Mục đích của cô chính là pho tượng trước mắt.
Một kích xoá sạch gần hai trăm máu của đối phương, nhưng bên Tạ Sơ Dao vẫn chưa nhận được thông báo đối phương đã bị đánh bại, coi như không chết thì máu dư lại cũng không được bao nhiêu. Nhưng một kích tối hậu kia là chỉ để chấn nhiếp, cô cũng không có ý tưởng tiếp tục chiến đấu cùng đám người này.
Tạ Sơ Dao dựa theo đường đi trong trí nhớ mà chạy như điên, rất mau liền kéo ra khoảng cách với những người chơi Tiểu đao đang bám riết không tha ở phía sau.
Tuy rằng đạo tặc và thợ săn cũng được coi như là một chức vụ nhạy bén, nhưng Tạ Sơ Dao vẫn chiếm ưu thế hơn. Mỗi lần Tinh Linh Vương thăng một cấp là có thể nhận được 6 điểm thuộc tính, nhiều hơn 1 điểm thuộc tính so với người chơi có thân phận bình thường. Tạ Sơ Dao dùng 5 điểm cho nhanh nhẹn, còn thừa lại 1 điểm thì dùng cho giác quan, điều này đã gây khó khăn cho người chơi đang truy đuổi, vừa bị ăn hai cú, trên đất thêm hai cỗ thi thể.
Chênh lệch thực lực công thêm việc tập kích xuất quỷ nhập thần, đội ngũ Đại Đao cuối cùng cũng từ bỏ việc truy đuổi.
Không bao lâu, Tạ Sơ Dao rốt cuộc cũng thấy mục tiêu của chuyến đi này —— Hồ Ngưng Đọng Thời Gian.
“A! Cậu tới rồi, Nhiêm Nhiêm, cậu không sao chứ? Đám người kia như thế nào?” Canh Viện là người đầu tiên tiến lên đón.
Những người chơi Bạch Tinh Linh khác thấy thế, cũng sôi nổi vây quanh.
Vẻ mặt lo lắng ban đầu của các cô gái toàn bộ biến thành sùng bái. Khi bên ngoài gặp phải người chơi và tiến hành chiến đấu, trong đội ngũ sẽ xuất hiện tin tức đồng đội bị đánh gục, cấp bậc của miêu nữ chẳng qua chỉ là cao hơn một chút so với bọn họ, nhưng lại mạnh như vậy! Một mình giết chết hơn mười mấy người!
“Chước Nhiêm, đây là nơi nào?” Tuyết Vũ Liêu Phiêu là người duy nhất còn được xem là bình tĩnh.
Tuyết Vũ Liêu Phiêu nghi hoặc nhìn bốn phía, từ khi bọn họ đi vào nơi này, tất cả các Bạch Tinh Linh đều được bao bọc bởi trạng thái phụ trợ hồi máu liên tục, nhưng bởi vì liên quan tới chủng tộc, người tộc sói như hắn không có ưu đãi này.
Tạ Sơ Dao nhìn lướt qua mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng trên mặt hồ không có bất kỳ sóng gợn kia.
Hồ Ngưng Đọng Thời Gian nằm ở phía sau bản đồ khuôn rừng Vô Mộng, cũng có thể nói đây là vòng ngoài bao vây toàn bộ bản đồ thôn Tân Thủ và các vùng liên cận, mà cái quỷ dị ấy chính là ao hồ này bất động, dòng nước sẽ không chảy xiết, thậm chí ngay cả con cá ở bên trong cũng giống như đang bị đông cứng lại. Ngoài ra, bởi vì liên quan đến khung cảnh đặc thù bị hạn chế, người chơi không có cách nào đi vào trong hồ, cũng chẳng có ai suy nghĩ gì nhiều, chỉ cho rằng đây là một chỗ ngăn cách với đại lục khác của thôn Tân Thủ.
“Nơi này là nơi cuối cùng trong bản đồ thôn Tân Thủ, Hắc Tinh Linh không thể tiến vào đây.”
Mấy người nghe xong, trong lòng nhấc lên gió to sóng lớn.
Tạ Sơ Dao lấy mấy cuộn giấy trở về thành từ trong túi ra, “Tôi tiện thể có mang đến vài cuộn giấy, mọi người dịch chuyển về là được, lần sau cần phải cẩn thận một chút.”
Bùa chú trở về thành trong 《 Ngự Long 》 là một tờ giấy trắng có viết một chữ cổ “Hồi”. Thứ này cũng có ở tiệm tạp hóa trong thôn Tân Thủ, nhưng giá cả không rẻ lắm, một tấm là phải mười đồng bạc. Này đối với người chơi mới mà nói, đã là một khoản tiền khổng lồ.
Nhìn miêu nữ đưa cuộn giấy về thành như đưa tờ rơi, vài Bạch Tinh Linh hơi đỏ mặt.
“Ta, hay là chúng ta cứ chờ bọn chúng quay về……”
“Đúng vậy đúng vậy, nếu cô không tới cứu bọn tôi, tụi này còn không biết sẽ có lối thoát kia đâu.”
Những người chơi này tưởng Chước Nhiêm là bạn mà Từ Từ Quên Đi Lo Lắng gọi tới, nếu như nhiều người thì còn được, nhưng mà đối phương chỉ có một mình, lại vì bọn họ mà chọc phải phiền toái lớn như vậy. Ở thôn Tân Thủ này thì người chơi thuộc Tinh Linh tộc lại nhiều nhất, người chơi thuộc thú nhân tộc nếu nói ra thì khá ít, tưởng tượng đến việc miêu nữ có khả năng sẽ bị truy nã, bọn họ cũng có chút băn khoăn.
“Không sao, chờ chúng nó đi thì quá lãng phí thời gian.” Tạ Sơ Dao không để ý mà lắc đầu một cái.
Mặc dù những người chơi trước mắt còn rất non, nhưng chỉ cần có điều kiện cho phép, kết quả ai đánh ép ai thì khó có thể nói. Mà cô sở dĩ chỉ ra con đường này, ngoại trừ việc đây là nơi Hắc Tinh Linh không cách nào tới ra, chủ yếu vẫn là sủng vật duy nhất của Tinh Linh Vương, ở ngay tại khu vực này.
Thấy Chước Nhiêm tâm ý đã quyết, các cô gái cũng không làm màu, nhận lấy cuộn giấy về thành, sau đó mỗi người đều gửi lời mời kết bạn với Tạ Sơ Dao.
Sau khi ngụy trang thành miêu nữ, danh sách bạn tốt của miêu nữ tăng lên không ít.
Tạ Sơ Dao liếc nhìn bạn tốt trong giao diện Tinh Linh, ở trên đó không có một ai.
Canh Viện nhìn cuộn giấy về thành trong tay, lại nhìn chằm chằm miêu nữ có vẻ mặt vô biểu tình kia trong chốc lát, “Nhiêm nhiêm, không ngờ đối với ai cậu cũng đều tốt bụng.”
Đại khái là những người khác cảm thấy bầu không khí có hơi sai sai nên rối rít đi cáo từ, sau đó liền hóa thành một tia sáng trở về thôn Tân Thủ.
Ánh mắt Tạ Sơ Dao lóe lên, cô hiểu ý của Canh Viện, dục vọng độc chiếm của đại tiểu thư đang trào dâng, nghĩ vậy, bỗng nhiên cô cảm thấy có chút đau đầu.
“Hừ! Liêu Phiêu, chúng ta trở về, chúng ta cũng tự có cuộn giấy về thành!” Nói xong, Canh Viện nhét cuộn giấy về thành mới vừa được đưa vào trong tay Tạ Sơ Dao, Tuyết Vũ Liêu Phiêu không dám ho he, hai người đồng thời tiến vào trạng thái đọc.
Tạ Sơ Dao thở dài một hơi, thu hồi lại cuộn giấy về thành bị rơi trên mặt đất.
Chỉ cần là người quen của Canh Viện thì sẽ đều biết, cô nàng này rất tùy hứng, có dục vọng độc chiếm cao, Tạ Sơ Dao đã từng nghĩ rằng, nếu không thể ở bên Mục Nghiên thì cùng chung sống với cô gái này cũng là một lựa chọn không tồi, nhưng khi bắt đầu xem mắt với đối phương, ý tưởng đó liền vỡ vụn.
Có vài thứ, cho dù giống nhau, nhưng chỉ cần không phải là cái nguyên gốc, vẫn sẽ khác biệt……
Sau khi vứt những ký ức xa xôi kia ra sau đầu, Tạ Sơ Dao phấn chấn tinh thần lên, bắt đầu đi về phía hồ.
Cô thu hồi trang bị tai mèo, thông tin chủng tộc một lần nữa biến về Bạch Tinh Linh.
Hồ Ngưng Đọng Thời Gian chiếm một phần nhỏ trong bản đồ, trên mặt hồ có làn sương trắng vây quanh, mà từ lúc cô bước lên mặt hồ, sương trắng từ từ tản đi. Hồ Ngưng Đọng Thời Gian trông rất giống mặt kính, đứng ở phía trên sẽ không bị chìm xuống dưới, cứ giống như đang giẫm lên vũng nước ở mặt đất, để lại từng làn nước.
Tạ Sơ Dao đi gần mười phút, cuối cùng cũng nhìn thấy một hình bóng đen mơ hồ.
Đây là một bức tượng đá, trên đầu có chiếc sừng, ngoại hình giống như bạch mã, trông khá tuấn tú.
Mục đích của cô chính là pho tượng trước mắt.
Kiếp trước, lúc cô phát hiện ra vật này là cấp 12, khi đó cô đã hoàn thành nhiệm vụ của phó bản thôn Tân Thủ, nhưng điều kỳ lạ chính là cô vẫn không thể rời đi thôn Tân Thủ, thậm chí chỉ vì lý do ấy mà cô bị thôn trưởng hay nịnh nọt kia xem thường một phen, sau đó được NPC ở doanh trại tộc Tinh Linh chỉ điểm rồi mới đến nơi này.
Khi ấy để đi tới đây, cô phải lăn lội không ít.
Mặc dù người chơi Bạch Tinh Linh khá nhiều, nhưng Bạch Tinh Linh có thể đi đến chỗ sâu trong rừng rậm thì gần như không có, đi trên đường mà chỉ đi một lần, không bị người khác vồ vập đánh cướp đã là tốt lắm rồi, còn ai dám đi xa như vậy nữa?
LV??? Kỳ lân · Tuyết Lợi, Thanh máu ???/???, Trạng thái phong ấn.
Tạ Sơ Dao cầm lấy chủy thủ lên, cắt nhẹ một đao ở cổ tay mình, giọt máu nhỏ trên tượng đá, nó không có chảy xuống mà lại giống như bị hấp thu vào trong pho tượng. Thần thú lâm vào trạng thái phong ấn chỉ có hai loại khả năng, một, tự mình phong ấn; hai, bị người khác phong ấn.
Trong bối cảnh trò chơi thì Tinh Linh Vương bị pháp sư hắc ám đánh bại, tọa kỵ cũng phải chịu một phần tổn thương, dẫn đến việc đi vào trạng thái sắp chết.
Kỳ lân là thánh sủng của Tinh Linh, vì để không cho Tuyết Lợi tử vong nên trưởng lão tộc Tinh Linh đã tập hợp các Tinh Linh Nguyên Tố, làm thời gian trong phiến hồ này ngưng đọng lại, bao gồm cả sinh mệnh của Tuyết Lợi.
Tạ Sơ Dao im lặng nhìn máu đỏ của mình đang chảy ồ ạt.
May mà đây chỉ là một trò chơi, nếu không ở hiện thực mà bị mất nhiều máu như vậy, cô đã không thể bảo đảm chính mình sống qua nổi cái rừng rậm này hay không. Nhưng nói đi nói lại thì, phải biết rằng…… Đây là một trò chơi có cảm giác thực tế rất cao, mà cô còn không đóng hay giảm hệ thống cảm nhận nỗi đau, và giờ cô đang từ từ trở nên suy yếu……
‘Tinh! Đạt được tán thành từ thánh thú kỳ lân, bạn nhận được sủng vật ‘Tuyết Lợi’.’
Nghe thấy thông báo của hệ thống, Tạ Sơ Dao thở nhẹ một hơi, đôi vai đang căng chặt cũng thả lỏng xuống, cô ngã ngồi trên mặt nước.
Phương thức lấy được lần này dễ dàng hơn so với lúc trước.
Lúc trước khi nhìn thấy tượng đá này, cô tưởng phải đánh vỡ pho tượng xong mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, sau đó tới công chuyện, con sủng vật này không chỉ thiếu chút nữa hồn về tây thiên, mà còn không chịu tán thành cô, kết quả kỳ lân thu về, trở thành một con tiểu bạch mã chỉ có một cục u nhỏ trên đầu.
Sau đó, con tiểu bạch mã này hố cô không biết bao nhiêu thứ, mới trở lại bộ dáng thành niên nguyên gốc, còn trước mắt thì……
Tạ Sơ Dao ngẩng đầu, con ngươi xanh biếc của Tinh Linh đang không chớp mắt nhìn chăm chú vào vết rách dần dần che kín pho tượng kỳ lân.
Ước chừng sau 30 giây, trên pho tượng tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, một con tuấn mã màu trắng đầy sinh cơ hí lên một tiếng, nó chậm rãi đi đến trước mặt cô, cúi đầu xuống, nhẹ nhàng cọ lên khuôn mặt hơi tái nhợt của Tinh Linh Vương.
‘Tinh! Chúc mừng bạn đã trở thành người chơi đầu tiên nhận được sủng vật, xin hỏi có ẩn ID người chơi hay không?’
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)