Lại một buổi sáng đến với trường Long, 109 cô gái đã có mặt đông đủ ở lớp. Bộ đồng phục quen thuộc như mọi hôm nay đã phân biệt rạch ròi giữa các lớp với nhau qua màu sắc áo. Lớp A tiên phong với sắc áo màu hồng, lớp B màu xanh dương, lớp C màu vàng, lớp D màu trắng và lớp F màu xám. PD phổ biến cho vòng thi đầu tiên, các thực tập sinh sẽ chọn một bài hát và lập thành nhóm nhỏ, cùng tập luyện để trình diễn. Điều này khiến các thực tập sinh cảm thấy hưng phấn mới mẻ. Có thể cùng các bạn học vốn không quen biết từ từ trở nên gần gũi nhau hơn.
Thế nhưng, một sự bổ sung đính kèm khiến các thực tập sinh có sự ngỡ ngàng. Đó là sẽ ưu tiên cho lớp A chọn đồng đội mà mình muốn kết nạp vào nhóm. Dựa trên danh sách bài hát đã được ghim trên bảng, các bạn lớp A có thể chọn cho mình bài hát mà bản thân muốn thể hiện, sau đó chọn đồng đội mà mình muốn diễn cùng. Khi tín hiệu bắt đầu đưa ra, lớp A nhanh chóng chạy đến chọn bài hát, Hứa Giai Kỳ vẫn còn đắn đo, dựa theo thế mạnh, nhảy là sở trường của cô, trong các bài hát, thì The Eve là thích hợp nhất. Hứa Giai Kỳ nhanh chóng chạy đến bảng bài hát The Eve, cùng đứng với cô còn có Lưu Vũ Hân, cả hai đều chọn cùng một bài. Không biết Dụ Ngôn sẽ chọn bài gì đây, Hứa Giai Kỳ rất mong em sẽ cùng chọn chung bài với mình, như vậy có thể nhảy chung với em rồi, Hứa Giai Kỳ nhìn về phía Dụ Ngôn, em vẫn còn đứng suy nghĩ ở cuối lớp. "Dụ Ngôn, mau lên đây với chị ãh".
Dụ Ngôn đứng ở dưới lớp, em nhìn các bạn lớp A đã chọn bài hát cho mình.
"Hứa Giai Kỳ, ồ...chị ấy nhảy bài The Eve sao?". Dụ Ngôn thấy Hứa Giai Kỳ đang đứng cùng Lưu Vũ Hân nói gì đó trên bảng. Tuy cũng muốn thử chung đội với chị ấy, nhưng Dụ Ngôn nghĩ, đây là vòng đầu tiên, bản thân nên để lại ấn tượng với các vị giám khảo và khán giả, nên phát huy thế mạnh bản thân trước. Dụ Ngôn chầm chậm bước lên bảng, dưới sự mong chờ của các đồng học, em chọn cho mình bài: "Dễ cháy dễ phát nổ", một bài hát thiên về vocal.
Hứa Giai Kỳ hụt hẫng, Dụ Ngôn không chọn chung bài với cô rồi, có lẽ em ấy không thích bài này. Hứa Giai Kỳ giấu nụ cười buồn. Mau chóng quay xuống lựa chọn đồng đội nhảy cho nhóm. Dụ Ngôn bên kia cũng thế, em mời các đồng học cùng vào nhóm mình để nhanh chóng kết thúc màn lập nhóm này, còn phải chuẩn bị tập luyện nữa.
"Kiki, em chọn bài The Eve sao?... Ây da, bài đó cover lại của nhóm nam đó. Nghe nói ngầu lắm nha." Đới Manh gặp Hứa Giai Kỳ trong căn tin giờ trưa.
"Ừ, em thấy nếu diễn bài đó khá ngầu nên chọn đấy. Đới Manh chị chọn bài nào vậy?' Hứa Giai Kỳ quay sang Đới Manh tò mò.
"Cái con bé này, chị mi nhảy bài nào cũng không biết ư?"
" Mở miệng em thương chị lắm, Đới Manh... Wo ai ni, vậy mà chị mi chọn bài nào cũng có quan tâm đâu".Đới Manh bỉu môi trách móc Hứa Giai Kỳ. Đúng rồi, lúc Đới Manh chọn bài hát,Hứa Giai Kỳ còn mải suy nghĩ về Dụ Ngôn, còn tâm trí nào ngó đến lão Đới đâu. Nếu Đới Manh mà biết, chắc sẽ xử đẹp cô mất.
"Em xin lỗi, Manh Manh, người ta đang lo nghĩ về bài hát mới mà. Cho nên không thấy chị chọn bài nào thôi, chứ không phải hết thương chị đâu nha". Hứa Giai Kỳ chu môi xoa dịu Đới Manh.
"Chị vào nhóm hát bài Dễ cháy dễ phát nổ đấy. Mấy bài kia không có hứng thú, nên xin vào bài đó... nghe nói bài đó hát là chính, chị già rồi cưng à.Đội đó toàn là vocal không, vừa hát hay lại toàn mỹ nữ....". Đới Manh ánh mắt long lanh trả lời Hứa Giai Kỳ.
"Dễ cháy dễ phát nổ, Đới Manh chị ấy vào chung đội với Dụ Ngôn sao?". Hứa Giai Kỳ ngạc nhiên, chị ấy thật may mắn, được cùng luyện tập chung với dụ ngôn rồi, Hứa Giai Kỳ thở dài...
"Không được cùng tập chung vậy mình có thể thông qua Đới Manh để đến thăm em ấy được không nhỉ?". Một suy nghĩ chợt lóe qua trong đầu, Hứa Giai Kỳ rất biết cách tiếp cận người thương nha.
"Sắp tới chắc sẽ bận lắm đó, em phải tự lo cho mình, chúng ta bây giờ khác nhóm, không thể theo dõi nhau mọi lúc mọi nơi được, 2 nhóc kia có thể an tâm, giờ còn mỗi em thôi đó. Tập gì cũng phải chú ý sức khỏe. Đừng có mà cố bán mạng như năm vừa rồi". Đới Manh trước khi bưng khay cơm đi dẹp dặn dò Hứa Giai Kỳ. Bên nhau 8 năm dài lâu như vậy, Đới Manh làm sao không biết tính Hứa Giai Kỳ cho được. Thật không an tâm khi phải xa nhau mà.
"Em biết rồi, chị đừng nghĩ nhiều như thế chứ. Ban ngày không gặp nhau thì tối vẫn về phòng ngủ chung mà". Hứa Giai Kỳ cảm thấy Đới Manh thật sự như một bà cụ non vậy.
Quá trình tập luyện chính thức bắt đầu, chỉ có một tuần để vừa tập vũ đạo vừa luyện thanh. Còn phải tập dợt trên lớp để các giáo sư nhận xét, sửa lỗi. Kết hợp luyện tập cả vũ đạo bài hát chủ đề chương trình "Yes, ok nữa", thật là không dễ thở tí nào. Trong thi đấu, sẽ không có sự lười biếng, trong khi bạn nghỉ ngơi thì người khác có thể vượt qua bạn rồi. Thế nên mọi người ai nấy đều tích cực tập luyện miệt mài dù sáng hay đêm.
Hôm nay là ngày tập luyện thứ năm rồi, về cơ bản các thành viên đội đều đã quen thuộc với nhau cả rồi. Trong năm ngày qua, mải lo tập luyện Hứa Giai Kỳ cũng tạm gác suy nghĩ về Dụ Ngôn. Với cô, khi đã quyết tâm là việc gì, thì những chuyện khác sẽ tạm không nhắc đến. Tối nay về cơ bản đã thuộc lời và các vũ đạo của bài, Hứa Giai Kỳ ngồi trong phòng tập nghỉ ngơi. Nhóm cô vừa tập dợt xong bài hát và giờ mọi ngời đều tản nhau về phòng nghỉ. Trong phòng tập giờ chỉ còn lại cô , Lưu Vũ Hân, Tăng Khả Ny mà thôi. Họ Lưu đang chỉ lại vài động tác vũ đạo cho đứa trẻ to xác Tăng Khả Ny. Hứa Giai Kỳ ngồi xem họ tập, bỗng cô thấy nhớ Dụ Ngôn. Đã vài ngày không gặp em ấy rồi, không biết em ấy như thế nào. Đới Manh dạo gần đây về phòng rất trễ, về tới là chui vào giường ngủ mất xác ,có vẻ như rất vất vả. Học vũ đạo tiêu tốn khá nhiều sức lực của chị ấy, sáng ra cũng không thấy mặt. Hứa Giai Kỳ không dám làm phiền cũng như hỏi thăm được gì từ Đới Manh cả.
Ngồi suy tư một hồi, Hứa Giai Kỳ quyết định dò qua phòng tập của đội Dễ cháy dễ phát nổ xem sao. Nói là qua xem Đới Manh ra sao, nhưng thực chất là thăm ai kia.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)