Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 7: Vai chính ở trong video là Du Như Băng

890 0 4 0

Chương 7

 

 

 

Buổi sáng 8 giờ, sắc trời trong trẻo, ánh sáng chói lọi bên ngoài đều bị bức màn màu rượu đỏ che đậy, trong phòng là một mảnh yên lặng tối tăm. Đường Hàn Thu làm ổ trên chiếc giường lớn mềm mại, khuôn mặt khi ngủ thực ôn hòa, động lòng người như một mỹ nhân đang ngủ say.

Di động đặt trên tủ ở đầu giường đột nhiên vang lên, quấy nhiễu sự yên tĩnh của cả phòng. Đường Hàn Thu chậm rãi mở đôi mắt đang lim dim buồn ngủ, lười biếng mà vươn ra cánh tay mảnh khảnh bắt lấy di động, nhìn lướt qua màn hình đang phát sáng.

Trong lòng mất kiên nhẫn, không muốn phản ứng.

Nàng không chút do dự cúp điện thoại, lại thuận tay đem dãy số này kéo vào sổ đen, thế giới rốt cuộc cũng thanh tịnh trở lại, nàng tiếp tục vùi đầu vào ổ chăn mà ngủ.

Cừu Vân Lập bị ngắt điện thoại một cách không thương tiếc, sau đó phát hiện cho dù có gọi như thế nào cũng không được, nhất thời nổi đóa mà đem văn kiện luật sư ném ở trên bàn, trong lòng tràn đầy tức giận, cả người tựa như quả bom, tùy thời đều có thể nổ tung.

-- Nữ nhân này có phải là cố ý làm như vậy?!

Hắn không tin nàng nói không thích liền không thích! Tất cả chẳng lẽ đều không phải là đang hấp dẫn sự chú ý của hắn sao?!

Một thanh niên ăn mặc thời thượng, tướng mạo sạch sẽ trong sáng từ ngoài cửa đúng lúc đi vào, trên người con mang theo một chút cảm giác phong trần mệt mỏi. Nhân lúc Cừu Vân Lập chưa phản ứng, hắn liền cởi áo khoác ra, đi qua cầm lấy văn kiện của luật sư nhìn nhìn, trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên, tồi sau đó chậm rãi nở nụ cười.

Cừu Vân Lập thấy hắn cười, càng giận sôi máu: "Cừu Vân Kiệt, ngươi cảm thấy buồn cười lắm à?"

Cừu Vân Kiệt nhún nhún vai, buông văn kiện xuống, đem áo khoác để lên tay người hầu, ngồi xuống sô pha, cả người thả lỏng, ôn hòa khuyên nhủ: "Bình tĩnh, bớt giận chút."

Bị một nữ nhân theo đuổi chính mình nhiều năm đối xử vô tình như vậy, Cừu Vân Lập càng nghĩ càng tức, nhớ tới những câu chữ trong văn kiện, nhịn không được mắng: "Phí tổn thất thời gian làm việc*, bọn họ thả cái rắm gì thế! Đường Hàn Thu đi công tác nơi nào?! Nàng là..... là một nữ nhân không có học thức!"

*Gốc là [误工费], là khoản phí bồi thường mà người có nghĩa vụ bồi thường đưa cho người bị hại từ khi bị thương cho đến lúc hoàn toàn khỏi hẳn vì thu nhập bị giảm do không thể đi làm bình thường.

Cừu Vân Kiệt ngay thẳng nói: "Ca, tân tổng tài của điện ảnh Hoa Diệu chính là Thu Thu tỷ. Hơn nữa nàng đã tốt nghiệp đại học Ivy League*, năng lực học tập rất cao, không phải là một nữ nhân không học vấn không nghề nghiệp."

*Nhóm 8 trường đại học xuất chúng nhất nước Mỹ như Harvard, Columbia,...

Hắn nghĩ rồi tưởng tượng, lại không đành lòng mà thở dài, đau lòng Đường Hàn Thu vì đã gửi gắm một mảnh thật tình cho sai người.

Thiếu chút nữa liền phải trở thành người của hôn phu như ca hắn, nàng về nước kế nhiệm chức tổng tài Hoa Diệu hắn cũng chẳng biết.

Ai...... Thu Thu tỷ có chút thảm.

Đường Hàn Thu vẫn luôn coi Cừu Vân Kiệt là đệ đệ mình, cho nên quan hệ của nàng cùng Cừu Vân Kiệt không tệ lắm, hắn cũng không thiếu khổ sở vì nàng lại đi yêu một nam nhân không thích chính mình.

Trăm triệu không nghĩ tới, khi nàng về nước liền nhận ra, không chỉ muốn giải trừ hôn ước cùng Cừu Vân Lập, thậm chí còn muốn kiện cáo hắn.

Nghĩ vậy, tâm tình Cừu Vân Kiệt cực kỳ phức tạp, hắn đã thay ca ca lo lắng rồi bây giờ lại còn thay tỷ tỷ cao hứng, sống trong mâu thuẫn như vậy.

Cừu Vân Lập xót xa mà liếc hắn: "Ngươi rõ ràng cho ta, ta mới ngươi ca ca, hiện tại là người ngoài lừa tiền ca của ngươi, hiểu?"

Cừu Vân Kiệt đáp lại hắn bằng một cái tươi cười tỏa nắng mà các fan hâm mộ của hắn vô cùng yêu thích: "Ta chỉ muốn nói sự thật mà thôi."

Cừu Vân Lập tự nhiên cảm thấy nhàm chán, liền đứng dậy đi cầm chìa khóa xe.

Ánh mắt Cừu Vân Kiệt nhìn theo động tác của hắn, hỏi: "Ngươi muốn đi đâu?"

Cừu Vân Lập không trả lời.

Cừu Vân Kiệt hai mắt híp lại: "Ngươi muốn đi tìm Du tiểu thư?"

Cừu Vân Lập quay đầu nhìn hắn: "Ngươi rảnh vậy à? Không đi thông báo sao?" 

Cừu Vân Kiệt nhún vai: "Mới xin nghỉ gần đây, một tháng sau sẽ có người được tuyển chọn, ta muốn đi làm người hướng dẫn."

Cừu Vân Lập không hứng thú mà thu hồi ánh mắt, bỏ xuống một câu: "Tùy ngươi." Liền đi ra cửa.

Trong mắt Cừu Vân Kiệt mang theo ý cười mà nhìn hắn đi, sau đó lại mỉm cười nhìn về phía quản gia: "Lục thúc, nói một chút cho ta biết hôm qua đã xảy ra chuyện gì?"

... 

Năng lực thích ứng hoàn cảnh của Du Như Băng rất cao, một buổi tối hoãn lại đây, sáng sớm hôm sau liền tạm biệt bạn cùng phòng rồi ngồi trên xe Hàn Vi đi Hoa Diệu, thủ tục ký hợp đồng tất cả đều làm xong, nàng chính thức trở thành nghệ sĩ Hoa Diệu.

Thư kí Trường Lâm Lâm sửa sang lại hợp đồng văn kiện, sau đó dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Hàn Vi, Hàn Vi trầm mặc một lất, lên tiếng: "Đăng ký trước đã rồi nói sau."

Hoa Diệu vừa mới khởi bước, kỳ thực còn không có cái gì để có thể lấy cho ra đến một tay nghệ sĩ, cũng không quan tâm đến việc có đủ sức mà đi khắp nơi tuyển mộ. Cho nên số lượng nghệ sĩ trước mắt ở trong công ty đều có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Công ty còn muốn phụ trach lộ trình kế hoạch ra mắt của nghệ sĩ, hoặc là trực tiếp đóng phim, hoặc là trở thành luyện tập sinh đi tham gia tuyển tú*, có thể gây lên sự chú ý hay không thì cũng chỉ tàn nhẫn mà theo ý trời.

*Tuyển tú: Chương trình thực tế sống còn tuyển chọn và đào tạo thành viên để tạo ra nhóm nhạc.

Mấy năm gần đây, tiết mục tuyển thần tượng ùn ùn không dứt, rất được hoan nghênh, làm luyện tập sinh ngược lại là càng dễ lọt vào tầm nhìn của khán giả. Nhưng Du Như Băng xuất thân từ sự đào tạo có nề nếp, so với thực tập sinh còn muốn tốn thời gian đi bồi dưỡng, hiển nhiên phí tổn thất không bằng những người đi lấy tài nguyên từ điện ảnh và truyền hình. 

Cho nên Hoa Diệu rất dễ dàng mà loại trừ việc chuẩn bị đem Du Như Băng đưa lên hằng ngũ luyện tập sinh đi tuyển tú.

Không có thực lực, đi không lâu dài. Du Như Băng lớn lên lại đẹp, cũng không thể dựa mặt mà đi được.

Du Như Băng nhìn Trường Lâm Lâm đem hợp đồng của mìn mang lên văn phòng tổng trợ lý, hỏi: "Công ty không tính cho ta làm luyện tập sinh đúng không?"

Hiện tại tiết mục tuyển tú như mặt trời ban trưa, chỉ cần có thực lực thì đều có thể tạo ra chỗ đứng. Người mới diễn phim nếu không thể tham gia một đại chế tác*, thì rất khó để mà nổi tiếng -- mà cho dù có tham gia thì cũng chưa chắc gì có thể nổi lên được.

*Đại chế tác/ Đại IP: Những tác phẩm quy mô lớn được đầu tư. Từ đạo diễn, biên kịch, sản xuất, đến dàn diễn viên đều là những người nổi danh.

Nguyên tác trong cốt truyện, Du Như Băng trực tiếp đi trên con đường diễn phim, sau đó dốc sức đến lặng yên không một sự chú ý nào, nhưng vầng sáng của nữ chủ không cho phép Du Như Băng không có tiếng tăm, rất nhanh sau đó nổi lên những lời đồn không lường trước được, đem Du Như Băng cuốn vào gút mắt tình cảm của người quyền thế, nói nàng thành tiểu tam, nàng bốn phía bị truyền thông bắt lấy lăng xê*, ngược lại là làm cho nàng hắc hồng* đi lên.

*Lăng xê: là những thủ thuật và cách làm khác nhau (truyền thông, mạng xã hội,...) để đưa một người lên cao hơn, nổi bật hơn và thu hút được sự quan tâm của mọi người hơn.
*黑红/Hắc hồng: Tự bôi xấu bản thân để nổi tiếng, nổi bằng scandal.

Bộ phim bị tụt hậu cũng dần dần có khởi sắc, lại bởi vì kỹ thật diễn tinh vi của nàng cùng khuôn mặt xinh đẹp động lòng người nên đã hút không ít người hâm mộ, một đường trở thành bông hoa hắc hồng. 

Trong cốt truyện, Đường Hàn Thu bị khống chế, tự nhiên sẽ không giúp nàng nói chuyện, mà Cừu Vân Lập cũng không vì nàng mà giải vây, bởi vì hắn không có dũng khí vượt qua xiềng xích để giải trừ hôn ước cùng Đường thị mà đi giữ gìn tình yêu.

Cho nên con đường thành công của Du Như Băng vẫn luôn chịu đủ tranh luận, cái danh tiểu tam ở trên người đã đè ép nàng trong một đoạn thời gian rất lâu.

Nhưng hiện tại nàng mới chính là Du Như Băng, cốt truyện đã thay đổi, không có khả năng có chuyện nàng trở nên xấu xa trong mắt mọi người. 

Không bằng trực tiếp làm luyện tập sinh đi ra mắt.

Đôi mắt Hàn Vi từ phía sau kính đưa lên, mang theo một sự thâm trầm khôn khéo: "Du tiểu thư có ý tưởng gì không?"

Du Như Băng hơi mỉm cười: "Có, cho ta làm luyện tập sinh, tham gia tuyển tú vào tháng sau."

Nàng một bộ dáng nắm chắc thắng lợi khiến Hàn Vi không khỏi suy nghĩ một hồi, sau đó cầm lấy di động.

... 

Mười phút sau khi Đường Hàn Thu kéo Cừu Vân Lập vào sổ đen, điện thoại lại vang lên, mỗi một tiếng đều giống như đang đập vào thái dương của nàng, làm nàng đau đến nhíu mày.

Đường Hàn Thu ấn hai bên thái dương, cau mày tiếp điện thoại, thanh âm khàn khàn: "Hàn tổng trợ?"

Sau đó nàng trầm mặc hai phút, hoàn toàn thanh tỉnh, không xác định mà hỏi lại một lần nữa: "Là ta không tinh ngủ mà nghe lầm? Du Như Băng phải làm luyện tập sinh?"

Nàng ngừng lại một chút, thái dương ngày càng đau: "Còn muốn tham gia đợt tuyển tú vào tháng sau?"

Hình như kiếp trước Du Như Băng đâu có chạm qua ca hát cùng khiêu vũ mấy thứ này? Nàng không phải là ký xong liền trực tiếp đi diễn phim sao?

Hiện tại cư nhiên muốn tham gia tuyển tú? Nàng sẽ hát hay vẫn là nhảy?

Chẳng lẽ những người làm vai chính đều tùy hứng như vậy sao? Làm cái gì cũng đều có vầng sáng của nhân vật chính hộ tống?

Đường Hàn Thu càng nghĩ càng thấy đau đầu, dần dần sức lực để mà suy nghĩ đều trôi đi mất, nàng mệt mỏi than ra một hơi: "Các ngươi quyết định là được rồi, ta đau đầu, không nói nữa."

Hàn Vi nói tốt, xác nhận Đường Hàn Thu cúp điện thoại rồi mới buông di động, đẩy gọng kính một chút, nhìn thẳng Du Như Băng: "Ta khuyên ngươi hiện tại nên chứng minh cho chúng ta biết, ngươi có tư cách để tham gia đợt tuyển tú vào tháng sau."

Đường Hàn Thu nằm ở trên giường lăn qua lộn lại, thái dương phát đau đến ngủ không được, dứt khoát rời giường tìm dầu thuốc bôi lên.

Nàng nằm trên sô pha, một bên vừa bôi thuốc, một bên vừa lướt điện thoại, nhìn qua thông tin giải trí cùng tình hình chính trị hết một lượt, sau khi đọc xong tin tức sắp tới, nàng thu được một tin nhắn, bên trong kèm thêm một cái video.

Mà vai chính ở trong video, chính là Du Như Băng.

 

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16