Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 1 : Tiểu Tần Ý Nùng

6712 4 34 1

"Sau cuộc cạnh tranh khốc liệt giải thưởng Kim Quế lần thứ 32 đã kết thúc vào đêm hôm qua, ảnh hậu Đường Nhược Dao dựa vào tác phẩm " Chim nhạn trở về phía nam" đã thu hoạch về vinh hạnh đặc biệt cho bản thân!"

Sau khi kết thúc chặng đường tranh tài để giành lấy giải thưởng ảnh hậu Kim Quế, 'Tiểu Tần Ý Nùng' Đường Nhược Dao đã gặt hái được vòng nguyệt quế cho riêng mình! Quả là danh xứng với thực!"

"Cùng là ảnh hậu Kim Quế trẻ tuổi nhất: Tần Ý Nùng và Đường Nhược Dao có một vài điểm tương đồng nhau!"

"Hồi tưởng lại những tác phẩm kinh điển trước đây, liệt kê từng giải thưởng Kim Quế mà Tần Ý Nùng đã giành được trong quá khứ, liệu người kế vị ' Tiểu Tần Ý Nùng' Đường Nhược Dao có thể tái hiện lại sự huy hoàng của tiền bối hay không?"

...

Đường Nhược Dao ngồi ở phía sau xe bảo mẫu, một tay cầm lấy máy tính bảng, ngón trỏ tay còn lại gõ nhẹ lên đầu gối của mình, mí mắt hơi rũ xuống nhìn vào từng tin tức xuất hiện trong máy tính bảng, khi nhìn đến tiêu đề tin tức về nàng và Tần Ý Nùng thì hơi ngừng lại một chút, hành động nhỏ này của nàng rất khó để người ta phát hiện ra, thần sắc của nàng cũng làm cho người ta không rõ là đang vui hay buồn.

Tối hôm qua, sau khi lễ trao giải thưởng Kim Quế kết thúc viên mãn, với giải thưởng Kim Quế trong tay danh tiếng ảnh hậu Đường Nhược Dao càng được nhiều người biết đến, giá trị của nàng cùng tăng lên như diều gặp gió.

Có rất nhiều tiêu đề so sánh về các điểm tương đồng không thể giải thích được giữa các nàng xuất hiện trên mạng dẫn đến nhiều trận khẩu chiến xảy ra. Trước đây, nói đúng hơn là từ xưa đến nay chưa từng có ai đem Đường Nhược Dao cùng Tần Ý Nùng ra so sánh với nhau. Bất luận là ngoại hình, kinh nghiệm hay là thành tích thì hai người đều không hề liên quan đến nhau.

Tần Ý Nùng, xuất thân từ nơi thôn dã, không được đào tạo diễn xuất chuyên nghiệp, 18 tuổi được một người săn tìm ngôi sao phát hiện, một chân bước vào giới giải trí, đóng vai chính trong mấy bộ phim truyền hình, nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, nhưng lại bị mọi người trêu đùa là 'bình hoa di động' -- ngoại trừ xinh đẹp thì không có gì cả, điều này không đúng một chút nào. Có một lần, khi cô đối mặt với phỏng vấn của giới truyền thông, phóng viên hỏi lý tưởng của cô là gì, Tần Ý Nùng trẻ người non dạ của năm đó đã không suy nghĩ nhiều mà trả lời ngay tức thì, cô nói rằng cô muốn làm ảnh hậu khiến cho cả trường quay cười to.

Nhưng mà cái 'bình hoa di động' như vậy lại có thể gặp được Bá Nhạc của đời mình vào năm 21 tuổi, cô bất ngờ được mở ra một con đường cho riêng mình, từ một 'bình hoa di động' đi đến con đường diễn xuất chuyên nghiệp, kể từ đó càn quét hết các đại lễ trao giải trong và ngoài nước. Năm nay, tuy rằng cô chỉ mới 29 tuổi nhưng cho đến bây giờ cô đã là diễn viên điện ảnh giành được nhiều giải thưởng nhất trong giới điện ảnh Hoa ngữ và điều đó đã trở thành huyền thoại không thể lặp lại trong lịch sử điện ảnh đương đại.

Không có nữ diễn viên nào là không muốn trở thành Tần Ý Nùng, nhưng cũng không có nữ diễn viên nào nghĩ sẽ có danh tiếng bê bối giống như Tần Ý Nùng -- cuộc sống riêng tư thì hỗn loạn, nam nữ cũng đều không kiêng kỵ, lại còn có vô số tình nhân.

Đến nỗi những thành tích cô đạt được đều bị mọi người xem nhẹ, chỉ nhớ rõ những tin tức bê bối xung quanh cô mà thôi. Hơn nữa, gương mặt yêu nghiệt hại nước hại dân của cô cũng khiến cho người khác có ấn tượng khó quên.

Mái tóc xoăn dài buông thả làm cho cô có vẻ lười biếng, đôi mắt sáng ngời đầy mê ly tựa như những vì sao trên bầu trời, môi hồng khẽ nhếch lên, rồi động tác ngoảnh đầu lại cũng rất thùy mị, còn có động tác đong đưa của chiếc eo trông rất đa tình,... tất cả những gì thuộc về cô đều tràn đầy ma lực hấp dẫn những người xung quanh.

Thoạt nhìn thì mọi người đều đánh giá cô là nữ nhân không biết giữ mình trong sạch! Là một người lẳng lơ ong bướm! Họ cho rằng cô dùng sắc đẹp và thể xác của mình để đổi lấy vinh quang trên con đường nghệ thuật.

Đường Nhược Dao và cô là hai thái cực khác nhau, ở trong giới giải trí như vậy mà nàng lại "sạch sẽ" đến nỗi có chút quá đáng, là người xuất thân từ học viện điện ảnh, hơn nữa, lúc nàng vẫn còn đang đi học đã hợp tác với một đạo diễn nổi tiếng quay bộ phim đầu tay và nhận được một đề cử giải thưởng, sau đó con đường nghệ thuật của nàng càng ngày càng thuận buồm xuôi gió hơn và như mong muốn của mình trước khi tốt nghiệp nàng đã mang về giải ảnh hậu cho bản thân. Trên người nàng đừng nói đến tai tiếng về tình dục, mà ngay cả một chút khuyết điểm trên các trang tin tức đều chưa từng có, một đóa cao lĩnh chi hoa rất trong sạch được mọi người ngưỡng mộ và yêu mến.

Nghe nói là bối cảnh cùng gia thế rất vững chắc, nhưng lại không có chứng cứ...

Bị đem ra so sánh như vậy đương nhiên làm cho fans của Đường Nhược Dao cảm thấy nhục nhã vô cùng, bọn họ sôi nổi tấn công dồn dập đến cái tài khoản quảng cáo kia:

[ Các người mới là Tần Ý Nùng! Cả nhà các người đều là Tần Ý Nùng! Các người đi theo phong trào đen tối kia nhiều quá cho nên ngu si ngốc nghếch hết rồi sao! Lại đem Đường Đường của chúng ta ra so sánh như vậy, một người chuyên tâm quay phim như cô ấy không thể nào giống với loại người kia được, không thể chấp nhận được!]

[ Đường Nhược Dao xuất thân chính quy, tác phẩm đầu tay cũng là hợp tác với một đạo diễn điện ảnh nổi tiếng, các hợp tác từ trước tới giờ cũng là các đạo diễn lớn, đối với "Tam Kim" thì một lần đề danh là một lần giành được giải thưởng, làm chuyện gì cũng phải nắm chắc trong tay, cho nên mới bắt lấy được giải thưởng này. Người mới vào giới điện ảnh cần phải nỗ lực để tiến bộ, không nên đem ra so sánh với người tiền nhiệm]

Fans của Tần Ý Nùng cũng không chịu ngồi yên.

[ A miêu A cẩu gì đó mà cùng dám lên mặt ăn vạ ở đây sao, Đường Nhược Dao chỉ là một cái búa? Tại sao không tìm hiểu một chút về lịch sự đứng đầu của ảnh hậu trong nước đi chứ?]

[ Tại liên hoan phim Cannes năm nay Tần Hoàng đã trao giải cho tân khoa ảnh đế, còn người nào đó chỉ ở trong nước sau khi cầm được một giải thưởng nhỏ ở trong tay liền dương dương tự đắc rồi, các vị hoàng phi không cần phải nóng mắt với bọn họ làm gì !!!]

[ a a a a a a tất cả đừng làm ồn nữa, Tần Hoàng mới vừa từ sân bay đi ra ngoài rồi! Các hoàng phi mau tới đây xem đi ... a... tôi đã chết!!!]

Đường Nhược Dao đang như giếng cạn không có một chút gợn sóng, nhìn thấy tin tức kia thì bên trong đôi mắt lại tràn ra một chút gợn sóng rất mỏng manh, mở ra trang chủ của người vừa thông báo tin tức kia lên mạng, quả nhiên ở đầu trang nàng thấy được hình ảnh mới nhất của Tần Ý Nùng được chụp ở sân bay.

Váy dài màu đỏ rực lệch vai được khoét sâu chữ V, thiết kế thu eo đã phác họa ra được một cơ thể với những đường cong vô cùng hoàn mỹ nhưng ko kém phần yểu điệu làm cho người khác thích thú khi nhìn thấy, làn da trắng nõn ở cổ và ngực lộ ra bên ngoài đẹp như ngọc, một tay giữ cái kính râm lớn, khóe môi hơi nhếch lên tạo ra một nụ cười nhạt nhưng quyến rũ mê người.

Ở trong bài viết kia là 9 bức ảnh được chụp ở những góc độ khác nhau của Tần Ý Nùng, từng tấm từng tấm nối tiếp nhau hiện ra trước mắt Đường Nhược Dao, từng động tác giơ tay nhấc chân của người kia quả thật giống như là một yêu tinh đã tu luyện ngàn năm.

Từ trong ánh mắt của Đường Nhược Dao vô thức hiện lên một chút kinh diễm khó phát hiện, nàng còn rất bình tĩnh kìm nén lại xúc động nhất thời cùng ánh mắt mê muội của mình.

"Đường Đường, tới nơi rồi." - Trợ lý lên tiếng nhắc nhở.

Đường Nhược Dao dùng tiểu hào của mình cho tài khoản weibo kia một cái like, vẻ mặt tự nhiên đem máy tính bảng cất đi, nâng đôi mắt như băng tuyết của mình lên, thản nhiên nói:

"Đã biết."

Nàng đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, hiện tại ở hai bên thảm đỏ đã đứng đầy phóng viên cùng camera của họ, không khí nơi đây trở nên nhộn nhịp hơn nhờ vào dáng vẻ trông mong ngóng chờ của các phóng viên muốn vì tòa soạn của mình mà chụp ra những bức ảnh hoàn mỹ.

Xe bảo mẫu dừng lại trước thảm đỏ, tài xế đi vòng ra cửa sau, cúi người mở cửa xe, bóng người xuất hiện ở một khắc này khiến cho đôi mắt các phóng viên trở nên sáng ngời, đèn flash lập tức nháy sáng liên tục.

Khi Đường Nhược Dao bước lên thảm đỏ, từ từ đi tới, xung quanh cơ thể nàng tỏa ra một loại khí chất lạnh lùng vượt xa vẻ ngoài vốn có mang lại cho người khác sự khiếp sợ nhất thời. Các phóng viên không hẹn mà cùng nhau ngừng hô hấp trong phút chốc.

Hôm nay Đường Nhược Dao trang điểm theo phong cách Retro, áo sơ mi trắng bằng lụa trông dịu dàng và gợi cảm nhưng lại không thiếu hình thức, cúc áo đủ màu sắc được thiết kế khéo léo làm cho bên trong khí chất lạnh lùng của nàng còn có một chút dí dỏm cùng nghịch ngợm thuộc về độ đuổi của nàng.

Giày cao gót mũi nhọn, quần ống rộng lưng cao màu đen bao bọc lấy đôi chân thon dài thẳng tắp.

Mái tóc dài và đen như gỗ mun được tùy ý vén lên ở phía sau tai, để lộ ra vành tai trắng nõn sáng bóng cùng ánh sáng lấp lánh của hoa tai hình lá cây, đây là sản phẩm mới trong hệ liệt " Tiễn Thu" được ra mắt trong buổi lễ tuyên bố gần đây của châu báu R&D.

Tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng Đường Nhược Dao đã trở thành người phát ngôn cho thương hiệu trang sức xa xỉ của khu vực Hoa Hạ, điều này đã khiến cho không biết bao nhiêu người đỏ mắt vì ghen tị, và nó cũng đã chứng minh rõ ràng về những tin đồn liên quan tới gia thế hiển hách của nàng trước đây.

Đường Nhược Dao cho một tay vào trong túi quần, tay còn lại cầm chiếc ví da nhỏ màu đen tinh xảo, da trắng mắt sáng, cằm hơi nâng cao, từ cách ăn mặc cho đến khí chất đều thể hiện rõ bản chất cứng cỏi không dễ khuất phục của mình, nàng thông thạo thay đổi phương hướng và tư thế đứng của mình khi đối mặt với các ống kính, thoải mái và hào phóng tiếp thu việc quay phim chụp ảnh của các phương tiện truyền thông, vì bản tin của bọn họ mà sáng tạo ra một tư liệu sống.

Ngoài Đường Nhược Dao ra, tham dự buổi họp báo sản phẩm mới còn có các minh tinh khác, nhưng không có người nào có thể lấn át được ánh sáng rực rỡ của vị ảnh hậu trẻ tuổi mới đăng quang này được. Nàng đứng ở nơi đâu thì nơi đó sẽ giống như là ánh hào quang rực rỡ lan tỏa khắp nơi.

Sau khi kết thúc thời gian ở trên thảm đỏ, Đường Nhược Dao bước vào hiện trường của buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới, trợ lý theo sát phía sau và nhìn thấy được sự mệt mỏi và khó chịu ở giữa trán của nàng cho nên tiến lên ân cần nói:

"Đường Đường, hoạt động còn chưa bắt đầu, chị có muốn nghỉ ngơi một chút không? Em sẽ để cho người ta sắp xếp một phòng nghỉ cho chị."

Từ khi lễ trao giải tối hôm qua kết thúc cho đến bây giờ, nàng đã không ngủ hai tiếng đồng hồ rồi.

"Không cần."

Đường Nhược Dao lạnh lùng nói, đưa tay lấy một ly Champagne từ cái khay trên tay người phục vụ đang đứng gần mình, bởi vì mỏi mệt mà giọng nói có chút khàn, hơn nữa sự mệt mỏi đó còn khiến cho gương mặt không dễ gần gũi quen thuộc của nàng cũng trở nên bình dị và dễ gần hơn một chút

Nàng quay lại nhìn trợ lý của mình, khóe môi chợt khẽ cong lên, lộ ra một nụ cười nhạt:

"Em cũng không có ngủ đó, chị tạm thời không thể nghỉ ngơi ở chỗ này, nếu không thì em nghỉ ngơi một chút đi?"

Nụ cười này giống như là xuân sinh hạ trường(*), hoa nở khắp núi...

(*) 春生夏长 [xuân sinh hạ trường] nằm trong câu 春生夏长,秋收冬藏 [xuân sinh hạ trường, thu thu đông tàng], ở việt nam thì câu nói này có thay đổi một chút [xuân sinh, hạ trưởng, thu liễm, đông tàng]. Nhưng cả hai câu đều cùng ý nghĩa : mùa xuân bắt đầu sinh sản, mùa hè sinh trưởng, mùa thu thu hoạch, mùa đông cất giữ. Ý chỉ một sự vật hay sự việc nào đó có sự phát triển giống như một quá trình sản xuất nông nghiệp, cũng ví von sự vật phát sinh, quá trình phát triển.

Vì nụ cười của nàng mà người trợ lý thất thần trong nhất thời, sau đó mới thấp giọng nói:

"Cầm tỷ biết được sẽ lột da em."

Nguyễn Cầm - người đại diện của Đường Nhược Dao.

Đường Nhược Dao hơi chớp mắt, chiều cao tiêu chuẩn 1m7 lại thêm đôi giày cao gót dưới chân khiến cho nàng phải hơi cúi đầu xuống mới có thể cùng người trợ lý của mình nhỏ giọng nói thầm:

"Em yên tâm đi, chị sẽ không nói cho chị ấy biết."

Trợ lý hơi nghiêng đầu quan sát tổng thể Đường Nhược Dao từ đầu đến chân rồi dừng lại ở đôi mắt của nàng, hiếu kỳ nói:

"Hôm nay tâm tình của chị rất tốt phải không?"

Người trợ lý nhớ rõ ràng, tối hôm qua ở hiện trường phát sóng trực tiếp, trong suốt quá trình Đường Nhược Dao nhận giải ảnh hậu đều không tùy tiện cười nói với người khác, sau khi nhận giải xong thì nhiệt độ xung quanh cơ thể nàng lại càng xuống thấp hơn nữa. Hôm nay thì khác hẳn, chẳng những cười mà còn biết nói giỡn với mình, mặt trời mọc lên từ hướng tây sao?

Đôi mắt Đường Nhược Dao hiện lên một chút cảm xúc không biết là chán nản hay là e lệ rụt rè, đôi mi dày tinh tế như cặp lông vũ hơi rũ xuống, môi hồng đặt ở miệng ly, khẽ nhấp một chút Champagne, khôi phục lại dáng vẻ lạnh nhạt thường ngày, nàng nói:

"Không có."

Trợ lý thức thời không mở miệng nói gì nữa.

Đường Nhược Dao là một ngôi sao mới đang từ từ bay lên cao, không đợi nàng bước vào giữa hội trường thì xung quanh đã có không ít người đưa mắt đến chỗ nàng, bắt đầu xôn xao bàn tán. Một phần là bởi vì vinh quang của nàng vào đêm qua, một phần là vì trên người nàng cho đến bây giờ vẫn luôn tồn tại những tin đồn về bối cảnh thần bí phía sau nàng, cho nên bọn họ muốn nịnh bợ một vài câu...

Nàng làm gì có bối cảnh ? Chẳng qua là...

Trong đáy mắt Đường Nhược Dao hiện lên một chút chán ghét cùng tự giễu rất khó phát hiện, nàng hiện tại giống như một con cá nhỏ đang bơi đến hòa nhập vào đám người ở giữa hội trường, thoải mái đối đáp với những người ở trước mặt mình.

Sau khi buổi họp báo bắt đầu, thân là người phát ngôn Đường Nhược Dao bước lên đài phát biểu để bày tỏ sự hiểu biết của mình về tinh thần : " khởi đầu, chân thật, độc đáo" của thương hiệu R&D, nàng còn tiếp nhận phỏng vấn của các phóng viên, sau khi hỏi xong những vấn đề liên quan đến thương hiệu, ở dưới đài có một phóng viên với đôi mắt giảo hoạt xoay chuyển, miệng hơi nhếch lên một nụ cười không có ý tốt, giơ tay lên đặt câu hỏi:

"Nhược Dao còn rất trẻ tuổi, năm nay chỉ mới 22 tuổi đã nhận được giải thưởng Kim Quế rồi, Tần ảnh hậu cũng đã nhận được giải thưởng này ở độ tuổi tương tự cô, ở trên mạng có người nói Nhược Dao chính là người nối nghiệp của Tần ảnh hậu, thành tựu trong tương lai của cô cũng sẽ không nhỏ hơn so với Tần ảnh hậu, Nhược Dao, cô suy nghĩ như thế nào về cách nhìn này?"

Đường Nhược Dao lạnh lùng liếc mắt nhìn phóng viên kia một chút, đôi mắt điềm tĩnh không gợn sóng bỗng nhiên dâng lên một chút uy nghiêm đáng sợ khiến cho mọi người xung quanh có cảm giác ớn lạnh.

Phóng viên rùng mình, sau gáy có chút cảm giác lạnh lẽo, cẩn thận xem xét một tí thì hình như chỉ là ảo giác của bản thân, hắn nghểnh cổ lên trông chờ câu trả lời của nàng nhưng mà sự trầm mặc của Đường Nhược Dao lúc này lại làm cho hắn rất bất mãn, không thuận theo cũng không bỏ qua cho nên cao giọng truy vấn:

"Nhược Dao có ấn tượng như thế nào đối với Tần ảnh hậu vậy?"

Từng chữ...từng chữ được nói ra...cả trường quay đều có thể nghe rất rõ ràng.

Tất cả mọi người ở hội trường đều lập tức im lặng.

Đường Nhược Dao rũ mắt xuống rồi lại nâng lên, cô mỉm cười một cách máy móc rồi thản nhiên nói:

"Tần ảnh hậu là tiền bối tôi rất tôn trọng, tôi hi vọng mình sẽ có cơ hội hợp tác với chị ấy."

Phóng viên vẫn còn muốn hỏi tiếp nhưng đã bị người của phía bên thương hiệu ngăn cản lại.

Đây là đất của bọn họ, không phải là nơi bát quái của bọn phóng viên không biết kiêng nể gì.

Buổi họp báo thành công viên mãn, sau khi Đường Nhược Dao ôn lại chuyện cũ với phó tổng giám đốc của châu báu R&D thì ngồi lên xe bảo mẫu để về nhà.

Ong -- Ong --

Trong suốt quá trình buổi họp báo diễn ra thì năm ngón tay của nàng đều dán chặt vào chiếc ví da nhỏ màu đen của mình, rốt cuộc thì cũng cảm nhận được một chút động tĩnh rất nhỏ, đó là điện thoại di động của nàng rung lên hai cái thông báo có tin nhắn mới.

Đường Nhược Dao lau những ngón tay đã ướt đẫm mồ hôi, lấy điện thoại di động từ trong ví ra, trước khi mở khóa điện thoại thì tim nàng đã đập cuồng loạn không thể kiểm soát được, bản thân cũng không nhịn được mà ngừng hô hấp trong chốc lát.

[Đã trở về]

Vắn tắt ba chữ nhưng cũng khiến cho trong lòng Đường Nhược Dao dâng lên sóng to gió lớn.

Nàng mở chai nước khoáng trên bàn, uống vài hớp, mới miễn cưỡng làm dịu lại tâm trạng kích động của mình một chút.

Xe bảo mẫu đưa Đường Nhược Dao đến dưới lầu, tài xế mới vừa mở cửa ra thì thấy hoa mắt... Đường Nhược Dao ngồi trong xe từ nãy giờ đã không còn thấy bóng dáng nữa.

Đường Nhược Dao nâng chân chạy như điên, giày cao gót gõ lên trên nền gạch men sứ tạo ra âm thanh vừa trong trẻo vừa rất có quy luật giống như nhịp tim nhịp trống, thang máy từ từ đi lên cao, đinh --

Nàng đứng trước cửa nhà, khắc chế không để cho ngón tay mình run rẩy, ở cửa ra.

Trong phòng khách không bật đèn, chỉ có ánh trăng như lụa trắng chiếu rọi xuống mặt đất. Một nữ nhân với chiếc váy đỏ như lửa đang đứng trước cửa sổ sát đất.

Đường Nhược Dao vô thức kéo căng lưng eo, môi mỏng mấp máy:

"Tỷ tỷ..."

Tần Ý Nùng cầm ly rượu đỏ trong tay, nghe được có người gọi mình nên quay đầu lại.

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: