Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 27: Lợi ích của việc câu cá

218 0 2 0

Chương 27

“Vậy Nghiên Nghiên…… Thích dáng vẻ lúc trước của tớ sao?” 

 

Mấy người chơi thấy quá trình câu cá vừa buồn tẻ lại vừa không có chuyện gì để nói. 

Từ lúc Mục Nghiên hoạt động ở phụ cận dòng suối trăng, những người chơi theo đuôi cô tản đi phân nửa, còn dư lại vài người cũng dần dần rời khỏi, chuyện ai nấy làm. 

‘Tinh! Bạn nhận được 1 con [ Cá bạc xinh ]!’ 

‘Tinh! Bạn nhận được 1 con [ Cá bạc xinh ]!’ 

‘Tinh! Bạn nhận được 1 con [ Cá bạc xinh ]!’ 

‘Tinh! Bạn nhận được 1 con [ Cá bạc xinh ]!’ 

Có Mục Nghiên ở đây, tỉ lệ câu cá thành công tăng lên rất nhiều. 

Tạ Sơ Dao từng thử câu cá một mình. 

'Bạn nhận được [ Khăn quàng vứt đi của thôn trưởng ]!'

Thấy tên của đồ vật, hai người lâm vào trầm mặc, thôn trưởng đầu têu đi vứt rác bừa bãi như vật có sao không thế? Chẳng lẽ trò chơi này còn có NPC phụ trách bảo vệ môi trường sao? 

Tạ Sơ Dao suy nghĩ một chút, đúng là trong một số thành phố chính có luật liên quan đến môi trường... 

Mặc dù đây là trò chơi, nhưng vì độ chân thật của nó, để đợi cá cắn câu thì cần có thời gian nhất định. 

May mắn là bên cạnh có một người tay thơm, nếu không, Tạ Sơ Dao thật sự không biết mình phải làm nhiệm vụ này trong bao lâu. 

‘Meow~! Aiza! Ơn chúa mèo, đây chính là cá bạc mà lão phu thích ăn, đứa trẻ, cháu xem mấy con cá này đẹp biết bao! Vảy bạc ấy, thật giống như từng tấm bạc trắng, chỉ tiếc…… Cá bạc vàng kim trong truyền thuyết kia e rằng lão phu sẽ không bao giờ thấy được…… Nếu không, lão phu tin tưởng! Đứa trẻ, cháu nhất định sẽ bị vẻ đẹp của nó thu phục!’ 

Tạ Sơ Dao lại gặp lại lão miêu An Kha. 

Không biết có phải lão miêu đã sớm nghe được tiếng gió, lúc Tạ Sơ Dao đến, lão miêu đã bắc củi lửa, chờ cá bạc lấy từ người chơi, lão miêu ném ra hỏa cầu thuật, trực tiếp làm thành BBQ. 

‘Tinh! Chúc mừng Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn 《 Lão miêu an An Kha (1) 》 của thôn Tân Thủ, khen thưởng: 10,000 điểm kinh nghiệm, 150 điểm danh vọng miêu nhân tộc’ 

Tạ Sơ Dao không có hứng thú với việc đồ ăn có bắt mắt hay không, nhưng ngược lại, phần thưởng nhiệm vụ lại làm cho cô vui vẻ! 

Tất cả người chơi ở đại lục thú nhân đều có danh vọng hữu hảo đối với chủng tộc của mình, còn ở những chủng tộc khác thì danh vọng mỗi người không giống nhau, hữu hảo có, đối nghịch cũng có, còn có kiểu danh vọng ở trong giai đoạn chuẩn bị thành kẻ thù. 

Cấp bậc danh vọng của Tinh Linh vương trong Bạch Tinh Linh là sùng kính, còn nhân vật mà ban đầu đã có danh vọng hữu hảo đối với mọi chủng tộc như Mục Nghiên thì cực kì hiếm thấy, thậm chí rất có thể chỉ có một nhân vật như vậy. 

Thân phận cao thấp sẽ quyết định giá trị danh vọng lớn nhỏ của phần thưởng nhiệm vụ, nhưng trước mắt bọn họ vẫn còn ở thôn Tân Thủ nên phần thưởng danh vọng cũng sẽ không quá cao. 

Danh vọng tăng lên có thể khiến người chơi thu được nhiều lợi ích từ chủng tộc trong các nhiệm vụ, ví dụ như mua đồ đặc biệt nào đó, hoặc là kích hoạt nhiệm vụ ẩn. 

Lão miêu thấy Tạ Sơ Dao vẫn im im đứng ở bên cạnh, chẹp miệng một cái, lè lưỡi liếm móng vuốt bóng loáng của mình, nó cười híp mắt nói: ‘Đứa trẻ... Mùi vị của những con cá này thật ngon, nhưng mà hơi ít, không bằng cháu giúp lão phu này câu thêm đi? Nếu làm tốt, sẽ có phần thường lớn nha!’ 

Nghe xong, Tạ Sơ Dao tự nhiên có cảm giác con mèo này thật sự còn tiềm chất làm lừa đảo... 

Nhưng là ai bảo NPC chính là thượng đế chứ? Hơn nữa cô cũng rất tò mò, kết quả cuối cùng sẽ để lại phần thường gì! 

‘Tinh! Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ ẩn《 Lão miêu An Kha (2) 》, tìm kiếm 30 con cá bạc xinh!’ 

Quả nhiên lại là câu cá! 

Sau khi quay lại bên bờ suối trăng, Tạ Sơ Dao cùng Mục Nghiên bắt đầu đào giun. 

Lần này các cô dứt khoát đào đủ 100 con, dĩ nhiên, người xuất lực nhiều nhất chính là Mục Nghiên. 

Điều khiến cho Tạ Sơ Dao cảm thấy tiếc nuối là không có cách nào để người chơi khác tham gia, nói cách khác, đây là một loại nhiệm vụ duy nhất trong game. 

Bên kia dòng suối trăng, Tạ Sơ Dao cùng Mục Nghiên ngồi trên hòn đá lớn. 

Cùng Mục Nghiên chia lìa quá lâu, giờ mới gặp lại, kí ức cùng hiện tại đan xen vào nhau, quanh quẩn mãi trong đầu cô. 

Tạ Sơ Dao nhìn mặt nước, rồi nhìn thôn Tân Thủ cách đó không xa, trong phút chốc, cô cảm thấy không phân biệt được đây là thực hay ảo. 

Trong đôi mắt vàng sậm hắt lại hình ảnh gò má Mục Nghiên , Tạ Sơ Dao hỏi nhỏ: “Nghiên Nghiên, mệt không?” 

Bởi vì quá hên, hai tay Mục Nghiên lúc nào cũng đặt ở trên cần câu, mà Tạ Sơ Dao lại chẳng cầm gì. 

“Có chút mệt, cậu nhìn xem, con giun đều là do tớ đào.” Mặc dù đang oán trách, nhưng trong mắt Mục Nghiên vẫn có ý cười. 

Tạ Sơ Dao theo động tác của Mục Nghiên mà nhìn, thấy được kết quả của sự hên của nữ pháp sư. 

Xác suất Tạ Sơ Dao đào ra con giun quá tháp, cho nên đại đa số còn giun đều là do Mục Nghiên đào. 

Trong trò chơi, bất luận là đánh quái hay đào đất thì cũng sẽ tiêu hao điểm thể lực. 

Mặc dù sự mệt nhọc trên cơ thể sẽ bị đối mới, nhưng nó cũng kéo dài trong một khoảng thời gian. 

Tạ Sơ Dao cầm tay Mục Nghiên lên, ngón tay đè lên toàn bộ đôi tay ấy. 

Sự chênh lệch về màu da vào lúc này cực kì rõ ràng, Mục Nghiên nhớ về làn da trắng bóc ngoài đời của Tạ Sơ Dao, lại nhìn làn da màu mật ngày hôm nay, khóe miệng cong lên: “Hình như từ lúc sau khi khỏi bệnh, cậu đã trở nên không đúng lắm.”  

“Phải không……” Ánh mắt Tạ Sơ Dao hơi đổi.  

Cho dù cô muốn giả bộ như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng khi ở trước mặt Mục Nghiên, tâm tình vốn đã đè nén xuống lại không nhịn được bộc lộ ra.

Sau khi trọng sinh, mỗi khi Tạ Sơ Dao nghĩ tới việc người này vẫn còn sống, an toàn, hiện hữu trên thế giới, nội tâm vốn đã chết lặng ấy lại được một lần nữa khôi phục sức sống. 

Nhìn Mục Nghiên đang lẳng lặng ngồi bên, Tạ Sơ Dao lặng lẽ hít sâu một hơi, rồi sau đó thủ thỉ hỏi: “Vậy Nghiên Nghiên…… Thích dáng vẻ lúc trước của tớ sao?” 

Mục Nghiên ngẩn người, cũng không đợi cô phản ứng lại, Tạ Sơ Dao đã chôn mặt vào đôi vai của cô, lỗ tai mèo mềm mại dán trên gò má. 

Mục Nghiên mơ hồ nghe thấy tiếng thở dài buồn bã, điều này khiến cho lòng cô căng thẳng lên. 

Tuy rằng bình thường Tạ Sơ Dao trầm mặc ít nói, nhưng khí chất bên ngoài của cô quá nổi bật. Cho dù cô không nói lời nào nhưng Mục Nghiên cũng không cách nào lơ đi sự tồn tại của cô, huống chi người ta vẫn là một trong những người mà cô muốn theo đuổi.   

Mục Nghiên đã quen với việc sống chung với một Tạ Sơ Dao “an tĩnh”, nghĩ đến sự thay đổi của Tạ Sơ Dao bây giờ, hình như cũng chỉ dính người hơn một xí, còn có chút thích nũng nịu? 

Mấy thứ đó hoàn toàn không tương xứng với vẻ ngoài của Tạ Sơ Dao, nó làm Mục Nghiên không khỏi cười ra tiếng. 

Ngay lúc này, cái phao trôi trên mặt suối giật giật. 

“Mắc câu!” 

Phản ứng của hai người đều không chậm, đồng thời nắm cần câu kéo lên. 

‘Tinh! Bạn nhận được 1 con [ Cá bạc vàng kim ]!’ 

“Ấy? Sơ Dao! Là con cá màu vàng! Trông đẹp ghê! Nó cũng không có trong yêu cầu nhiệm vụ…… Chúng ta ăn luôn được không?” 

“……” Nghe được lời này, khóe miệng Tạ Sơ Dao giật giật. 

‘Lạch bạch, lạch bạch’, cá bạc vàng kim đang không ngừng vỗ trên mặt bờ, ý định cá chép hóa rồng, nhảy vô lại dòng nước. 

Sắc mặt của Tạ Sơ Dao trở nên khó coi, cô còn chưa nghe được câu trả lời của Mục Nghiên! 

Mà lúc này, bé rồng với cái bụng vốn no căng bỗng nhiên lảo đảo bay tới. 

‘Ngao ô ~ Ngao ô ~~’ Bé rồng tràn đầy hưng phấn, độ khát vọng trong đôi mắt thâm chí còn dày đặc hơn so với lúc ăn thịt hổ! 

Theo công thức một con “cá bạc xinh” có thể đổi lấy hơn năm con cá bạc thường (theo như tỷ lệ câu của Tạ Sơ Dao) thì một con cá bạc vàng kim hẳn có thể đổi ít nhất một trăm con cá bạc thường. 

Bọn họ đã ở chỗ này hơn một giờ mới câu được một con cá vàng kim, có thể thấy tỷ lệ bạo ra rất thấp. 

“Nghiên Nghiên, nhóm lửa, chúng ta ăn nó!”  

Người chơi hoặc thú cưng có thể nhận thêm buff bằng cách ăn thức ăn làm từ các nguyên liệu đặc thù và cũng có tỷ lệ nhất định đạt được cải tiến về thuộc tính. 

Có lẽ đưa các bạc vàng kim cho lão miêu sẽ nhận được phần thưởng tốt hơn, nhưng nhiệm vụ này lại không thể làm chung, để cho Mục Nghiên lãng phí thời gian mà trắng tay như vậy, cũng không phải là điều mà Tạ Sơ Dao muốn. 

Nấu ăn là một trong nhiều kỹ năng sinh hoạt của 《 Ngự Long 》, người chơi chỉ cần tự làm thức ăn đúng một lần là có thể kích hoạt kỹ năng này. 

Nghề nghiệp sinh hoạt mà chủ yếu liên quan đến nấu ăn là đầu bếp, nhưng bởi vì hầu hết con người ở ngoài đời thực đã quen với việc sử dụng robot gia dụng để nấu ăn. Cho nên hiện tại rất ít người có thể làm ra được một bàn đồ ngon, cũng do vậy mà người chơi chuyên về đầu bếp trong game không nhiều lắm. 

Thức ăn khác với thuốc men, thức ăn không thể sử dụng khi đang ở trạng thái chiến đấu. 

Ăn thức ăn sẽ được buff trong vòng nửa tiếng đến hai tiếng, nhưng không thể cộng dồn. 

Trong ba người, Kha Mạn Hàn thích kỹ năng nấu ăn nhất. 

Kha Mạn Hàn vô cùng cố chấp đối với việc sáng tạo, tuy rằng chế tạo cơ giáp và nấu ăn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, nhưng thiên phú của Kha Mạn Hàn ở hai phương diện này tuyệt đối hơn xa cô với Mục Nghiên. 

Nếu trong trò chơi Kha Mạn Hàn có danh hiệu “Thợ săn mỹ thực” thì cô sẽ không cần phải lo lắng tiểu đội có thiếu đầu bếp hay không. 

Mặc dù chỉ có một con cá bạc vàng kim, nhưng con này không nhỏ chút nào. 

Thịt của nó rất đầy đặn, lúc đang nướng cá bạc, Mục Nghiên đã phải chia không ít cá nướng cho bé rồng. 

Tạ Sơ Dao hơi chê bóng đèn nhỏ này, nhưng vẫn rất hào phóng làm cho bé rồng ăn một bụng thịt cá no căng, còn phần dư lại, hai người mỗi người một nửa. 

‘Ăn thức ăn đặc biệt, toàn bộ thể lực của bạn đã được khôi phục.’ 

Nước khoáng và bánh bao của thôn Tân Thủ chỉ có thể khôi phục được vài điểm thể lực, trong khoảng thời gian này các cô đã tiêu hao tầm hai ba chục điểm. 

Mặc dù không có lấy được thuộc tính gì thêm, nhưng thể lực đã khôi phục hoàn toàn cũng là một loại thu hoạch tốt. 

Kế tiếp, hai người lại tốn hơn một giờ để câu hơn 300 con cá bạc xinh, trong đó có 6 con cá bạc vàng kim. 

Bởi vì hệ thống nhiệm vụ hơn phân nửa đều lấy số chẵn, Tạ Sơ Dao để lại một con các bạc vàng kim trong túi Mục Nghiên, sau đó đưa cô về địa phận tộc Tinh Linh trong thôn Tân Thủ, rồi một mình đi vô khuôn rừng Vô Mộng. 

Mặc dù thôn Tân Thủ trong《 Ngự Long 》khá đông đúc, nhưng trên thực tế, phạm vi mỗi một thôn đều vô cùng lớn. 

Trong thôn Tân Thủ còn có địa phận của các loại chủng tộc khác nhau. 

Trong đó bao gồm Tinh Linh tộc. 

Thân phận nhân vật trong game của Tạ Sơ Dao là Tinh Linh vương, đương nhiên có thể tùy ý mời người chơi khác tiến vào địa phận của tộc mình. Thậm chí nhờ vào thân phận này, cô còn có thể cho Mục Nghiên nghỉ ngơi trong lều của NPC, tránh việc bị những người chơi khác quấy rầy. 

Sau khi cắt đuôi mấy người chơi chưa từ bỏ ý định, Tạ Sơ Dao thành công lẻn vào lãnh địa của hổ vương. 


 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: