Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 8

446 0 0 0

Sao cô ấy lại ở đây?

Diệp Chi Đào không nghĩ tới các nàng sẽ gặp lại nhau ở đoàn phim, đỡ lấy cổ ngẩng lên nhìn, quả nhiên phát hiện Ninh Nhã đứng phía sau Bạc Mộ Khinh.

Tới thăm ban sao?

Diệp Chi Đào không khỏi nhớ tới Úc Gia cả ngày tránh ở trong xe bảo mẫu, toàn bộ đoàn phim đều biết nàng mang vốn vào đoàn, nhưng mà chưa từng có ai gặp qua kim chủ của nàng, nói về đủ tư cách, Bạc Mộ Khinh thật đúng là một kim chủ đủ tư cách.

Mọi người đều có một trái tim thích hóng chuyện, đặc biệt là người đi tới nhà mình làm khách, đại khái là ánh nhìn chăm chú quá mức khiến Bạc Mộ Khinh chú ý, cô nhìn qua bên này, làm Diệp Chi Đào sợ tới mức vội vàng co người lại núp sau đạo cụ.

Động tác nhỏ này của nàng làm sao trốn khỏi tầm mắt của Bạc Mộ Khinh, nghĩ đến bộ dáng lén lút của nàng, Bạc Mộ Khinh nhịn không được cười thành tiếng.

Ninh Nhã bên cạnh cô ngây ngẩn cả người.

Nàng mới vừa hoa mắt?? Bạc Mộ Khinh cười??

Sự tò mò thúc đẩy nàng hỏi thử: "Chị mới cười gì thế?"

"Không có gì." Bạc Mộ Khinh quay đầu: "Chị có chút việc riêng muốn tìm nhà sản xuất tâm sự, em ở đoàn phim nghe lời, đóng phim xong đừng đi lung tung, trước hãy về nhà ở mấy ngày."

"Việc riêng gì thế?" Ninh Nhã cố ý hỏi: "Coi trọng ai? Định nhét vào đoàn phim?"

"Người mà chị nhét vào đoàn phim còn không phải là em à?"

Bạc Mộ Khinh nói: "Đi ăn cơm đi, cố ý đặt xe ăn cho mọi người đấy."

Ninh Nhã lại cố ý hỏi một câu: "Mọi người? Chị xác định là mọi người? Không phải là người đặc biệt nào à?"

"Sao em nói nhiều quá vậy." Bạc Mộc Khinh duỗi ngón tay ra búng nhẹ trán nàng một cái: "Còn nói nữa thì chị sẽ nhét em vào đoàn phim xây dựng nông thôn mới, đóng vai người nuôi heo nhà giàu mới nổi."

"Hừ."

Hai người lần lượt rời đi, Diệp Chi Đào còn đang ngóng trông hai người làm một nụ hôn tạm biệt hoặc là một cái ôm, đáng tiếc cuối cùng cái gì cũng nhìn không thấy ngoài cái búng trán kia.

Thật đúng là một kim chủ kỳ quái.

Diệp Chi Đào lui ra từ phía sau đạo cụ, Tiểu Lam cầm ba cái túi giấy hứng phấn chạy tới: "Tiểu Đào! Có tin tốt! Cơm trưa hôm nay siêu cấp phong phú luôn á!"

Vừa nghe cơm trưa siêu cấp phong phú, lập tức khiến Diệp Chi Đào từ trong mất mát vì không được ăn dưa hứng khởi trở lại: "Đoàn phim hôm nay có lòng tốt?"

"Không phải, là có người cố ý đưa xe ăn lại đây."

Tiểu Lam gấp không chờ nổi mở túi giấy ra, bên trong có cơm hộp hai tầng, một ly trái cây, còn có một ly đồ uống nóng.

"Chị cầm cho em hai phần, bọn họ còn không vui kìa, chị phải nói với bọn họ một hồi lâu." Tiểu Lam nhìn thấy mặt Diệp Chi Đào bị gió thổi tới mức trắng bệch, vội vàng đưa đồ uống nóng cho nàng: "Chị lấy cho em là chocolate nóng, dù sao em cũng là nữ diễn viên duy nhất của đoàn phim không cần giảm béo, đồ ăn chính là một phần thịt kho tàu thêm ớt gà, một phần thịt thăn chua ngọt thêm tôm bóc vỏ, thế nào?"

"Tiểu Lam, chị là ân nhân của em!"

Diệp Chi Đào nghe đến tên đồ ăn liền sắp chảy nước miếng, đã vài ngày rồi nàng chưa ăn mặn, nàng thích ăn cay ăn thịt, uống hai hớp chocolate liền bưng hộp cơm lên mở ra, nhìn đến đồ ăn tràn đầy, cả người vui sướng sắp bay lên trời rồi.

"Em ăn trước đây, thật sự sắp chết đói rồi."

"Nhanh ăn đi."

Tiểu Lam vừa nói xong, liền nhìn thấy Diệp Chi Đào kẹp đầy một đũa thịt kho tàu nhét vào trong miệng. khiến nàng sợ tới mức thiếu chút nữa ném văng đôi đũa trong tay ra ngoài.

Sao bảo là nữ diên viên mà?

Nàng từng làm việc ở vài đoàn phim, mặc kệ là diễn viên chính hay là diễn viên quần chúng, các nữ diễn viên trẻ tuổi đều là dạ dày chim nhỏ đầu lưỡi mèo, đừng nói bỏ hết vào miệng một  miếng thịt kho tàu to như vậy, dù cho là hạt bắp cũng phải ăn từng hạt.

"Không phải bảo là đoàn phim gà nhà thả vườn sao, chẳng lẽ không nên là khát uống sương sớm, đói ăn cỏ xanh?"

Tiểu Lam lẩm bẩm nói: "Đều là giả."

Diệp Chi Đào lại cho vào miệng miếng thịt gà.

"Chị có ăn không, không ăn em ăn nha?"

Trong miệng nhai ớt gà còn đôi mắt Diệp Chi Đào lại nhìn chằm chằm bò kho trong chén Tiểu Lam, Tiểu Lam nhanh chóng bưng hộp cơm lên xoay người: "Không thể! Con gái giảm béo mới ăn thịt bò, em không giảm béo, em vẫn là ăn thịt kho tàu đi."

Hai người dựa lưng vào nhau ăn cơm hộp, bởi vì Diệp Chi Đào ăn uống thỏa thích, Tiểu Lam cũng bắt đầu có động lực ăn cơm, một chuyên viên trang điểm và một nữ diễn viên ( kiêm biên kịch ) thi đấu ăn cơm, phảng phất nơi này không phải đoàn phim mà là cuộc thi dạ dày vương.

Có lẽ đồ ăn quá ngon, hai người đều không chú ý đến cách đó không xa có một người đi tới, sau đó sửng sốt một chút khi nhìn thấy các nàng, tiếp đó lấy ra di động quay lại cảnh này.

Người này là trợ lý của Úc Gia, nàng nghe nói hôm nay có xe ăn tới, đồ uống nóng không tệ, tính đi lấy giúp Úc Gia, kết quả không cẩn thận đi nhầm đường, vòng tới nơi này, lại quay được một cảnh hay.

"Úc tỷ, em cho chị xem cái video này."

Lúc trợ lý trở lại xe bảo mẫu, Úc Gia đang định nghỉ trưa, nghe thấy trợ lý nói muốn cho nàng xem video, lập tức thấy có chút phiền: "Buổi chiều rồi xem, tôi muốn nghỉ ngơi."

"Là video về Diệp Chi Đào, vừa mới quay được, cực kỳ buồn cười."

Nàng mở video ra, hướng màn hình điện thoại về phía Úc Gia, Úc Gia vừa thấy, nhịn không được cười ra tiếng: "Này là quỷ chết đói đầu thai à."

"Đúng là quỷ chết đói đầu thai, nhìn như kiểu mấy đời không ăn cơm vậy."

Úc Gia lại nhìn thoáng qua, ghét bỏ nói: "Còn ngồi dưới đất ăn, nghĩ bản thân mình là gì? Nữ công nhân à?"

"Hiện giờ vẫn còn ở chỗ đó đấy, chị muốn đi xem không?"

Úc Gia nói: "Vậy thì đi xem."

Nàng đã tẩy trang, cởi hết diễn phục, chỉ mặc một cái áo sau đó khoác lên một chiếc áo lông dài, được trợ lý đỡ xuống xe.

"Ở chỗ nào?"

"Một cái hẻm nhỏ, cách xe ăn không xa."

Trợ lý đi trước dẫn đường, Úc Gia theo sau, đi được vài bước, nhìn thấy Bạc Mộ Khinh từ văn phòng nhà làm phim bước ra, tức khắc dừng bước chân.

Úc Gia hỏi: "Là Bạc tổng à?"

Trợ lý nói: "Hình như vậy"

Bạc Mộ Khinh đã tới đoàn phim rất nhiều lần, đồn đãi về cô càng ngày càng nhiều, Úc Gia đã sớm có ý tứ tiếp cận Bạc Mộ Khinh, cuối cùng cũng có một cơ hội tốt.

"Cô ở đây chờ tôi một chút." Úc Gia nói với trợ lý, trợ lý gật đầu, Úc Gia khoác áo khoác đi qua, nàng đi rất chậm, thỉnh thoảng nhìn ngó xung quanh, lúc đi đến cách Bạc Mộ Khinh một khoảng không xa, đột nhiên gọi lại Bạc Mộ Khinh: "Cho hỏi--"

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: