"Dậy....dậy hết đi nào mọi người, sáng bét rồi. Mau dậy, không chị sẽ tét mông mấy đứa đấy nhá!"- Tiếng Đới Manh vang dội khắp phòng ký túc xá.
Hôm qua đã bàn bạc với nhau sáng nay nhờ Đới Manh gọi mọi người dậy sớm để chuẩn bị, không cần phiền các Staff tỷ tỷ. Thế mà giờ xem, ba con sâu ngủ còn chăn ấm nệm êm chui rúc trên giường. Hỏi sao lão Đới đây không tức cơ chứ. Đới Manh đến từng giường đánh vào mông, bóp mũi từng người để xem bọn nhóc này dám không dậy không.
Vài tiếng ca thán, lèm bèm vì bị đánh thức sớm, nhưng được cái ba nhóc con này khá ngoan, vẫn lục tục dậy gấp chăn, đi vscn. Khi bốn người đã tụ họp đông đủ, đồng hồ điểm 6h30, họ mới rời phòng di chuyển ra căn tin ăn sáng, sau đó đến lớp.
Hôm nay lớp học đông hơn thường lệ, các thực tập sinh cũng nổi bật hơn hôm qua. Vì hôm nay sẽ có màn trình diễn của từng thực tập sinh. Có người solo, có người diễn theo nhóm, mỗi người đều có phong cách, trang phục riêng của riêng mình. Phòng Hứa Giai Kỳ cũng không ngoại lệ, bốn người các cô là một nhóm, nên cùng diễn một bài. Quả thực bây giờ Hứa Giai Kỳ không có tâm trạng tí nào. Cô hồi hộp suy nghĩ về màn diễn của mình, dù đã luyện tập rất nhiều lần, những vẫn không tránh khỏi những miên man, nhỡ như cô làm không tốt, nhỡ như sơ suất gì đó.... họ phải làm sao đây. Mải lo suy nghĩ, Hứa Giai Kỳ bị tụt lại phía sau trong khi 3 người kia đã yên vị tìm được chỗ ngồi, bỗng phía trước xuất hiện một bàn tay cầm chai sữa chân quả lạp hướng về phía cô. Hứa Giai Kỳ ngẩng đầu nhìn lên, là em Dụ Ngôn.
Dụ Ngôn mặt lạnh tanh đưa chai sữa về phía Hứa Giai Kỳ. Em không biết mình bị sao nữa, tự dưng lại làm hành động ngu ngốc này, trong nội tâm chỉ muốn giúp chị ấy thả lỏng đôi chút.
"Chúc chị thi tốt"- nhét chai sữa chua vào tay Hứa Giai Kỳ, Dụ Ngôn nhanh chóng lướt qua về phía Tạ Khả Dần đang ngồi. Dáng đi như chạy khiến Hứa Giai Kỳ phải phì cười.
"Em ấy là đang cổ vũ cô sao?" Hứa Giai Kỳ cảm thấy tâm mình dần ấm áp hơn.
"Được rồi, Hứa Giai Kỳ, mày làm được mà. Dụ Ngôn em ấy đã cổ vũ mày như thế, nhất định phải hoàn thành bài diễn thật tốt". Hứa Giai Kỳ cười thầm, cầm chai sữa trong tay tiến về phía đồng đội của mình.
Thời gian cứ dần trôi, từng nhóm, từng tiếc mục của các đồng học cứ tiếp diễn. Đến lượt nhóm Hứa Giai Kỳ, nhóm cô diễn bài Who is your girl, với đạo cụ là gậy. Mọi người đều khí thế bừng bừng, ăn ý với nhau nhảy khớp từng động tác, riêng Hứa Giai Kỳ có đoạn part riêng làm cô tỏa sáng trên sân khấu. Ở dưới khán đài các đồng học không khỏi hò reo cổ động. Trong lúc nhảy, ánh mắt Hứa Giai Kỳ đều tập trung tìm kiếm hình bóng Dụ Ngôn, cô muốn em nhìn thấy mình biểu diễn. Và đúng như mong muốn của Hứa Giai Kỳ, Dụ Ngôn từ đầu đến cuối đều xem được cô nhảy. Sau khi nhóm diễn xong phần mình, các vị Metor lại đưa ra một đề xuất. Đó là muốn các thực tập sinh battle với nhau. Người được đưa ra cùng so tài đầu tiên là Thượng Quan Hỉ Ái.
Metor hỏi trong nhóm cô ai dám cùng bạn học ấy giao lưu không?
Không do dự, Hứa Giai Kỳ đã giơ tay, cô cũng muốn thử cảm giác solo với người bạn học này, một phần cô muốn mọi người công nhận tài năng của mình, thắng thua không quan trọng, còn có thể học hỏi thêm, vậy tại sao không thử.
Cảm giác đứng trên sân khấu, mọi ánh nhìn đều tập trung vào bạn. Một mình làm chủ sân khấu...Hứa Giai Kỳ thả lỏng người, rất nhanh hòa mình vào giai điệu của Michael Jackson.
Đến khi nhạc dừng, không gian như ngừng động, rồi một vài tiếng vỗ tay vang lên, sao đó là rất rất nhiều tiếng vỗ tay khác vang lên... trong hơi thở hổn hển, Hứa Giai Kỳ cúi người về phía khán đài thay cho lời cảm ơn, cô cười tươi đón nhận những tràng vỗ tay của các bạn đồng học. Một vị Metor đánh giá khả năng của cô, hứa hẹn cô không chỉ dừng ở đó, có thể sẽ phát triển thêm nữa. Lần đánh giá điểm, Hứa Giai Kỳ được xếp hẳn vào lớp A. Trong khi 3 người bạn của cô thì chỉ xếp B.
Sau khi quay về chỗ ngồi, Hứa Giai Kỳ tiếp tục trông đợi người mà cô luôn dõi theo sẽ lên sân khấu. Qua vài tiếp mục diễn của Triệu Tiểu Đường, Tạ Khả Dần, Khổng Tuyết Nhi, và cả các chị em nhà Sông như Tôn Nhuế, Mạc Hàn.... người cô trông ngóng cũng xuất hiện.
Với trang phục khá đơn giản, Dụ Ngôn song ca cùng một người chị em cùng công ty. Giọng hát em vang lên, cả khán đài như nín thở. Rất mạnh mẽ, rất khác biệt tông giọng lên rất cao. Dụ Ngôn như hóa thành một con người khác, đầy nhiệt huyết, bùng nổ ...mọi người đều tập trung về phía hai nhân vật chính. Hứa Giai Kỳ nhìn Dụ Ngôn, ánh mắt có biết bao nồng thắm, có bấy nhiêu chân tình. Trong mắt cô chỉ có hình bóng em, lúc em hát, lúc em nhảy, lúc em hòa mình vào màn trình diễn, lần này thì Hứa Giai Kỳ có thể khẳng định, cô là thật tâm để ý đến em.
Kết thúc phần diễn của Dụ Ngôn và người bạn cùng song ca, Metor không ngần ngại xếp thẳng em vào lớp A. Tài năng của em, mọi người đều thấy, lớp A xứng đáng với em. Vậy là Hứa Giai Kỳ được chung lớp với Dụ Ngôn rồi. Có thể kéo gần khoảng cách với em thêm một chút.
Buổi xếp lớp nhanh chóng kết thúc, các thực tập sinh thở phào nhẹ nhõm, có người vui, có người buồn. Nhưng điều đó vẫn chưa nói lên được điều gì mà. Theo lịch kế tiếp, sáng mai lại phải tập hợp để chọn bài hát phân chia nhóm nữa. Hứa Giai Kỳ cùng đồng đội ra về, cô âm thầm đi lùi dần về sau, lựa thời cơ mọi người không để ý lén quay đầu, chạy về phía bóng dáng Dụ Ngôn dần khuất sau phía dãy hành lang. Nhưng Hứa Giai Kỳ có nhanh đến mấy vẫn bị một người phát hiện. Thật may bắt kịp em, Hứa Giai Kỳ giơ hai tay chặn đường Dụ Ngôn
"Cho em nè" Hứa Giai Kỳ dúi vào tay dụ ngôn một viên kẹo ngôi sao nhỏ, trước sự ngỡ ngàng của Dụ Ngôn. Hứa Giai Kỳ nhanh chóng chạy trở về, khi chạy còn hét vọng lại:
"Chúc mừng lớp A Dụ Ngôn"
Dụ Ngôn nhìn viên kẹo nhỏ trên tay còn ngỡ ngàng. Hứa Giai Kỳ, chị ta thật không biết cô không thích đồ ngọt à. Từ rất lâu, Dụ Ngôn không còn ham mê với những thứ có vị ngọt, ăn nhiều sẽ béo nha. Không ăn vẫn là không ăn, đó là quy tắc của Dụ Ngôn, nhưng kẹo thì cũng cầm rồi, Dụ Ngôn đành cất viên kẹo ấy vào một góc riêng trong túi của mình. Quà của người ta không thể vứt đi được, huống chi món quà nhỏ này thật dễ thương nha, đem giấu riêng vậy. Nụ cười trên môi Dụ Ngôn bỗng trở nên ngọt ngào.
"Haizz..... đói quá rồi, về phòng tìm ngô luộc ăn thôi" Dụ Ngôn vươn vai bước tiếp về phía phòng mình.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)