"Buổi sáng tốt lành các quý cô" vừa mới đẩy cửa bước vào họ đã nghe được lời chào tiếp đón từ ngài Ollivander, chủ của cửa tiệm Tiệm đũa phép của Ollivander.
"Buổi sáng tốt lành, ông Ollivander. Cháu là Ravi đây, không biết ông có còn nhớ không?Đã khá lâu rồi cháu mới có dịp gặp lại ông" Ravi lễ phép đáp lại.
"Ôi chao, mái tóc xám xanh và đôi mắt đỏ ruby đặc trưng của nhà Watson... Ravi - Ravi Watson có đúng không? Còn cháu là Lashay?" ngài Ollivander bật thốt đầy kinh ngạc nhìn Ravi rồi lại hoài niệm nhìn cô, sau đó lại đưa mắt nhìn Lashay cười hỏi.
"Chúc ông có một ngày tốt lành, ông Ollivander. Vâng, cháu là Lashay ạ, thật may khi ông còn nhớ bọn cháu đấy ạ" Lashay tinh nghịch đáp.
"Phải rồi, đều là gỗ cây Nhựa Ruồi và lông đuôi Kỳ Lân, dài 3 tấc 4. Phải, chính nó. Ôi chao, thật là trưởng thành cả rồi, nhớ hồi đó hai đứa còn nhỏ xíu ông bạn già kia đem hai đứa quăng cho ta, cái tiệm nhỏ này của ta đều bị hai đứa quậy tung lên cả, hoài niệm thật"
Nghe ngài Ollivander kể Ravi cùng Lashay ngượng ngùng không thôi, hồi đó còn trẻ chưa trải sự đời gây họa khắp nơi, giờ có vợ có con nghe lại sự tích của bản thân đều cảm thấy mất mặt.
Aurora cùng Willa bật cười nhìn vợ mình, thật đúng là quậy phá quá mà. Sau lại nhìn hai bảo bối bé nhỏ, lòng cảm thán thật may rằng hai đứa nhỏ Aris và Elai vô cùng ngoan ngoãn, không có di truyền sự nghịch ngợm ấy của mommy nhà nó, nhà có đứa lớn quậy là đủ mệt rồi chứ đừng nói gì thêm đứa nhỏ.
"Thôi, không nói nữa. Vậy, hôm nay hai đứa tới để làm gì? Hẳn không phải là để ra mắt gia đình với ta đâu nhỉ?"
"À vâng cháu quên mất, ông Ollivander đây là Aurora Trần vợ cháu và Willa Aldine vợ của Lashay, điều này ông hẳn là đã biết. Còn đây là con gái cháu Amaris Watson, và con gái của Lashay - Elysian Watson, chúng cháu tới để mua đũa phép cho hai đứa nhỏ này"
Ravi vừa dứt lời thì lập tức cả bốn người Aurora, Willa và hai đứa nhỏ lễ phép lên tiếng chào hỏi: "Buổi sáng tốt lành, ông Ollivander"
"Aurora Trần, gỗ cây Nho và lông đuôi Phượng Hoàng, 3 tấc 1, một cây đũa phép khá tốt" ngài Ollivander chậm rãi nói: "Ta nhớ rồi, cháu là phù thủy đến từ phương Đông thần bí kia nhỉ? Đũa phép dùng có tốt không?"
"Vâng, là cháu. Đũa phép dùng tốt lắm thưa ông" Aurora bé ngoan đáp lời.
"Còn cháu, Willa Aldine... cháu chưa từng đến đây nhỉ?"
"Vâng, cháu vẫn luôn ở Pháp cho đến lúc gả cho Lashay ạ" Willa đáp.
"Là vậy à" ngài cảm thán, song lại đưa mắt nhìn về phía Amaris và Elysian nhẹ nhàng nói: "Được rồi. Hogwarts lại thêm một năm khai giảng nữa rồi. Cháu là?" ngài móc từ trong túi ra một cái thước cuộn màu bạc, đứng trước Amaris mỉm cười ôn hòa hỏi.
"Cháu là Amaris, Amaris Ravi Watson thưa ông" Amaris vô cùng đúng mực trả lời. Ollivander đưa tay xoa đầu đứa nhỏ cảm thán: "Chà, đã lớn, đều đã lớn cả rồi. Để ta xem, cháu thuận tay nào?"
"A... cái này..." Amaris có chút bối rồi nhìn mommy và mami mình rồi lại nhìn ngài Ollivander, khó khăn đưa ra đáp án: "Thưa ông, con thuận cả hai tay"
"Cái này có vẻ khó đây, vậy con cảm thấy tay nào con dùng thuận nhất" Ollivander vẫn rất ôn hòa nói với Amaris, cứ như người ông đối với cháu mình vậy. Mà thật sự có thể xem như là cháu, bởi vì cả Ravi và Lashay đều là do ngài nhìn lớn lên cả.
"Vậy thì chắc là tay phải" Amaris bối rối nâng lên tay phải của mình, ngài Ollivander bắt đầu đo kích cỡ của Amaris, một bên lại nói: "Mỗi một cây đũa phép của Ollivander đều được làm bằng chất liệu phép thuật hùng mạnh, chúng ta ở đây chỉ dùng lông đuôi Kỳ Lân, lông đuôi Phượng Hoàng cùng gân Rồng. Mỗi một cây đũa phép ở Ollivander đều là độc nhất vô nhị, bởi vì không có hai con Kỳ Lân, hai con Phượng Hoàng hay hai con Rồng nào giống nhau cả. Đương nhiên nếu con sử dụng đũa phép của người khác thì tuyệt đối sẽ không phát huy được hết thực lực của nó"
"Được rồi" nói xong ngài đi về phía kệ để hàng, cái thước đo kia vẫn quấn lấy Amaris mà tự động đo đạc.
"Cây này thử xem, gỗ cây Tần Bì và lông đuôi Phượng Hoàng, 2 tấc 7"
Amaris còn chưa kịp nhìn rõ dáng hình của cây đũa phép thì ngài Ollivander đã rút nó lại: "Không, không... Hẳn phải là gỗ cây Bạch Dương và gân Rồng, dài đúng 3 tấc"
Vâng lần này tiến bộ hơn, tay Amaris đã có thể chạm vào cây đũa phép nhưng mà còn chưa kịp cảm nhận cây đũa ra sao thì đã bị ngài ấy đoạt lại, miệng thì không ngừng nói: "Không, không phải cây này"
"Phải rồi, ta nhớ nó ở đâu đây" Ollivander chuyên tâm tìm kiếm lục lọi khắp nơi, rốt cuộc từ một góc nào đấy lấy ra một cái hộp phủ đầy bụi bặm, ngài lấy cây đũa phép từ trong hộp ra đưa cho Amaris: "Hẳn là nó, con thử xem gỗ cây Liễu và gân Rồng, 3 tấc 2"
Amaris cầm cây đũa phép trên tay cẩn thận mà đánh giá nó cộng sự sau này của cô. Amaris vẫn luôn ghi nhớ lời mommy cô nói, là đũa phép chọn chủ nhân chứ không phải ngược lại, cho nên phải xứng đáng cũng phải trân trọng nó. Đũa phép khá là đơn giản cũng rất tinh tế, từ lúc cô cầm lấy đũa phép liền đã cảm thấy đầu ngón tay nóng dần lên, Amaris nhẹ nhàng vẩy một cái từ đầu đũa bắn ra một tia sáng rực rỡ.
"Đây rồi, chính nó, chính là cây đũa phép này rồi, một cây đũa phép rất tốt. Vậy là xong việc với một bạn nhỏ rồi, tiếp đến là cháu... hừm, Elysian nhỉ?" ngài Ollivander đưa tay lau mồ hôi trên trán mỉm cười quay sang híp mắt nhìn Elysian nãy giờ vẫn rất ngoan ngoãn bám lấy mami tranh sủng với mommy nhà mình.
"Vâng, thưa ông Ollivander" rất là ngoan ngoãn đáp lại, còn Amaris sau khi nhận lấy đũa phép lễ phép nói cảm ơn đã bay đến bên hai vị phụ huynh nhà mình ăn mừng rồi.
"Xem nào, tay cháu thuận là?"
"Tay phải thưa ông" nhẹ nhàng xoa đầu của Elysian, ngài Ollivander bắt đầu đo kích cỡ của Elysian hệt như Amaris ban nãy, chậm rãi lục tung đống hộp đựng đũa phép: "Đây, thử xem nó nào, gỗ cây Sồi và gân Rồng, 3 tấc 1"
Vòng lặp bắt đầu với Elysian, cho tới cây đũa phép thứ sáu: "Chà, nhà Watson đúng thật luôn là những khách hàng khó tính, xem nào... nó đây rồi, gỗ cây Sồi và lông đuôi Phượng Hoàng, 3 tấc 2"
Elysian tiếp nhận đũa phép trong ánh mắt chờ mong của mọi người, vung lên đũa phép, một điều thật đáng mừng là tìm được đũa phép rồi, còn điều nữa là cửa hàng vốn rối tung vì tìm đũa phép cho hai người nhờ lần thử này của Elysian mà càng thêm lộn xộn.
"Đúng nó rồi, tốt rồi, đũa phép lựa chọn chủ nhân, ừ một cây đũa phép khá tốt... của hai đứa tổng cộng 26 đồng Galleons"
"Đây ạ, ông Ollivander" Ravi tiến lên đưa Galleons cho ngài Ollivander, lại mỉm cười nói: "Cảm ơn ông, thật vui khi lại được gặp ông, cũng thật đáng tiếc bọn cháu không nán lại được lâu để ôn chuyện vì tụi cháu còn cần đi mua khá nhiều thứ nữa cho hai đứa nhỏ này"
Ngài Ollivander hàm hậu cười, đưa tay vỗ vỗ đầu Ravi chậm rãi nói: "Thôi, thôi. Đi thôi, khi nào rảnh đến thăm ta là được, còn ông bạn già của ta nữa, khi nào đến thì kéo ổng đến thăm ta nữa nhé" nói xong liền xua tay đuổi đi.
"Hẹn gặp lại ông Ollivander"
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)