Xe taxi ngừng ở trước cửa một nhà ngân hàng, Đinh Nghệ sửng sốt một giây:
"Tới rồi sao?”
Tài xế liếc mắt nhìn bảng hướng dẫn một chút:
“Đúng vậy, chính là nơi này.”
Từ trong túi xách Đinh Nghệ lấy ra 55 đồng đưa cho hắn, sau khi xuống xe, Đinh Nghệ đem balo đeo ở phía trước, cô có chút mờ mịt nhìn khung cảnh trước mặt.
Chung Kỳ rủ cô đến trung tâm thành phố này, khu Châu Bắc là nơi thịnh vượng nhất của thành phố Nam Châu. Là một thành phố bậc nhất, đương nhiên giá nhà ở thành phố Nam Châu cũng cao đến mức dọa người. Loại địa phương này, sẽ có nhà cho thuê giá rẻ như lời của Chung Kỳ sao?
Trước khi đến đây, Đinh Nghệ cũng đã lên mạng tra xét một chút và đếm trên đầu ngón tay của mình, dựa trên giá trị con người của một sinh viên mới có bằng tốt nghiệp khoa chính quy như mình, cô đoán chừng bản thân không thể sống nổi ở thành phố Nam Châu này. Mẹ của Đinh Nghệ luôn lầm bầm cùng cô:
“Mẹ đã nói rồi, cái loại địa phương này không thích hợp với con đâu, thi công chức ở huyện chúng ta tốt hơn..."
Trong lòng Đinh Nghệ cũng đang lo lắng thì Chung Kỳ đã gọi đến:
"Cậu không cần tìm phòng ở, mình đã tìm xong rồi, mỗi tháng một ngàn, hai người chúng ta chia đều cũng không có bao nhiêu. Cậu có đến đây không? Nếu như đến, mình sẽ chờ cậu đến xem phòng rồi ký hợp đồng luôn."
Đinh Nghệ sửng sốt:
"Tại sao giá lại rẻ như vậy? Mình xem trên mạng thấy loại nhà cho thuê có hai phòng ngủ và một phòng khách đều có giá từ 3000 trở lên đó..."
"Này,này,này." - Chung Kỳ ngắt lời của cô.
" Cậu cho rằng chúng ta sẽ thuê phòng trong tiểu khu sao ?"
"Không phải à?" - Đinh Nghệ lại sửng sốt.
Chung Kỳ từ ngã rẽ ở bên cạnh ngân hàng vội vàng đi ra, chạy tới vỗ nhẹ bả vai của Đinh Nghệ, cười hì hì nói:
"Cậu đến rồi!"
Chung Kỳ là bạn cùng phòng với Đinh Nghệ ở thời đại học, quan hệ cũng không tệ lắm.
"Tại sao mẹ cậu lại đồng ý cho cậu đến nơi này?"
Chung Kỳ giúp Đinh Nghệ xách cái túi laptop, xoay người đi vào ngã rẽ .
"Mình nói muốn đến đây thử một chút, trước tết sẽ trở về." - Đinh Nghệ nói.
Hóa ra ở ngã rẽ bên cạnh ngân hàng còn có một khoảng trời riêng khác. Nó không giống như Tân Giang Đại Đạo hào nhoáng ở bên ngoài, mà chỉ là một ngõ nhỏ hẹp dài và chật chội được kẹp ở giữa hai cột đá kiến trúc cao lớn, trên giao lộ còn lập một đền thờ có hình thù kỳ quái, phía trên viết : thôn Châu.
"Đây là cái thôn lớn nhất trong thành phố Nam Châu." - Chung Kỳ quay đầu lại nói cùng Đinh Nghệ.
Phong cách Lĩnh Nam được thể hiện rất rõ nét ở lối vào của thôn Châu. Đã 9 giờ sáng, quán điểm tâm sáng ở bên cạnh đền thờ đã đầy ắp khách hàng, trước cửa quán ăn được bày biện rất nhiều vỉ hấp, có đủ loại điểm tâm sáng thoạt nhìn rất tinh xảo.
Đi ngang qua đền thờ kia, giống như là đi vào một thế giới khác. Tuy âm thanh không rõ ràng nhưng những tiếng xe cộ nhộn nhịp trên Tân Giang Đại Đạo vẫn có thể nghe thấy ở nơi đây, hơn nữa đối với mỗi người ở nơi đây thì âm thanh ngoài kia không liên quan gì đến họ. Bọn họ cúi đầu ăn điểm tâm, uống trà, trên mặt lộ ra vẻ mặt thư thái nhàn nhã khác hẳn so với người thành phố, đa số người ở trong thôn này đều là người thành phố, các bà mẹ trẻ đẩy xe nôi đi theo nhóm để tắm nắng, chồng của bọn họ có thể đang buôn bán ở bên ngoài, cũng có thể đang làm công nhân sản xuất bột tiêu trong một nhà máy chế biến gia vị gần đây, càng đi sâu vào trong, các cửa hiệu cắt tóc càng đông đúc thịnh vượng, giá cả càng rẻ...
"Còn phải đi bao xa nữa?"
Lối vào của con hẻm càng đi càng hẹp, cuối cùng chỉ còn lại đoạn đường âm u ẩm ướt không quá 2 mét. Đinh Nghệ ngẩng đầu nhìn, hai bên kiến trúc cũ kỹ bám đầy bụi bẩn khiến cho cô sợ hãi, một bầu trời lơ lửng treo trên đỉnh đầu. Cô giống như một con chuột, lặn lội trong cống ngầm.
"Tới rồi."
Chung Kỳ dừng lại trước một cánh cửa sắt, lấy di động ra và bắt đầu gọi.
Chung Kỳ ở tỉnh này nhưng lại sống trong trung tâm thành phố, coi như là một nửa người địa phương. Nàng thuần thục mà dùng từ ngữ Nam Châu nói vài câu, liền cúp điện thoại. Chờ trong chốc lát, cửa sắt liền mở ra từ bên trong.
Lúc xem phòng ở, Đinh Nghệ có vô số lần muốn cùng Chung Kỳ nói:“Có thể hay không đừng thuê chỗ này ”.
Ánh sáng âm u, ban ngày ban mặt cũng phải bật đèn; giường đôi nói không nên lời là màu sắc gì, cũng không biết mặt trên đã phát sinh qua bao nhiêu chuyện không đàng hoàng; buồng vệ sinh chật hẹp giống như cái hộp vuông, thời điểm tắm rửa còn phải chú ý che khuất cửa sổ che không hết phía trên ……
Chung Kỳ quay đầu hỏi:
“Có thể chứ? So sánh với những nơi khác thì phòng ở chỗ này tương đối là không tồi"
Nhớ tới căn phòng nhỏ kia một tháng 4000 tệ, Đinh Nghệ vẫn là bất đắc dĩ gật đầu:
“Cậu xem thấy ổn là được rồi.”
Ký hợp đồng, giao tiền cọc, cầm ở trên tay hai thanh chìa khóa xám xịt, Đinh Nghệ nhẹ nhàng thở ra. Vì để tiết kiệm phí giao thông, cô cùng Chung Kỳ quyết định tìm công việc ở phạm vi trong vòng 3 km.
Kỳ thật hẳn là trước tiên nên tìm công việc sau đó lại xem phòng ở. Nhưng mà hai người đều không nhiều tiền lắm, chỉ có thể an bài chỗ ở trước rồi mới đi tìm việc . Chủ nhà là người không tệ, nhắc nhở các nàng :
“Buổi tối không nên về nhà quá muộn.”
Hai tháng sau, Đinh Nghệ mới biết được, chủ nhà nhắc nhở thật sự rất có đạo lý.
Lần đầu tiên tăng ca đến hơn mười một giờ, đi trong con hẻm nhỏ đen tuyền, cô có chút nơm nớp lo sợ.
“Nị chù mé a?” ( Em gái làm gì vậy? )
Phía sau vang lên tiếng nói thô tục của một người nam nhân. Khoảng cách rất gần cô. Đinh Nghệ sợ tới mức lông tơ toàn thân đều dựng lên. Cô không dám quay đầu lại.
“Nị chía ùm chía tẩm coắch?” ( Em có biết mát xa không? )
Lại thêm một tiếng nói nữa, lần này Đinh Nghệ theo bản năng quay đầu lại. Nương theo ánh đèn tối tăm, cô nhìn thấy một nữ nhân tóc dài mặc váy dài không có tay, dáng vẻ phong tình vạn chủng dựa ở trên tường, mà nam nhân kia, chính là nhìn chằm chằm nữ nhân đó. Nữ nhân chậm rãi vươn năm ngón tay mảnh khảnh, khoa tay múa chân một chút.
Đinh Nghệ thở phào nhẹ nhõm. Nguyên lai không phải cùng cô nói chuyện.
Tuy rằng nghe không hiểu lời nói Nam Châu, nhưng thông qua cái ánh mắt của nam nhân kia cùng cách ăn mặc của nữ nhân đứng dựa trên tường, đã quá rõ ràng. Nữ nhân nhìn về hướng cô bên này liếc mắt một cái. Đinh Nghệ né tránh tầm mắt của nàng, xoay người bước nhanh rời khỏi đó.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)