Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 2

439 0 3 0

Đồ gia hàng xóm là Vương gia gả nữ nhi, nữ nhi kia gả đến phú hộ Trịnh gia ở trấn trên, Vương gianhận được tám mươi hai lượng bạc tiền sính lễ. Vương đại nương lấy thế mà ở trước mặt Đồ đại nương diễu võ dương oai.


“Ta nói đều là khuê nữ nhà ta mệnh tốt, có thể gả vào nhà đại phú đại  quý. Đồ gia ngươi nhiều nam đinh như vậy, vài năm nữa cũng kiếm được đến tám mươi hai lượng, nam đinh nhiều thì có ích lợi gì, vẫn là nhà chúng ta có nữ nhi tốt.” Vương đại nương bộ dáng đắc ý nói với Đồ đại nương, bà ghen ghét Đồ đại nương đã lâu, sinh nhiều nam đinh như vậy, bụng vẫn còn có thể đẻ thêm được, ở Đồ gia có thể diễu võ dương oai không nói, đi ra ngoài, ai cũng đều giúp đỡ cho nàng, là đối tượng bị rất nhiều phụ nữ xuất giá ghen ghét. Khó có được nữ nhi số tốt, gả vào Trịnh gia, nhận được sính lễ hơn tám mươi lượng, Vương gia bà chính là liều mạng làm thêm vài năm cũng không thể kiếm được từng ấy tiền.


“Đồ gia ta không có túng quẫn đến độ phải bán nữ nhi làm thiếp người ta. Trịnh gia lão tú tài kia đãhơn năm mươi tuổi, so với tướng công ngươi còn lớn hơn vài tuổi đi. Đồ gia ta có hai khuê nữ song sinh, lão đạo sĩ đi ngang cửa nhà ta bói một quẻ, hai nữ nhi ta đều là mệnh đại phú đại quý, tương lai có một người còn có thể hóa thành phượng hoàng. Ngươi xem hai khuê nữ nhà ta, đều là mỹ nhân, phạm vi trăm dặm trở lại này, ta không tin còn có người xinh đẹp hơn hai nàng.” Đồ đại nương cũng không phải là người hiền lành gì, lập tức phản kích.


“Hừ, ai biết lão đạo sĩ kia có điên không, hồ ngôn loạn ngữ, còn nói làm Hoàng hậu, quả thực là người si nói mộng. Chỉ là quẻ bói vớ vẩn, không chừng ngày sau cũng là làm thiếp cho người ta thôi.” Vương đại nương cười nhạt nói, Hoàng hậu nào có dễ dàng làm được, nếu có thể thật được như lời lão đạo sĩ kia nói, bà liền đem đầu mình chặt xuống làm ghế cho xú lão nương Đồ gia  ngồi. Bất quá hai nữ song sinh kia thật đúng là có khả năng, nha đầu của gia đình bình thường đứng cạnh hai nàng thật đúng là khác nhau một trời một vực, nhưng xinh đẹp thì có ích lợi gì, cũng không phải đại tiểu thư, ngày sau cũng chỉ có thể làm thiếp cho người.
“Ngươi cũng không quên có lần hắn bói một quẻ cho ngươi sao, hắn nói gia đình ngươi sẽ có một kiếp nạn lớn, năm ấy lão gia nhà ngươi đúng là bệnh nặng sắp chết, phải ăn đan dược hắn mới khỏe lại đó. Hơn nữa, cho dù khuê nữ nhà ta không làm nổi Hoàng hậu, ta cũng tuyệt không để cho các nàng làm thiếp người ta, như thế nào cũng thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng.” Đồ đại nương son sắt lập lời thề.


Ngày đó, Đồ Thập Mị cùng Đồ Cửu Mị đều đứng ở cửa sau nghe nương nàng cùng nhà hàng xóm Vương đại nương đấu võ mồm. Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, Đồ Cửu Mị tất nhiên sẽ không để ý những lời kia, Đồ Thập Mị trái lại nghe xong liền đem những lời này cất sâu vào trong lòng. Ban đêm, hai tỷ muội nằm ở trên giường, Đồ Cửu Mị tâm tư luôn luôn đơn thuần, không có tạp niệm gì, rất nhanh đã say giấc nồng, Đồ Thập Mị một bên trằn trọc khó ngủ, mắt vẫn còn tỉnh như ban ngày.


“Cửu Mị, ngươi tỉnh dậy, đừng ngủ, ta có lời muốn nói với ngươi.” Đồ Thập Mị cảm thấy mình giống tỷ tỷ hơn, các nàng chỉ sinh ra cách nhau vài giây, thật sự không thể nào đem Đồ Cửu Mị thành tỷ tỷ tôn kính. Lúc trước đã cùng Cửu Mị thương lượng để cho mình làm tỷ tỷ, Đồ Cửu Mị luôn luôn nhường Thập Mị vậy mà chuyện này lại không chịu, nhất định phải làm tỷ tỷ. Đồ Thập Mị đành từ bỏ, nhưng nàng cũng rất ít kêu Cửu Mị là tỷ tỷ, bình thường lúc cần năn nỉ Đồ Cửu Mị mới kêu tỷ muội, bằng không đều gọi bằng tên, có khi còn muốn mang cả họ tên đầy đủ ra kêu.


“Chuyện gì?” Đồ Cửu Mị buồn ngủ xoa mắt, mông lung khó hiểu nhìn ánh mắt muội muội còn lóe ra quang mang.


“Ngươi đứng lên nghe ta nói.” Đồ Thập Mị cảm thấy tỷ tỷ mình chính là heo, rất có năng lực ăn cùng năng lực ngủ. Mình lúc đang đọc sách, nàng bên cạnh lại ngủ, cơm cũng ăn khỏe hơn mình, ít nhất cũng có thể ăn nhiều hơn mình một chén cơm, vậy mà không thấy thông minh được chút nào, nói kém hơn mình hai cái đầu cũng không ngoa, thật không hiểu được nàng ăn nhiều ngủ nhiều bổ vào chỗ nào.
Đồ Cửu Mị đành phải đứng lên, tính tình nàng luôn luôn tốt hơn muội muội, muội muội nói gì nghe nấy. Tuy rằng nàng thật sự rất muốn ngủ, nhưng là tinh thần vẫn phấn khởi bồi muội muội nói chuyện, khó có khi muội muội ít nói lại chủ động muốn cùng mình nói chuyện.


“Ngươi có nhớ rõ buổi chiều nương nói gì không?” Đồ Thập Mị hỏi.


“Cái gì?” quả nhiên Đồ Cửu Mị nghe xong quên ngay.

“Chính là chuyện nhà chúng ta sau này có người làm Hoàng hậu.” Đồ Thập Mị nhắc nhở, nàng biết não tỷ tỷ trước nay dung lượng nhỏ cỡ nào.

“Đó nhất định là Thập Mị, Thập Mị sẽ thành Hoàng hậu .” Đồ Cửu Mị luôn không tự giác sùng bái Đồ Thập Mị. Nếu sau này có một người làm Hoàng hậu, tất nhiên phải là muội muội của nàng. Nàng chỉ biết Hoàng hậu nhất định là rất lợi hại, đối với chức vị Hoàng hậu này nàng không hề có khái niệm, chỉ mù quáng nói.

“Ngươi thấy ta có thể lên làm Hoàng hậu sao?” Đồ Thập Mị khi đó cũng không chắc chắn, nàng đã đọc sách viết chữ được vài năm,  đương nhiên biết Hoàng hậu là như thế nào, trước kia nàng ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

“Đương nhiên có thể, muội muội không có chuyện gì không làm được.” Đồ Cửu Mị mù quáng nói, nàng  đối với Đồ Thập Mị rất sùng bái.

“Ta cũng cảm thấy như vậy.” Đồ Thập Mị được Đồ Cửu Mị khẳng định cảm giác có chút lâng lâng,  trước kia nàng cũng từng tưởng tượng con đường sau này của mình, nữ tử dù có đọc nhiều sách thì có thể làm được cái gì chứ, không thể theo con đường làm quan, đều là công cốc, gả cho nam tử tầm thường, hắn có được nữ tử giỏi giang như mình, lại cảm thấy không cam lòng. Nhưng hôm nay, khinghe xong lời của nương, nàng đột nhiên cảm thấy nhân sinh của mình đã có một mục tiêu. Mục tiêu này làm cho Đồ Thập Mị lộ ra một cỗi tham vọng cùng kiên nghị, ánh mắt kia trong bóng đêm tựa hồ có thể toả ra hào quang.

“Đồ Cửu Mị, nhìn thấy Hoàng hậu nương nương tương lai còn không quỳ xuống!” Đồ Thập Mị đứng ở trên giường kiêu ngạo nói với Đồ Cửu Mị.

“Bái kiến Hoàng hậu nương nương.” Đồ Cửu Mị không nói hai lời liền quỳ gối trên giường ngoan ngoãn như một con cún nhỏ, muội muội nàng từ nhỏ không thích cùng mình chơi trò chơi, khó có được lần này muội muội chủ động chơi sắm vai nhân vật, Đồ Cửu Mị tự nhiên cũng hăng say chơi cùng nàng.

“Đứng lên đi, sau này nếu ta có thể lên làm Hoàng hậu, ta nhất định sẽ cho ngươi cùng hưởng vinh hoa phú quý.” Đồ Thập Mị nghiêm túc hứa hẹn.

“Tạ ơn Hoàng hậu nương nương.” Kỳ thật vinh hoa phú quý Đồ Cửu Mị cũng không có khái niệm gì cả. Nếu nói sẽ cho nàng ăn hoài không hết thịt và kẹo đường, đại khái nàng còn có thể hiểu được, cũng có điều chờ mong, đêm nay đã phát sinh chuyện gì tất nhiên đều đã nhớ kỹ.

“Ừ, ngươi có thể đi ngủ.” Đồ Thập Mị bộ dáng cùng ngữ khí ban ân nói với Đồ Cửu Mị.

“A, tốt quá.” Đồ Cửu Mị được muội muội cho đi ngủ, thật cao hứng xốc chăn, tiếp tục ngủ, đem chuyện đã phát sinh đêm nay xem như một giấc mộng, giấc mộng quá mức chân thực.

Đêm đó, Đồ Thập Mị thức trắng cả đêm. Một đêm này, lòng nàng háo hức, nàng cảm thấy thể xác và tinh thần đều tràn ngập năng lượng. Thì ra có thể tìm được mục tiêu bước tới, cảm giác tuyệt vời đến nhường này, nàng rốt cuộc cũng không còn cảm thấy tương lai mình quá mơ hồ nữa rồi.

Năm đó, Đồ Thập Mị cùng Đồ Cửu Mị vừa tròn mười tuổi, dáng dấp mỹ nhân đã bắt đầu xuất hiện.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: