Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 3: Ngẫu nhiên

273 0 3 0

chương 3  

“Mục Nghiên, cậu tốt như vậy, không bằng tớ lấy thân báo đáp, thế nào?”  

 
 

Tạ Sơ Dao nhìn Mục Nghiên, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, đời này, cô nhất định phải bảo vệ Mục Nghiên thật tốt, cho dù có bại lộ bộ mặt thật của mình, cô cũng không luyến tiếc.  

“Nghiên Nghiên, mua một cái mũ điện tử, chơi cùng với tớ đi.”  

Trong lòng Tạ Sơ Dao hình thành nên một kế hoạch mơ hồ, mặc dù 《 Ngự Long 》 sẽ khiến cho Mục Nghiên gặp chút bất lợi, nhưng có một số thứ, Mục Nghiên cần phải tự mình đối mặt, hơn nữa chỉ có như thế, cô mới có cơ hội đem những nguy hiểm tiềm tàng bên người Mục Nghiên diệt trừ luôn một thể. Còn khả năng bọn cô đến được với nhau hay không, nếu không thử thì làm sao biết được kết quả?  

“Chơi cùng?” Mục Nghiên cảm thấy hơi bất ngờ.  

Trước kia mặc dù Tạ Sơ Dao cũng từng có nói chuyện, nhưng chưa bao giờ giống như hôm nay, trong mắt tràn đầy mong đợi.  

“Ừm, cái game này có tính co-op cao, làm người chơi cũng rất thú vị.” Tạ Sơ Dao biết thứ mà Mục Nghiên đang băn khoăn, nhưng cô cũng biết làm sao để thuyết phục Mục Nghiên được.  

Mục Nghiên đã từng tham gia thế giới giả tưởng vì công việc, nhưng vì chưa tốt nghiệp, những công việc mà cô tham gia có giới hạn. Mục Nghiên cũng đã từng thử cái nghề làm game thủ trong trò chơi giả tưởng, nhưng vì thường xuyên kẹt lịch, hơn nữa chơi một mình vẫn khá là nhàm chán, nên Mục Nghiên đã bỏ qua nó.  

Bây giờ có Tạ Sơ Dao, cô cũng có thể thử một chút, rất mau học viện sẽ cho thời gian nghỉ ngơi, cô tích góp tiền lâu như vậy cũng đủ để mua một cái mũ điện tử kia.  

“Được.” Mục Nghiên đáp ứng.  

“Vậy... Nhớ kĩ là phải chọn đại lục thú nhân, đa số chủng tộc của người chơi trên đại lục nhân tộc đều là con người, còn đại lục thú nhân thì tùy, căn cứ trong tài liệu giới thiệu, miêu nhân, người sói đều có hết. Có cái gì không hiểu cũng có thể hỏi tớ, à mà còn..."  

Nghe Tạ Sơ Dao mồm năm miệng mười nói liên tục không ngớt, Mục Nghiên càng ngày càng bất ngờ.  

Có quan hệ với việc bị bệnh ư? Luôn cảm thấy Tạ Sơ Dao đột nhiên trở nên...  

“Này này, các cậu có ăn hay không thế! Sơ Dao cậu cũng quá thiên vị rồi, chẳng thèm rủ tớ!” Kha Mạn Hàn mang một đôi mắt nghi ngờ nhìn Tạ Sơ Dao.  

Khác với Mục Nghiên, Kha Mạn Hàn ngay lập tức nhận ra biểu hiện khác thường của Tạ Sơ Dao.  

Từ khi Tạ Sơ Dao nhận ra cảm tình của mình với Mục Nghiên, gần như lúc nào Tạ Sơ Dao cũng không dám nhìn thẳng người nọ, càng miễn bàn đến việc “dụ dỗ” Mục Nghiên chơi cùng như vậy. Nhưng hiện tại không chỉ có rủ rê, mà còn chủ động giải thích... Chẳng lẽ việc bị bệnh có thể khiến con người tớ mở mang đầu óc?  

Cái mà gọi là người ngoài cuộc rõ ràng, kẻ trong cuộc u mê, Kha Mạn Hàn biết rất rõ về hai người này, nhưng mà rõ ràng cũng là rõ ràng, chứ làm sao lại có thể vứt cô sang một bên chứ?  

“Sắp tới cậu phải thi đúng không?” Mặc dù Tạ Sơ Dao không biết Kha Mạn Hàn đang suy nghĩ gì, nhưng từ biểu cảm kia của cô cũng có thể đoán ra một hai.  

Nghe thế, Kha Mạn Hàn lập tức uể oải cúi đầu.  

Trong chương trình học, phần kiểm tra về việc chế tạo máy móc khá nhiều, hẳn là Kha Mạn Hàn gần đây khá bận rộn với các môn học.  

Kha Mạn Hàn có tính cách hoạt bát, chán nản chưa được hai giây, cô liền sung sức sống lại, hưng phấn nói: “Chờ tớ thi xong đã, ừm…… Các cậu nhất định phải đợi tớ.”  

“Ok.” Tạ Sơ Dao gật đầu một cái, bổ sung tiếp: “Tớ tin rằng coi như không có hai người bọn tớ, cậu cũng có thể theo kịp.”  

Lời của Tạ Sơ Dao rất đúng. Khi cô nhớ lại ký ức trước kia, trong 《 Ngự Long 》 Kha Mạn Hàn chọn chức vụ chiến sĩ, nhưng trừ việc chế tạo máy móc ra thì thứ cậu ấy am hiểu nhất còn chính là nấu ăn, vì thế, trong trò chơi Kha Mạn Hàn đã khai sáng ra nghề thợ săn nấu ăn với một phong cách độc nhất.  

Mà Mục Nghiên…… Nghĩ đến chức vụ của Mục Nghiên, Tạ Sơ Dao hơi nhíu mày, cô không biết để cho Mục Nghiên chọn đại lục thú nhân là đúng hay sai. Lúc trước Mục Nghiên lấy được một chức vụ bí ẩn, nhưng đó là do Mục Nghiên gia nhập vào đại lục nhân tộc chứ không phải là đại lục thú nhân, bây giờ đổi bản đồ đi, cũng không biết được sẽ xuất hiện biến cố gì.  

Nhưng cho dù là vậy, cô cũng sẽ không thay đổi ý định đả động Mục Nghiên đi vô đại lục thú nhân!  

Không chỉ bởi vì đối tượng đi quá giới hạn với thanh mai trúc mã của Mục Nghiên ở đại lục nhân tộc, mà quan trọng hơn chính là, chỉ cần Mục Nghiên ở cùng với mình, cậu ấy sẽ có tỉ lệ an toàn cao hơn. Cô cũng không yên tâm để người khác bảo vệ Mục Nghiên, nếu làm phép so sánh, cô tin vào bản thân hơn nhiều.  

Huống chi, không có một ai có thể hiểu thế giới trong《 Ngự Long 》 hơn cô.  

……  

Sau bữa tối, Tạ Sơ Dao phải đảm bảo rằng cô đã khỏi bệnh hết lần này đến lần khác, hai người kia mới chịu cho đi ra ngoài tản bộ.  

Tạ Sơ Dao nhớ lại, trận ốm đau này chủ yếu là do mình không có lau khô thân thể sau khi tắm, trước đó cũng có một trận đối luyện giữa cô với Mục Nghiên. Mà nhắc tới cũng rất kỳ lạ, sức khỏe cô không đến nỗi tệ, ngay cả chính cô cũng không nghĩ đến việc mình sẽ bị bệnh. Nhưng nhờ phước của việc bị bệnh kia, Mục nghiên cảm thấy áy náy, mấy ngày nay luôn chăm sóc cô.  

Mà hôm nay Mục Nghiên với Kha Mạn Hàn nói cho cô biết, bản thân cô ngủ suốt một buổi sáng đều không tỉnh lại, nếu không phải máy trị liệu không phát ra cảnh báo khác thường, hai người đã chuẩn bị đưa cô đến phòng cấp cứu.  

Không khí vào buổi tối không lạnh cũng không nóng, nhưng cho dù vậy, Mục Nghiên vẫn ép Tạ Sơ Dao mặc áo khoác.  

“Sơ Dao à, tiểu Nghiên Nghiên càng ngày càng giống bà quản gia trong nhà cậu a.” Kha Mạn Hàn kéo lấy cánh tay của Mục Nghiên, khẽ cười nói.  

Kha Mạn Hàn là người sôi nổi nhất trong đám. Trước kia, đối với lời nói ấy thì cô chỉ có thể cảm thấy an ủi một chút trong lòng.  

Lúc này, Tạ Sơ Dao nắm lấy ống tay áo, thấy trong mắt Mục Nghiên đầy vui vẻ, thân thể đang mệt mỏi tựa như cũng có thêm năng lượng.  

Tản bộ xong, Tạ Sơ Dao trở về phòng, Mục Nghiên vẫn không yên tâm lấy ra nhiệt kế đo nhiệt độ cơ thể của cô.  

Tạ Sơ Dao không thích dùng những dụng cụ chữa bệnh lắm, cho dù có là cái nhiệt kế nho nhỏ này cũng không ngoại lệ. Rõ ràng hiện nay đã có những thiết bị đo nhiệt độ cơ thể công nghệ cao hơn, nhưng Mục Nghiên, cứ một mực thích mấy cái đồ vật cần phải chủ động ra tay, nghe Mục Nghiên nói là sẽ có cảm giác ấm áp hơn khi làm thế.  

Tạ Sơ Dao ngồi dựa bên vách tường, nhìn Mục Nghiên dùng rượu sát trùng lau nhiệt kế sạch sẽ rồi đưa cho cô, vẻ mặt thật thà kia khiến cho Tạ Sơ Dao bỗng nhiên nhận ra, Mục Nghiên nói một chút cũng không sai.  

“Sơ Dao a, hôm nay tâm tình cậu có vẻ rất tốt?” Mục Nghiên ngồi ở mép giường, nghiêng đầu tò mò hỏi.  

Tạ Sơ Dao thích nhìn những lúc Mục Nghiên vô tình lộ ra nét ngây thơ nhất, vì thế ánh mắt dịu dàng, cái miệng đang ngậm nhiệt kế mà gật gật đầu.  

Nhưng Tạ Sơ Dao không biết, khi Mục Nghiên nhìn thấy phản ứng này, trong lòng sớm đã suy tư vạn điều.  

Mục Nghiên nhìn chằm chằm Tạ Sơ Dao trong chốc lát, cô luôn cảm thấy Tạ Sơ Dao tối nay không giống với trước kia cho lắm. Dường như trở nên thích nói chuyện, hồi bữa cô còn tưởng có phải là Tạ Sơ Dao không thích mình hay không, nếu không vì sao chỉ lạnh nhạt với mình cô. Mà hôm nay... sau khi Tạ Sơ Dao tỉnh lại, giữa các cô tự nhiên thân thiết hơn rất nhiều.  

“Đúng không, vậy thì tốt.”  

Sự yên tĩnh hiếm có trở lại, Mục Nghiên chợt nhớ tới nụ hôn của Tạ Sơ Dao lúc mới tỉnh, gương mặt nhất thời nóng lên.  

Mục Nghiên nhận ra, hình như lúc ấy Tạ Sơ Dao còn chưa tỉnh ngủ, nhưng cũng giống như đã tỉnh táo lại, chẳng qua là giọt lệ nóng bỏng cùng cơ thể run rẩy kia khiến cô quên đi kháng cự. Cô chưa bao giờ nhìn thấy Tạ Sơ Dao lộ ra vẻ mặt thương tâm muốn chết như thế, giống như đã mất đi đồ vật yêu mến gì.  

Nghĩ tới đây, Mục Nghiên cảm thấy kỳ quặc trong lòng. Chẳng lẽ Tạ Sơ Dao tưởng mình thành người nào đó khác sao?  

Đối với việc Tạ Sơ Dao bất thường, Mục Nghiên không hỏi, Tạ Sơ Dao tất nhiên cũng sẽ không chủ động giải thích.  

“Nghiên Nghiên, được rồi đó.” Tạ Sơ Dao đưa nhiệt kế cho Mục Nghiên.  

“A…… Ừm! Xem ra là đã ổn định rồi, về sau tắm rửa xong nhớ đừng đi hóng gió!”  

Lời nói thân thiết của Mục Nghiên lại một lần nữa khiến trong lòng Tạ Sơ Dao ấm áp.  

—— Thân thể 19 tuổi, linh hồn 29 tuổi.  

 Trái tim không an phận nhảy nhót, Tạ Sơ Dao hồi tưởng lại quá khứ, khi hai người ở một mình, tay chân cô đã thiếu điều muốn hợp nhất, mà bây giờ nếu là bản thân trước kia, e rằng đã thúc giục người ta đi rồi. Hiện tại.... Tâm tình khẩn trương đã không xuất hiện trong nhiều năm qua, nay lại có dấu hiệu trỗi dậy, nhưng cô lại không thể khiêm nhường như trước được nữa!  

“Mục Nghiên, cậu tốt như vậy, không bằng tớ lấy thân báo đáp, thế nào?”  

“Hả?”  

Mục Nghiên chưa bao giờ nghĩ tới loại đùa giỡn này sẽ được bật thốt lên từ trong miệng Tạ Sơ Dao, trong khoảng thời gian ngắn, vẫn là vẻ mặt ngơ ngác nhìn cô.  

Tạ Sơ Dao thấy phản ứng này của Mục Nghiên, rất có hứng thú mà cong miệng, nghĩ đến nụ hôn lúc tỉnh lại kia, tầm mắt cô quét qua đôi môi hồng nhạt của người nọ, nhưng cũng chỉ là dừng lại mấy giây, liền rời đi.  

“Tớ…… Tớ đi ôn tập trước đây.” Bị Tạ Sơ Dao nhìn chằm chằm như thế, không hiểu tại sao Mục Nghiên có chút khẩn trương, cô bối rối tìm một cái cớ, cầm nhiệt kế còn chưa được lau chùi xong trực tiếp rời phòng.  

Phản ứng của Mục Nghiên khiến Tạ Sơ Dao bật cười ra tiếng, cô thậm chí còn thấy người nọ bởi vì tiếng cười mà khựng lại bước chân, ngay sau đó, Mục Nghiên đi nhanh hơn, giống như có một con dã thú hung ác đuổi theo ở phía sau vậy.  

Ý cười trên mặt Tạ Sơ Dao nhiều hơn, cô cảm thấy, đây là lúc thoải mái nhất kể từ khi nhận thức Mục Nghiên. Nhưng mà, lúc phòng chỉ còn lại một mình cô, ký ức về những phát sinh trong năm tới lại chậm rãi ùa về.  

Cô đứng lên, đi tới trước khoang trò chơi.  

Theo hiểu biết của cô, trước đây không lâu, trò chơi này được bắt đầu tiến hành nghiên cứu, dù Tạ gia không có tham dự toàn bộ quá trình chế tạo 《 Ngự Long 》 , nhưng Tạ gia lại luôn là một trong những nhà tài trợ cho game này. Kiểu khoang trò chơi ở trước mắt chắc chắn sẽ không vượt quá mười cái, việc sử dụng nó sẽ giúp người chơi đạt được một thân phân tương đối đặc thù. Tuy nói tính công bằng của 《 Ngự Long 》  rất cao, nhưng trong quần thể con người, muốn có công bằng tuyệt đối gần như là điều không thể.  

Mở nắp khoang trò chơi ra, Tạ Sơ Dao hít sâu một cái, một lần nữa nằm vào bên trong.  

Đậy lại nắp buồng, trong nháy mắt khi các mạch điện liên tiếp khởi động, Tạ Sơ Dao tiến vào bóng tối quen thuộc.  

Trò chơi 《 Ngự Long 》 bắt đầu màn ảnh bằng một mảnh hỗn độn, ngay sau đó, mọi người sẽ phát hiện mình đang trôi lơ lửng giữa một vũ trụ giả tưởng, đợi ba giây sau, một tia sáng màu vàng sẽ bay tới trước mặt người chơi.  

‘Tinh! Chào mừng đến với 《 Ngự Long 》 , xác nhận thông tin người chơi, sau đó xin hãy….’  

‘Xác nhận thành công! ID của người chơi: 1000; Giới tính: Nữ; Sóng điện não liên kết với khoang trò chơi thành công; Có kiến tạo nhân vật hay không? Sau khi kiến tạo sẽ không thể thay đổi, không thể kiến tạo nhân vật mới khác, mỗi một người đều chỉ có thể có một nhân vật trò chơi.’  

Vì nhân vật trong trò chơi mang tính duy nhất, nên đã ngăn chặn một số khả năng gian lận, mạng lưới trên 《 Ngự Long 》  đã có quy định rõ ràng. Muốn kiến tạo nhân vật một lần nữa thì chỉ có thể kích phát điều kiện bí ẩn đặc biệt, hoặc là tìm đến nơi nào đó tự sát. Nhân vật tự sát thành công, trên cơ bản đều có thể kiến tạo nhân vật một lần nữa, nhưng việc kiến tạo nhân vật đó sẽ khiến giá trị thuộc tính bẩm sinh giảm đi phân nửa, hơn nữa khi tự sát còn phải nhận lấy thống khổ, người chơi phải tự mình cảm thụ, không cách nào tránh khỏi.  

ID: 1000……  

Ánh mắt Tạ Sơ Dao lóe lên, xem ra số người chơi có thể tiến vào game trước thời hạn, tổng cộng có một ngàn người, mà bởi vì cô đến muộn hơn mấy tiếng, đã trở thành một vị có số ID cuối cùng.  

“Kiến tạo.”  

Sau khi tiến vào trò chơi, sắc mặt Tạ Sơ Dao trở về thành lạnh băng như trước.  

Theo lời nói của cô, tia sáng màu vàng biến thành sân cỏ xanh lục, một cô gái giống y đúc cô đứng trên sân cỏ, ngay cả vẻ mặt của cô gái cũng lạnh lùng giống nhau.  

‘Tinh! Xin hãy tiến hành đặt tên cho nhân vật của bạn!’  

“Ngẫu nhiên!”  

‘Tinh! Coi như đây là thế giới thứ hai của bạn, 《 Ngự Long 》  sẽ cho bạn một trải nghiệm hoàn toàn mới! Bạn có thể sửa đổi ngoại hình và giọng nói bản thân!’  

“Ngẫu nhiên!”  

‘Tinh! Ngoại hình nhân vật thiết lập thành công, xin hãy lựa chọn chức vụ, lựa chọn ngẫu nhiên sẽ có 1% tỷ lệ đạt được chức vụ bí ẩn!’  

Tư liệu hình ảnh bên cạnh nhân vật biến thành từng món trang bị khác nhau, theo đó là những dấu hỏi đại biểu cho chúng  

Ở giai đoạn đầu, các chức vụ có sẵn trong 《 Ngự Long 》 lần lượt là: Chiến sĩ, pháp sư, đạo tặc, xạ thủ.  

Tạ Sơ Dao nhìn cũng chẳng thèm nhìn, trực tiếp lựa chọn ngẫu nhiên!  

Trước kia, bởi vì tất cả lựa chọn của cô đều là ngẫu nhiên, cộng thêm việc sử dụng khoang trò chơi giới hạn, mới đạt được thân phận đặc biệt là  Tinh Linh vương, nhưng hiện tại, cô tiến vào trò chơi muộn hơn mấy giờ, cũng không biết, cái thân phận Tinh Linh vương này còn rơi vào trên người cô nữa hay không……  

   

 

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: