Bách Hợp Tiểu Thuyết

Phi thường ấn tượng

449 0 4 0

Một cô bé trẻ trung với đồng phục trắng đen kết hợp đem một bình trà phổ thông đến đặt trên bàn, cùng đó gửi cho hai cô menu.

Một bản menu alacarte chuẩn Châu Âu và một menu scrapbook.

Ngu Thư Hân rất thích kiểu menu này, ấn tượng với quán cũng tăng thêm một ít.

Cả hai gọi xong hai phần trà và bánh ngọt. Trong lúc đợi phục vụ chuẩn bị. Trương Nhu sau khi tự rót trà cho mình và Ngu Thư Hân, nhỏ giọng thì thầm.

"Quán này mới mở cách đây không lâu. Rất đông. Tất cả nhân viên công ty chúng ta đều kiểm nghiệm thử bánh ở đây cả rồi, phản hồi là rất ngon. Em ăn sẽ biết. Hơn nữa, đặc biệt nhất là bà chủ, tuyệt đối là một mỹ nhân khuynh nước khuynh thành."

"Có gì hay ho đâu chứ!" Ngu Thư Hân nghe Trương tỷ khen tới tấp trước mặt mình, lòng có chút chua. Giọng ấm ức chê bai.

Trương tỷ nhìn cô nương trước mặt, cũng chỉ có thể cười haha: "Thư Hân, không phải em cũng rất ưng ý sao? Lừa dối lòng mình làm gì?"

Lườm mắt nhìn Trương tỷ đang cười vào mặt cô. Quả thật quá trà này, ấn tượng rất tốt. Còn chủ quán trà, cô cũng rất tò mò. Chút nữa hỏi bé phục vụ thử xem. Muốn xem vị lão bản kia có đẹp như lan truyền. Người để Trương tỷ khen, cũng không phải tầm thường.

Trương Nhu dù đã ăn ở đây rất nhiều lần, nhưng không bao giờ ngán. Mỗi lần đều thấy quán này có chút thay đổi nho nhỏ, rất hợp ý khách hàng.

"Thư Hân, em đánh giá quán này bao nhiêu điểm?"

Trương Nhu quả thật muốn nghe ý kiến của Ngu Thư Hân, gu thẩm mỹ của em ấy rất tốt. Lại nói thêm một câu: "Nói nhỏ thôi, đừng to quá."

Ngu Thư Hân liếc người kia, việc gì phải nói nhỏ chứ.

Cũng không trách Trương Nhu. Có lần cô dắt Ngu Thư Hân đi ăn tối ở phố ăn chơi sầm uất, vô một quán ăn khá hot trên mạng. Thức ăn cũng ổn, nhưng ánh sáng cùng cách phục vụ không được tốt lắm. Đến bây giờ cô vẫn còn nhớ hành động điên rồ của Ngu Thư Hân. Cô ấy khi thanh toán liền đứng góp ý với chủ quán về việc ánh sáng không đủ để chụp những bức ảnh đẹp, backgound cũng không đặc biệt, nhân viên bưng món bỏ hẳn đầu ngón tay vào trong nồi đất. Nhìn nhân viên pha chế chạy đi chạy lại lung tung ở quầy bar lấy cái này cái nọ...Xổ hết một tràng, mặt ông chủ đỏ bừng như muốn giết người. Trương Nhu chỉ còn cách kéo Ngu Thư Hân chạy.

Lần này, không phải một nơi tạp nham như trước, tâm tình Ngu Thư Hân cũng khá tốt, Trương Nhu lại thất thích quán trà này. Thật muốn biết em ấy đánh giá tốt hay không?

"Tốt. Nếu chỉ nhìn qua bên ngoài, thì quán trà này khá tốt. Ngon hay không thì ăn xong mới biết được. Nhưng không phải ai cũng phải nhìn bề ngoài trước hay sao? Chất lượng không cần biết, chỉ cần thu hút được bên ngoài sẽ hơn hẳn đối thủ cạnh tranh. Còn muốn giữ khách hàng, phải có cái "chất" cùng chiến lược riêng. Dù đẹp cỡ nào chụp hoài cũng chán."

Trương Nhu gật đầu, em ấy nói đều đúng.

"Thực ra em rất thích phong cách này, tone màu khiến cơn mệt mỏi trong công việc mà vui tươi hẳn lên. Màu trắng của tuyết màu xanh nhạt bầu trời tạo sự cơi nới về chiều cao, tăng khả năng tương phản ánh sáng. Chị nhìn tấm thảm trải sàn kia xem. Người Viking sử dụng những tấm thảm trải sàn sáng màu, có họa tiết đơn giản nhằm làm nổi bật lên đồ nội thất đặt trên mà khiến không gian không bị rối mắt."

Trương Nhu nhìn về phía Ngu Thư Hân chỉ, vẫn chăm chú nghe, không cắt lời Ngu Thư Hân.

"Menu trang trí đơn giản mà sang trọng. Chất da bên ngoài menu không để khách cần trơn trượt, rất chắc tay, tông màu cũng không cảm thấy bẩn. Em quan sát kỹ rồi, menu không dính bụi. Phân thành hai phần nước và bánh. Nước thì chủ yếu vẫn là trà hoa, có cà phê nhưng khá ít, chủ yếu là Espresso và Americano. Bánh cũng đa dạng nhưng chủ yếu vẫn làm bánh Âu. Hoa văn không quá cầu kỳ, phân bố hợp lý, phông chữ hơi hướng cổ, không có dấu chân khó nhìn là được."

Ngu Thư Hân nhấp một ngụm trà, tiếp tục: "Những món có tên đặc biệt đều nằm ở vị trí bắt mắt, muốn chúng ta chú ý đến nó, giá cả hợp lý, không chênh lệch với giá của các quán em từng ăn. Điều em ưng ý nhất. Là menu scrapbook kia, là tự tay làm. Trong đó có hình ảnh những món best seller cùng những món mới, chữ viết trầm ổn, rất có tính cách. Nếu chị phân vân không biết chọn món nào, có thể tham khảo thêm mười món trong list best seller đó."

Ngu Thư Hân vừa nói vừa chậm rãi uống một ngụm trà. Từ lúc vào đến giờ vẫn chưa tìm thấy cái thể chê.

Nhân viên nữ lúc nãy đem trà và bánh ra. Ngu Thư Hân gọi một phần macaron, vì mới ăn cơm trưa xong nên cũng không muốn tăng thêm lượng đường.

Gật đầu cảm ơn. Đợi cô bé phục vụ rời đi. Ngu Thư Hân liếc nhìn đồng hồ trên tay. Năm phút. Vừa đủ thời gian đợi cho một khách ngồi lại như cô.

Dùng nĩa cắm vào thân bánh. Cả hai mặt đều nhau. Cắn một ngụm, bánh này có ganache bên trong rất mềm và mịn. Bánh mararon rất khó để làm hai mặt đều nhau, phải có dày dặn kinh nghiệm mới được, không phải tự nhiên nó cùng Croissant (bánh sừng bò) là một trong những món bánh phải thử khi đến Pháp. Ở Pháp, ta sẽ không bao giờ thấy một chiếc macaron bị nứt hoặc vỡ.

Gật đầu khen ngợi cùng âm thanh vui thích khi thưởng thức món ngon phát ra.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: