Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 23: Lão miêu An Kha

208 0 2 0

Chương 23 

Nếu như cô nhìn không lầm thì, bóng dáng màu xanh kia, hình như là một con rồng……

 

 

Nơi đây đã là khu vực rải rác quái cấp 10, Mị Nguyệt Tinh Trần ỷ vào đặc tính chủng tộc mới đi sâu vào chỗ này. Không nghĩ tới lại có người sớm hơn cô một bước tiến sâu vào phía đông khuôn rừng Vô Mộng.

Lúc mà Mị Nguyệt Tinh Trần phát hiện Tạ Sơ Dao, đối phương đã đáp ở trên vách núi đập thanh máu.

Ban đầu chỉ là tò mò, hơn nữa cô cũng biết việc tùy tiện quấy rầy người khác là không đúng, cho nên liền núp ở phụ cận chờ miêu nữ giải quyết xong.

Thời gian chờ đợi cũng không lâu, khi tiếng kỹ năng cùng với rít gào biến mất, cô một lần nữa thò đầu ra, liền thấy cảnh miêu nữ đang thu chiến lợi phẩm.

Ý niệm giết người cướp của thoáng qua trong đầu, nhưng miêu nữ trước mắt này lại không phải kẻ thù của cô, huống chi có thể một mình đi vào đây, đối phương khẳng định cũng không phải là nhân vật đơn giản.

Cho nên cuối cùng, cô quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến.

Vào lúc miêu nữ mở bảo rương, Mị Nguyệt Tinh Trần vốn đã chuẩn bị đi về, không nghĩ tới, miêu nữ lấy ra được bộ găng tay từ bảo rương!

Tỷ lệ bạo ra vũ khí ban đầu đã thấp, nên tỷ lệ bạo ra trang bị không phổ biến dĩ nhiên lại càng thấp hơn.

Huống chi găng tay trước mắt này còn có quầng sáng màu xanh nhàn nhạt, nhìn phát biết ngay phẩm chất hoàn mĩ!

“Từ từ…… Cô nói bao nhiêu tiền? 7 đồng vàng!? Cô cũng quá lòng dạ hiểm độc!”

Mị Nguyệt Tinh Trần vẻ mặt đưa đám, nếu không phải ngón tay đối phương còn đang đè cò súng, cô đã sớm nhảy cồm đến trước mặt miêu nữ!

Tạ Sơ Dao lấy găng tay từ trong túi ra, rồi chia sẻ thông tin thuộc tính cho Mị Nguyệt Tinh Trần thông qua trò chuyện mật.

Chỉ thấy trên mặt đối phương vốn còn nhất quyết không thỏa hiệp bây giờ đã lộ rõ vẻ do dự.

Mi mắt Tạ Sơ hơi cong lên, mặt mày “ôn hòa” nói: “Nếu cô muốn có được găng tay ưu tú cấp 10, vậy thì chỉ có thể lấy trong khuôn rừng Yên Lặng, theo suy đoán của tôi thì…… Ít nhất phải là phó bản cấp khó khăn trở lên mới có thể ra được găng tay.”

Phó bản cấp độ khó khăn thông thường không phải là sẽ không ra, ngay cả phó bản đơn giản, vận khí tốt cũng có thể bạo xuất ra hai món trang bị ưu tú, nhưng tỷ lệ ra găng tay thì hơi khó nói.

Có lẽ Mị Nguyệt Tinh Trần còn có thể đạt được găng tay bình thường cấp 10, nhưng chắn chắn thuộc tính của nó không tốt bằng cái hoàn mỹ trước mắt.

Dù sao thì vật này cô cũng không dùng được, đến cuối cùng vẫn là ném vô nhà đấu giá, chi bằng bây giờ thừa dịp bán cho người thực sự cần nó.

Còn lòng dạ hiểm độc? Này đúng là oan cho cô, thuộc tính trang bị xác thật không kém, hơn nữa tạo hình của chiếc găng tay hổ vương cũng cực kì soái khí.

Khi nhìn thấy thuộc tính của găng tay, vẻ mặt của Mị Nguyệt Tinh Trần vốn còn đang do dự lập tức biến mất.

“... Nếu cô không muốn, cũng không sao, tôi có thể bán cho người chơi khác”

Mị Nguyệt Tinh Trần thấy Tạ Sơ Dao có chút không kiên nhẫn, trong lòng nhất thời sốt ruột, “Vậy cô có thể chờ một lát không? Trên người tôi không có nhiều tiền như vậy, đều ở trong kim khố... Tý nữa cô trở về thôn Tân Thủ gửi bưu điện cho tôi, cô xem thế nào?”

Mị Nguyệt Tinh Trần khao khát món trang bị này như vật là vì thuộc tính của nó.

Gia tăng sức mạnh, nhanh nhẹn đã tương đương với việc nhân vật vượt lên 2 cấp.

Ngoài ra, đại đa số găng tay đều có tốc độ công kích bình thường, mà tốc độ công kích của bộ găng tay này lại khá nhanh!

Thứ mà Mị Nguyệt Tinh Trần lo nghĩ, sao mà Tạ Sơ Dao lại không nhìn ra.

Vận khí tốt thì có lẽ sẽ được trang bị hoàn mỹ, nhưng nó cũng không đại biểu tất cả các vũ khí hoàn mỹ đều có tốc độ công kích “khá nhanh”.

Ngay cả chiếc nỏ thuộc về Tinh Linh vương trên tay Tạ Sơ Dao, tốc độ công kích hiện tại của nó cũng chỉ là bình thường!

Nếu người chơi tử vong khi đi thám hiểm thì sẽ mất 1% tiền bạc, này đối vời tay mơ thì cũng không coi là nhiều lắm. Còn đối với người chơi có tài sản phong phú thì lại khác, Tạ Sơ Dao không ngờ, Mị Nguyệt Tinh Trần đã mở kim khố.

Muốn mở kim khố thì cần phải có 10 đồng vàng, sau khi mở thì có thể tùy ý gửi tiền, lấy tiền tại ngân hàng thành phố, thậm chí là đi làm việc trong đại lục này.

Xem ra cái danh béo bở của Mị Nguyệt Tinh Trần đúng là không sai!

Tạ Sơ Dao một bên cảm thán, một bên thu lại găng tay.

Thấy bộ dáng quyến luyến không tha kia của Mị Nguyệt Tinh Trần, giọng Tạ Sơ Dao hòa hoãn lại, “Lúc tôi trở về liền gửi cho cô!”

Mị Nguyệt Tinh Trần vừa nghe xong, lập tức đáp lại một tiếng, cô dịch chuyển trở về thành phố chính, qua mấy giây, liền biến thành một vệt trắng.

Mị Nguyệt Tinh Trần dứt khoát rời khỏi, Tạ Sơ Dao cũng không có ý định ở lại lâu.

Ngay lúc cô chuẩn bị trở về, ống quần đột nhiên bị một vật gì đó túm lấy.

Tạ Sơ Dao ngừng lại một lát, nếu là ngày thường thì cô đã sớm đá một phát một, cũng may là trong nháy mắt kia, cô bỗng dưng nhớ tới người mà có thể làm ra động tác này không thể nào là người chơi cũng không thể nào là dã quái.

Như vậy thì chỉ có một khả năng —— NPC ẩn!

‘Meoow ~~ Bé con miêu nữ dũng cảm, không ngờ cháu lại có thể đánh bại nghiệt súc này!’

Tạ Sơ Dao cúi đầu xuống, liền thấy một con mèo cầm trượng gỗ.

Khác với thú nhân, con mèo trước mắt ở trong dạng bản thể, chẳng qua là nó đi đứng thẳng lưng, ngoại trừ trượng gỗ trong tay ra, trên người còn mặc một bộ trang phục mục sư.

Một con mèo đang nhìn chăm chăm vào cô, ba cọng râu phiêu động theo gió.

Tạ Sơ Dao nhìn con mèo này một lát, cô không thể không cảm thán, trò chơi này quá chân thật!

"Xin hỏi, tại sao ngài lại ở chỗ này?"

Tạ Sơ Dao ngồi xổm xuống, chắc con mèo trước mắt tưởng cô là người đồng tộc, tuối tác thì cũng có vẻ lớn. Nhưng mà vừa nãy cô đã quan sát bốn phía, con mèo già này từ đâu mà nhảy ra vậy?

Lão miêu híp mắt, con ngươi màu hổ phách gần như khép thành một đường thẳng.

‘Lão phu bị nghiệt súc này chộp tới nơi đây, nó muốn từ lão đoạt được bí kỹ tối thượng tộc mèo chúng ta…… May mà cháu kịp thời xuất hiện, nếu chờ nó tỉnh lại, chỉ sợ là lão phu đã nằm trong bụng của nó!’

“Quả thực là đáng giận mà! Như vậy ngài……”

Khi người chơi tiến vào cốt truyện của hệ thống, đối thoại cũng sẽ tuân theo hệ thống phát ra.

‘Cháu có thể gọi lão phu là trưởng lão An Kha, lão là thất trưởng lão tộc miêu nhân, đứa trẻ, biểu hiện của cháu không tệ, lão phu vô cùng hài lòng! Hy vọng cháu có thể mang lão trở lại thôn xóm, chỉ là bây giờ lão phu quá mệt mỏi, không có sức lực lên đường, đứa trẻ, cháu có nguyện ý giúp lão đi câu 10 con cá bạc xinh không?’

Có thể tìm thấy cá bạc ở dòng suối nhỏ gần thôn Tân Thủ, số lượng không ít, câu lên cũng không khó.

Nếu nướng cá bạc lên thì có thể bổ sung 10 điểm thể lực, không giống như bánh bao không nhân cùng nước khoáng mà hệ thống đưa tặng, chỉ có thể bổ sung 5 điểm.

Tạ Sơ Dao nghĩ nhiệm vụ tay mới sẽ chẳng có gì phiền toái, vì vậy liền gật đầu một cái, nhàn nhạt nói: “Nguyện ý.”

Trên khuôn mặt của An Kha nhanh chóng lộ vẻ vui mừng, cũng không biết nó làm như nào, bùm một cái, trong tay liền xuất hiện một cái cần câu.

‘Rất tốt! Đứa trẻ, trước hết thì lão cho cháu mượn cái cần câu này, hy vọng cháu có thể nhanh chóng đem cá bạc về.’

‘Tinh! Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ ẩn 《 Lão miêu An Kha (1) 》của thôn Tân Thủ, tìm 10 con cá bạc xinh!’

Tạ Sơ Dao chưa nghe qua chỗ này còn có nhiệm vụ kế tiếp nào bao giờ, tuy nhiên, yêu cầu của nhiệm vụ làm cho Tạ Sơ Dao buồn bực một chút —— cá bạc xinh? Sau khi nướng lên thì cũng chả như nhau?

Trao đổi xong, Tạ Sơ Dao nói lời chia tay với NPC, dịch chuyển về thành phố chính, cô rời khỏi sơn cốc nhỏ.

Mỗi một khu vực an toàn đều có vị trí trở về cố định, nếu là khu vực an toàn lớn thì trong thành sẽ có nhiều điểm trở về.

Ở thôn Tân Thủ thì chỉ có một điểm trở về.

Trong thôn vẫn náo nhiệt như thường lệ, số lượng người chơi dần dần tăng lên, sơn thôn nhỏ này ban đầu vốn còn có chút trống trải, giờ đây đã trở nên chật chội.

Nhưng mà hôm nay hình như có chút kỳ quái, những người chơi tộc thú nhân đều đang đứng ở cửa thôn, không biết là xem cái gì.

Ngay lúc Tạ Sơ Dao định rời đi, cô bỗng nhiên nhìn thấy một bóng dáng xanh nhạt, thoảng qua từ trong đám đông.

Nếu như cô nhìn không lầm thì, bóng dáng màu xanh kia, là một con rồng……

 

 

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: