-----------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
------------------------------------
Vào kì nghỉ lễ Phục Sinh, bởi vì nguyên do từ Hội Phượng Hoàng cũng như an toàn của Harry, nàng lại phải đến Hang Sóc ở. Ann giúp gia tộc xử lí công việc, bọn nàng thường tám chuyện, liên lạc qua điện thoaị, hoặc nhờ Makling gửi thư.
Tình hình của thế giới phép thuật nói chung hay Bộ nói riêng càng ngày càng tệ, số lần Hội Phượng Hoàng mở họp càng nhiều, xung quanh Hang Sóc được bố trí một lớp phòng ngự dày đặc kể từ khi Harry tới. Ngoài bồ ấy còn có cụ Dumbledore và một vị hội trưởng mới của Hội nàng đã nghe danh rất nhiều lần…Skool.
Nàng cùng những thành viên khác trong Hội đều rất tò mò, không biết người này có lai lịch gì, sao mà lại được cụ Dumbledore tin tưởng đến vậy. Nhưng nàng tin cụ, người là một nhà thông thái, nhà lãnh đạo tài tình, luôn khiến người khác có thể đặt cả sinh mệnh cho người, chỉ là nàng và mọi người tò mò về quá khứ của anh ấy một tí.
Ấn tượng đầu tiên của nàng là anh ấy thuộc kiểu người nghiêm túc, lạnh lùng. Nghe Fred và George kể lại thì thông minh là ấn tượng thứ hai. Một người ấm áp, tình cảm chính là ấn tượng thứ ba của nàng. Vì bảo vệ những người yêu quý mà lựa chọn chiến đấu, khi nói lời này anh ấy mỉm cười rất tươi, làm nàng nảy sinh một thiện cảm to lớn, quả nhiên cụ Dumbledore không chọn sai người.
Kì nghỉ lễ Phục Sinh kết thúc, trở về lại Hogwarts, đông tới xuân qua, tuy rằng thế giới phép thuật luôn xuất hiện những điềm báo xấu, nhưng ở Hogwarts vẫn rất yên bình.
Mà sự bình yên này chỉ là tạm thời.
Đây là lần đầu nàng thấy được bộ dáng đờ đẫn, xơ xác của Ann, buổi sáng hôm đó, năng lượng phép thuật của cô bị mất khống chế. Việc năng lượng mất khống chế chỉ thường xuất hiện ở các phù thủy nhỏ tuổi hoặc là người những phù thủy vị thành niên đã xảy ra biến đổi nội tâm thật lớn. Phần lớn thời điểm Ann luôn là người bình tĩnh, giỏi điều khiển cảm xúc, nhưng hôm đó ở nhà ăn cô đã mất khống chế hoàn toàn.
Ann ngồi đờ ra đó, ngày thương xước nhẹ một tí cô cũng sẽ lẩm bẩm nhỏ, bây giờ bà Pomfrey xử lí vết thương cho cô, cô vẫn không nói câu nào, chỉ bặm chặt môi. Nhìn Ann như vậy, trong lòng cô ngoại trừ lo lắng thì chính là đau lòng.
Jill ! Cái tên này không hề xa lạ, nàng biết kì nghỉ hè hằng năm hay những kì nghĩ lễ dài ngày, Ann đều sẽ hẹn cậu ấy đi chơi một lần, tuy chưa bao giờ gặp mặt nhưng nàng hiểu rõ tầm quan trọng của Jill với Ann. Nàng thừa nhận nàng từng ghen tị với Jill, biết được Ann có một người bạn dân Muggle thân thiết đến vậy, lại còn là con gái, nàng có hơi lo lắng. Nhưng nàng càng thêm cảm kích hơn, lúc Ann thật nhỏ bé, yếu ớt, tràn ngập cảm giác không an toàn, cậu ấy đã giúp đỡ cô, trao cho cô sự ấm áp.
Khi ôm chặt Ann, nàng mới cảm nhận được con người bề ngoài tỏ ra mạnh mẽ này yếu ớt đến nhường nào. Thế nên dù sau đó dì Diana và chú Eren lên tiếng, nàng cũng không định thoát khỏi cái ôm này, dù trước đó nàng không định công khai chuyện hai người quen nhau nhanh đến thế.
Điều nàng không ngờ tới nhất vào ngày hôm ấy là Ann sẽ khóc. Ann ôm nàng, nước mắt ồ ạt rơi xuống, đôi mắt màu hổ phách của cô ngập tràn nước mắt, ẩn sâu bên trong là sự tự trách, bên tai vang vảng câu xin lỗi mỏng manh, bất lực.
Nhưng vì sao ?
Giữa trưa hôm đó, Ann ăn rất ít, hầu như chẳng ăn uống gì, cô xin nghỉ sau đó. Đôi mắt màu hổ phách u ám cứ ám ảnh nàng cả ngày trời.
Nhưng nàng không hiểu, vì sao Ann lại tự trách ? Bất luận từ phương diện nào, đây cũng chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, một cuộc trả thù thành công của Tử thần Thực tử đối với Bộ Phép thuật thôi mà ? Chẳng qua quá trùng hợp cuộc tấn công nhắm vào trường của Jill.
Tuy có hơi nghi hoặc, khó hiểu nhưng Ann không chủ động nhắc tới nàng cũng không muốn bóc trần vết sẹo của cô, chỉ đành đợi cô bình tĩnh lại, nàng sẽ an ủi đôi chút. Ann thông qua lò sưởi của văn phòng hiệu trưởng rời khỏi trường học, như thế cụ Dumbledore nhất định sẽ biết Ann khi nào trở về, nàng không muốn viết thư quấy rầy Ann nên mỗi ngày ăn xong bữa đều chặn cụ lại, dò hỏi.
Ann xin nghỉ năm ngày, nàng cũng liên tục hỏi hết bốn ngày.
Vết thương trên tay Ann đã lành không còn tí sẹo nào, đôi mắt màu hổ phách lấp lánh ánh sáng, rạng ngời tươi cười như mọi lần. Nàng chẳng hỏi gì thêm, chỉ bảo với cô rằng thời gian rảnh rỗi mấy ngày sắp tới đều sẽ ở cạnh cô.
Được Ann cõng là điều thoải mái nhất thế gian, từng hơi thở đều mang theo mùi hương đặc trưng của cô, chỉ cần nàng nghiêng nhẹ đầu đã có thể hôn lên má Ann. Con đường từ văn phòng cụ Dumbledore đi tới phòng sinh hoạt chung Slytherin có lẽ là con đường thú vị, dịu êm nhất của nàng trong lâu đài Hogwarts.
Mỗi đoạn cầu thang đều có bức tranh chân dung hay tranh vẽ về lịch sử phép thuật đã ghi lại trong cuốn «Hogwarts, Một lịch sử», cả trường chắc chỉ mỗi Ann có thể tán gẫu ba chuyện này với nàng mà thôi.
Không lâu trước, Harry đã hoàn thành được nhiệm vụ lấy kí ức của cụ Dumbledore giao cho, nàng và Ron cũng biết được tương lai của bọn nàng hoặc nói cách khách tương lai của toàn bộ giới phép thuật khi phải đối đầu với thế lực Hắc ám hùng mạnh, khó nhằn.
Đó là Trường sinh Linh giá !
Nàng bắt đầu lùng sục các cuốn sách về Trường sinh Linh giá nhưng tiếc là đáp án nhận được tràn đầy thất vọng, chẳng có tí manh mối nào. Ngoài ra, nàng còn phản đối việc Harry muốn kiếm Ann trợ giúp, hoặc nói cách khác là rủ Ann cùng đồng hành, không thể cái gì cũng kiếm Ann, cô còn phải gánh trách nhiệm của gia tộc trên vai.
Hiện giờ ngẫm lại, lúc trước bọn nàng thật sự quá phụ thuộc vào Ann, mang lại cho cô nhiều phiền phức. Mà bây giờ, quanh Harry có cụ Dumbledore, có Hội Phượng Hoàng, có nàng lẫn Ron là quá đủ, không cần khiến Ann thêm phiền não nữa để làm gì.
Mọi sự phát triển kế tiếp của sự vật, sự việc không thể theo ý muốn của bất kì ai, những lời này Ann đã từng nói, lúc này đây nó biểu hiện càng rõ hơn.
Harry đột nhiên rời đi, dù là cùng cụ Dumbledore thì vẫn làm nàng cảm thấy lo lắng, thật sự rất sợ hãi. Kẻ địch mà hai người họ phải đối đầu là Chúa tể Hắc ám, kẻ có quyền năng mạnh nhất, kẻ thù sống chết-Voldemort.
Trường sinh Linh giá là một món đồ cực kì quý giá, Voldemort nhất định sẽ dùng những biện pháp phép thuật mà hắn cho là an toàn nhất để bảo vệ chúng, hi vọng hai người họ có thể bình an.
Sự thật chứng minh, hi vọng chỉ là hi vọng.
Đêm đó mọi chuyện đều diễn ra đầy hỗn loạn, thình lình xuất hiện một nhóm Tử thần Thực tử làm mọi người trở tay không kịp. Đồng thời sự hi sinh của cụ Dumbledore tại tháp thiên văn khiến ai nấy đều cảm thấy tương lai mù mịt.
Rất nhiều lúc, nàng cảm thấy Ann kiên cường hơn nàng nhiều lắm. Đêm cụ Dumbledore qua đời, nàng hoàn toàn chơi vơi, việc kế tiếp, hành động sau đó phải làm gì, tương lai ra làm sao, nàng chẳng biết gì cả. Nhưng Ann luôn ôm lấy nàng bất kể là ở bệnh viện hay ngoài khuôn viên lâu đài, chỉ là một cái hôn nhẹ, mọi cảm xúc tiêu cực như bị đánh tan, trong lòng không còn nặng nề như trước.
Khoảnh khắc ấy, khi nhìn vào đôi mắt Ann, nàng hiểu được, tương lai sắp tới, Harry với đối đầu với Voldemort, mà nàng và Ron phải cùng giúp bồ ấy. Nhưng Ann…nàng không thể để cô xảy ra chuyện, không hề mong cô sẽ rơi vào nguy hiểm.
Vấn đề mâu dịch ở Viễn Đông của gia tộc Roland khiến Ann hoàn toàn có lí do để tránh né trận chiến này, một khi tình hình có gì bất ngờ, nàng nghĩ dì và chú của cô nhất định sẽ làm thế.
Như vậy, nàng sẽ không còn là gánh nặng của Ann nữa. Trong phòng sinh hoạt chung Gryffindor, nàng và Ron đã tìm thấy Harry, quả nhiên bồ ấy đã hạ quyết tâm, định đi tìm Trường sinh Linh giá.
Chuyện về Trường sinh Linh giá chỉ có nàng, Ron, Harry, cụ Dumbledore và Skool biết. Harry định đi một mình làm cho nàng và Ron la rầy bồ ấy một trận, bên phía Ann, nàng đã cố gắng hết sức cản Ron và Harry lại.
Không thể để Ann biết bất cứ gì về Trường sinh Linh giá, sau khi tang lễ cụ Dumbledore kết thúc, ở dưới tán cây sồi, nàng nhắc lại lần nữa với Ron và Harry.
Ann đi tới, đôi mắt hồng hồng của cô dịu dàng nhìn nàng. Nghĩ đến đây có thể là lần cuối hai người gặp mặt, khoảnh khắc ấy nàng nổi lòng tham, chủ động hôn lấy Ann.
Nàng có rất nhiều lời muốn nói cùng Ann, nhưng lại sợ bản thân lộ ra sơ hở, nàng rất rõ nàng chưa bao giờ là người giỏi che giấu cảm xúc cá nhân, nên đành cúi đầu, vội vã từ biệt Ann rồi chạy vọt đi.
Giọng Ann vang vọng phía sau, nhưng nàng chỉ có thể bước chân nhanh hơn, đưa tay lau khô nước mắt trên mặt.
Rất ít người biết về bí mật Trường sinh Linh giá của Voldemort, chỉ có bọn nàng biết, cho nên tương lai phải đối đầu với hắn, giết hắn, cứu giúp chuyện của thế giới phép thuật cần phải do bọn nàng làm. Một mình Harry không thể hoàn thành nhiệm vụ này, bồ ấy cần những người bạn.
Ba người bọn nàng sẽ xin thôi học ở Hogwarts, còn Ann, vẫn ở yên trong này hoàn thành chương trình học năm bảy.
Kì nghỉ hè bắt đầu, nàng luôn cố gắng khiến cho bản thân thật bận rộn, vì tương lai mà chuẩn bị, cũng chỉ có như thể chiếm mọi thời gian rảnh rỗi mới khiến nàng ngưng nhớ về Ann, về ba mẹ.
Thời gian trò chuyện mỗi ngày với Ann là giờ hai người đã hẹn sẵn. Vì để cô không nghi ngờ, mỗi ngày nàng đều gọi tới rất đúng giờ, nhưng thường tìm đủ lí do để kết thúc ngắn gọn cuộc đối thoại.
Cuộc sống của ba mẹ nàng đã sắp xếp xong xuôi, còn về Ann, nàng không thể gặp cô nói lời tạm biệt, Chúa mới biết nàng mong mỏi được thấy Ann đến nhường nào, nhưng nếu gặp để chia tay cô sẽ khiến quyết tâm của nàng dao động mất.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, nàng ngơ ngác ngồi trong phòng, đường phố ban đêm thật yên tĩnh, mà mỗi khi vắng lặng thế này nàng lại nhớ tới Ann, khong nhịn được nghĩ về những điều liên quan tới cô.
Ngày hôm sau khi gặp Ann, nàng cứ ngỡ bản thân đang ngủ mơ.
Ann rất tức giận, cực kì giận. Cô luôn thông minh đến thế, còn nàng thật kém cỏi, chẳng thể lừa nổi cô.
Cô không chỉ đoán trúng ý định của nàng, mà còn biết nhiều hơn cả thế, biết cả cuộc họp sắp tới ở Hang Sóc. Mà nàng sau khi đến Hang Sóc mới biết được từ Fred và George tầm quan trọng của hội nghị lần này.
Sao Ann lại biết ?
Không lâu sau, nàng liền tìm được đáp án.
Lúc Skool đến nơi, trong lòng nàng lại đặt ra nghi vấn, bởi vì Ann nói sẽ đến nhưng chẳng thấy cô đâu mà trước đó nàng cũng có vài suy nghĩ về thân phận của Skool, tiếc là sau đó đã bị Harry phản bác. Trong lúc họp hội nghị, nàng đã cố ý thử một tí, khi giáo sư McGonagall nói về quy định của Hogwarts, nàng cố ý giơ tay lên, không ít người đều cảm thấy bất ngờ, mà nàng chắc rằng đã thấy ý cười lóe ngang qua mặt Skool.
Sau cuộc họp, ba người bọn nàng bị giữ lại.
Quả nhiên, Skool chính là Ann.
Phép biến hình của Ann rất tệ nên đã lợi dụng phép của yêu tinh, hì hì, đúng là phong cách của cô. Thật sự là quá bất ngờ, ai mà đoán được hội trưởng Hội Phượng Hoàng thế mà lại là người nhà Slytherin.
Ann của nàng, Ann Roland Stokes, Huynh trưởng nhà Slytherin, hội trưởng Hội Phượng Hoàng !
Thư xin tạm nghỉ rất nhanh được phê duyệt, Ann cũng giúp nàng khuyên nhủ ba mẹ. Trận chiến sắp tới trong tương lai gần, nhưng hai ngày trở lại nay nàng trở nên vui tươi hẳn lên, có Ann bên cạnh, có ba mẹ ủng hộ, họ đều vì quyết định của nàng mà cảm thấy tự hào.
Ann đã tốn rất nhiều công sức, nàng cũng không thể ngồi chơi. Nhưng ngày còn lại ở Hang Sóc, nàng dành tất cả thời gian để đọc sách Ann đưa tới, dùng thời gian ngắn ngủi cố gắng hiểu nhiều nhất có thể về Trường sinh Linh giá.
Bề ngoài Ann dùng danh nghĩa người thừa kế gia tộc Roland quang minh chính đại thông qua biên giới của Bộ Phép thuật và thế giới Muggle đi tới Trung Quốc, thực tế cô lẳng lặng dùng chi nhánh lẻ của gia tộc Roland, mang thân phận Skool đi vào nước Anh.
Gần tới hôn lễ của anh Bill và chị Fleur, công việc của Bộ Phép thuật lẫn Hội Phượng Hoàng càng thêm bận rộn, đã vài ngày nàng không, khi gặp lại cô đang đi cùng ngài bộ trưởng.
Di chúc của cụ Dumbledore khá bất chợt, nhìn dáng vẻ Ann cũng chẳng mong đợi quá về ba món đồ cụ để lại cho bọn nàng. Hoặc ít nhất là, trước mặt bộ trưởng nàng không muốn biểu lộ gì.
Diễn biến sau đó là việc bác gái Weasley bùng nổ. Nàng có thể hiểu tâm trạng của bác ấy ! Bác trai Weasley đã gạt bác để tham gia vào một nhiệm vụ nguy hiểm ! Nhưng bác ấy không thể nào chẳng phân biệt trắng đen, đúng sai, chỉa mũi dùi vào Ann, hay nói cách khác là Skool !
Nàng rất tức giận ! Lần đầu tiên nàng cảm thấy chán ghét bác gái Weasley ! Nàng biết bác ấy là người tốt, nhưng đa phần thành viên của Hội Phượng Hoàng đều tự nguyện tham dự, hơn nữa chuyện này thì liên quan quái gì tới Ann chứ !
Cái gì mà giỏi lợi dụng người khác !
Ann không phải là người như thế ! Cụ Dumbledore nói rất rõ với bọn nàng nhiệm vụ chính yếu là tìm Trường sinh Linh giá.
Bác ấy chẳng biết cái quái gì ! Dựa vào đâu mà trút giận lên Ann ! Hơn nữa cả ngày hôm qua Ann đã không ngủ nghê gì, đảm bảo cũng không kịp ăn uống !
Bị Ann ôm vào lòng, ngọn lửa giận bừng bừng của nàng cũng giảm nhẹ. Nàng lôi kéo Ann đến bên mép giường, vội vàng lấy đồ ăn trong túi ra đưa qua, nhìn Ann hầu như là ăn ngấu nghiến, nàng vừa lo vừa giận chỉ đành dặn dò cô ăn chậm lại.
Ra là di chúc của cụ Dumbledore có dụng ý riêng, bề ngoài đưa ba món di vật cho bọn nàng nhằm thu hút sự chú ý của Bộ Phép thuật, mà bên trong lén lút đưa tới thanh gươm Gryffindor. Thanh gươm Gryffindor cực kì quan trọng, trong lúc nàng đọc sách có biết được nó là một trong những món đồ còn sót lại có thể phá hủy Trường sinh Linh giá.
Nhìn Ann phồng má, ghét ăn cà rốt làm nàng vừa buồn cười, vừa xót. Rõ ràng do thức đêm, mệt quá nên đầu óc chẳng nghĩ gì nổi mà còn kiếm cớ đỗ lỗi cho cà rốt. Nhưng mà quả nhiên đây là phong cách của Ann, như đứa trẻ nhỏ vậy. Nàng đành phải dỗ dành cô ăn thêm cà rốt, ban nãy cô đã ăn quá nhiều thịt thà.
Thảo luận được một lúc, Ann lại rời khỏi Hang Sóc. Buổi chiều, ba người bọn nàng thảo luận về cuốn sách, cái Tắt sáng và trái Snitch, nhưng lại chẳng có đáp án như ý.
Buổi tối, Ginny về phòng muộn hơn thường ngày một tí, vành mắt em ấy đỏ ửng, nàng biết, em ấy vừa đi tạm biệt Harry. Nhìn thế, nàng không khỏi liên tưởng tới Ann.
Không biết, chiều nay cô ngủ ở đâu nhỉ ? Chắc là một khách sạn tạm bợ trong London. Trong phút chốc, cô không thể về lại gia tộc Roland, điều đó quá thu hút ánh mắt người khác, mà nhà của chú Eren cũng không về được, cô chỉ có thể quanh quẩn trong thế giới Muggle.
Cô ngủ chưa ? Ngày mai Hội Phượng Hoàng có hành động gì mới không ? Cô ở một mình ư ? Ngày mai là hôn lễ của anh Bill và chị Fleur, chiều mai là được gặp cô rồi !
Cứ thế nàng chầm chậm tiến vào giấc ngủ, đầu óc tràn ngập suy nghĩ về Ann.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)