rửa lại tay, Triệu Tiểu Đường lấy khăn khô lau tay cho Ngu Thư Hân, mặc dù cũng ngại ngùng, nhưng luyến tiếc cảm giác ấm áp ở lòng bàn tay.

Ngu Thư Hân vẫn để yên cho Triệu Tiểu Đường lau. Đưa Ngu Thư Hân đến bên bàn, đem bánh ngọt mình chuẩn bị sẵn ra, pha một bình trà. Mở ti vi lên, chọn bừa một bộ phim nào đó.

"Em còn làm cả bánh ngọt nữa hả?" Ngu Thư Hân nhìn chiếc bánh hoàn hảo trước mắt. Chỉ có người đặt tâm tư, mới có thể tỉ mỉ như vậy.

"Vâng, em cũng biết sơ vài món bánh, chị ăn thử đi." Triệu Tiểu Đường cắt một miếng bánh nhỏ, đưa cho Ngu Thư Hân.

Nhìn chiếc bánh hoàn hảo, Ngu Thư Hân có chút không nỡ ăn. Nhưng khi bị Triệu Tiểu Đường cắt đi, tiếc nuối cũng mất, bánh dù đẹp mấy cũng phải ăn thôi.

Nhân bánh không chỉ thơm mà còn rất nhẹ nhàng với lòng trắng trứng đánh bông, đường và bột mì. Bề mặt bánh là lớp kem tươi có độ bông xốp hấp dẫn.

"Rất ngon, tên nó là gì?" Ngu Thư Hân môi đỏ liếm kem còn sót lại trên miệng. Triệu Tiểu Đường nhìn đôi môi đỏ mọng, nuốt ực một cái. May mắn tiếng ti vi phát ra đè mất âm thanh xấu hổ này.

"Là Angel food cake."

Chiếc bánh dành cho thiên thần. Chị chính là thiên thần của em.

Triệu Tiểu Đường mơ màng nhớ đến cơn mưa năm ấy. Ngu Thư Hân trông thấy nàng đứng đợi dưới tán cây. Đã đi cùng bạn của cô ấy, đưa một chiếc ô kẻ sọc đến trước mặt nàng. Âm thanh như lời mời gọi bữa tiệc bắt đầu của thiên thần: "Em cầm lấy đi, mưa ướt gần hết áo em rồi kìa." Còn ấm áp cởi chiếc áo khoát trên người choàng lên vai nàng.

Chỉ là, những ký ức nhỏ vụn ấy. Chỉ có mỗi nàng nhớ.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: