Trời nắng chói chang.
Ở ngoại thành Dương thành, giữa cảnh núi non hữu tình có một dãy biệt thự mái đỏ nằm khuất dưới tán cây vải lớn trong vườn.
Ngoài sân trước rất nhiều xe ô tô con, xe có phòng ở, còn có cả xe tải chở hàng đỗ ngay ngắn, trật tự.
Ở trong nhân viên công tác đi tới đi lui, người quản lý đâu vào đấy, ai cũng vội vàng.
Ngưởi tổ quay phim điều chỉnh đường máy quay chạy, mấy chiếc camera dưới đất đang quay hai diễn viên. Trên máy quay còn gắn thêm máy thu âm.
Vây quanh đằng sau đống máy móc là một đám người. Đạo diễn, phó đạo diễn, nhân viên trường quay, sản xuất, ngoài ra còn cả trợ lý diễn viên...
Mỗi người một trận địa sẵn sàng đón địch, tinh thần căng thẳng, nguyên nhân không gì khác ngoài việc cảnh quay này thật sự NG (*) quá nhiều.
(*): viết tắt của No good. Chỉ những cảnh quay phim bị lỗi hay không đạt chất lượng và bắt buộc phải quay lại.
Hai giờ chiều thời tiết nóng nực. Hơi nóng giống như chiếc lồng hấp vô hình bao phủ tất cả mọi người, đến bực dọc cũng không còn sức.
Hai người đang diễn là nam chính, nữ chính của bộ phim. Nam mi thanh mục tú, nữ mặt mày diễm lệ. Hai người đêu là thần tượng mới nổi. Nam chính mặc áo sơ mi màu lam nhạt với quần tây màu be, nữ chính thì mặc một thân váy trắng muốt, cả hai đều không lên tiếng, nhìn chung một chỗ thật vô cùng đẹp mắt. Mời đến quay phim đặc biệt tốn kém.
"Cảnh 1 lần thứ 32!"
"Action!"
Đây đã là lần thứ 32...
"Phong ca, em không tin, chẳng lẽ anh đối với chị ấy không có một chút cảm giác nào sao?
"Viện Viện, anh thật sự không thích cô ấy. Trong lòng anh chỉ có mình em, vĩnh viễn chỉ có một mình em."
"Thật vậy sao? Vậy anh thề đi..."
"Được rồi, anh thề," Nam chính choàng qua vai nữ chính, cúi thấp đầu nhìn vào mắt cô, nhẹ giọng nói: "Em còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không? Hôm đó trời mưa, anh từ rạp chiếu phim đi ra, em cầm chiếc ô..."
"Em cầm chiếc ô đỏ. Anh vừa ngước mắt liền nhìn thấy em. Từ giây phút đó anh không thể quên được em..."
Hướng Tiểu Viên cách đám đông vây quanh máy quay không xa, vô thanh vô tức nói tiếp lời thoại, đồng thời ngầm liếc mắt coi thường.
Diễn viên thủ vai nam chính không phải xuất thân chính quy, lời thoại kém là chắc chắn rồi nhưng NG tận mấy chục lần, lời thoại ngắn như vậy ít nhất cũng phải nhớ được chứ? Còn diễn viên nữ chính, nói thế nào cũng là tốt nghiệp Bội Ảnh (**) ra, phát âm cũng quá là tệ đi? Mở miệng ra nói nhão nhoét như vậy là trời sinh hay là cố ý vậy?
(**): Học viên điện ảnh Bắc Kinh
Hai người kia chỉ có thể nhìn, không thể mở miệng nói chuyện.
Căn bản không thể coi là diễn viên, nhiều nhất chỉ là thần tượng.
...
"Ngừng!"
"..." Đám đông căng thẳng sụp xuống, tựa hồ có thể nghe thấy tiếng thở dài phát ra giữa thời tiết oi bức. Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Nam đạo diễn trẻ tuổi đằng sau máy quay nhô đầu hiện lên mái tóc màu nâu, tai đeo khuyên kim cương lấp lánh, mặc một cây trắng hàng hiệu hô một tiếng. Tiếp theo đó hắn bước ra ngoài, nghiêng đầu đánh giá hai người bọn họ, cất giọng nói: "Lại đây lại đây, nam chính cậu lại đây!"
"Nam chính, cậu đang thổ lộ tâm ý hay là đang đọc diễn cảm vậy? Phải có cảm xúc! Cậu là một người đàn ông đang yêu, cậu phải có cảm xúc của một người đang yêu chứ!"
Nam chính cao tầm mét tám, vóc dáng cao lớn anh tuấn nhưng ở trước mặt vị đạo diễn trẻ tuổi, cao xấp xỉ mình giống như thấp hơn một cái đầu, khúm núm, luống cuống đưa tay lau mồ hôi.
Nữ chính lùi lại phía sau đạo diễn. Trợ lý của cô một trái một phải người lấy quạt quạt cho cô, người còn lại cầm chai nước ướp lạnh vặn nắp rồi đưa cho cô uống.
Diễn viên nữ họ Trâu là một cái tên có thực lực. Trâu Nhất Nhụy là nữ chính của bộ phim này, cô vừa mới tốt nghiệp không lâu, từng diễn một bộ phim khá nổi trên mạng, sau đó cũng đạt được chút danh tiếng. Nhưng nhận được vai diễn bộ phim này cô không phải dựa vào thực lực mà bởi vì đạo diễn bộ phim là bạn trai của mình.
Vậy nên khi đạo diễn nói chuyện với nam chính, cô mới thảnh thơi uống nước, giơ mặt ra cho hóa trang dặm lại phấn.
"Đạo diễn Vĩ, em diễn thế nào?" Cô chờ đạo diễn nói xong, quay qua nhìn đạo diễn. Ngũ quan cô tinh xảo, da trắng, cổ cao, eo thon, chân dài, cho dù là mỹ nhân trong giới giải trí xuất hiện tầng tầng lớp lớp thì cô vẫn rất nổi bật.
"Rất tốt, em cứ diễn như vậy đi." Đạo diễn cười, xoa bóp vai cô.
Rõ ràng hai người đều diễn không tốt, nhưng đối đãi khác biệt quá rõ ràng. Mọi người trong đoàn phim đều nhìn quen không nói gì. Hướng Tiểu Viên nhìn đạo diễn liếc mắt một cái, hít một hơi thật sâu. Người đứng bên cạnh âm thầm níu lấy nàng làm nàng nhịn xuống.
"Cảnh 1 lần thứ 33, bắt đầu."
Nam chính vẫn còn chưa điều chỉnh tốt tâm trạng, vẻ mặt không yên, lúc quay lại căn bản không nhập tâm được, ngây người một lúc mới lắp bắt nói ra lời thoại.
Hiệu quả còn không bằng lần trước, cảnh này lại thất bại.
Đám người vây xem lại phát ra tiếng thở dài, nữ diễn viên "Hừ" một tiếng, "Tôi không muốn diễn nữa..."
Vị đạo diễn trẻ bực bội, thở dài: "Nam chính cậu có thể tập trung được không?"
Không khí phút chốc như ngưng đọng lại.
Phó đạo diễn Trần Vân Tú đúng lúc này đi ra nói: "Được rồi, được rồi. Tôi thấy mọi người đều đã mệt mỏi, tạm thời nghỉ ngơi một chút đi."
Phó đạo diễn là một người đàn ông trung niên, tuổi tầm hơn bốn mươi, đeo kính, tóc màu xám trắng nhìn già hơn tuổi, lưng hơi còng, thanh âm không vang nhưng lại có sức thuyết phục.
Người biết ông đều biết ông không phải là người vô danh mà cũng là đạo diễn nổi tiếng, quay không ít phim nghệ thuật đặt giải thưởng, vậy mà dĩ nhiên xuất hiện ở đây làm phó đạo diễn cho vị đạo diễn trẻ tuổi này.
Thật sự là bất khả tư nghị.
Càng bất khả tư nghị chính là mọi người trong đoàn phim không ai cảm thấy lạ, ngoại trừ Hương Tiểu Viên.
Đạo diễn Vĩ ở trong mắt Hướng Tiểu Viên chính là một bao cỏ.
Bao cỏ bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa.
Bộ dáng cũng không phải tệ, thậm chí so với nam chính còn có vài phần tuấn tú hơn, nhưng mà thật sự vị đạo diễn này một chút tài hoa cũng không có. Không chỉ không biết chỉ đạo, ngược lại còn ảnh hưởng đến phát huy của diễn viên.
Kịch bản phim là chuyện về cặp chị em bị thất lạc sau đó tìm lại được nhau. Người em từ nhỏ sống bên mẹ ở phía nam, thân thể yếu đuối, bị suy thận mãn tính. Người mẹ vì trị bệnh cho con đi tìm người hiến tặng thích hợp, cuối cùng tìm được người chị đã thất lạc nhiều năm.
Người chị bị bọn buôn người lừa đi, từ nhỏ chịu nhiều khổ sở, không có được học hành tử tế, trộm cắp lừa gạt đều làm, còn nhiều lần ở đồn công an. Gia cảnh của người mẹ cùng người gái tốt hơn người chị quá nhiều. Ba người đoàn tụ cũng không phải việc vui, tình cảm vì chung huyết thống là ba phần thì cũng có bảy phần oán cùng hận, nhất là sau cùng hai chị em cùng thích một người, mâu thuẫn đạt tới đỉnh điểm.
Trâu Nhất Nhụy diễn vai em, Hướng Tiểu Viên diễn vai chị.
Bởi vì Trâu Nhất Nhụy có nhiều cảnh hơn, cho nên cô đã đem các cảnh khó quay trước hết rồi, chính là mấy cảnh quay cùng nam chính, hai người quay đã hai ngày rồi vẫn kẹt ở cảnh này. Tiến độ chậm hơn mong muốn đã lâu nhưng đạo diễn vẫn không nóng nảy chút nào, thậm chí không có trợ giúp gì cho diễn viên.
Nữ chính mặc dù sống ở phía Nam nhưng cũng không cần đọc thoại như kịch Đài Loan chứ? Còn cả đoàn làm phim tuy biết nữ chính là bạn gái đạo diễn nhưng cũng không cần bất công như vậy đi?
Chất lượng bộ phim này không quan trọng tý nào sao? Đạo diễn kiểu gì vậy?
"Được rồi, vậy chúng ta nghỉ ngơi một chút đi. Đằng kia có bột đậu xanh cùng nước có ga, đá nữa, còn có hoa quả, mọi người đi nghỉ ngơi một chút. Chúng ta lát quay lại sau." Đạo diễn bao cỏ này ưu đính chính là biết lung lạc lòng người cùng với có tiền, tự mình mang tiền ra làm phim, đạo diễn là hắn, sản xuất cũng là hắn.
Cho nên điều kiện của đoàn phim thật không có gì để chê. Tòa biệt thự này nghe nói là tài sản riêng của gia tộc hắn, ba bữa của đoàn phim cũng đều có đầu bếp chuyên môn phụ trách, có hoa quả làm điểm tâm, còn có bác sĩ đi theo nữa.
Hướng Tiểu Viên không quá thích điều này. Nàng tới để quay phim, không phải đi du lịch. Nàng chờ hai ngày, kịch bản đã sớm thuộc làu, không chỉ cả lời thoại của nàng mà ngay cả lời thoại của nhân vật khác ,không có liên quan đến nàng cũng nhớ. Diễn không chất lượng, lại kéo dài, còn không có một chút tố chất nghề nghiệp, khi nào mới có thể đến lượt mình diễn đây?
Lúc này một chai Nông phu sơn tuyền ướp lạnh được đưa qua, "Này, trời nóng, Viên nhi uống nước đi."
Nàng cầm chai nước, xoay người bước đi, người đưa nước chạy đuổi theo nàng: "Viên nhi, Viên nhi..."
Người gọi đuổi theo là trợ lý của nàng, họ Quyển cao hơn tiểu Viên vài phân, mắt tròn đeo gọng kính cũng tròn, tóc xoăn bẩm sinh.
Hai người dần đi khỏi nơi quay phim.
"Thái Quyển, em biết anh muốn nói gì, thật vất vả mới có được một nhân vật không tệ, em phải biết quý trọng!" Tiểu Viên dáng người cao gầy, bước đi lại mau đã nhanh chóng để trợ lý lại phía sau. "Anh xem em từ đầu tới cuối đều không nói gì đúng không?"
"Nhưng anh cũng thấy đoàn làm phim này thật quá đáng!"
Thái Quyển là biệt danh của người trợ lý, anh chạy nhanh hơn lấy chai nước khỏi tay nàng, vặn mở rồi lại đưa cho nàng.
Tiểu Viên nhìn anh, nhận lấy uống ngay một ngụm.
Trong biệt thự có một hoa viên, hai người đi dọc theo hồ nước, bên cạnh hồ nước còn có một cây đa cổ thụ, bóng cây trĩu xuống cả mặt hồ, gió mát thổi thoang thoảng qua.
Tiểu Viên mặc một một chiếc váy đen dài, vốn là trang phục diễn vì buổi sáng có một cảnh của nàng. Từ bảy giờ nàng đã hóa trang, chờ đến bây giờ còn chưa có quay, hôm nay chắc cũng không đến lượt.
Nàng liền ngồi luôn xuống đất.
Thái Quyển đẩy gọng kính, hấp hay mắt. "Viên nhi, nếu em thực sự không thích, chúng ta không quay, không nhịn nữa."
Tiểu Viên nghe vậy nhìn anh. "Anh lại nói khích em, không phải đã ký hợp đồng sao?"
Thái Quyển nghĩ thầm trong lòng "Nói như thể không ký hợp đồng thì không thích là không diễn luôn vậy" nhưng ngoài miệng vẫn cười nói: "Em xem nhân vật này em cũng thích, thù lao cũng tốt. Em cũng biết chúng ta gần đây rất khó khăn, sức khỏe Chi Thạch Ca cũng không tốt... Chúng ta không thể kén chọn!"
Nét mặt Tiểu Viên cứng lại, không nói gì nữa.
Thái Quyển cảm thán một tiếng, đi đến ngồi xuống bên cạnh nàng. "Đoàn làm phim cũng không đến nỗi tệ như vậy. Em xem phó đạo diễn vẫn là Trần Vân Tú, quay phim chính là Chúc Thanh Hồng, tạo hình mỹ thuật là Tào Bình. Toàn là những người chuyên nghiệp. Em cũng biết họ đều đạt được không ít giải thưởng, chính là đạo diễn..."
"Phải, vì sao lại là đạo diễn này?”
"Hắn họ Vĩ."
"Thì sao?"
"Viên nhi," Thái Quyển không nói gì, "Ngoại trừ kịch bản, em cũng nên lưu tâm những việc khác một chút đi."
"Em biết, Vĩ Gia Bảo năm ngoái quay bộ phim 《XX lưu lạc giang hồ 》, doanh số phòng vé khá cao. Hắn ta cũng chỉ có mỗi bộ phim đó, không có gì khác đáng để lưu tâm!"
"Từ từ, anh nói vậy, đưa điện thoại cho em. Em nhớ nhà sản xuất chính của bộ phim..." Tiểu Viên cầm điện thoại, vào Douban search, "Quả thật là thành viên đoàn làm phim..."
《XX lưu lạc giang hồ 》tuy nói là một bộ phim hài thương mại, nhưng thành viên trong đoàn làm phim rất nổi danh, hơn nữa kịch bản cũng là biên kịch số một đích thân viết. Từ kịch bản, phục trang, sản xuất đều là hạng A.
Hai ca khúc chủ đạo của phim cũng do nhà sản xuất nổi tiếng viết, mời lưu lượng thịt tươi cùng thực lực lão xưởng diễn xuất, không nổi mới lạ.
Bộ phim này từ giai đoạn chuẩn bị, bấm máy, đến hậu kỳ rồi chiếu phim làm một lần là thành, cái tên Vĩ Gia Bảo bỗng dưng nổi tiếng.
Nghe danh không bằng gặp mặt, thực tế chỉ là một bao cỏ.
Chỉ có cái họ là đặc biệt, chẳng qua cũng là dễ nhận ra mà thôi.
Mấy chục năm trở lại đây, điện ảnh cùng truyền hình không ngừng phát triển. Công ty giải trí, điện ảnh, truyền hình từ lớn đến nhỏ mọc lên nhưng nấm, giờ đã đến lúc bão hòa. Hiện tại trong nước có ba công ty điện ảnh truyền hình lớn. So sánh với hai ông lớn là Hoa Nạp và Bác Nghị thì Đồng Hoa xem như là một thế lực mới nổi, trực thuộc tập đoàn Đồng Hoa. Tập đoàn Đồng Hoa bắt đầu từ kinh doanh bất động sản, thuộc một trong bốn đại tập đoàn, sau đó mở rộng ra kinh doanh tài chính, văn hóa, bệnh viện, địa ốc cùng đầu tư.
Hiện tại nắm giữ cổ phần công ty nhiều nhất chính là tổng giám đốc Vĩ Trang. Đại khái khoảng mười năm trước bắt đầu tập trung vào văn hóa văn nghệ, tự mình tọa chấn, chủ yếu kinh doanh hai mảng điện ảnh, truyền hình cùng bệnh viện. Chữa bệnh trước không nói, về mảng điện ảnh cùng truyền hình đầu tiên là thu mua những công ty sản xuất sắp phá sản trong và ngoài nước cùng nhiều cụm rạp chiếu phim, xây dựng thành một hệ thống rồi nhanh chóng phát triển, giá trị không ngừng tăng trở thành một trong ba ông lớn.
Mà hai năm gần đây, Đồng Hoa mới bắt đầu mở rộng mảng quản lý đại diện từ nghệ sĩ đến biên kịch đạo diễn, chỉ cần bọn họ nhìn trúng thì sẽ dùng tài chính hùng hậu nhét vào trướng của mình.
"Vĩ Trang, Vĩ Gia Bảo, khó trách..." Hương Tiểu Viên than thở nói.
Khó trách một bao cỏ có các thành viên tốt như vậy, khó tránh nam nữ chính tệ như vậy cũng được nổi tiếng, mà mình chỉ có thể diễn vai phụ...
Ở bên kia, Trần Vân Tú đang thương lượng cùng Vĩ Gia Bảo, "Đạo diễn, tôi thấy trước cứ nhảy qua cảnh diễn này đi, để cho cậu ta tìm cảm giác, cảnh tiếp theo có thể để cho Tiểu Viên cùng Trâu tiểu thư diễn."
Trần Vân Tú rất biết cách nói chuyện.
Nữ chính Trâu Nhất Nhụy cặp kè với Vỹ Gia Bảo đã được Đồng Hoa ký hợp đồng, là người của công ty lại là bạn gái của Vĩ Gia Bảo, không thể trực tiếp đánh giã diễn xuất của cô, mà nam chính lại là nghệ sĩ ký hợp đồng với văn phòng của Bác Nghị, suy nghĩ đến chất lương của bộ phim, ông hẳn là chỉ đạo một chút, nhưng mà biết tính của Vĩ đạo, không thích người khác vượt quyền của mình cho nên phải chờ anh ta chỉ đạo xong thì mới đến lượt người khác "Nhắc nhở, bổ sung"
"Tiểu Viên? Ai vậy?" Vĩ Gia Bảo nhướn mày, phát hiện cái tên Trần Vân Tú nhắc tới nghe hơi quen, nghĩ nghĩ mới giật mình nhớ ra. "A, là nữ phụ mà ông nhìn trúng đúng không?"
"Đúng vậy, cô ấy là nữ diễn viên được đạo diễn Hạ phát hiện, diễn trong phim 《 Tiểu Văn 》. Cô ấy là cô gái duy nhất trong đoàn làm phim tham dự liên hoan phim Cannes tranh giải thưởng cành cọ vàng.
"Nha, nghe không tồi, là nghệ sĩ công ty nào vậy?"
"Theo tôi biết, cô ấy hình như không ký hợp đồng với công ty nào, tự mình mở một văn phòng đại diện nhỏ."
"A, thú vị đấy, trông ra sao?"
"... Cô ấy vừa rồi ở ngay đây..."
"Tôi thật không chú ý, được rồi để tôi nói với tiểu Nhụy một tiếng, chờ cô ấy nghỉ ngơi đã. Cứ quay hai người ấy trước đi."
Thái Quyến than nhỏ một tiếng, phòng làm việc của bọn họ chỉ có ba người. Tiểu Viên lúc tốt nghiệp Hoa hí (***) cũng có mấy công ty nhìn trúng muốn ký hợp đồng, nhưng đều bị Thạch Chi ca cự tuyệt.
(***) Học viện hí kịch Thượng Hải
Chi Thạch ca là anh ruột của tiểu Viên, anh hiểu rất rõ tính cách của tiểu Viên, đương nhiên luyến tiếc nàng ký hợp đồng như vậy. Thế là cả bọn chỉ có thể tự mình mở phòng làm việc, văn phòng nhỏ, tài nguyên hữu hạn, bước đi nào cũng khó khăn.
Tiêu Viên lúc ban đầu đã có khởi điểm cao, chính là đề tài nhạy cảm, đi tham dự các giải thưởng ở Châu Âu một năm rưỡi mới lấy được long tiêu, phim vốn là phim nghệ thuật, đem chiều ngoài rạp thành thích không tốt, so với những bộ phim khác lịch chiếu ít ỏi, doanh số phòng vé thấp đến đáng thương.
Cuối cùng đủ mọi lý do, cho dù 《 Tiểu Văn 》ở trong phim diễn xuất vô cùng ấn tượng thì căn bản cũng không có cơ hội tiếp xúc với quần chúng, chỉ có một số người trong nghề mới có ấn tượng, còn lại căn bản không biết đến bộ dáng nàng như thế nào.
Nói ra thì cũng có vài công ty không tệ lắm, nhưng đều không thích hợp với Tiểu Viên, nàng nói dễ nghe chính là là mê diễn, chỉ muốn diễn những bộ phim có kịch bản tốt, nói khó nghe chính là ngang bướng, không biết suy nghĩ.
Những offer hợp đồng đưa ra, tốt nhất là từ công ty giải trí Gia Hưng, điều kiện bọn họ đưa ra là ký hợp đồng hạng B.
Thời hạn là tám năm, toàn bộ lịch trình, phim điện ảnh truyền hình, quay quảng cáo chia bốn sáu, nghệ sĩ được bốn phần, công ty sáu phần. Hàng năm có ít nhất một bộ phim điện ảnh đóng vai phụ cùng với ba bộ phim truyền hình, phiên vị không giới hạn. Bắt đầu năm thứ ba mới bắt đầu có vai chính trong phim điện ảnh cùng truyền hình. Ngoài ra nàng không có quyền dự quyết cùng quyết định, nói cách khác không thể phủ quyết lựa chọn của công ty dành cho mình, không thể lựa chọn kịch bản cùng nhân vật mình thích, điểm này hoàn toàn không có nửa điểm thương lượng.
Bộ phim sau đó vận khí cũng kém, diễn viên chính trong quá trình quảng bá phim bị bóc phốt, dẫn đến cảnh diễn trong phim bị cắt mất, tiểu Viên có nhiều cảnh diễn liền quan đến hắn cũng bị ảnh hưởng.
Đến nước này, nàng càng cẩn thận lại càng khủng hoảng. Vốn phòng làm việc của bọn họ cũng khó tìm được kịch bản chất lượng. Tiểu Viên còn nhiều bắt bẻ, không diễn phim truyền hình, không diễn phim thương mại, không diễn phim hài đề tài nhạy cảm, thậm chí có một lần, nàng bất mãn đạo diễn biên kịch tự tiện sửa diễn, dứt khoát phá hợp đồng không đóng nữa.
Vì thế cao không tới thấp không xong, cứ thế trì hoãn, thực tế phòng làm việc đã thu không bằng chi.
Kịch bản lần này vẫn là dính quang của phó đạo diễn. Ban đầu kịch bản viết là hai chị em sinh đôi, chỉ cần một mình Trâu Nhất Nhụy diễn hai nhân vật, chính là khi quay Trâu Nhất Nhụy diễn không đạt vì thế đành đổi thành hai chị em, cần gấp một nữ diễn viên tới bổ sung. Chi Thạch ca nhận được tin tức liền liên hệ với Trần Vân Tú, Trần Vân Tú tự mình tới phỏng vấn Hướng Tiểu Viên, rất vừa lòng nàng, mới để nàng diễn vai đó.
"Hy vong tiểu tổ tông có thể thuận lợi diễn xong bộ phim này, không làm ra chuyện thiêu thân gì." Thái quyển nghĩ đủ loại tình huống, còn kém nước không có làm dấu cầu nguyện.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)