Bách Hợp Tiểu Thuyết

Phiên ngoại: Góc nhìn của Hermione (Phần 6)

953 2 14 0

-----------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
------------------------------------

Ann bị cảm, cuối tháng 9 chuyển giao đầu tháng 10 ở Anh đúng là thời tiết rất mát mẻ, đặc biệt là mùa đông năm nay có vẻ tới sớm hơn tí, trời thường se lạnh và đổ mưa rào.

Dù là bị cảm, nhưng Ann vẫn cùng bọn nàng thảo luận về những manh mối, tin tức mới nhận được. Mục tiêu kế tiếp là đến nhà Luna, bọn nàng cần phải điều tra cái dấu hiệu kì lạ kia.

Ann sinh bệnh tính tình sẽ như đứa nhỏ khá tùy hứng, làm cho nàng vừa xót lại vừa bất đắc dĩ. Cũng may vẫn còn dỗ được, nàng khuyên cô trở lại trang viên, đây là lựa chọn tốt nhất, nếu hai người cứ ở bên nhau thì lỡ gặp đội truy bắt hoặc chuyện nguy hiểm gì, nàng hối hận cũng không kịp.

Hôm tới nhà Luna là một ngày khá đẹp trời, tình huống cũng rất khả quan, vào thứ hai công việc ở Bộ rất nặng nhọc, đa phần các Tử thần Thực tử sẽ ở đó để phụ giúp, manh mối cũng này cũng do Hội Phượng Hoàng cấp.

Bác Lovegood với Luna quả nhiên là hai cha con, phong cách làm việc hay nói chuyện giống nhau y đúc. Vì sao mà hai cái người này nói chuyện chẳng dùng tí logic nào vậy ? Chỉ toàn là suy đoán theo cảm nhận ? Ai đời lại để sừng của con Khụt khịt trong nhà ? Nó là vật phẩm nguy hiểm cấp B cấm giao dịch, chỉ cần lướt nhẹ một tí năng lượng phép thuật qua, nó cũng sẽ nổ tanh bành.”

Lí lẽ gì đối với bác ấy cũng vô dụng, kệ đi, nghĩ tới mục đích của chuyến đi này, nàng đành im lặng, để Harry cùng bác ấy giao lưu. Chốc lát sau đã kéo tới câu chuyện của Ba anh em.

Bảo bối Tử thần là món đồ mà ba anh em đã lấy được ? Hơ, nó chỉ là truyền thuyết của giới phép thuật mà thôi ! Một câu chuyện cổ tích dành cho thiếu nhi, vậy mà bác Lovegood lại cho rằng nó tồn tại ? Thật quá buồn cười !

Được rồi, cứ cho là áo choàng Tàng hình thật sự tồn tại, Harry có một tấm áo phù hợp với nó, nhưng còn viên đá Phục Sinh ? Làm sao chứng minh nó tồn tại ? Cây đũa Cơm nguội đâu ? Lịch sử phép thuật có nhắc về cây đũa quyền năng gắn liền với cái chết, nhưng cũng chỉ là suy diễn cả thôi !

Úi ! Chết tiệt ! Không để ý một tí mà bác ấy đã đọc thẳng tên của Voldemort ra !

Dưới tình huống khẩn cấp trước mắt, bọn nàng không còn lựa chọn nào khác nào chạy trốn. Ai ngờ tới trước khi trốn đi được, một tên Tử thần Thực tử đã nhận ra con mồi của chúng…đoán được khả năng Harry đang ở đây.

Tình hình tồi tệ !

Sau chuyện Bộ Phép thuật, Hội Phượng Hoàng đã bị tổn thất trầm trọng, Hội phải co cụm không dám hành động quá nhiều, rất nhiều hàng hóa phép thuật đã bị cấm lưu hành, lần này sẽ xảy ra cái gì tiếp đây ?

Tâm trạng nàng rối nùi lên, chắc chắn Hội Phượng Hoàng sẽ gặp rắc rối lớn ! Cũng có nghĩa Ann làm càng thêm nhiều việc. Còn có khả năng sẽ liên lụy tới Luna, một người bạn BÌNH THƯỜNG của Ann !

Ann sau khi nắm được tình hình cơ bản thì mang ngay bác Lovegood rời đi. Bệnh cảm vừa khỏi giờ lại phải xử lí đống rắc rối này ! Đang thảo luận với Harry và Ron, nghĩ tới điều đó, nàng không kiềm nổi lửa giận !

Làm sao mà Bảo bối Tử thần là có thật được chứ ? Đó là truyền thuyết !

Mọi lời nói của nàng cực kì chắc nịch, nhất là quan điểm đối với viên đá Phục Sinh ! Không có nguồn phép thuật nào có thể khiến người chết sống lại ! Không bao giờ ! Có thể cây đũa Cơm nguội là một cây đũa đầy quyền lực ! Áo choàng Tàng hình của Harry cũng là món đồ chế tạo đầy hoàn mỹ !

Nhưng tất cả đều là truyền thuyết !

Vậy mà Harry lại bị sa đà ! Đặt Bảo bối Tử thần lên trên mọi thứ ! Nực cười hơn là bồ ấy cho rằng viên đá khảm trên chiếc nhẫn của Marvolo Gaunt chính là viên đá Phục Sinh !

Cuộc bàn luận của ba người bọn nàng lâm vào bế tắc, Harry đang đắm chìm trong thế giới của bồ ấy, say mê với Bảo bối Tử thần, cho rằng vào thời điểm cuối cùng sẽ dùng nó để đối đầu với Voldemort.

Nàng không thuyết phục được bồ ấy nhưng nàng tin, Ann có thể, cô nhất định hiểu được suy nghĩ của nàng, hai người họ giống nhau, đều tin không có thứ phép thuật hồi sinh được người chết.

Nhưng lần này, Ann lại theo phe Harry, lòng vòng chứng minh, không, phải nói là dùng lí lẽ ngang ngược để thuyết phục Bảo bối Tử thần có tồn tại.

Mục tiêu của bọn nàng là tìm Trường sinh Linh giá và phá hủy nó, chứ không phải đi lùng sục những thứ truyền thuyết không rõ cội nguồn ! Harry ! Harry vì mong tìm được mấy món đồ quái quỷ đó mà muốn vào phần mộ của cụ Dumbledore !

Chuyện này khiến nàng khiếp sợ ! Nàng chưa bao giờ ngờ tới, Harry lại có những suy nghĩ này !

Nàng nhất định không cùng Harry làm điều đó, nó vi phạm nguyên tắc của nàng !

Nhưng thì ra, khi đó nàng hơi cố chấp, không chịu suy nghĩ cho tâm trạng của Harry. Trong ba món Bảo bối Tử thần, biểu hiện của Harry rõ ràng là rất để tâm tới viên đá Phục Sinh.

Nàng hiểu, trên đời này, trong thế giới phép thuật này không có bất kì loại phép thuật nào có thể phục sinh người chết, bồ ấy muốn cứu sống ai ? Nàng cũng dễ dàng đoán được, khá đơn giản, cha mẹ bồ ấy, người cha đỡ đầu, có lẽ cả cụ Dumbledore nữa ? Anh Cedric ?

Nàng tự cho là bản thân hiểu rõ tâm trạng của Harry, chẳng hạn như lúc chú Sirius qua đời, nàng cảm thấy đau lòng thay bồ ấy, biết được tin cụ Dumbledore mất đi, nàng rất đau khổ. Nàng nghĩ rằng tâm trạng của Harry cũng giống thế, có lẽ tồi tệ hơn một tí vì dù sao cụ Dumbledore cũng chết trước mặt Harry.

Nhưng nàng đã sai, đứng ở góc độ người ngoài cuộc, không mất đi người thân thật sự, căn bản chẳng thể nào hiểu nổi cảm giác đó ! Những câu an ủi “Tôi hiểu rõ tâm trạng của bạn”, tất cả đều là vô nghĩa !

Ngay lúc Ann xảy ra chuyện, cái gì mà lí trí ? Hậu quả quái quỷ gì ? Nàng không thèm nghĩ tới ! Lúc ấy nàng chỉ nếu có bất cứ ai ngăn nàng chạy đến tìm Ann, phải gặp cô, ở cạnh cô, chăm sóc cô, chỉ cần chặn nàng, thì đó là kẻ thù.

Nếu không phải do Ron và Harry kiên quyết cản lại, nàng nhất định đi tới London !

Mà sau đó, hàng loạt suy nghĩ điên cuồng ập vào trí óc ! Cảnh báo cấp SS được phát ra, đại biểu cho quá nhiều chuyện ! Sau đó nàng trò chuyện với chú Eren chỉ nhận được đáp án KHÔNG RÕ, KHÔNG BIẾT NỮA !

Khoảnh khắc ấy nàng đã nhận định một chuyện. Giả dụ, nếu, nếu Ann thật sự xảy ra chuyện, nếu cô thật sự…đã chết. Mặc kệ kẻ nào có khả năng giữ viên đá Phục Sinh trong tay, nàng cũng sẽ dùng mọi cách giựt lấy ! Cứu Ann sống lại, mặc kệ kết quả ra sao, nàng muốn gặp cô, nàng có quá nhiều lời còn chưa kịp nói với cô.

Tận đến lúc chú Eren gọi điện lại, nàng biết được Ann bị thương, thật sự nàng muốn đến nhìn cô, muốn biết cô rốt cuộc thế nào ? Nhưng không thể, bởi vì bọn nàng đang trong tình thế quá nguy hiểm, mà với tình trạng trước mắt của Hội Phượng Hoàng, yêu cầu này nàng đưa ra là quá trẻ con, tùy hứng.

Càng biết nhiều, lòng càng rét lạnh, cô gặp phải kẻ địch ẩn núp bên trong Hội chứ không phải ập tới từ ngoài, đối phương còn sớm chuẩn bị sẵn, cố ý giết Ann, một mình cô.

Nếu không có cuộc gọi tiếp theo của dì Diana, nàng nghĩ bản thân sẽ lao thẳng tới London. Nhưng cuộc điện thoại này đã cảnh tỉnh nàng, dì ấy nhắc nhở nàng không được nóng vội hành động, bởi vì kết quả sẽ càng tồi tệ thêm.

Chuyện xảy ra đã khiến Hội rất loạn, nếu nàng còn làm bậy thì mọi thứ sẽ còn trầm trọng hơn.

Mấy ngày tiếp theo, nàng cũng chẳng rõ nó trôi qua thế nào. Chỉ cần vào phòng ngủ, mỗi một ngóc ngách đều xuất hiện hình bóng của Ann, ngồi trên bàn, bên mép giường, trước tủ quần áo, từng nơi một. Buổi tối nàng chỉ có thể dựa vào thuốc ngủ mà say giấc, ban ngày ngồi đờ đẫn trong phòng bếp, bóng dáng Ann hiện hữu còn nhiều hơn.

Tận đến sáng sớm, radio phát ra âm thanh, sau đó là tiếng của Ann, Ann gọi điện tới.

Nàng vất vả lắm mới thuyết phục được Ann để tới thăm cô. Nàng biết vết thương của cô rất trầm trọng, ông Orencusterm là một bác sĩ nhiều năm kinh nghiệm, giỏi hơn bà Pomfrey rất nhiều mà phải tốn hơn một tuần mới làm cô tỉnh lại. Chờ cô một tuần nữa ? Làm sao nàng có thể đợi nổi một tuần nữa ?

Nàng nhớ cô, rất rất nhớ ! Nàng hận không thể bay qua, nhìn cô ! Ngay bây giờ, dù chỉ mười lăm phút ngắn ngủi,  chỉ cần được ở bên cô, chỉ cần biết được cô vẫn ổn !

Đến lúc thật sự được nhìn Ann, mọi lời nói đều bị nghẹn lại trước ngực. Má trái và trán của cô quấn đầy băng gạc, nhưng đôi mắt màu hồ phách vẫn toát lên vẻ dịu dàng, mềm mại. Một tuần không gặp, một tuần này, đầu óc nàng đều tràn ngập hình bóng Ann, hiện giờ, cô đã hiện diện ngay trước mắt.

Một nụ hôn, môi chạm môi, trái tim nàng giờ đã hoàn toàn lắng lại.

Thời gian hai mươi phút trôi qua quá nhanh, nàng cảm thấy không đủ. Đứng dậy bước ra cửa, đầu vẫn không nhịn được quay lại hỏi tình trạng của Ann, ông Orencusterm giảng giải rất kĩ lưỡng với nàng, nước mắt cứ thế ồ ạt rơi xuống. Nhưng ít ra, nàng biết được mọi chuyện, không còn như trước đây không hiểu được cảm xúc này.

Mấy ngày sau đó, Ann không xử lí công việc nào của Hội nữa, tập trung dưỡng thương, ông Orencusterm đúng thật là một bác sĩ xuất sắc.

Chỉ là…kẻ thù chưa bao giờ buông lỏng. Trong một lần kém may, bọn nàng đã rơi vào tay của đám truy bắt.

Mọi thứ kế tiếp quá khủng khiếp. Nàng biết tình hình này cần phải báo với Ann, mà cô nhận được tin sẽ lập tức qua tới. Harry có tấm thẻ gỗ, còn Ron thì cầm cái Tắt sáng, hai người họ nhất định sẽ kiếm được cách báo cho Ann, cho nên nhiệm vụ chính của nàng là moi nhiều thông tin nhất có thể từ kẻ địch. Ít nhất có thể kéo dài thời gian trước khi Voldemort chạy tới bắt Harry ! Nếu điều đó diễn ra, mọi nỗ lực đều bỏ phí !

Bùa chú tấn công đầu tiên bắn vào cơ thể, thật ra nàng không có cảm giác gì quá lớn ! Áo giáp Ann đưa cho có năng lực phòng vệ rất mạnh.

Chi viện Ann gửi rất nhanh tới nơi, cũng may cô không trực tiếp đến, bằng không thì vết thương càng tệ, nàng nhất định sẽ phê bình cô một trận. Nhưng khi gặp lại, sắc mặt của cô chẳng tốt hơn là bao.

Cũng may có ông Orencusterm. Qua vụ việc lần này, bọn nàng đã có thêm một manh mối khác về Trường sinh Linh giá, nó ở ngân hàng Gringotts.

Nàng cứ nghĩ những điều trước đó là tệ hại nhất, nhưng không phải thế, đúng theo lời Ann nói, mọi thứ còn nghiêm trọng hơn nhiều.

Voldemort đã biết, hắn trở lại phủ Malfoy, đoán được Trường sinh Linh giá đã bị phát hiện.

Mà chiến tranh sẽ nổ ra bất cứ lúc nào.

Thời gian rất khẩn trương, nhưng Ann sắp xếp mọi thứ đầy trật tự, dưới tình huống thế nào cô vẫn luôn bình tĩnh. Sau khi nàng trấn tĩnh lại thì bị cô làm cho hoảng nhẹ. Phúc Lạc dược ? Không nói tới nguyên liệu điều chế ra cực kì khó, rất quý giá, chỉ tính thời gian, mới có nửa năm Ann làm sao mà tìm được một người điều chế làm ra được hai bình Phúc Lạc dược ?

Hơn nữa, trong thời kì chiến tranh, con đường vận chuyển, buôn bán nguyên liệu bị rà soát chặt chẽ, dù cho chợ đen cũng khó mà mua được hết mấy món này.

Cuộc vận động chiến tranh của Skool diễn ra thành công ! Là hội trưởng Hội Phượng Hoàng mọi nhiệm vụ, trách nhiệm, mục tiêu, hiệu quả cô đều đạt được !

Chỉ cần đứng ở vị trí kia không phải Ann, bất kì ai khác đều được, thế nhưng cố tình cô lại đứng ở đó, nơi của hội trưởng Hội Phượng Hoàng, lần đầu tiên, nàng hi vọng Ann có thể ích kỉ vì bản thân, quăng đi cái trách nhiệm đó ! Bảo vệ sinh mệnh của bản thân không phải tốt hơn sao ?

Vào đêm chiến tranh, nàng biết bản thân không nên nói thế nhưng ít nhất nàng đã nhận được một lời thề từ Ann. Vậy tiếp tục thôi ! Nhiệm vụ của nàng và Ron tìm kiếm vòng nguyệt quế Ravenclaw, phá hủy nó !

Nhiệm vụ này chẳng dễ gì, bọn nàng tìm từ phòng sinh hoạt chung Ravenclaw, tìm Helena Ravenclaw, tìm Bloody Baron, tìm Peeves, cuối cùng cũng thấy được nó ! Trong Phòng Cần Thiết, bọn nàng đã thành công phá hủy Trường sinh Linh giá. Sau đấy trở về tầng một, đi nửa đường thì nàng nghe thấy một tiếng thét chói tai truyền từ phía chính diện của lâu đài !

Lại một tiếng thét nữa ! Không hiểu điều gì đã xảy ra ! Âm thanh chiến đấu xung quanh cũng tắt dần, đầu óc lóe lên rất nhiều suy nghĩ, nàng chỉ muốn chạy nhanh đi tìm Ann ! Xác nhận rằng cô không sao !

Lập tức xoay người chạy lên tầng, vừa đặt chân lên cầu thang đã gặp vẻ mặt hào hứng của Dobby, Dobby cầm một tấm giấy da đưa cho nàng, mở ra, là chữ của Ann.

Cô đã trở về cứ điểm bí mật ! Cô nói cô không sao cả ! Không bị thương !

Nàng thở hắt ra, chẳng kịp nói đôi ba câu với Ron đã nhờ Dobby dẫn nàng độn thổ ra bên ngoài phạm vi lâu đài Hogwarts ! Nàng phải gặp Ann ! Tận mắt xác nhận cô không sao !

Độn thổ tới cứ điểm bí mật, quả nhiên Ann ở đó ! Nàng vội cởi áo choàng dơ hầy ra, đến gần Ann, kiểm tra cô từ trên xuống dưới !  Ann không bị thương, cô vẫn ổn !

Thở phào nhẹ nhõm.

Đáng lẽ cô phải nghỉ ngơi sớm hơn, thời gian qua, cô là người vất vả nhất.

Nàng hứa với yêu cầu của cô là vì nàng tin cô sẽ không sao.

Chiến tranh đã kết thúc, bởi vì lo chăm sóc Ann nên mọi chuyện diễn ra sau đó ở Hogwarts đều nghe từ miệng Ron và Harry kể lại.

Biết mọi thông tin, xâu chuỗi lại với những chuyện diễn ra trong quá khứ, rồi câu chuyện về vũ khí bí mật cũng được giải đáp. Cái gì mà vũ khí chân không chẳng cần nghĩ tới, quan trọng là không ảnh hưởng tới sức khỏe của Ann.

Mọi thứ đều ổn định, việc phải đối mặt tiếp theo chính là việc học năm thứ bảy tại Hogwarts !

Chương trình học năm bảy rất nặng, dựa trên thể chất của Ann, nàng đã chủ động bàn với dì Diana, thành công chọn ra một phương án tối ưu. Hủy mọi lớp học sáng sớm của Ann, để cô ngủ nướng, nàng sẽ dạy bù cho Ann sau !

Ngày tháng bình yên, hạnh phúc trôi qua thật nhanh.

Năm học thứ bảy kết thúc ! Mà trong bữa tiệc cuối năm, nàng uyển chuyển nói với Ann về tâm ý của bản thân. Trước giờ chưa từng thay đổi. Kì nghỉ hè dần đến, vào đêm tiệc nàng còn lấy con lật đật Ann tặng ra chơi.

Nàng có thể nhận ra, khi đến nhà nàng, Ann rất lo lắng, thực ra nàng căng thẳng không kém gì.

Thông qua chậu Tưởng Kí, nàng biết rất nhiều điều. Mọi sự hoang mang, những món đồ khó hiểu đều có thể lí giải ! Ann có thể đem câu chuyện khó tin này nói cho nàng, chứng tỏ cô hoàn toàn tin tưởng nàng. Mặc dù ban đầu khá sốc, nhưng đây là quá khứ của Ann, quá khứ đã tạo ra Ann của hiện tại.

Lí do mà cô sợ hãi khi gặp Ông Kẹ, lí do mà cô luôn trốn tránh, nàng đã biết tất cả ! Cô đã cho nàng xem kí ức, trao cho nàng lòng tin trước giờ chưa từng có, ngay cả chú và dì của cô cũng không biết tới quá khứ này. Quá khứ thật sự.

Nhưng nàng không có để bụng, nàng không để bụng thật đó. Người tỏ tình là cô ! Người cùng kề vai chiến đấu với nàng là cô ! Không thể nghi ngờ gì khác, tương lai nàng muốn cùng cô bên nhau, luôn luôn, luôn luôn là vậy !

Mình nguyện ý ! Ba chữ này, nàng chưa bao giờ hối hận, cũng chưa bao giờ muốn thay đổi.              

------------------------------------------------
Một vài lời của Editor: Vậy là hết phiên ngoại của bộ Tương ngộ tại Hogwarts trên Tấn Giang, may thay với mọi người Mab đã tìm thấy phần phiên ngoại tác giả đăng lên wechat, siêu hot, siêu dễ thương. Phần truyện chính cũng đang được beta lại và đăng sớm thôi. À nhắc nhẹ, phần phiên ngoại trên wechat sẽ có lượt khóa hoa là 5, mấy chế dành dần để đọc đi nha. Phiên ngoại sẽ được up vào thứ 7 tuần này.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16