Bách Hợp Tiểu Thuyết

Trả lễ

424 0 3 0

Phim cũng đến lúc cao trào, nam nhân giam cần nữ chính vào căn phòng tối, một nữ sát thủ là thuộc hạ của nam nhân kia, cùng là người yêu thầm nam nhân ấy. Buổi tối canh nam chính đi công việc liền lẻn vào, hành hạ nữ chính.

"Ngươi mơ mới có được hắn." Nữ sát thủ lấy tay nắm chặt cằm của nữ chính đang yếu ớt trên giường.

"Thả ta ra." Nữ chính hất đầu, tránh khỏi sự dồn ép của nữ sát thủ. Nhìn đóa hoa trinh trắng trước mặt, không kìm nổi giận dữ, hôn lên đôi môi đang la hét kia.

Cả hai nhanh chóng chìm vào dục vọng, trên màn hình là một màn dây dưa, âm thành yêu mị phát ra.

"Cái này..." Triệu Tiểu Đường trừng mắt nhìn hình ảnh trước mắt, tiến độ quá nhanh đi. Nhìn sang Ngu Thư Hân, nhìn người nọ chẳng có biểu hiện gì, có chút mất mát, sợ cô ấy hiểu lầm liền nhanh tay lấy điều khiển tắt đi.

Ngu Thư Hân nhìn màn hình đã tắt, trong đầu vẫn còn đọng lại màn dây dưa của hai nữ nhân lúc nãy. Hiện tại phim kiểu này cũng được chiếu sao? Cũng không còn việc gì ở đây nữa, Ngu Thư Hân cũng ngỏ ý trở về, cũng đã muộn rồi.

Triệu Tiểu Đường lại nghĩ Ngu Thư Hân giận vì bộ phim lúc nãy, cũng chỉ biết im lặng, đồng ý cho cô ấy đi về.

Thu dọn dĩa bánh trên bàn, nhớ ra mình vẫn chưa nhắc chị ấy chấp nhận kết bạn. Thở dài một hơi, nhìn Hành Cuốn đã cuộn thành một vòng tròn ngủ trong ổ. Cảm thấy con đường theo đuổi chị ấy ngày càng xa vời.

Từ đó, mỗi ngày Triệu Tiểu Đường đều mời Ngu Thư Hân qua nhà mình ăn cơm. Ngu Thư Hân không đồng ý sẽ việc cớ nấu nhiều món mà đem một ít đồ ăn cho cô.

Ngu Thư Hân cũng đã chấp nhận kết bạn, điều đầu tiên Ngu Thư Hân nhắn chính là: "Cảm ơn bữa của em."

"Không có gì, rất hoan nghênh chị đến nhà em ăn." Triệu Tiểu Đường không quên mời mọc.

"Vậy phiền em lắm." Ngu Thư Hân vẫn từ chối.

"Không phiền, em sống một mình rất buồn, nấu vẫn bao nhiêu đó, có chị ăn cùng là tốt rồi."

Sau một hồi năm nỉ, rốt cuộc Ngu Thư Hân cũng đồng ý.

"Vậy tối mai em có rảnh không, chị muốn mời em đi ăn." Ngu Thư Hân sau bao ngày được ai kia mời ăn, ngại ngùng mời lại.

"Được a. Ở đâu vậy ạ?"

"Tối mấy giờ em ở nhà, chị định về nhà tắm rồi mới đi. Vậy bảy giờ đi, em lúc đó có rảnh không?"

Triệu Tiểu Đường gần đây vì nấu ăn cho Ngu Thư Hân cũng không về trễ nữa, tất cả ném cho Vũ Hi. Đi làm như giờ nhân viên văn phòng, tám giờ đi làm đến năm giờ chiều về.

"Em rảnh" Triệu Tiểu Đường nhanh chóng nhắn lại, sợ Ngu Thư Hân đổi ý. Không rảnh cũng sẽ rảnh.

"Vậy ngày mai chị gõ cửa nhà em rồi chúng ta cùng đi nhé!"

"Được ạ. Em chờ chị."

Ngu Thư Hân nhìn dòng chữ trước mắt, có chút cảm động. Đã lâu rồi, không ai nhắn câu này với cô đã. Không ngờ, người nói với cô câu này là một cô gái.

Tối hôm sau, Ngu Thư Hân thực sự qua gõ cửa nhà Triệu Tiểu Đường. Nhìn cô gái trước mắt ăn mặc lộng lẫy, lại nhìn đến mình, chẳng khác gì đi làm lắm. Người không biết sẽ tưởng Triệu Tiểu Đường em ấy đi xem mắt.

"Chị định mời em đi chợ đêm, em ăn mặc thế này, có chút không hợp lắm." Ngu Thư Hân cũng có chút bối rối, là do cô không báo địa điểm, khiến em ấy tốn công chuẩn bị,

Triệu Tiểu Đường ngớ ra, không ngại, vội vàng chạy vào thay một bộ đồ thoải mái hơn, tương đối trẻ trung. Cả hai người nhanh chóng đến địa điểm.

Tiếng còi xe, quán ăn kéo hàng dài đến không thấy rõ, xung quanh toàn là mùi thức ăn. Ngu Thư Hân kéo Triệu Tiểu Đường ăn từ hàng quán này đến hàng quán khác. Tay cầm kẹo hồ lô trên tay, lại kéo Triệu Tiểu Đường đến bên quầy tôm nướng.

"Em ăn không?" Ngu Thư Hân hỏi, nhìn con tôm được nướng vàng lấp lánh, có chút thèm thuồng.

Triệu Tiểu Đường nhìn cô ấy muốn ăn lại phải hỏi nàng. Nhẹ nhàng hỏi: "Chị muốn ăn sao?"

Ngu Thư Hân không ngại ngùng gật đầu.

"Cho con ba xâu." Triệu Tiểu Đường đặt tiền vào bên cạnh, cầm lấy ba xâu tôm nướng.

Triệu Tiểu Đường liền lau tay, bóc tôm nướng cho Ngu Thư Hân ăn. Ngu Thư Hân có chút kinh ngạc. Tại sao em ấy biết mình không thích bóc tôm.

"Em biết chị không thích bóc tôm?"

Triệu Tiểu Đường ngớ người. Là vì trước đây đi sau Ngu Thư Hân, tại nhà ăn rất ít khi thấy Ngu Thư Hân ăn tôm, đợi bạn cô ấy bóc bỏ vào giùm mới ăn. Lúc ấy quả thật nàng cũng muốn chạy tới bóc tôm giúp cô ấy.

"Em sợ tay chị dơ nên bóc cho chị luôn."

Ngu Thư Hân cũng không hoài nghi câu trả lời qua loa của Triệu Tiểu Đường.

Cùng nhau đi ăn, ngồi bên công viên uống nước. Chỉ không lâu sau, với sự nhiệt tình của Triệu Tiểu Đường cả hai nhanh chóng trở thành chị em tốt.

Ngu Thư Hân ngày nào sau bữa ăn đều ghé đến quán uống trà, bất giác, cũng nhận ra gần đây mình không còn uống cà phê nữa, trên người đều có cỗ hương trà như người kia.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: